Tiên Hiệp Hồi Thiên Hoán Mệnh - Fankaka

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Fankaka, 7 Tháng năm 2021.

  1. Fankaka

    Bài viết:
    0
    [​IMG] Tên truyện: Hồi thiên hoán mệnh

    Tác giả: Fankaka

    Thể loại: Tiên hiệp

    Tình trạng: Chưa hoàn thành

    Link góp ý:


    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm fankaka

    Lời mở đầu:

    Tinh không vô tận ai là chúa tể..

    Hắn đã phải chịu đựng những gì lừa lọc tranh đấu dối trá nhất thế gian..

    Hắn muốn dùng đôi mắt này nhìn thấu tất cả.. hắn là boss sau màn

    Con đường của hắn chỉ mới vừa bắt đầu
     
    Đường Lam NguyệtGill thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng năm 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương 1 Mệnh tang

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hư không vô tận hai đạo quang mang đang lao nhanh về trước khiến cho hư vô bị bóp méo để lại phía sau vệt mờ trải dài khắp tinh không thời gian quá đi không biết là bao lâu có lẽ là hai tháng.. hai năm.. kẻ đó cũng thật cố chấp..

    Bỗng hư vô xung quanh dao động kết thành một tấm lưới cực đại phía sau đồng thời một bàn tay cực lớn đang ép về phía trước.. Oành.. quang ảnh phía trước lảo đảo một hồi rồi phun ra một ngụm tinh huyết.. nó dường như hạ quyết tâm tay nó hào quang loé lên một cục đá trông hết sức bình thường hiện ra vật này nó tốn rất nhiều tâm huyết không ngại bày mưu tính kế để có được vốn dĩ là chưa đến lúc dùng nhưng mệnh nó đang có nguy cơ treo a

    Nhìn thứ trong tay nó cười gằn tròng mắt hiện lên sự điên cuồng hai tay lập tức bắt quyết cục đá loé lên hào quang sau đó lấy tốc độ cực nhanh mà tiến vào mi tâm nó.. phía sau chợt truyền đến một tiếng hống phẫn nộ.. nó chấp nhận cái giá từ bỏ thân thể và linh hồn bắt đầu đều co rút chỉ còn một tia sau đó huyễn hóa nhập vào cục đá.. nó thề thù này sẽ trả đối phương gấp bội sau đó lao nhanh đi bay về phía tinh cầu không xa..

    Một tháng sau

    Ngoài tinh cầu một thân ảnh đang trôi nổi hắn dường như đang đợi chờ gì đó.. hư không bỗng vặn vẹo hồi lâu một vật trong suốt mờ ảo bay ra hắn không chần chờ đưa tay tiếp lấy là một kiện thần khí phòng ngự khiêm phong tỏa hư không nhìn tinh cầu trước mắt hắn hét lớn

    Phong thiên vực.. Khởi..

    * * *TRẤN..

    Phong sát.. chỉ thấy tinh cầu nhanh chóng bị tầng bóng ảnh cho bao phủ hắn trầm tư hồi lâu thân ảnh bay vút về tinh cầu..

    Đông Vực

    Phân hội Thần Nguyên Giáo

    Bóng đêm vô tận làm người ta cảm thấy tuyệt vọng một người thiếu niên tầm khoảng 20 tuổi thân ảnh gầy gò mặc trường bào màu lam đang lướt đi nhìn gương mặt có chút vẻ tang thương lại không hợp với lứa tuổi đó.. hắn nhìn phía trước đôi con ngươi bỗng lập loè cảnh tượng trước mắt bỗng sụp đổ đám người trong đó gấp rút phi thân lao ra..

    Kẻ nào to gan dám đến gây sự.. hắn vừa nói thì sực nhớ ra một người đã quét ngang tất cả phân hội Thần Nguyên Giáo ở tam đại vực

    Ngươi là Tam Huyễn.. Nói xong lơ đãng nhìn thiếu niên không ngờ mới nói một nửa thì bất giác hai tay tự bóp cổ mình.. rắc rắc.. chỉ nghe hai tiếng hắn đã bỏ mạng thiếu niên thấy thế thì thu hồi huyễn mục

    Đám người hốt hoảng tất cả rút ra binh khí nhưng không ai dám động vì họ biết thứ sức mạnh thanh niên kia có là thuật pháp thần tiên đã thất truyền mà bọn chúng chỉ là người trong giang hồ bình thường thôi.. không khí chết chóc bủa vây.. thật yên tĩnh

    Khí thế của hắn gần như đạt đỉnh thì trường kiếm cũng bắt đầu bay ra khỏi vỏ.. chỉ thấy một đạo ánh sáng loé lên tất cả người bên cạnh hắn đều ngã xuống mà bỏ mạng còn hắn ung dung sải bước rời đi.. hắn nhìn lên ánh trăng kia.. thật cô đơn và tịch liêu giống như hắn vậy

    Tam Huyễn.. ngươi không sao chứ

    Một giọng nói vang lên hắn quay đầu nhìn là một tảng đá.. đúng là một tảng đá nếu có ai nhìn thấy sẽ phải há hốc.. một tảng đá biết nói..

    Hắn không đáp chỉ nhìn cục đá đó một hồi rồi nói

    Làm nhiều việc như thế mục đích của ngươi chỉ là lấy lại thân thể thôi sao.. Hoang? Hắn cứ thế rơi vào trầm tư không biết qua bao lâu

    Ngươi không nên lo lắng.. là ta cứu ngươi.. Chỉ cần ngươi hỗ trợ ta tiêu diệt Thần Nguyên Giáo thì ước muốn của ta và ngươi sẽ hoàn thành ngươi yên tâm đi.. Tam Huyễn thân là đệ nhất cao thủ kiếm khách chả lẽ ngươi nguyện ý suốt đời ở lại cái tinh cầu rách nát này rồi nhận cái danh hiệu hão huyền này sao..

    Hoang.. chỉ mong ngươi giữ đúng lời hứa.. dù sao tất cả ta có đều là ngươi dạy.. không phải sao.. chỉ cần phá bỏ Thần Nguyên Giáo mọi việc sẽ kết thúc.. đi thôi

    Nói rồi phi thân lên trường kiếm bay vút đi biến mất trong màn đêm

    Tổng bộ Thần Nguyên Giáo

    Đây là thế lực đè ép tất cả các môn phái lẫn triều đình nó là một tồn tại siêu việt ở tinh cầu này xuất hiện chỉ trong vòng mười năm đã nghiễm nhiên trở thành thế lực số 1 phân hội trải dài khắp nơi.. quyền uy tuyệt đối không kẻ không dám tuân theo

    Trong bầu không khí lạnh lẽo đầy nghiêm trang hai bên ngồi mười mấy người ai nấy đều toát ra vẻ nghiêm trọng họ là cao tầng trong giáo phái mỗi hành động của từng người sẽ ảnh hưởng lớn đến đại lục.. một người trong đó nói

    Như các vị đã thấy phân hội ở tứ vực đã bị Tam Huyễn quét sạch theo tình báo rất có thể hành động khác chư vị có ý kiến gì không

    Đông Vực Tây Vực Nam Vực Bắc Vực các thế lực khác thì không đáng lo ngại vì thứ sức mạnh của chúng ta có thường nhân vô pháp tưởng tượng chỉ là không biết tại sao hắn cũng nắm giữ thứ sức mạnh đó.. ta nghĩ phải báo cho Thần chủ biết.. nói đến đây tất cả đều không tự chủ liếc về phía chiếc ghế đã lâu không người ngồi nó là đại diện chí cao là Thần của Thần Nguyên Giáo phái

    Thần chủ vẫn tại che chở chúng ta thì không đáng lo điều cần làm là tập trung tất cả lực lượng lại bao vây tiễu trừ hắn ta không tin hắn có thể lật được bọt nước gì

    Các vị đã nhất trí thì cứ như vậy tiến hành

    Được rồi việc này thống nhất như vậy vẫn phải báo lên ta sẽ sắp xếp từ giờ toàn lực chú ý động tĩnh của hắn tất cả giải tán..

