[Bài Thơ] Ngày Mai Anh Đi Ngày mai anh đi Ngày tình xa bến nhớ, Giây phút bên nhau, cớ sao quá ngắn Đôi lời chưa kịp tỏ bày cùng ai. Những ngày xưa đó Có người sẽ thầm gọi tên, Đôi môi mềm quyện nhau như sóng dữ Giữa vườn sao đêm chỉ có hai ta. Anh mang ánh nắng giữa trời sương lạnh Sưởi ấm tim em những ngày giá băng, Tan chảy muộn phiền bằng niềm hân hoan. Mười xuân rồi anh nhỉ, Em chưa tìm được anh, Giữa dòng đời nghìn muôn cám dỗ Nhưng chẳng phải bến đỗ tình yêu. Xuân này có nhau Nhưng hạnh phúc qua mau Em cố níu giữ, Đôi bàn tay nhỏ bé Gắng vươn buột làn gió giữa mây trời. Ngày xa nhau rồi cũng đến.. Em chúc anh nơi ấy an lành Và dành cho em một chỗ nhỏ trong tim.
Tàn đêm nay là hai phương trời xa biệt Miền tuyết lạnh một mình em bước Nếu anh có về qua chốn cũ Ghé thăm kỉ niệm ngày mình bên nhau.
Cha đi.. con hãy còn thơ dại Không ai tay nắm bước dìu Cha ơi.. Dòng đời sóng xô gió xiết Lênh đênh mỗi một.. con biết méc ai. Tình cha lai láng biển trời Phận làm con.. chữ hiếu chưa tròn Nay người khuất nẻo về chốn xa xôi. Lòng con ôm hoài kỷ niệm Lời cha dạy dỗ.. thuở sinh thời "Chẳng theo con gái được cả một đời Cha già rồi sẽ đi xa Con hãy ghi lời mạnh mẽ đứng lên.. Tin rằng.. Cha vẫn bên con.. dẫu bóng hình tan vào sương khói". Cõi âm, cõi dương.. gần đấy nhưng sao với tới Bên ảnh thờ người cha yêu dấu Con biết hồn cha lắng nghe con nói Lời con thương cha dẫu bến âm dương không cập Chỉ tình phụ tử sống mãi nơi hai thế thế giới. Hôm nay.. Con lại.. nhớ đến cha.
Đêm nay ta say Bỏ lòng giữa chốn mộng mị Ta say nào vì rượu Bởi men tình ai trót vương Nơi chốn mùa đông tim giá Tìm ánh hừng đông cuối nẻo. Liệu ta sẽ quên người Giữa vạn nẻo đương đời Hay dung ảnh mãi lưu nơi góc khuất Tỏa miền ký ức giữa mịt mù đêm lạnh Đem niềm đau thắt lòng quặn từng cơn. Liệu người còn nhớ đến ta Chút gì ngây ngô thuở ban đầu Ta vụng về trộm thương, trộm nhớ Đem hết tâm tư thơ gửi người Chút gì ái ân ngày đó Ta trao cũng vụng cũng về Chút gì niềm đau phút chia lìa Giờ người pháo nổ rượu hồng Theo chân ai về vùng tương lai Thỏa lòng mẹ cha mong mỏi Về nơi ấm êm gác tía lầu cao. Thôi thì.. Trang tình đã không viết tiếp Ta xin chôn giữ ngôn ngữ tình yêu Đẹp nhất thời niên thiếu Làm hành trang trên mỗi bước đi Giữa dòng suối đời chảy trôi Ta lôi ra ngâm âm ngữ hoa tình Rồi mỉm cười dạ bâng khuâng Ta từng yêu, đã yêu, rồi ta sẽ yêu, Đời là dòng suối tình êm ái Ru lòng thơm giấc buổi ban trưa Ru đêm mơ hoài mộng đẹp.