[Thảo luận - Góp ý] Các tác phẩm của love cà phê sữa

Discussion in 'Truyện Của Tôi' started by Love cà phê sữa, Apr 13, 2020.

  1. Cảm oen Snow nhiều nhé, bây giờ mới đọc đuwocj bình luận của bạn, cảm thấy rất ấm lòng
     
  2. Phan Kim Tiên Hiệp sĩ mộng mơ

    Messages:
    2,079
    Chào em! Sau khi đọc xong truyện ngắn Truyện Ngắn - Thời Khắc Chúng Ta Không Thể Quay Trở Lại - Love Cà Phê Sữa thì chị để lại đôi dòng về tác phẩm nhé!

    1. Phần trình bày truyện của em về khâu hình ảnh rất tuyệt, rất đẹp. Cách chia đoạn dễ nhìn, bắt mắt. Tuy nhiên, em hay gặp những lỗi vụn vặt trong bài. Ví dụ như lỗi đánh máy nè, dư dấu chẳng hạn. Đóng mở ngoặc kép của câu thoại thì đôi khi em giãn cách nó ra thay vì mình viết liền sát. Em nên rà soát cho kĩ trước khi đăng nhé!

    2. Phần nội dung, chị có mấy ý như sau:

    - Câu chuyện là cả một bầu trời kỉ niệm tuổi học trò. Vui có, buồn có. Mọi thứ trong tác phẩm như một bản giao hưởng mà nhân vật tôi là nhạc trưởng vậy.

    - Motip trong bài khá quen thuộc, nó cũng dễ dàng đoán biết một số tình tiết gây cấn. Tất nhiên, cách em cài tình tiết vào thì nó hợp lý và khá lắt léo. Chị nghĩ tình bạn này thật sự khó níu kéo nổi. Bản thân tình yêu vốn là sự ích kỷ trong khi tình bạn là thứ bao dung vô điều kiện. Em cài chi tiết này vô nó khiến câu chuyện dâng lên đỉnh điểm sau đó thì giải quyết vấn đề. Nó đầy đủ, trọn vẹn theo một truyện ngắn thông thường.

    - Cách em miêu tả tâm lý nhân vật cũng ổn nhưng nó ổn theo phương diện chung. Tức là đánh giá theo góc nhìn đọc giả. Thực tế, nếu xét về góc độ chuyên môn, nó vẫn chưa đủ lực em ạ.

    + Thứ nhất: Em kể theo góc nhìn của nhân vật Tôi nên cách em dẫn người đọc đi đến thuyết phục sẽ khó khăn hơn so với ngôi thứ ba. Vì bản thân nó đòi hỏi em không tạo ra sự áp đặt hay gượng gạo về nội tâm nhân vật.

    + Thứ hai: Câu thoại có vẻ khá hư cấu. Đơn giản mà hiểu thì trong những lúc tức giận, người ta rất khó kiềm chế lời nói của mình. Tuy nhiên, câu thoại em viết đều là từ ngữ chọn lọc nên nó thiếu đi vẻ tự nhiên. Thay vào đó, nó giống ngôn ngữ trên phim hơn nên nó chưa thật sự thuyết phục.

    Ví dụ:

    "Tao ích kỉ? Hóa ra, từ trước đến nay, trong mắt chúng mày, tao luôn là đứa gây chuyện. Chúng mày cũng biết, tao vốn không thích Phác và Phác cũng đâu quen biết gì Trâm. Chúng mày vốn dĩ không hiểu cảm giác của tao."

    "Cảm giác của mày? Vậy mày có hiểu được cảm giác của Trâm không? Mày vẫn cho là mày làm đúng hả?"

    "Tao không cho là tao đúng, nhưng tao không có quyền được theo đuổi người tao thích sao? Trong lúc Phác theo đuổi tao thì chúng mày làm gì, sao chúng mày không giúp tao từ chối nó? Chúng mày biết tao là đứa dễ rung động, sao lại không ngăn cản tao từ lúc đầu? Ngoài con Linh, đến một câu hỏi thăm chúng mày cũng không dám nói. Vậy chúng mày muốn tao phải làm thế nào mới vừa ý chúng mày?"