    * * *

    Sau khi mọi người đi hắn nhìn về vị trí trên cao ấy sâu trong hai mắt toát ra vẻ thèm khát cùng với lo sợ.. hắn là kẻ chủ trì hiện tại nhưng có vẻ không hài lòng lắm với những gì đang có.. hắn lo sợ một người.. Thần chủ

    * * *Fankaka..
     
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2021
  4. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương 2 Đệ nhất cao thủ Tam Huyễn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhà ngươi nghe tin gì chưa thiên hạ đệ nhất kiếm chuẩn bị khai chiến với Thần Nguyên Giáo đấy

    Haha lão ngũ ngươi không sợ bị chém a mấy tên Thần Nguyên Giáo rất hung hãn đấy

    Sợ cái chim a nếu là lúc trước lão tử còn không dám nói này nói nọ nay bọn chúng khó lo thân mình đi nào quản được nhiều như vậy.. nó là chủ đề được bàn luận gần đây chỉ cần đi đến bất cứ đâu tin tức như là cơn cuồng phong bao phủ khắp các tửu quán chỉ cần thân là người trong giang hồ thì ai cũng rúng động lấy sức một người địch cả giáo phái đúng là hoang đường mà còn là giáo phái mạnh nhất ai cũng đang mong chờ kết quả trận chiến này

    Tứ vực Đông Nam Tây Bắc

    Các thế lực lớn cũng bắt đầu rục rịch không yên ai cam lòng bị đè ép mãi chỉ là trước giờ sức mạnh không bằng nên cam chịu chỉ cần có cơ hội bọn họ sẽ phản kháng với lại Thần Nguyên Giáo ngày càng bá đạo không xem ai ra gì bọn họ hận a..

    Đại mạc Tây Vực

    Một nhóm người đang cầm binh khí vây quanh một nữ tử hồng y che mặt ai cũng lộ ra vẻ thèm khát dâm loạn kẻ cầm đầu trong đó bước ra nói với vẻ ngả ngớn

    Cô nương một thân một mình đi đường rất nguy hiểm a ta thân là đại ca có tên "tiểu đệ" cô nương có muốn nhận không lữ trình sẽ bớt tịch liêu a.. chúng tiểu đệ nghe xong thì cười phá lên có kẻ không nhịn được hú tiếng soi tru đê tiện mười phần..

    Cút! Một tiếng nói là băng lãnh vang lên kèm theo tên đó bị đạp bay ra ngoài.. chúng nhân chưa kịp phản ứng thì chỉ nghe thấy tiếng hét thảm của tên cầm đầu

    Một cảnh máu mẻ đã khiến chúng thanh tỉnh lại ai nấy không tự chủ ôm đũng quần

    A a a tiểu đệ của ta đau đớn khiến hắn mất hết lí trí gầm lên.. con mẹ nó bắt nữ tử đó lại cưỡng gian đến chết cho ta

    Chúng nhân nghe xong đồng loạt rút đao kiếm xông lên nữ tử nhìn thấy thì khinh miệt nói

    Không biết tự lượng sức đáng chết nói rồi chỉ thấy một luồng sáng loé lên xoay quanh người một vòng tất cả những kẻ lao lên thì một giây sau tứ chi đứt đoạn.. tiếng kêu rên thảm thiết cũng không được bao lâu tất cả mệnh đã chầu trời nàng không bận tâm cô ấy đến bên kẻ cầm đầu hắn sợ hãi nói

    Tiên pháp.. Ngươi.. ngươi là.. người của Thần Nguyên Giáo.. đáng chết.. xin đừng giết ta.. ta cầu xin ngươi

    Nữ tử nhìn hắn rồi lấy ra cuộn giấy nói

    Ngươi có từng thấy qua người này.. chỉ thấy bức tranh là một thanh niên cổ đeo một chuỗi dây hình mặt cười được cỏ bện lại mà thành nhìn qua hết sức buồn cười nhưng hắn không dám cười vì hắn biết kẻ trước mặt có thể lấy mạng hắn bất cứ lúc nào

    Hắn nhìn rồi suy tư lăn lộn giang hồ bấy lâu hắn quyết định cược mạng mình.. hắn lắc đầu đáp ta chưa từng gặp qua mong cô nương thả một con ngựa ta nguyện làm trâu ngựa báo đáp dù chân trời góc bể ta sẽ đi tìm được người cô muốn tìm..

    Cô ta nở một nụ cười với hắn nhưng hắn chỉ thấy một nụ cười ma quỷ chết chóc hắn cược sai rồi

    Ngươi không xứng.. nói rồi quay đầu đi chỉ là mặt đất có thêm một thi thể.. rồi từ trong người lấy ra một mặt cười bằng cỏ bất giác nở một nụ cười nàng nhìn về xa xăm tiếp tục lên đường..

    * * *U vân hỏa liệt sơn..

    Trong một hang động ừ ám tứ phía cắm bốn lá cờ đang phun ra nuốt vào hỏa diễm không ngừng là một trận pháp cỡ nhỏ trên dưới hai bên lơ lửng vô số tia lửa đang thiêu đốt một người gương mặt kẻ đó lúc sáng lúc tối từng tia khí đen từ cơ thể toát ra bị ngọn lửa thêu đốt sau đó một lực lượng dung hòa nó hóa thành từng mảnh linh khí chốc lát lại bị một thạch đầu cho nuốt chửng.. không biết qua bao lâu hắn cơ thể hắn từng tấc tế bào đang hoan hô như là lấy lại sức sống.. hắn mở mắt mọi thứ trước mắt trong không khí chưa bao giờ rõ ràng và minh bạch như vậy

    Ha ha chúc mừng ngươi Tam Huyễn kinh mạch cuối cùng khôi phục rồi.. cũng may thể chất của ngươi có thể dung hòa vạn vật nếu không sớm mất mạng rồi

    Đúng vậy nỗi đau này hắn chịu đủ rồi cuối cùng cũng hóa giải được.. nhưng nếu không gặp được ngươi thì ta cũng đã mất mạng rồi nói gì kích hoạt thể chất

    Suốt mấy năm qua hắn không ngừng dùng lửa trong trời đất luyện thể nhằm tái tạo kinh mạch cuối cùng cũng đã thành nhưng nỗi đau đớn đó hắn sẽ không quên

    Hoang.. cảm ơn ngươi.. không có ngươi không có ta hôm nay đợi tiêu diệt Thần Nguyên Giáo rời đi mảnh tàn vực này ta sẽ cố gắng tìm thiên tài địa bảo đắp nặn thân thể cho ngươi

    Việc đó không vội.. TamHuyễn thân thể ngươi đã không vấn đề ta truyền ngươi đoạn khẩu quyết đến lúc quyết chiến phá giải Phong thiên vạn lí vực phong tỏa một giới này ngươi sẽ thấy tinh không này bao la vô tận ra sao nghĩ đến ta cũng có chút hoài niệm..

    * * *

    Quá khứ là thứ gì.. là động lực cũng là sự mơ hồ

    Nhìn vào bầu trời đêm vô tận hắn miên man trầm tư hồi tưởng những kí ức lúc hắn chưa thành danh.. hắn thở dài..

