MÙA GẶT * Lúa đồng mới gặt rạ lưng chân Lũ trẻ đùa vui mấy đầu trần Lưng trâu vắt vẻo thi kèn rạ Lay hè gọi gậy, đứng phân vân.
VỌNG Rễ đâu mấy kẻ được như ta Sống cảnh điền viên, muối, rưa, cà Tất cả chạy thi, mình ta đứng Ngắm trời ngắm đất, ngắm cỏ hoa Mai sau bọn hắn thành này nọ Ta thành ông lão bán thơ ca Bán cả trái tim cho hồn Quốc Ấy đừng khinh bỉ một thằng già HV
THƠ GỬI MẸ Con đã về đây hỡi mẹ hiền Bao năm mưa nắng mái tranh nghiêng Mẹ già tóc bạc pha sương khói Lưng còng, hàng bắp cũng lung liêng. HV THƠ GỬI MẸ 2 Trở về trong cái nắng như thiêu Bát nước chè xanh buổi xế chiều Lom khom dáng mẹ bên ruộng dạ Đắng lòng, sót bụng, bước chân xiêu. HV Trích "Đường Về"
Thơ Gửi Mẹ 3 Bao mùa hoa nở rồi tàn Tóc xanh điểm bạc úa màu thời gian Mẹ già run rẩy trẻ nan Lưng còng đời mẹ cõng con tháng ngày Nắng mưa gió bão lắt lay Mùa đông khói bếp mắt cay sát gừng Đắng cay đau khổ mẹ từng Những ngày hạnh phúc, vui mừng chưa qua Mẹ ơi con sợ tuổi già Quấn đi đời mẹ rời xa cõi trần Mây bay ngang lối phân vân Trần gian ai nhuộm một màu sót xa? Mẹ ơi! Gió thổi qua nhà Lắt lay ánh lửa, khói là là bay Mẹ như sương muối chiều nay Đời con có mẹ bao ngày sướng vui Lòng con đau sót mẹ ơi! Trên gương mặt mẹ in đời khổ đau. HV Trích "Đường Về"
NỢ NẦN Ba mươi tuổi đầu con chưa trọn Vẹn một chữ hiếu chút con con Cha Cha, Mẹ Mẹ con mắc nợ Nần cả ân tình với nước non. HV
CHIỀU NỒNG Chiều nâng ánh mặt trời buồn Gió say Gió gọi Gió lùa Vương tơ Que quắt ánh dương Lơ thơ lá cỏ Phất phơ cõi lòng Xa trông núi đọi Lưng tròng Áng mây ngắc ngoải Giữa trời Lênh đênh Lỡ quên một mối nợ trần Người đâu Người ở Người vui Phương nào? Tiếng chiều thổn thức Lao xao Bên thềm Gõ tiếng Một trời Thu xưa HV
Ngông Ta quyết đêm nay cạn chén nồng Bấy nhiêu chữ nghĩa hóa thành không Non Non, Nước Nước chi thêm tủi Thế Thế, Nhân Nhân chẳng thể gồng Mặc xác, kệ cha nào có ngán Ta đây vẫn sống cứ lông bông Ẩm ương một lúc thôi đau khổ Sống trọn một đời với chữ ngông. HV
Nhớ nhà Sương giăng khắp lối, nẻo đường tà Trên bếp nhà ai khói lan xa Ngang qua một cánh cò đơn độc Lòng chợt bâng khuâng chợt nhớ nhà. 2018 Trích "Đường Về"
Xuân không về Xuân qua mấy bận chẳng về nhà Xuân tới muốn về ngại đường xa Lại ngại thầy u đòi cô vợ Nên đành lại lỡ một xuân qua. Trích "Đường Về"
Canh ba Trên mái điếm canh rát ánh vàng Sương đêm đọng hạt, vẫn chửa tan Dưới đê một dải xanh xa tít Cờ ngô vẫy gió hương ngập tràn Tiếng sóng xa đưa, buồn ra riết Canh ba không ngủ, tiếng vạc than Hơi lạnh từ sông men theo gió Đành ôm bầu rượu bớt khí hàn. Tích "Đường Về"