Thách Nhà anh có bố mẹ già Có giàn bầu, bí, bãi cà, ruộng rau Có đàn lợn với đôi trâu Có đàn gà với bồ câu mấy chuồng Có thêm mấy cái ao chuôm Có một cái vẫn sen ương đôi mùa Ngày nắng cũng như ngày mưa Nhà tranh vách đất nát bươm cả rồi Có nàng nào muốn ghé chơi? Tiện thể ở lại cho vui cửa nhà Chờ ngày đẹp để lại qua Không cần lễ vật, trầu cau đôi nhành Anh nhận thì cũng chẳng đành Không nhận thì lại cho rằng không thương! Bao giờ pháo nổ đầu đường Anh cho xe đón khoe trương giả giàu Xe đây xe kéo song trâu Nàng nào có muốn, với nhau không nào? HV
Giao Mùa Nhớ Ai Ai ơi đông lại về rồi? Ta nghe rét mướt luồn vào thịt da Ta nghe gió lạnh qua nhà Nhớ người xưa ở nơi xa nghìn trùng Tiếng phà đêm vẳng không trung Nỗi sầu ai oán giêng mình với ta. HV Ăn Sáng Một đĩa khoai lang hai chén rượu Ngẫm ra ăn sáng quá là phiêu Ngoài kia bọn hắn tranh ông tớ Ta lại nặn thơ ngồi chọc trêu. HV Trích "Đường Về".
Tri kỷ * Tri kỷ mà không phải trí giao Hai ta sát ngõ, chẳng ngăn rào Chiều chiều, tối tối cùng nhau dạo Ngâm khúc "ly tao" mắt cứ trào Rượu nậm gặp nhau ta lảo đảo Ta đây, hắn đấy đáng nhiêu hào Thôi thì ta, hắn cùng nhau kháo Chửi rủa mẹ cha lũ chó Ngao! HV
Muốn Ta muốn ôm trọn cả vòm trời Cho vào túi ngực để mà chơi Mỗi khi đau đớn buồn nghiêng ngả Mang ra ngắm nghía để mà cười * Ta muốn thế gian hãy cười tràn Cho mình tôi khóc trải nhân gian Bao nhiêu đau khổ mình tôi chịu Khi về cõi biệt cũng bình an * Ôi tiếng trẻ thơ ríu rít theo Những bông hoa nhỏ chịu phận nghèo Mong sao no đủ, vui yên ấm Vậy là mong ước cũng thảnh thơi * Ta đã sống trọn kiếp khổ đau Là em của vạn kiếp u sầu Là bạn của muôn chiều bảng lảng Tri kỷ của vạn đại đêm sâu * Tôi giữ tiếng mình trong nức nở Tiếng kêu của nhạc dế bơ phờ Ngắm nhìn thân hình ta lay động Trong niềm say ảo mộng thời thơ. HV Trích "Đường Về".
Mùa yêu Sáng nay nhè nhẹ giọt sương êm Lả lướt vờn quanh ngả ngớn thềm Đôi hàng cúc đóa vàng tươi mọng Khẽ khàng tí tách nở trong đêm * Cơn gió đùa vui giàn mây liễu Cành vàng, lá Gửi cũng liêu xiêu Bao nhiêu niềm hận tuôn xối xả Lâng lâng hồn nhẹ, chớm mùa yêu * Bầy chim ca ríu líu lo hôn Người đi ta ở dạ buồn buồn Say say ngang bước lòng cô lữ Hồn tơ đập nhả cánh nhớ thương * Nắng mai như chút tiếng thở than Mây đưa trời rộng, áng thu ngàn Rộn bước nguời đi trên đường cái Tim ta hôi hổi đón mùa sang * Lòng ta nức nở, miệng muốn cười Nụ cười chưa hé, lạnh đầu môi Đôi cánh lá vàng rơi vội vã Mấy mùa thu trước lại đầy vơi. HV Trích "Đường Về".
Trăng Lạnh Vầng trăng lạnh lẽo vắt lưng trời Giá buốt sương lùa cứ đuổi chơi Tàu chuối cúi đầu nằm lẳng lặng Côn trùng rủ rỉ buồn xa khơi Xa xa đâu tiếng phà đơn độc Hiên tối không đèn dạ rối bời! Đứng ngóng trông ai đường ngõ vắng Ngắm nhìn cảnh cũ, lệ tuôn rơi. HV Trích "Đường Về".
Vọng Quốc Mẹ cha anh Quốc cứ kêu không Rền rĩ làm ta mất ngủ dòng Bao lũ quan to sao chẳng gọi? Lại vào tai kẻ muốn lông bông? Ừ nhỉ các quan sao lắm thế? Lưng còng dân phải gánh gồng ông Tham ô, hối lộ rồi tham nhũng Cái họa nước nhà đã sắp xong. HV Vọng Nhân Ta cũng làm thơ chửi như ai Kẻ nào hủ bại dưới tiền tài? Trà đạp đạo thường, thay luân lý Mua lấy nhân tâm, chuộc lòng người Có thấy thế gian bao điều ác? Đời người ngắn ngủi mấy ai vui? Sao không đứng lại mà suy ngẫm? Sống sao cho sứng, chết không hoài. Vịnh con Quốc * Kêu chi ra rả xuốt một mùa Tốn bao hơi sức chẳng ăn thua Ẩn mình trong đám cây tán lá Khóc hoài cho tới, chết trơ da Đinh tai nhức óc làm nó ghét Nó đè nó kéo nó bẫy, lừa Sai bọn trẻ con đem bắt nhốt Muôn đời thiên hạ mãi dèm pha. HV Trích "Đường Về".
Lực bất tòng tâm Ta thành vô dụng giữa dòng đời Nên nỗi giờ đây phải chơi vơi Không làm nên chuyện chi to nhỏ Ta vẫn ngẩng cao đấu với trời Dọc ngang đất nước bao ngang trái Bao nhiêu đau khổ cứ sục sôi Hận nỗi sinh ra nhầm thời thế Lực bất tòng tâm với thế thời HV Trích "Đường Về".
Đọa Đày Một nửa vòng đời ta đi hết Chẳng bằng một đoạn kẻ không tên Lang thang khắp chốn vui du ngoạn Đất trời cũng một kiếp nhân duyên Mẹ cha sinh thành trong khổ ải Ta lại sống mòn kiếp mực nghiên Thú vui duy nhất ta còn lại Đọa đày thân xác, chết xưng tên! HV Trích "Đường Về".
Bi Thương Ca ** Ta là ai? Hay ai là ta đây? Trong cơn say ta thấy mình lắt lay Tấm thân gày đày đọa trốn phong trần Chẳng còn chút vui, chẳng còn lưu luyến Nơi nhân gian, bụi nhuốm đường trường Đời là khổ đau, đời là mộng mị Đời dài lê thê, đời buồn vô vị Ta nằm dài, chờ đợi hết trăm năm Hồn ta say, hồn ta như giả dại Cắn đau thương, ta xé nát nỗi buồn Đi về đâu đây, ba lô vai trĩu nặng? Biết về đâu đây, không nhà không cửa? Nỗi cô đơn, xâm chiếm hết tâm hồn Tình là thương đau, tình là sầu hận! Tình khi chia ly, đau thương hờn tủi Con tim vỡ tan, ánh chiều tàn lụi Đớn đau nào, đau đớn đến ngàn năm? HV Trích "Đường Về".