    Hắn vốn sinh ra trong gia đình giàu có có thể nói vô lo vô nghĩ phụ thân hắn là một thương gia thường xuyên ra ngoài làm ăn còn mẫu thân hắn thì mất sớm do lúc sinh khó mà qua đời

    Bi kịch sẽ không xảy ra nếu mọi thứ cứ như vậy

    Năm hắn vừa tròn ba tuổi thì phụ thân hắn có lẽ không chịu được cô đơn nên lập thiếp chỉ một năm sau người thiếp ấy sinh ra một đứa bé.. đúng hắn là tiểu đệ của ta

    Mọi chuyện lúc ấy vẫn bình thường phụ thân và bà tiểu thiếp vẫn quan tâm chăm sóc ta ta cũng rất thích tên tiểu đệ đó.. bỗng một ngày nào đó trong một lần làm ăn phụ thân ta bị hãm hại phải nằm liệt giường tất cả công việc giao đều do người tiểu thiếp phụ trách và sức khỏe ta cũng bắt đầu sa sút từ đó
     
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng năm 2021
  5. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương ba Lòng người

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tận cùng sợ hãi và tuyệt vọng là gì? /

    Đêm đó ta thao thức không sao ngủ được dự là tản bộ chút rồi quay về nghỉ nghơi bất giác đi đến phòng của ả tiểu thiếp nghĩ cũng đã tới nên đến thỉnh an rồi về

    Bước tới gần ta bỗng dừng lại khi nghe trong phòng ả có tiếng người khác khuya vậy rồi còn ai đến tìm ả ta tò mò liền chọc một lỗ hổng đập vào mắt là cảnh hai thân thể trần truồng đang quấn lấy nhau cùng với những tiếng thở dốc đầy dâm loạn

    A.. a.. ngươi nhẹ chút a.. ta.. ra..

    Hắn cười đê tiện nói ta nhất định là làm ngươi sướng hơn lão già họ Vọng đó đi

    Hừ.. đừng nhắc lão còn không phải mỗi lần đều là lão nương làm hắn a hắn không được..

    Nào quay người lại đây bảo bối ta cho nàng dục tiên dục tử.. sau một hồi cuồng loạn nhịp điệu ả nói tiếp cũng may ngươi và ta sớm ra tay khiến hắn liệt giường chứ ta chịu đựng lão đủ rồi sớm muộn Vọng gia sẽ về tay ta và ngươi đến lúc đó..

    Tên nam tử kia nói cũng nên giải quyết luôn tên nhi tử của hắn a cái gì.. Vọng.. a.. Vọng Giáo Xuyên

    Không vội ả nở cười nói ta đã âm thầm hạ độc hắn từ lúc bước chân vô Vọng gia năm hắn lên mười năm tuổi tất độc phát mạng vong vả lại nếu giờ Vọng gia hai kẻ quan trọng gặp chuyện tất khiến kẻ khác sinh nghi không có lợi cho ta

    Quả nhiên không hổ là Thất sát phụ ta quen biết a..

    * * *Bên ngoài.. ta không biết bản thân mình nên làm gì khi đã chứng kiến mọi việc.. ta phẫn nộ tức giận và có cả sợ hãi.. đừng hỏi ta vì lúc đó ta chỉ là đứa trẻ bảy tuổi.. nhưng cuối cùng ta lựa chọn bỏ chạy.. ta sợ hãi quay người bỏ chạy..

    Một bàn tay đặt lên vai ta nói

    Xuyên nhi đêm tối sao không nghỉ ngơi mà lại đi lang thang cẩn thận cảm lạnh biết không

    Ta quay đầu nhìn là ả tiểu thiếp nhưng bây giờ ta thấy tất cả quan tâm chỉ là giả dối mà thôi.. ả nói tất cả mọi chuyện nãy giờ con thấy chỉ là giấc mơ thôi nào về nghỉ nghơi đi.. nói xong thì ta cảm thấy đầu óc quay cuồng mà vô thần rời đi..

    Phù phù ả ta thân thể lung lay bỗng ngã ra đất tên tình nhân kia thấy thế vội lao ra đỡ

    Ngươi không sao chứ.. TA không sao chỉ là vừa dùng ảo giác thôi miên hắn dù chỉ là bàng môn tả đạo nhưng trí lực hắn yếu cộng với việc ta luôn bất giác tẩy não hắn nên mới bị ta xóa đi kí ức.. nhưng xem ra tấm bình phong này không giữ lại được rồi nói xong ả cười thâm độc..

    Tên kia cười ha hả nói bảo sao ta lại mê luyến ngươi như vậy chứ ả nghe xong thì lườm nguýt hắn một cái.. trong đêm tối chỉ còn lại sự dâm loạn..

    * * *

    Không lâu sau phụ thân ta qua đời.. Ta Vọng Giáo Xuyên cứ mơ mơ hồ hồ như vậy mà sống qua ngày rồi cho đến một hôm các vị trưởng lão muốn ta đi giải quyết việc làm ăn nọ để thử thách vị trí kế nghiệp trong tương lai của ta ta còn mọi việc Vọng gia đều do ả tiểu thiếp đảm nhận đôi khi ta cũng phải công nhận ả cũng rất có năng lực tính toán cao tầng Vọng gia bị ả xoay như chong chóng không kẻ dám ý kiến..

    Nam vực.. lạc thủy quan

    Trên một con thuyền lớn đang có một thiếu niên thỏa mái nằm dài kẻ hầu người hạ tấp nập.. đây là Vọng Giáo Xuyên lần đầu xa nhà lần này cũng là thử thách để cho hắn kế nghiệp vị trí gia chủ.. bôn ba cũng mấy tháng trời sắp đến nơi cần giải quyết vụ việc nên hắn vẫn có chút hoang mang..

    Thiếu gia không cần lo lắng mọi chuyện phu nhân đã sắp xếp ổn rồi thiếu gia chỉ cần coi như lần này đi tản bộ thôi.. nói lấy là tên người hầu a quý hắn rất được ả tiểu thiếp coi trọng vì thế phái hắn đi theo Vọng Giáo Xuyên hầu hạ

    Bỗng từ đằng xa một hạ nhân chạy đến báo thiếu gia phát hiện một kẻ đang sắp chết đuối có nên cứu hắn lên thuyền không ạ..

    Đi xem xem.. sau đó hắn nhìn thấy một kẻ ôm khúc gỗ đang trôi nổi trên biển theo tình hình rất có thể mất mạng bất cứ lúc nào hắn ra lệnh vớt người đó lên sau khi hắn lên thuyền liền nói

    Đa tạ ơn cứu mạng của công tử ta nhất định báo đáp.. nói xong thì bất tỉnh.. Sau hồi cứu tỉnh mới biết hắn cũng là thương nhân nhưng do mưa to gió lớn thuyền hắn bị chìm may mắn bắt được khúc gỗ nên giữ được một mạng..

    Kể từ khi cứu được tên kia cũng qua hai ngày quán khẩu phía trước trước lênh đênh trên biển lâu vậy cũng gần đến nơi hắn có chút háo hức nhưng bỗng từ đằng xa một chiến thuyền lao đến rõ ràng là người trong triều đình.. MỘT chiếc cầu bắt ngang qua hai bên thuyền bỗng một đội thủy binh trang bị đầy đủ xông lên thuyền một kẻ như là tướng lĩnh bước tới ôm quyền nói

    Tại hạ Tiêu Nham tướng quân phụng nhận truy bắt đào phạm nguy hiểm có gì đường đột mong công tử bỏ qua..
     
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2021
  6. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương 4 Loạn cục trùng sinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiêu Nham vừa hô xong thì bất ngờ tên được cứu vớt từ đâu nhảy ra trong tay con dao hướng về cổ Vọng Giáo Xuyên sau khi khống chế hắn nói đừng lại gần nếu không tất cả cùng chết..

    Hắn ta nói với Tiêu Nham mau chuẩn bị cho ta một con thuyền nếu không ta e lỡ tay tên thiếu gia này sẽ mất mạng..

    Ngươi đừng làm bậy mau thả thiếu gia chúng ta gia ngươi là đồ vong ân bội nghĩa uổng công thiếu gia nhà ta cứu ngươi.. nói rồi a quý quay sang nói với Tiêu Nham

    Đây là thiếu gia Vọng gia mong tướng quân suy xét kỹ càng..

    Tiêu Nham nhíu mày nói.. được ta thả hắn con ngựa..

    Bỗng tên kia cười phá lên.. dám chọc lão tử.. nơi biển cả này cho ta một con ngựa thì làm được gì.. cùng chết đi.. nói rồi đoản dao hướng Vọng Giáo Xuyên tim mà đâm..

