Kinh Dị Bước Một - Tân Vy Vy

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Tân Vy Vy, 29 Tháng tư 2021.

  1. Tân Vy Vy Rémy Martin

    Bài viết:
    49
    "Bước một"

    [​IMG]

    Tác giả: Tân Vy Vy.

    Số chương: 1 chương.

    Thể loại: Kinh dị ngắn.

    "Bang bang" từng tiếng đập mạnh mẽ, có lực vào nền nhà, cửa sắt. Máu, bê bết máu trên vách tường, từ trên cánh cửa sắt rỉ chảy đổ xuống sàn mà không một tiếng báo trước. Máu còn nóng.

    Thân ảnh nhỏ nhắn, trên người mặc một chiếc váy trắng cũ kĩ ngả vàng, nhưng trên chân váy, gấu váy và cả trước ngực đều dính màu đỏ rực của máu, một màu đỏ kiều diễm. Mái tóc đen dài xõa ngang lưng vô cùng nổi bật. Bỗng nhiên, gian nhà ẩm mốc, ngập mùi tanh nồng, giữa nhà có hai, ba, bốn.. cái xác người, già có, trẻ có. Tay, chân, đầu đều bị đâm, chém, bị cưa một cách dã man. "Tách tách" máu từ bàn tay cô gái nhỏ nhắn chảy dọc, nhỏ lên nền nhà. Bốn bề yên lặng, dường như chỉ nghe thấy tiếng hít thở đều đặn của cô bé ấy. Đột ngột, vang lên một tiếng cười trầm thấp, đè nén, lạnh lẽo:

    - Ha ha.. haha.. chết hết, cuối cùng cũng chết hết rồi.. Ha ha

    Cận gương mặt nhỏ nhắn của cô gái ấy, da mặt trắng trẻo, mịn màng dường như có thể búng ra sữa. Đây là một cô bé độ chừng mười bốn đến mười lăm tuổi. Thế nhưng.. khóe miệng lại cong lên tạo thành một nụ cười hoàn hảo, nụ cười xinh đẹp, vô hại như một thiên sứ và đôi mắt ấy, đôi mắt hạnh to tròn, chớp chớp long lanh như một hồ thu tĩnh lặng, mang vẻ ngây thơ như một con thỏ nhỏ đáng thương khiến người ta không thể không mềm lòng. Đôi tay ấy thế mà lại cầm một.. con dao dính đầy máu, máu từ lưỡi dao chảy dọc theo bàn tay, cả bàn tay cô bé ấy dính máu đỏ lòm như người bị thương nặng. Không biết đó là máu của ai. Lúc này, bé gái ấy bước từng bước nhẹ nhàng, tự nhiên trên sàn nhà, tiếng cọt kẹt của gỗ mục, đôi chân trần dẫm lên máu, lên xác người.. Cô bé đi tới chiếc tủ đồ lớn hơn mình gấp hai lần. Đây là tủ đựng quần áo.

    Trong chiếc tủ tối om đó, một thân hình nhỏ bé đang run lên theo từng tiếng nấc đứt quãng. Một bé trai! Trong chiếc tủ kia lại chứa một bé trai đang sợ hãi nép chặt người vào trong góc tủ. Dường như đang cầu nguyện cho con quái vật ở ngoài kia đừng phát hiện ra mình. Dùng hai tay bịt chặt miệng lại để cố gắng đè nén âm thanh của tiếng khóc chính mình. Cậu bé đã nhìn thấy gì mà sợ hãi đến mức như vậy? Cậu nhóc đã nhìn thấy, thấy hết rồi, chị gái cậu ta giết chết hết những người trong gia đình. Mẹ của cậu thường hay bắt chị gái làm việc nặng nhọc giống như người ở trong phim cậu hay xem, thường đánh và mắng chị gái dù bất cứ việc gì. Lúc nãy, mẹ đã bị chị cưa đứt hai cánh tay, cưa vô cùng dã man, cổ họng bị chị dùng tua vít điên cuồng đâm vào cuống họng, chị đã đâm trên hai mươi nhát. Ba cậu thường hay đứng về phía mẹ, hoặc sẽ phớt lờ và không quan tâm khi thấy mẹ đánh chị, à.. cậu còn phát hiện ra ba thường vào phòng ngủ chị mỗi tối. Cậu nhóc nhìn thấy chị dùng rìu chặt đứt hai chân của ba, nơi hạ bộ bị chị dùng cưa, cưa đứt. Lúc nãy, cậu nghe thấy ba hét rất thảm, rất đau đớn. Một cái chân của ba lăn đến góc tủ quần áo, cậu sợ hãi đến mức suýt hét ầm lên. Bà nội rất thương cậu, nhưng lại thường mắng chị gái là "đồ vô dụng" hoặc "mày giống hệt mẹ mày". Cậu tuy không biết nó có nghĩa là gì nhưng cậu cảm nhận được, bà rất không thích chị. Bà nội đã bị chị dùng rìu chặt đứt phần đầu rồi, thịt còn nhầy nhụa vô cùng kinh tởm, mắt bà còn trợn trắng. Cậu nhóc sợ, sợ hãi tột cùng.