    ==> Em thấy không, đã là học sinh lại còn nhỏ tuổi, sự bình tĩnh trong những tình huống này căn bản không tồn tại. Có thể giận quá làm thinh luôn hoặc nói gì đó kiểu nghèn nghẹn, uất ức. Nhìn chung thì khâu xử lý tình huống của em nó hư cấu quá, nó chưa phải tới mức như vậy. Nói vui là nó như tạo drama ấy mà! ^^

    - Do đọc nhiều bài viết của em nên nắm được cách em trình bày khi đặt ngòi bút. Các bài nghị luận em viết vô cùng tốt. Tuy nhiên, viết truyện và nghị luận văn học là hai chuyện khác nhau. Em vẫn luôn ảnh hưởng chất nghị luận vào truyện vì thế cả câu chuyện nếu đọc kĩ sẽ thấy rõ nhân vật tôi đang cố lèo lái các luận cứ vào trong luận điểm của mình. Hiển nhiên, như vậy thì nó khá logic song cái đáng nói chính là chỗ này: Mạch truyện cần diễn biến tự nhiên. Cốt lõi của truyện ngắn nằm ngay chỗ em đưa ra tình huống thế nào và giải quyết nó ra sao. Câu chuyện này tương đối dàn trải nên yếu tố bất ngờ chưa đủ, sự đọng lại trong tâm trí người đọc là gì?

    - Có nhiều thứ ẩn sâu trong truyện, những triết lý xa xôi. Đọc và trải nghiệm là rất tốt. Người ta dễ hình dung khung cảnh xưa cũ bình yên đó, nay không còn biết tìm nơi đâu. Nỗi tiếc nuối chẳng sao kể xiết. Đây thực tế là cuộc sống và cách em khắc họa nhân vật khá sống động.

    Chốt ý thì, cả câu chuyện này ưu điểm lớn của em là em biết rõ mình muốn viết cái gì. Em dẫn dắt người đọc ra sao và cách em giải quyết mâu thuẫn đặt ra. Một cái hay nữa là em luôn vận dụng khả năng nghị luận của mình, đưa ra những triết lý, khơi gợi tâm tư trong lòng độc giả. Lợi thế là vậy nhưng em cần thoải mái trong cách viết truyện của mình. Đừng khuôn khổ theo lối mòn vì bản thân văn chương là thứ không ngừng sáng tạo. Có sáng tạo em mới nổi trội và tạo điểm nhấn cho riêng mình nhé!

    Chúc em ngày một thành công và tỏa sáng! ^^

    Chào em nè! ^^
     
    Love cà phê sữa likes this.
  3. Em cảm ơn chị nhiều ạ, em đợi nhận xét của chị từ sáng luôn, em sẽ cố sửa lại mấy chỗ hư cấu ạ. Yêu chị nhiều
     
    Phan Kim Tiên likes this.
  4. Phan Kim Tiên Hiệp sĩ mộng mơ

    Messages:
    2,079
    *qobe 24*
     
    Love cà phê sữa likes this.
  5. truyệncủathảo Vui vẻ

    Messages:
    156
    Chào bạn, mình là Chảo thành viên bang Land of Oblivion, mình đã ghé đọc Tản Văn - Dấu Chấm Hết Cho Một Tình Bạn của bạn và xin mạn phép gửi vài dòng suy nghĩ nho nhỏ của mình dưới đây

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn chung bài viết của bạn mọi thứ đều 'pơ pệch' về cả nội dung lẫn hình thức, chỉ có vài chỗ có lỗi chính tả hoặc dùng từ chưa hợp lý thôi mình tin chắc bạn sẽ khắp phục được

    Mỗi chúng ta đều có thể quen biết, kết bạn với rất nhiều người ngoài xã hội. Nhưng vẫn luôn phân họ ra thành từng nhóm nhỏ, thân, không thân, bình thường thậm chí là ghét. Nhóm người ảnh hưởng đến chúng ta nhất là thân.

    Chơi được với nhau cũng là do cái duyên, sự đồng cảm về suy nghĩ sở thích. Chia sẻ với nhau nhưng điều thầm kín mà với người ruột thịt ta không dám chia sẻ. Chẳng thế, khi con cái đi đâu đó về muộn cha mẹ sẽ hỏi bạn thân nó đầu tiên. Đôi khi lại là sự hi sinh giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn hoạn nạn.

    Ai, dù có tốt đến đâu trong lòng cũng vẫn có sự đố kỵ với những thứ lấp lánh hơn mình. Đó là bản năng, muốn tránh cũng không được kể cả với những người thân quen nhất.

    Khi hai người bạn thân mà đã có sự bất mãn về đối phương, không còn chung suy nghĩ, chí hướng thì tốt nhất nên đường ai nấy đi. Nhưng, giống những nhân vật "tôi" đã nghĩ "Dấu chấm hết không có nghĩa là sẽ chấm dứt hết tất cả, sau nó vẫn là cả một hành trình dài.". Vì vậy hãy luôn hướng về phía trước chờ đợi những điều tốt đẹp.

    Mình vẫn sẽ chờ các tác phẩm tiếp theo của bạn. Chúng bạn thành công với những tác phẩm sắp tới. Thân ái!
     
    Last edited: Jun 3, 2021
  6. Bé Yển

    Messages:
    0
    Thanh xuân-hai từ mà chúng ta đã bỏ lỡ cho sự ngây thơ, nông cạn của chính mình. Ta hay lầm tưởng giữa "yêu" và "đơn phương"..
     