    Dừng tay.. Tiêu Nham hô.. trong tình thế nguy hiểm đó hắn chỉ cố gắng dùng hết sức né lưỡi dao tử thần đó.. phốc mũi dao đâm vô ngực cũng may cách trái tim một kẽ hở nhưng cũng đủ chí mạng.. sau đó hắn đạp Vọng Giáo Xuyên xuống biển rồi chuẩn bị phi thân chạy trốn..

    Phốc một trường kiếm từ đâu xuất hiện đâm thủng hắn ngoái đầu lại thì thấy a quý nhìn hắn mỉn cười.. hắn tức giận còn có chút phẫn nộ.. các ngươi.. các ngươi..

    Tiêu tướng quân không chờ hắn nói tiếp phi thân ra trường kiếm vung lên chém bay đầu hắn..

    Nhân lúc mọi người hoảng hốt muốn cứu vớt Vọng Giáo Xuyên thì Tiêu tưởng quân và a quý nhìn nhau ánh mắt lơ đãng lướt qua nhau ý vị thâm trường..

    Vọng gia thiếu chủ không may qua đời toàn bộ gia tộc đều nhất cử hưởng ứng đề bạt đệ đệ Vọng Giáo Xuyên kế nghiệp.. a quý vì chủ xả thân lên làm tổng quản Vọng gia.. Tiêu Nham được đề bạt lên chức.. chi phái ủng hộ Vọng Giáo Xuyên biến mất một cách bí ẩn..

    * * *

    Hắc ám vô tận một linh hồn đang cố vùng vẫy thoát ra khỏi bóng đêm vô tận.. hắn là Vọng Giáo Xuyên.. hắn biết hắn sắp chết rồi người ta thường nói khi sắp chết những kí ức cả đời sẽ lần lượt hiện ra mà hắn thì chỉ có thể trách mình mệnh bạc cứu người không nên cứu.. hắn đang đứng trước một màn sáng.. hắn biết một phần kí ức cuối cùng đang trong đó.. có lẽ là vì trước khi ra đi muốn một cái kết trọn vẹn không nuối tiếc

    Hắn cứ thế dùng linh hồn đụng vào vầng sáng linh hồn hắn đang mờ đi vầng sáng cũng đang rút đi trông thấy.. khi linh hồn hắn sắp cạn hắn cũng nhìn thấy.. bi thương tuyệt vọng và cả phẫn nộ.. hắn gào thét trong điên cuồng.. HẮN MUỐN BÁO TH

    Như là nghe thấy hiệu triệu không biết từ đâu một vòng xoáy từ sâu trong linh hồn hiện ra những mảnh kí ức hóa thành luồng sáng cấp tốc tụ lại.. linh hồn hắn đang lấy tốc độ bão táp mà ngưng tụ lớn mạnh.. hắn bỗng giật mình bình tĩnh lại.. tại sao chả lẽ ta không phải người thường nhưng trước giờ nếu có thứ này nên sớm xuất hiện mới phải.. hắn càng nghĩ càng cảm thấy đau đầu.. lực lượng vòng xoáy tan đi hắn lại lần nữa bất tỉn

    Mở mắt lần nữa hắn nhìn thấy mình đang ở một nơi xa lạ nào đó.. ta chưa chết sao?

    Dường như để xác định suy nghĩ của hắn một lão đầu bước vô thấy hắn tỉnh thì nó

    Đừng cử động ngươi vừa được lão phu cứu chớ uổng phí công sức của lão.. nói xong quay người đi

    Hắn chưa chết hắn biết mình còn cơ hội báo thù.. bỗng hai mắt hắn nhói đau từ đó chảy ra hai hàng hết lệ cơn đau đó khiến hắn như muốn mất đi lí trí.. đầu hắn đau như búa bổ không bao lâu hắn ngất đi

    Mấy ngày sa

    Này tên tiểu tử làm gì cứ nhìn ta như vậy làm gì ta nói ngươi này tuổi còn trẻ không nên có những nhận thức như vậy mà ta thì cũng không thích đàn ông biết không.. lão đầu nghiêm túc nhìn hắn nói nhưng tròng mắt láo liêng đã bán đứng hắn.. Vọng Giáo Xuyên nhìn lão cười mà không nói.. trong mắt hắn giờ đây lão đầu đang như là bị tua chậm mọi hành động của lão hắn đều có thể dự tính và nhìn ra đây là năng lực sau khi hắn suýt chết có được.. cộng với việc có thể sử dụng não bộ hoạt động với tần suất cao đây là những thứ hắn phát hiện trong mấy ngày qua..

    Tiểu tử ngươi lạc quan vậy là tốt tuy độc tố bá đạo nhưng ngươi phải tin ngươi làm được ông trời không phụ người có lòn

    Cảm ơn ngươi Mặc lão.. chỉ là.. hắn thở dài mọi chuyện đều là âm mưu của ả tiểu thiếp từ việc dụng độc với việc hắn bị đâm điều là do chính tay ả dàn dựng.. Có lẽ Vọng gia giờ đã là vật trong túi của

    Từ lúc được Mặc lão cứu giúp hắn đã nắm rõ đại khái tình huống của hắn.. cơ thể hắn bây giờ là túi độc di chuyển vốn dĩ độc hắn bị hạ lúc ở Vọng gia vẫn yên tĩnh không phát tác nhưng lúc bị đâm con dao có chất kịch độc vô tình kích phát lẫn nhau có thể tưởng tượng độc tính mãnh liệt thế nào.. có lẽ thân thể hắn khác thường nhân nên vẫn sống sót đến hiện tại nhưng đợi chờ độc tính mãnh liệt lên hắn vẫn sẽ bỏ mạn

    Tiểu tử ta chỉ có cách giúp độc tố trì hoãn không phát tác còn lại vẫn phải xem ý trời a.. Mặc lão thở dài nói
     
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2021
  7. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương 5 Thức tỉnh tam huyễn mục đồng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cách mà Mặc lão nói người thường ắt sẽ vong mạng nhưng càng tiếp xúc lão thì hắn biết gặp cao nhân tính tình của Lão Mặc rất kì quái riêng tôn chỉ cứu người có ba điều

    Không biết thời thế không tiếp không gặp

    Không phải bệnh kì lạ k chữa

    Chữa khỏi hay không không giữ lại

    Thời gian sau đó hắn ở lại vừa phụ giúp lão vừa học tập y dược.. nói đúng hơn là chế độc dược thứ đó à là do lão Mặc chỉ dạy ta.. ai mà chả có quá khứ.. ta không hỏi thêm mà lão giờ chỉ một lòng cứu người mà thôi

    Hai năm sau hắn tạm biệt lão Mặc mà đi hắn muốn quay về báo thù

    Trong rừng thân ảnh hắn tuy gầy gò nhưng thân thủ rất linh hoạt mỗi khi cơ thể động từng tấc tế bào sẽ rung lên ẩn ẩn có một lực lượng kinh người chờ bộc phát.. hắn Vọng Giáo Xuyên đều mỗi ngày chăm chỉ rèn luyện thân thể sau đó uống thuốc độc do Mặc lão phối phương.. đây là một cách cực đoan lấy độc trị độc nhưng trước hết cần phải có một thân thể đủ mạnh.. thứ lão muốn là một cơ thể bách độc bất xâm nên hắn trở thành vật cho lão nghiên cứu.. mỗi lần thử thuốc cơ thể kháng tính sẽ nâng cao nhưng mỗi lần thử độc cái cảm giác chết đi sống lại khiến hắn ác cảm sâu sắc a

    Vọng Gia nơi ở hiện tại cách hắn khá xa hắn không ngờ mình lại bị trôi dạt đi xa như vậy.. cho nên hắn không vội vàng hắn muốn dùng đoạn lữ trình sắp tới để rèn luyện tâm cảnh

    Sau khi trải qua một lần tẩy lễ của cái chết hắn giờ đã ung dung nhẫn nại hơn nhiều trong đầu hắn đang lên kế hoạch để lấy lại Vọng gia và báo thù cho phụ thân.. đại não không ngừng tính toán các phương pháp báo thù.. nếu hiện tại coi hắn là cao thủ cũng không phải

    Hắn bây giờ chỉ được coi là nửa cái độc sư cộng thêm cơ thể linh hoạt nhưng hắn tin bằng vào khả năng học tập phi thường của huyễn đồng thời gian tới hắn sẽ lột xác..