    Bước chân của chị đang dần gần hơn, rõ hơn. Bé gái nhỏ đang đứng trước tủ chứa cậu bé, cậu càng cố ép chặt người, nước mắt càng chảy ra không ngừng, bé trai cảm nhận được, tim của mình giống như đang ngừng đập. Bỗng nhiên, bước chân ở bên ngoài cửa tủ lại vang lên, bé gái đã rẽ đến một hướng khác, bước chân ngày một xa dần, trái tim cậu nhóc đang lơ lửng thì đã hạ xuống rồi. Nhưng không đến mười giây, cánh cửa tủ đột nhiên mở bật ra.

    Chị gái với bộ váy trắng dính máu đáng sợ, chị đứng đối diện cậu. Gương mặt chị vẫn ngây thơ, đáng thương như cũ chỉ là mặt chị dính một vài vết máu đang khô dần. Miệng bé gái nở nụ cười xinh đẹp, hồn nhiên và thân thiện với cậu nhóc:

    - Em trai! Em trốn ở đây à? Ra đây chơi, chơi với chị!

    - Tôi không muốn chơi với chị, đồ con gái xấu xa, đồ đáng ghét. Tôi ghê tởm chị, tránh xa tôi ra.

    Cậu bé trai hét ầm lên, dùng hai tay xua đẩy con quái vật trước mặt. Gương mặt bé gái trầm xuống, không nở nụ cười nữa. Sự tức giận và uất hận tràn ngập trong đáy mắt. Đột nhiên, cả cơ thể bé trai bị trượt đi, cô bé gái ấy dùng hai tay nắm chặt lấy tóc cậu nhóc lôi xềnh xệch ra khỏi tủ quần áo một cách thô bạo hết mức có thể. Đau đớn ở da đầu truyền dọc xuống khắp cơ thể, cậu bé cố gắng chụp lấy cánh tay chị gái dùng móng tay bấu chặt. Cánh tay cô bé đã xuất hiện những vết cào, vì cậu bé bấu quá chặt nên đã chảy máu. Bé gái vì đau nên đã lập tức buông tay ra, cả cơ thể cậu nhóc vì bị buông ra đột ngột nên quán tính ngã mạnh xuống sàn nhà. Cậu thấy hoa mắt, cùng với cơn đau buốt ở đầu làm cậu nhóc khóc ầm lên, chưa bao giờ có ai đối xử với cậu như vậy. Bỗng một lực mạnh bạo giáng xuống mặt, tiếng khóc cũng bất chợt nín bặt.

    Cậu nhóc thật không thể ngờ.. Chị gái dùng chân đạp thẳng xuống mặt mình, không nương tay, không chần chừ. Cậu nhóc cảm nhận được cơn đau điếng ở bên má trái, có vị mặn ở cuống họng, trong miệng của mình, cả mùi máu tanh nồng xộc lên khiến nước mắt cậu chảy ra như suối. Đau quá! Bé gái lại nằng nặc sát khí, khuôn mặt nhăn nhó đáng sợ:

    - Mày nên ngậm miệng lại thì chết đỡ đau hơn đó.

    - Tôi muốn báo cảnh sát, bắt chị, chị là đồ quái vật đáng sợ.

    - Ha ha quái vật chỉ giết những người chọc giận đến nó thôi. Bây giờ, mày ngoan ngoãn một chút, tao sẽ cho mày chết bớt đau đớn..

    - Không! Tôi sẽ không ăn trộm bánh của chị nữa, không lấy tiền của mẹ rồi đổ lỗi cho chị nữa, tôi không giành đồ ăn với chị, không bắt nạt chị nữa đâu. Xin lỗi chị, đừng giết tôi.

