CHIA TAY BẢN HOA Bản hoa tiễn khách xa Rượu uống bằng bát loa Xôi nếp bọc lá chuối Lợn rừng vừa chín qua Rượu uống xong nhảy sạp Gái bản múa xòe hoa Trai bản đánh chiêng trống Đáng tiếc rượu phê pha Vừa đặt mình xuống ngủ Đầu rung theo sàn nhà Em gái Thái gọi dậy Nhảy lúc thì xin tha Sáng ra thấy chiêng thủng Hóa ra đánh quá đà Chia tay người trong bản Vị bùi ngùi tiễn đưa Quay đầu cũng chẳng dám Cúi đầu bước càng xa. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
TÀN CANH Bỗng thấy thế gian nay lãng nhách Vất vưởng lối đi lá cành cành Chân mây một dải sao nhạt thếch Rượu vào chuếnh choáng lúc tàn canh HV SAY Mây mây, nước nước, lại non non Gió gió, hoa hoa, lại hòn hòn Lão Lão, thằng thằng, say túy lúy Nam nam, bắc bắc, mấy hòn non. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
HOÀNH SƠN HÀNH 1 Hoành sơn mờ mịt, áng mây tà Đỉnh Núi cô dương đổ bóng xa Cây lá hắt hiu buồn đợi gió Tầng không xanh ngắt một màu nhòa Màn đêm vừa vắt lên trồi biếc Vạn dặm đường trường chỉ có ta Rét mướt bỗng len trong vạt áo Thèm đâu bếp lửa dưới hiên nhà. Hoành Sơn 3/2018 HOÀNH SƠN HÀNH 2 Hoành sơn một dãy ngang Hà Quảng Chặt đôi nam bắc một đèo ngang Giang sơn đất việt ôi hùng vĩ Đã từng đau đớn gót sâm lăng Bao lớp anh linh đây ngã xuống Mỗi tấc đất này máu nhuộm loang Tôi đến một chiều thu lá rụng Thành tâm tôi thắp nén tâm nhang. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Biển Vắng Chiều Hôm (Cát Bà 2019) Chiều nhạt mây che, khuất chân trời Cánh nhạn bay về phía trùng khơi Rì rào con sóng buồn vô tận Một mình biển vắng, bước đơn côi * Con thuyền theo áng chiều mông muội Trở hoàng hôn tới, đẹp khôn nguôi Đưa tay như chạm vầng trời đỏ Thả lên mặt biển nhẹ nhàng trôi * Con sóng lênh đênh, sóng dập vùi Bao kiếp con người nỗi buồn vui Nơi đáy đại dương sâu u tối Chôn bao bí ẩn đã dần lui? * Tâm can đau đớn nghe tàn lụi Như ánh chiều kia đã phai phôi Hỏi nước, hỏi mây sao im lặng? Mặc cho bóng tối nuốt ánh ngời? * Gió bỗng lướt qua, hỉ hả cười Có sinh, có tử phải vậy thôi? Đâu ai sống mãi mà bất diệt? Nên cứ ngao du, dạ thảnh thơi! Hạo Vũ Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
ĐỒNG LỘC Hố bom chứng tích đây đồng lộc Mười cô gái ấy tuổi xuân nồng Bom mỹ lấy đi bao nước mắt Để lại thương đau, với máu hồng Các chị ra đi chiều vụt tắt Người thân chờ chị, chị còn không Các chị ra đi từ năm ấy Vì trời đồng lộc mãi xanh trong. Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
TRÊN THUYỀN NGẮM DỤC THÚY SƠN Đây dục thúy sơn ghé dạo chơi Sông bao quanh núi, núi liền trời Ba sông góp một xuôi về biển Chùa cong, bóng tháp, chiếu muôn đời HV DẠO NÚI NON NƯỚC Vết tích sử xanh đây Non Nước Văn nhân, mặc khách ghé đường trường Cổ nhân chấp bút, trăm tuyệt khúc Hạo ghé qua đây, lại ngại ngùng Cảnh giờ đã khác sông lấn biển Phá cảnh, cầu xây bắc hai đường Cảnh xưa, người cũ đâu còn nữa Giữa lòng thành phố, dạ bi thương. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
THU HỌA 1 Hoa cải bên sông đã nở vàng Trong làn nước lạnh, nắng phủ loang Thuyền con đưa khách, vừa đậu bến Đôi chim cu gáy, sực mơ màng Hôm trước ngược sông hoa mới chúm Bữa nay xuôi dòng cánh mở toang Thu đến khi nao, sao chẳng biết Trải rộng lòng ta để nắng tràn. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
THU HỌA 2 Bên bờ như bức họa Họa vàng lá cỏ hoa Hoa in xuống gương chiếu Chiếu những mùa thu qua Qua tựa làn môi ấp Ấp chạm rồi nhạt nhòa Nhòa theo màu năm tháng Tháng năm dần phôi pha. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Thu Ngâm Em lướt qua đây trải nắng vàng Cho ngàn cúc đóa bỗng miên man Lá xanh nghe thoảng mùi hiu hắt Trong vị thời gian gió lụi tàn Lại thấy đớn đau nơi trần thế Nỗi buồn nơi nghĩa địa vu hoang Thấy lá rụng đầy nơi góc vắng Trên hàng ghế đá ánh chiều tan. Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
THU DẠO Bên bờ vàng vọt một màu thu Bóng xế, trăng non đuợm suơng mù Xuôi dòng bầu ruợu vơi đi nửa Chẳng còn tri kỷ, chẳng khách thơ HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"