    Ngày đêm cứ thế trôi từ trong rừng Vọng Giáo Xuyên ra trên người tỏa ra mùi máu tanh nồng đậm khắp người vết thương lớn nhỏ không đồng đều hắn dùng mục đồng cẩn thận né tránh các nguy hiểm từ xa ngẫu nhiên cũng sẽ tìm kiếm một số dã thú công kích tích lũy kinh nghiệm không ngờ hắn lại thích cảm giác cuồng loạn đó mà thành ra như bây giờ.. trong lúc chiến đấu hắn vô tình phát hiện mục đồng có thể tiến hành công kích tinh thần điều này làm hắn càng thêm chắc chắn cho việc báo thù

    Thời gian cứ thế trôi hắn đi qua nhiều nơi gặp nhiều sự việc đôi lúc phải dùng sức mạnh khiến hắn hiểu được thế gian ấm lạnh khi đang dùng mục đồng để tìm kiếm nơi nghỉ chân thì bất chợt lại phát hiện phía xa có một đám người đang vây quanh ai đó.. do khoảng cách nên dù là mục đồng cũng không thể thấy chi tiết hắn quyết định tiến tới xem xét

    Đánh nó cái đồ xấu xí ghê tởm.. ngươi từ đâu chui ra a đã xấu còn bị mù đường thật xui xẻo a ngươi xem đụng trúng ta làm dơ hết y phục mẫu thân ta mới mua không đền tiền còn muốn chạy đây.. nói năng hùng hổ là một đứa trẻ khoảng chừng 13 14 xung quanh cũng đều chạc tuổi hắn đang vây quanh một thiếu nữ xấu xí miệng còn đang không ngừng mắng chửi..

    Ngươi.. nói láo.. rõ ràng ngươi vội vàng bất cẩn té ngã.. ta chỉ đến đỡ ngươi dậy mà thôi.. các ngươi ức hiếp người quá đáng.. một giọng nói e dè nhưng thập phần kiên định từ chỗ thiếu nữ vang lên..

    Ức hiếp ngươi sao.. cho dù là có hôm nay tâm trạng ta không tốt là ngươi xui xẻo mà thôi.. hừ hừ

    Bỗng một tên bên cạnh nói.. thôi Cẩu ca đòi ít tiền rồi cho qua thôi Cẩu ca nghe xong quay ra vỗ đầu hắn rồi nói

    Bành tử ngươi nhìn nó ăn mặc rách rưới giống như có tiền sao.. tên kia lại chạy đến nói nãy giờ cô ta cứ giữ khư khư trong tay thứ gì đó chắc chắn rất đáng giá.. Cẩu ca liếc mắt quả là như vậy liền lên giọng phân phó hai tên tiểu đệ qua kia

    Các ngươi muốn làm gì.. buông ta ra.. lập tức có hai kẻ đến giữ lấy thiếu nữ.. tên Bành tử vội vàng giật lấy chạy đi

    Ta van ngươi.. đừng lấy.. trả lại ta.. thiếu nữ hai mắt ngấn lệ nói

    Hắn không quan tâm chạy đến trước mặt Cẩu ca vẻ mặt nịnh nọt Cẩu ca nhận lấy nhìn một hồi rồi lườm nguýt Bành tử nói

    Ngươi nhìn thứ gì a chỉ là một cái mặt cười bằng cỏ ngu ngốc thôi.. nói xong tiện tay vứt xuống dẫm nát nó

    Không.. thiếu nữ hét lên một tiếng tuyệt vọng không biết sức lực từ đâu hất văng hai kẻ giữ lấy cô sau đó lao đến húc bay Cẩu Ca nhìn thứ đồ trong tay cô bất giác bật khóc thảm thương

    A.. a.. đau chết ta dám đánh lão tử.. các ngươi nhìn gì mau đánh ả a.. nhìn lũ tiểu đệ bất động Cẩu ca thẹn quá tức giận lao lên đánh thiếu nữ tay đánh chân đá miệng thì chửi rủa liên tục.. cho ngươi đá ta.. đồ đáng chết bẩn thỉu.. Lạ thay thiếu nữ lại không hề phản kháng mặc cho bị đánh hộc máu cả người co lại hai tay nắm chặt lấy mặt cười đã nát.. nước mắt lã chã rơi miệng run rẩy thì thào nói.. Ta là người.. Ta là một con người.. không phải thú vật

    Cẩu ca nghe thấy ngỡ tưởng cô ta chửi xéo hắn ánh mắt oán hận từ trong người lấy ra một con dao..

    Đủ rồi dừng tay lại cho ta.. một tiếng gầm phẫn nộ từ đằng xa truyền tới..

    A.. đầu của ta.. đau quá.. cứu ta.. bỗng Cẩu ca đang vung tay múa chân bất ngờ hét thảm một tiếng hai tay ôm lấy đầu mà lăn lộn không ngừng
     
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2021
  8. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương 6 Nguyệt Nha

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bóng người thiếu niên cấp tốc lao đến thân hình có chút gầy gò tầm cỡ khoảng 10 tuổi gương mặt tựa như bị gió sương thời gian gọt mòn.. đây thật là đứa bé sao.. chúng nhân nhìn nhau hoảng sợ sau đó nhìn sang Cẩu ca đang lăn lộn.. chúng đánh mắt với nhau chuẩn bị bỏ chạy nhưng lại thấy ánh mắt như ác ma đó hướng chúng nhìn lại..

    Hắn từ xa thông qua mục đồng mà chứng kiến hết thảy toàn bộ.. hắn thật sự tức giận không ngờ chỉ tầm ấy tuổi mà ra tay độc ác như vậy.. hắn không do dự lập tức thi triển mục đồng công kích tinh thần từ xa

    Có thể vì vậy tên Cẩu ca cả đời này sẽ biến thành ngu ngốc nhưng hắn không hối hận mà ra tay.. hắn không quan tâm chúng nhân lập tức đến bên cạnh thiếu nữ.. vết thương cao thấp đều có cả người nàng vẫn đang run rẩy mãnh liệt.. vẫn không ngừng thủ thỉ

    Ta.. là.. con người.. ta là.. người.. Hai tay vẫn ôm khư khư đồ vật đó.. chắc hẳn là một đồ vật rất quan trọng thế gian tình người ấm lạnh a hắn nhịn không được thì thầm cảm thán.. nhưng ngay lập tức sự chú ý của hắn đặt lên đôi mắt thiếu nữ

    Thật kì lạ a.. hắn nhìn nàng.. nàng nhìn hắn.. một đôi con ngươi hằn rõ vết máu thứ hắn nhìn thấy lại là sự điên cuồng dục vọng khát máu và cả lạnh lẽo g'iật mình hơn là vẫn giữ được sự thanh tỉnh ẩn giấu sâu trong đôi con ngươi ấy ẩn ẩn đang đứng lên tranh giành quyền làm chủ bất giác mục đồng tự động vận chuyển khiến các tia máu rút đi nhanh chóng đôi mắt thiếu nữ trở lại bình thường.. một đôi mắt màu xanh thanh tịnh rất có hồn

    Hắn dường như bị mê luyến không kìm được thốt lên.. Thật đẹp.. thiếu nữ lau vết máu ở khoé môi nhìn hẳn rồi nở một nụ cười.. tim hắn bỗng gia tốc đập liên hồi miệng mồn như bị khóa cứng mặt đỏ bừng lên.. chưa kịp nói gì thiếu nữ lung la lung lay ngồi dậy rất nhẹ nhàng mà bình tĩnh nói đã lâu rồi mới nghe thấy có người khen ta đẹp.. cảm tạ ngươi ngươi là người tốt.. ta tên là Nguyệt Nha..