    Cô bé nở nụ cười thập phần đáng sợ, rồi vươn tay bóp miệng cậu nhóc, nhét miếng vải to vào. Cậu bé nói chuyện không được, liên tục lắc đầu nguây nguẩy. Cậu không muốn chết, không muốn bị giết giống như mẹ, ba và bà nội. Nhưng mà mọi thứ đã muộn rồi.. Giây phút mắt cậu mờ dần vì đau đớn, cậu chỉ nhìn thấy chị gái đang mỉm cười.

    Cửa nhà bị đập inh ỏi, tiếng gọi lớn nghiêm nghị bên ngoài vọng vào:

    - Bên trong mau mở cửa ra để chúng tôi khám xét, nếu trong ba giây sau vẫn không mở thì chúng tôi sẽ theo lệnh khám xét mà vào kiểm tra.

    Đáp lại tiếng của viên cảnh sát bên ngoài là sự yên tĩnh đến đáng sợ. Ba giây sau, vị cảnh sát trung niên ấy nhìn qua cấp dưới gật đầu và lùi về sau. Các cảnh sát mặc áo xanh theo lệnh lập tức tông cửa đi vào. Thế nhưng cảnh tượng trước mắt khiến tất cả các cảnh sát đều sững sờ, dưới chân bọn họ là một cái đầu người đàn bà lớn tuổi còn nguyên mái tóc trắng bạc, mắt trợn ngược. Trên sàn, tường nhà và ngay cả cánh cửa bọn họ vừa tông vào đầy máu bê bết. Một vị cảnh sát vừa mới đụng phải đầu bà ta liền sợ đến mức muốn ngất đi. Trong cuộc đời đi làm cảnh sát của anh ta, đây là cảnh tượng giết người kinh khủng nhất mà anh ta từng nhìn thấy. Dường như không phải chỉ riêng anh ta mà tất cả mọi người ở đây đều như thế. Một cảnh sát tay run run bước tới cầm máy ảnh chụp lại làm chứng cứ, mọi người từ từ bước vào bên trong. Và cảnh tiếp theo mà họ nhìn thấy càng kinh hoàng hơn nhiều, những cái xác người, tay chân và các bộ phận cơ thể không hoàn thiện vung vãi khắp nơi trên sàn nhà. Họ nhìn vào một người phụ nữ đang nằm gần đó, giữa cổ họng có chi chít những cái lỗ bị một vật dài nhọn đâm xuyên nhiều nhát. Các vị cảnh sát đều chậc lưỡi, có một anh cảnh sát trẻ tuổi lắc đầu đầy sợ hãi:

    - Ai mà lại làm cái chuyện tàn nhẫn đến như thế này!

    Họ lại đi đến chỗ người đàn ông, chân bị chặt đứt bằng một nhát rất ngọt. Phần hạ bộ đã biến mất, những vị cảnh sát đưa mắt nhìn nhau. Rồi một anh cảnh sát bỗng lên tiếng:

    - Nhìn thấy rồi, phần bị mất của người đàn ông ấy ở đây

    Bọn họ nhìn qua, là chỗ kế bên cái ghế sofa. Càng nhìn họ càng sợ hãi hung thủ giết chết những người này. "Ôi trời đất ơi!" Tiếng hét của một cảnh sát nữ khiến tất cả mọi người chạy đến. Một lần nữa, họ lại chết sững với khung cảnh trước mắt.

    Một thi thể cậu bé trai khoảng chừng năm đến sáu tuổi, trên mặt có vết những vết xước, miệng ngậm một cục vải to. Quan trọng là.. cả hai cổ tay của cậu đều bị ai đó dùng đinh đóng chặt lên tường. Phần bụng bị rạch bởi những vết cắt rất sâu. Những vết cắt chi chít dày đặc tạo thành hai chữ "Bước một". Có lẽ là vì những vết cắt này làm cho cậu bé mất máu mà chết. Mọi người nhìn hai con chữ trên đều có những cảm xúc riêng, có người sợ hãi, có người suy ngẫm..

    Nhưng bọn họ không biết, từ khi họ đặt chân vào đây, luôn có một ánh mắt từ tầng trên dán chặt vào mình, khóe môi lại cong lên nở nụ cười thích thú như muốn nói lại có đồ chơi mới rồi..

    - Hết_
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng tư 2021
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...