Càng lớn mới thấy cuộc đời của mình tẻ nhạt quá.
Lúc nhỏ sống khá lạc quan vui tươi, vô lo vô nghĩ nhưng dần trưởng thành thì toàn những tâm trạng không vui vẻ mấy, độ tuổi này không bắt kịp những xô bồ của cuộc sống nhưng mình phải tập làm quen thôi vì cũng phải trải đời mà.
Hiện tại đang sống với nhiều vướng mắc trong lòng, không mong ước cao sang chỉ mong muốn ba mẹ mạnh khỏe, ở nhà luôn bình an là đủ.
Lớn rồi mới thấy đồng tiền ghê gớm thật, tuy không là tất cả nhưng đối với người làm lụng thì rất quan trọng. Mong kiếm được tiền nhưng không sa đọa, sa ngã hay phạm pháp. Kiếm bằng chính đông lương của nghề mà mình đang theo học, hoặc lao động chân chính để có thể một phần nhỏ đáo lị những hi sinh mà ba mẹ đã làm cho mình từ trước đến nay, mặc dù biết công lao ấy là không trả nổi nhưng cuộc đời mình sống được bao nhiêu chỉ mong có ý nghĩa, yêu thương ba mẹ trọn đời, trọn hiếu làm con.