    Ta.. ta.. hắn ngây ngô cười nhưng trong lòng lại điên cuồng mặc niệm.. quá mất mặt rồi.. quá chê cười.. không ngờ lần đầu hành tẩu giang hồ gặp con gái nhà người ta lại mất hết phong độ.. ai dzaaa.. nếu để Mặc lão thấy lão nhất định cười rụng răng..

    Hít sâu một hơi hắn nhìn xung quanh nói

    Ngươi yên tâm ngồi đợi ở đây mọi chuyện ta đều rõ chỗ này không phải chỗ nói chuyện nói rồi đưa mắt nhìn xung quanh khí tức ác liệt phóng ra như con thú hoang nhìn con mồi những tên này trước đó còn hung hăng phách lối không ngờ giờ bị hắn dọa sợ không dám động đậy

    Nếu có ai thấy cảnh tượng này sẽ trợn mắt há hốc mồm một đứa trẻ mười tuổi một ánh mắt đã trấn trụ một đám người gần trưởng thành nếu nói ra ai tin..

    A.. đau chết ta rồi.. tên tiểu tử kia ngươi là ai.. Cẩu ca từ dưới đất tỉnh dậy có thể là còn váng đầu nên hỏi theo quán tính.. rồi lại nhìn chúng tiểu đệ tên nào tên đấy đều tỏ ra không quen biết hắn.. đứa giả ngốc đứa nhìn lên trời thậm chí còn có đứa ngồi vẽ vòng.. tức chết hắn mà.. đừng nhìn bọn chúng thành ngu ngốc theo chân Cẩu ca cũng chỉ vì nhà hắn giàu và có chút thế lực thôi bọn chúng rõ tình hình hơn ai hết có lợi thì làm nói chung ít động tay chân hay không đồng chi bằng động mồn thì hơn.. còn việc đi tìm chết.. trong lòng bọn chúng bắt đầu mặc niệm cho Cẩu cả..

    Từ việc kêu bọn chúng vây lấy thiếu nữ chúng vây còn kêu bọn chúng đánh cô thì kết quả không phải cũng chỉ có Cẩu ca hành động sao.. Vọng Giáo Xuyên cũng đã nhìn ra điểm ấy nên trong đầu sớm có kế hoạch

    Hắn quay sang nhìn Cẩu ca lập tức lao đến chào hỏi tay chân.. Thấy kẻ đến vẻ mặt bất thiện hắn biết khó thoát vừa chạy vừa nói ngươi đừng qua đây a.. chưa kịp chờ hắn nói xong một đầu quyền lao tới đánh bay hắn đi ra xa.. sau đó là một trận loạn đả Cẩu ca chốc lát đã bị đánh cho bầm dập.. hắn sợ hãi cũng tức giận từ trước đến giờ chỉ có hắn đánh người ta giờ hắn phải chịu nỗi đau bị người đánh lại.. hắn muốn phản kháng a.. nhưng hắn đang là cá trên thớt chỉ có thể mặc người chém giết mà thôi

    Sau khi đánh một hồi Vọng Giáo Xuyên quay đầu hỏi Nguyệt Nha ngươi định xử lí hắn thế nào nàng nhìn Cẩu ca bị như vậy trong lòng bỗng nhiên thương hại hắn nhưng lại quay sang hỏi Vọng Giáo Xuyên

    Ngươi nghĩ nên thế nào

    Giết!

    Cẩu ca nghe thấy lập tức sợ đến xanh mặt vội vàng run rẩy quỳ xuống xin tha dưới đũng quần đã là một mảnh ướt đẫm..
     
  9. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương 7 Diên khải

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguyệt Nha nhìn thấy cảnh đó bất giác nhíu mày tỏ vẻ chán ghét xua tay

    Thả hắn đi đi

    Vọng Giáo Xuyên cũng thầm thở dài một hơi tuy a cẩu làm ác nhưng tội chưa đáng chết bảo hắn giết người thì hắn chưa làm được nhưng nếu thả bọn chúng đi dễ dàng quá chúng sẽ lại làm ác bá hắn bỗng loé lên một ý

    Các ngươi mau xếp lại thành một hàng cho ta đứng cho nghiêm túc vào.. chúng nhân sợ hãi nhưng vẫn làm theo không biết hắn muốn giờ trò gì.. nhìn cho kĩ vào sau đó lấy một đống thứ thuốc độc ra mà biểu diễn khiến mặt chúng nhân ai nấy đều tái mét.. thấy vậy hắn nói

    Ta là một độc sư các ngươi cũng chứng kiến rồi trước mặt các ngươi là thứ thuốc ta mới nghiên cứu ra sau khi uống vào hễ nội tâm muốn làm chuyện thất đức sẽ có triệu chứng ban đầu là lo âu sau đó cả người nóng ran khô héo mà chết.. uống vào các ngươi có thể rời đi.. chúng nhân nhìn nhau nào ngờ a cẩu lại là kẻ đầu tiên k do dự nuốt xuống.. hắn không nhìn lũ tiểu đệ đang lưỡng lự kia mà bất ngờ quay ra chân thành lần nữa tạ lỗi Nguyệt Nha sau đó chắp tay ôm quyền nói với Vọng Giáo Xuyên

    Cảm tạ ngươi đánh tỉnh ta.. ta nhận ra rất nhiều điều.. ta không mong ước xa vời hóa thù thành bạn.. nhưng nếu mai này gặp khó khăn đến Tứ Phương Lâu.. ta Diên khải nhớ phần nhân tình này..

    Không biết quý danh hai vị

    Nguyệt Nha

    Vọng Giáo Xuyên

    Cáo từ có duyên sẽ gặp.. Cẩu ca chờ chúng đệ a.. Lo cho tốt hắn không quay đầu cứ thế ung dung bước đi

    Vọng Giáo Xuyên nhìn bóng lưng hắn rời đi hắn biết lời đối phương là thật tâm thật ý.. Nguyệt Nha từ phía sau đi tới nói

    Kẻ này tương lai tất không tầm thường..

    Ngươi thật hạ độc bọn chúng sao.. Hạ chút thuốc sổ thôi.. Nếu lòng có quỷ Tâm sẽ có độc

    Diên khải.. hi vọng ta không nhìn lầm ngươi

    * * *

    Mấy ngày sau

    Trong quán trọ hai người Vọng Giáo Xuyên và Nguyệt Nha đang dùng bữa Tiểu Nha thương thế của ngươi đã khỏi rồi.. có lẽ.. hắn nhìn nàng chần chờ nói

    Ta không có chỗ nào để đi và ta có lí do khó nói chỉ có thể theo ngươi.. Vậy nhà ngươi a.. Nguyệt Nha trầm mặc không nói.. hắn biết mình lỡ lời không phải bây giờ hắn cũng không nhà để về sao

    Vậy còn ngươi muốn đi đâu Xuyên ca

    Theo ta rất nguy hiểm ta mắc một chứng bệnh kì quái muốn đến Đại mạc Tây Vực tìm cơ duyên chữa bệnh nhưng trước mắt còn có một số việc cần ta đi làm sợ sẽ liên lụy đến ngươi

    Ta mới không sợ đây mà bệnh của ngươi nặng lắm không nơi đó ta nghe nói rất là xa a..

    Bệnh của ta e rằng thần tiên mới cứu được.. ngữ khí hắn có chút nặng nề bỗng Nguyệt Nha làm mặt quỷ trêu đùa hắn

    Mọi chuyện của ngươi biến xấu còn có thể xấu hơn mặt ta sao

    Có chút chút

    Hắn ngây ngô đáp nhưng với ta nhan sắc đâu quan trọng hắn nói chưa hết câu bỗng Nguyệt Nha hừ hừ hai tiếng nhìn hắn hồi lâu bất giác hắn chỉ có thể sờ sờ mũi.. Ta không nói nữa ta muốn đi tắm mấy ngày này mệt chết ta rồi..