    Love cà phê sữa likes this.
  7. victoriakk Xin chào, mình là VictoriaKK

    Messages:
    92
    Ỏ, đọc ".. lỡ lạc mất anh" mà hồi tưởng thanh xuân ghia ToT.
     
    Love cà phê sữa likes this.
  8. Truyện có ổn không bạn? Mình đăng chương 6 rồi đó, nếu rảnh qua đọc tiếp nha!
     
    victoriakk likes this.
  9. Phan Kim Tiên Hiệp sĩ mộng mơ

    Messages:
    2,079
    Chào em! Chị xem xong truyện em viết nên ghé vô nói đôi dòng nhé! ^^ Ngôn Tình - Thanh Xuân Rực Rỡ Nhưng Lỡ Lạc Mất Anh - Love Cà Phê Sữa

    1. Nói sơ về khâu trình bày thì em hay viết số trong truyện nè. Lại viết tắt nữa. Ví dụ: 6h30.

    2. Nội dung truyện này thì chị có vài ý sau:

    - Tiết tấu cũng ổn định, vừa phải, câu chuyện cũng có điểm nhấn.

    - Sự phân bổ tình huống từ chương 1 tới chương 6 tạm ổn. Có thể xem như em hiểu rõ mình đang viết cái gì^^

    - Tâm lý nhân vật tương đối rõ nét, em biết cách khai thác yếu tố nội tâm và tạo mạch truyện khá cân bằng.

    - Các câu thoại thì bớt cường điệu một chút là ok nhé! Không nên nói khách sáo quá là được. Kiểu nó không tự nhiên lắm ^^

    - Ngoại cảnh miêu tả tốt, kết hợp tình cảm nhân vật, khá là ok nhé!

    Hình như truyện này em đã rút được kinh nghiệm so với truyện trước nên chị thấy nó chân thực hơn. Để tiếp tục theo dõi các chương tiếp theo thế nào nha^^
     
    Last edited: Jun 20, 2021
  10. Hạnh Hảo

    Messages:
    82
    Chào Love cà phê sữa!

    Sau khi đọc bài dự thi của em, chị có vài lời cảm nhận muốn nhắn gửi đến Love như sau:

    Nhìn chung thì chị đánh giá cao sự đầu tư đối với Event, từ khâu trình bày đến đoạn mở đầu ở mỗi chương trong tác phẩm Ngôn tình. Ảnh bìa thiết kế đẹp, tên truyện hay, văn án cũng khá thu hút sự chú ý của độc giả.

    Tuy nhiên như bao tác phẩm khác, mặt nội dung và hình thức - cá nhân chị thấy vẫn tồn tại một số vấn đề.

    Về nội dung, là truyện nhiều chương nên chị nghĩ cần có các đoạn thắt - mở nút hợp lý, vì tác phẩm viết theo lối hồi tưởng, cái kết dường như mọi người đều đã nắm được, nếu cứ đều đều bình ổn thì sẽ không làm nổi bật được câu chuyện.

    Ngoài ra chị thấy em khá giống chị ở chỗ: Lời kể và đoạn hội thoại trình bày trong truyện có vẻ hơi bị tách rời với nhau, thiếu đi sự liên kết, lời lẽ giữa các nhân vật cũng không tự nhiên cho lắm. Em viết câu và miêu tả khá hay rồi, chỉ cần lồng ghép xen kẽ với lời thoại ok nữa là ổn.

    Về hình thức, còn đôi chỗ em mắc phải lỗi chính tả, lỗi đánh máy, lỗi dấu câu. Và theo chị thì em nên thống nhất cách viết giờ lại nhé.

    Đã từng đọc nhiều tác phẩm của Love, thú nhận là chị thích các bài tản văn và nghị luận hơn so với truyện. Nếu muốn phát triển ở mảng này, có lẽ em cần một cốt truyện đặc biệt mang màu sắc riêng, để tham gia Event thì tốt nhất là nên giàu tính nhân văn một chút, truyền tải thông điệp ý nghĩa một chút, có thể sẽ nhận được đánh giá cao hơn.

    Thật ra chị không hay đưa ra nhận xét khi một câu chuyện chưa đi đến hồi kết, em biết mà, cho dù chỉ còn bốn chương cũng có thể khiến cảm nhận khác đi rồi. Nhưng vì em mở lời nên chị đã thẳng thắn nêu cảm nghĩ khi truyện đang dừng ở chương sáu, dù sao đây chỉ là ý kiến chủ quan của bản thân chị thôi, mong là em sẽ không thấy phiền lòng.

    Cuối tuần vui vẻ em nhé!
     
Trả lời qua Facebook
Loading...