    Hừ đồ xú nam nhân dám chê ta xấu.. ngươi cứ đợi đấy cho ta.. hừ.. vừa đi vừa mắng thầm hắn

    Từ khi rời đi chỗ Mặc lão quả thật là thính giác hắn quá cường đi đến ngay cả tiếng thì thầm hắn cũng nghe rõ mồn một Vọng Giáo Xuyên sờ sờ mũi ta nói sai sao.. hắn lắc đầu không quan tâm tiếp tục dùng bữa..

    * * *

    Oa ha mùi gì thơm quá Vọng Giáo Xuyên đang cúi đầu ăn thì một hương thơm nhẹ nhàng truyền đến hắn ngẩng đầu lên thì chỉ thấy một tuyệt sắc mĩ nhân đang ngồi đối diện khiến hắn nhìn đến thất thần

    Là một hồng y nữ tử gương mặt thanh tú hồng hào thân hình thì mảnh mai mà uyển chuyển đặt biệt đôi mắt dường như có thể hớp hồn bất cứ ai tuy tuổi khá trẻ nhưng những nơi cần phát triển đều rất ổn rất đầy đặn a.. hắn nuốt cái ực.. chưa đợi hắn quan sát thêm một giọng nói quen thuộc vang lên cùng với lỗ tai bị kéo lên

    Ngươi a.. ngươi.. tức chết ta mà.. xem cái bộ dạng ngươi đi.. mỗi lần gặp con gái nhà lành ngươi có thể giữ chút thể diện được không

    Buông tay a Nguyệt Nha.. a.. không.. tiểu Nha mỹ nhân

    Hừ coi như ngươi có mắt nhìn.. sau đó dường như là lấy hết dũng khí nói

    Nếu ngươi thích mỗi ngày ta sẽ mặc cho ngươi xem.. nói xong không đợi hắn kịp trả lời Nguyệt Nha một mạch không ngoái đầu chạy về phòng mình tốc độ có chút khiến người ta líu lưỡi

    Hắn vỗ vỗ đầu chưa kịp hồi thần.. thật xinh đẹp a.. mà tại sao phải bỏ chạy đâu hắn còn đang muốn ngắm thêm đây.. lắc đầu hắn đi ra ngoài tản bộ
     
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2021
  10. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương 8 Bí mật của Nguyệt Nha

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hắn cứ thế mà tản bộ đi qua sòng bạc nhìn một lúc rồi bước vào.. khi đi ra đã có một túi tiền trong tay hắn mặc niệm.. sòng bạc đều là ta lừa ngươi gạt nên hắn dùng mục đồng không tính là ăn gian đi hắc hắc

    Nơi đây buôn bán tấp nập hắn từ lúc ở chỗ lão Mặc đến nay ưa thích lui tới đơn giản thu thập những thứ cổ quái bát tao đôi khi cũng đem lại công dụng ghê gớm.. đáng tiếc nay hắn không thu thập được gì chỉ nghe mấy tin loạn thất bát tao như dạo gần đây nơi này núi lửa phun trào chỗ kia có quái thạch rung chuyển.. hắn cảm thấy quay về nhìn tiểu Nha muội tử thì có lẽ vẫn hơn

    Gần về đến nơi thì một bóng người đang lén lút mà chạy đi.. hồng y nữ tử đó không phải Nguyệt Nha sao tối vậy nàng còn đi đâu.. hắn vội vàng đuổi theo

    Không biết tại sao càng đuổi tốc độ của nàng càng nhanh đến khi đi vô khu rừng thì hắn hoàn toàn mất dấu Nguyệt Nha

    Bỗng từ đằng xa một tiếng sói hú thảm thiết vang lên hắn chỉ đành cắn răng chạy qua đập vào mắt hắn là một cảnh tượng máu me chỉ thấy một con dã thú răng nanh sắc nhọn đang điên cuồng mà xé xác con sói không khí tràn ngập mùi máu tanh sau đó dùng sức xé lấy một phần thịt tươi nhìn miếng thịt còn vương huyết nó bật cười xong rồi bật khóc mà xâu xé.. hắc ám vô tận giữa rừng sâu là tiếng khóc bất lực với những giọt máu tươi nồng đậm đang tí tách rớt xuống kia như muốn nhiễm đỏ cả một vùng đại địa.. có lẽ đến ngay lão Thiên cũng không chịu nổi.. một trận mưa rớt xuống dường như muốn tẩy trôi đi tất cả

    Cảm nhận được từng hạt mưa xối xả trên người tâm linh nó như tìm được nơi giải thoát mặc những hạt mưa sắc như dao táp vào mặt dù đau đớn nhưng cái cảm giác hạnh phúc này khiến nàng nguyện đắm chìm

    Nguyệt Nhaaaaaaaa.. Hắn hét lớn

    Khi nàng quay đầu nhìn.. nàng bỏ chạy.. không biết từ bao giờ nàng lo sợ sợ một ngày nào đó cảnh tượng mà nàng không muốn hắn chứng kiến nhất sẽ xảy ra

    Dừng lại đi tiểu Nha đừng chạy nữa..

    Nguyệt Nha không nghe cứ thế mà chạy Vọng Giáo Xuyên thấy vậy liền điên cuồng phát lực phút chốc đã chạy đến bên người cô dứt khoát hai tay ôm lấy cô mặc cô vùng vẫy

    Thả ta ra.. thả ta ra.. ngươi nhận nhầm người rồi.. hắn dường như là gầm lên

    Nhìn kĩ vào mắt ta đi.. tại sao ngươi không dám đối diện với hiện thực..

    Nhưng thứ hắn thấy chỉ là ánh mắt né tránh và những giọt lệ nhạt nhòa của Nguyệt Nha hòa vào trong màn mưa khiến tim hắn như muốn rã rời lòng hắn bất giác run lên cảm giác bất lực tràn ngập

    Xuyên ca ta mệt mỏi.. Nàng nói xong rồi bất tỉnh

    Trong một hang động không xa Nguyệt Nha đang ngủ.. nói đúng hơn nàng đã tỉnh nhưng không muốn đối diện với hắn lúc này lem lém quan sát Vọng Giáo Xuyên hắn đang mặc chiếc áo mỏng tang ngồi cạnh đống lửa gương mặt mặt lúc sáng lúc tối do ánh lửa bập bùng..

    Xuyên.. Xuyên ca ta không lạnh ngươi mang áo vào đi ngoài kia vẫn mưa to lắm đừng để cảm lạnh..

    Ta không sao.. cuối cùng ngươi cũng chịu đối diện.. hắn thở dài..

    Nhìn hắn không có bài xích mình Nguyệt Nha yên lòng đứng dậy lại gần hắn nói.. Xuyên ca ta muốn kể ngươi nghe một câu chuyện

    Ở một nơi xa xôi một nam một nữ nương tựa nhau mà sống không bao lâu sau họ lấy nhau nhưng mãi mà không có con nên đã nhận một bé trai làm con nuôi nhưng người vợ vẫn nuôi hi vọng có thể tự sinh đẻ một mụn con họ hỏi thăm vô số danh y sau cùng không phụ mong đợi cũng sinh được một bé gái

    Nhưng không may là mẫu thân đứa bé sinh xong thì qua đời vì việc này phụ thân đứa bé gái vẫn canh cánh trong lòng tại sao phải sinh cứ như vậy không tốt sao.. thời gian cứ như thế trôi đứa bé cũng lớn lên mạnh khoẻ vào năm nó lên bảy tuổi dị biến phát sinh

    Hôm đó hai huynh muội quyết định vô rừng dạo chơi nhưng đến tối thì chỉ có đứa bé gái đi ra khắp người là máu còn sư huynh đã bị dã thú hại chết

    Mọi chuyện cũng dần qua đi năm lên mười phụ thân cô tổ chức sinh thần cho cô mời người người đến dự nhưng đêm đó bi kịch lại tái diễn cô bỗng phát cuồng mà giết hết người đến dự phụ thân cô về đến thấy mọi chuyện không ổn lập tức vứt món quà chuẩn bị cho cô bế cô chạy trốn ngay trong đêm..

    Phụ thân đưa cô đi khắp nơi cho cô ngắm cảnh sông nước hùng vĩ.. những sơn phong cao chập chờn ẩn sâu trong mây chỉ mong có thể làm giảm đi lệ khí trong cô..

    Rồi điều gì đến cũng đến.. cô sẽ không bao giờ quên.. Nguyệt Nha nói đến đây cô tựu người vô Vọng Giáo Xuyên khóc nức nở
     
  11. Fankaka

    Bài viết:
    0
    Chương 9 "Thần" tại tàn vực

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên một đỉnh núi cao chót vót đưa tay có thể với lấy mây

    Nhìn lấy nữ nhi mình phát cuồng trung niên không mảy may sợ hãi mà điềm tĩnh nói

    Con có biết điều gì đáng sợ nhất không đó là không biết nó là thứ gì mới đáng sợ nếu biết thì có gì phải sợ hãi..

    Nghiệp này duyên này từ ta mà bắt đầu nếu ta không bước vô thì ai bước.. nói xong thì bình tĩnh nhìn lấy nữ nhi đang cầm cánh tay mình mà điên cuồng cắn xé hắn đây là đang dùng thịt mình để điểm tỉnh nữ nhi.. đau đớn khiến hắn muốn sụp đổ nhưng vẫn tiếp tục nói

    Ta vốn dĩ là một kẻ tầm đạo bình thường ở nơi này.. đạo mỗi nhà học một ít tuy tinh thông nhưng tạp nham.. lúc tuổi trẻ cứ nghĩ mình vô địch đến khi gặp mẫu thân con.. ta không biết lai lịch của nàng nhưng chắc chắn không phải người ở giới này.. hi vọng ngày nào đó con tìm được sự thật về thân thế

    Mỗi lần hắn nói một câu thân thể hắn sẽ mất đi một mảng thịt lớn nhưng tiếng nói hắn vẫn gian nan cất lên đều đều từng quãng dù cho thân thể sắp khô héo

    Thân là phụ thân ta vẫn chưa tặng quà sinh thần cho con.. thật là đáng trĩ.. nói rồi giơ hai bàn tay trơ xương máu me tỏa ra hai luồng sáng cách không ngắt lấy một nhúm cỏ dại.. vốn dĩ hắn có thể dùng thuật pháp để tiếp tục ngưng kết nhưng hắn từ bỏ dùng chính sức lực hai tay mà tạo thành một mặt cười bằng cỏ..

    Nhìn mặt cười xong nhìn lấy nữ nhi lần cuối hắn hét lớn

    Nguyệt Nhi con ta.. hãy nhớ con là một con người.. cho dù bản năng hành động như thú vật.. nhưng con có suy nghĩ có lí trí của riêng mình.. cuối cùng con là con người đừng oán trách ta khiến con nhìn vô hiện thực..

    Hắn còn vô vàn điều muốn nói nhưng hắn chỉ nhìn nữ nhi một cái rồi quán thâu chút pháp lực cuối cùng vô mặt cười đó không có pháp thuật gia trì kéo dài sinh mạng hắn nhanh chóng mất đi ý thức.. hắn thấy được nàng đang đợi hắn.. hắn mỉn cười ra đi..

    * * *

    Đợi lúc Nguyệt Nha tỉnh lại cô hoang mang nhìn xung quanh rồi hét lên một tiếng thất thanh.. cô sợ hãi run rẩy.. nhìn những mảnh vụn quần áo cô nhận ra điều gì đó.. cô cảm thấy khó thở.. hai tay ôm ngực bất ngờ từ lúc nào nhiều hơn một dây mặt cười bằng cỏ.. điều kinh hoàng tàn nhẫn nhất đã xảy ra.. từ trong mặt cười đó hiện ra cả quá trình cô nổi điên cô không muốn tiếp nhận sự thật.. Dường như có một lực lượng nào đấy đang ép buộc cô không thể phản kháng..

    * * *

    Lạc lõng cô độc bi thương tràn ngập trên ngọn cô phong này cảm tưởng thân thể nhỏ bé kia không còn có một tia liên hệ thuộc về thế giới này..

    Nguyệt Nha tỉnh lại tỉnh lại đi

    Nàng mở mắt vẫn là thân ảnh gầy gò quen thuộc nàng bất giác nở nụ cười hiếm hoi.. tiểu Xuyên ca ta lạnh ngươi có thể ôm ta được không..

    Đúng chính là cái cảm giác này.. cái cảm giác có người thân bên cạnh.. hứa với ta đừng rời bỏ ta.. ta không muốn chịu cô độc nữa.. ngươi biết không ta sợ khi ta nổi điên có lúc ta sẽ làm chủ cơ thể cũng có lúc không.. ta sợ hãi cảnh tỉnh lại người bên cạnh chỉ còn lại xác khô.. nhưng ngươi giống hắn.. phụ thân ta cũng không sợ hãi ta.. thế nên trước nay ta vẫn đi theo ngươi.. tuy chưa rõ tại sao như vậy.. nhưng ngươi cho ta sự ấm áp như là một gia đình vậy

    Nhìn vào gương mặt chai sạn không nên có ở tuổi này nàng bỗng hiếu kỳ hỏi Tiểu Xuyên ca ta muốn biết trước đây ngươi sống ra sao.. có thể kể cho ta biết không

    Vọng Giáo Xuyên hắn không ngờ kinh lịch một người có thể nhiều bi kịch như vậy hắn cữ ngỡ cuộc đời hắn đã đủ thảm nhưng nghe Nguyệt Nha nói hắn chẳng buồn đem so sánh nữa

    Hắn không giấu diếm gì mà kể cho nàng nghe từ lúc sinh ra cho đến khi gặp nàng chỉ có một việc hắn không nói đó là vòng xoáy thần bí vì hắn cảm thấy liên hệ quá rộng càng ít người biết càng tốt nhưng đồng thời trong lòng đã âm thầm đưa ra một quyết định

    Nguyệt Nha nghe xong không tự chủ được sờ lấy gương mặt hắn hóa ra trên đời người bất hạnh nhiều lắm.. vậy thì nàng việc gì phải tự khổ bản thân.. sống vui vẻ không tốt sao.. tiểu Nha ngươi ngồi đây đợi ta một chút ta quay lại ngay

    Lát sau hắn quay lại thần thần bí bí nói.. tiểu Nha cho ta mượn mặt cười.. a cái gì.. bần thần chốc lát cô nghĩ ra không do dự đưa ra.. hắn biết thứ này tiểu Nha xem trọng hơn mạng sống trịnh trọng nhận lấy sau đó ngồi xuống rút ra mấy lá cỏ.. nếu lúc trước biết đây là thứ gì nhất định không dễ dàng bỏ qua cho Diên khải.. một nơi nào đó.. hắt xì

    Ngươi định làm gì a tiểu Nha hiếu kỳ lại gần hỏi.. Bí mật

    Hắn cẩn thận quan sát vận dụng cả mục đồng nhìn từng li từng tí cấu tạo mặt cười hắn ngạc nhiên mục đồng có thay đổi a dường như lợi hại hơn rồi.. nghĩ hồi rồi tiếp tục quan sát mặt cười.. không xem thì thôi càng xem càng kinh hãi không phải nó có sức mạnh ra sao chủ yếu kết cấu rất tinh vi a phóng to mục đồng sâu trong mặt cười có hai dòng chữ mờ ảo.. Thiên Nhai.. đây là đạo thuật trong truyền thuyết sao lần đầu tiên hắn tiếp xúc khiến hắn cực kì hứng thú.. không qua bao lâu phần bên ngoài đã tu sửa xong hắn đưa lại cho tiểu Nha.. chỉ là tu sửa bên ngoài một chút để khi nào ta nghiên cứu thấu thì sửa tiếp

    Tiểu Nha nhìn dây cỏ mặt cười rồi nghĩ lại lúc hắn tỉ mỉ chăm chút sửa chữa tâm hồn thiếu nữ dao động.. cảm ơn ngươi Xuyên ca
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...