Người cá là một chủng loài sinh sản khó khăn. Một là vì người cá được ông trời sủng ái ban cho sắc đẹp và giọng hát để bọn họ có thể dễ dàng mê hoặc lòng người, cũng được tất cả sinh vật trong biển yêu thích. Hai là nhờ tài năng thiên bẩm, cho dù là sâu hàng ngàn mét dưới đáy biển bọn hị cũng có bơi lại tự nhiên, đối với bọn họ mà nói, biển rộng không có bất cứ bí mật gì.
Nhưng mà có được thì cũng có mất. Từ rất lâu, người cá đã mất đi răng nhọn vuốt sắc, nơm nớp lo sợ sinh sống dưới đáy biển.
Cho nên mỗi một người cá đều rất quý trọng người cùng tộc với mình, có thể nói là một bên gặp nạn, tám bên cứu trợ.
Lilith là người cá đẹp nhất bờ Napoli, sự tồn tại của nàng giống như Mặt trời vậy.
Sau khi Lilith biến mất một tuần, những người cá dù có chậm hiểu cũng phát hiện ra có chuyện không đúng. Chúng người cá tập trung lên, bàn bạc làm sao mới có thể để loài người dối trá xảo quyệt trả Lilith ngây thơ về cho bọn họ.
Người cá A: "Theo ta, loài người đều cực kỳ gian xảo, Lilith ở đó chắc chắn rất khổ sở, chúng ta phải nhanh một chút, tập hợp lực lượng, đánh vào đất liền, cứu Lilith ra khỏi đó!"
Vẻ mặt người cá B không tán thành: "Bây giờ Lilith là con tin trong tay bọn họ, lỡ như loài người xấu xa lấy điều đó ra uy hiếp chúng ta thì làm soa? Làm Lilith bị thương thì sao đây?"
Người cá C: "Ta cũng cảm thấy không thể mạnh mẽ cướp lấy được, hẳn là nên dùng trí một chút. Không bằng trước tiên chúng ta trước phái người đi hỏi xem loài người kia muốn cái gì, biển rộng có vô vàn bảo vật, chúng ta có thể đổi Lilith về!"
Nhưng mà, lại thêm một vấn đề, phái ai đi đây?
Chị em bọn họ mỗi người đều giơ cao tay, trong mắt lập loè hưng phấn, tò mò, quang mang.
Người cá C cau mày, tuần tra một vòng, chỉ thấy một bóng dáng đơn độc không giơ tay lên, co đầu rút cổ ngoài vòng - Y Toa, ánh mắt sáng lên, hô: "Đúng đúng đúng! Chính là em."
Y Toa đột nhiên bị điểm danh mờ mịt ngẩng đầu "Ta?"
"Đúng vậy, không phải lúc trước quan hệ của em và Lilith rất tốt sao? Em không lo lắng à?"
Trước khi người cá trưởng thành, đều không có giới tính.
Lúc trước Y Toa dính lấy Lilith, hoàn toàn là vì có tâm ý với nàng, ngày ngày đều cố gắng nổ lực xây dựng một hình tượng anh tuấn tiêu sái, để Lilith nhất kiến chung tình, cố đến buồn rầu.
Thình lình nhận được nhiệm vụ, đang muốn từ chối, lại bỗng nhiên suy nghĩ thông suốt.
Đây không phải là cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân ngàn năm có một sao? Đợi y cứu được Lilith từ trong tay loài người tàn ác ra ngoài, không sợ nàng không đỏ mặt thẹn thùng nằm trong lòng y! Bốn bỏ năm lên y chính là Hoàng tử cứu Công chúa á!
Y Toa sửa soạn lại biểu tình mờ mịt, khuôn mặt nghiêm túc trịnh trọng, dõng dạc hùng hồn tựa như sắp hy sinh: "Ta đi."
Người cá C "..."
Cũng đâu đến nghiêm túc như vậy?
Rick hôm nay vẫn dắt Lilith đến rạng đá ngầm phơi nắng.
Lilith thoải mái nheo lại đôi mắt.
Mặt trời giữa trưa, đối với Rick là loài người cũng không quá tốt. Chói mắt và nóng rực.
Nhưng mà chỉ cần nhìn thấy bộ dạng thích thú của Lilith, Rick liền cảm thấy tận đáy lòng một mảnh dịu dàng. Thật là không muốn buông tay mà, sinh vật xinh đẹp như vậy, nếu có thể sống cả đời bên cạnh ta thì tốt rồi, Rick nghĩ như vậy.
Hắn ngồi xổm xuống, bàn tay thon dài trắng nõn chạy dọc theo đường vảy của Lilith.
Bản chất Lilith cũng là động vật, sờ vảy, cũng giống như sờ lông vậy, rất không dễ chịu, vốn dĩ sắp bị phơi nắng đến mơ màng ngủ, lập tức liền thanh tỉnh: "Anh làm gì đó?"
"Lilith sẽ có phản ứng sao?"
Phản ứng gì? Lilith ngây thơ mờ mịt một giây đồng hồ, sau khi phản ứng lại, đau đầu dùng đuôi quất Rick một cái. Khuôn mặt ửng đỏ, tự chôn mình dưới nước, chỉ lộ ra một cái đầu không thèm lên tiếng.
Rick tốt tính kéo cái đầu ướt sũng lên, tay vuốt ve cằm, cười tủm tỉm nói: "Xem ra là sẽ có à?"
Lilith không nói lời nào, chỉ trừng hắn.
Hắn lại còn trêu chọc nàng: "Cục cưng Lilith đáng yêu như vậy, thật muốn bỏ vào miệng nhai nuốt mà."
Lilith cảm thấy mình thật sự sắp chết máy. Nhưng có lẽ trời cao nghe được tiếng cầu cứu của nàng, một tên lính vội vàng chạy đến cảnh nhỏ giọng nói gì đó. Ý cười của Rick lập tức thu lại, biểu tình trầm xuống với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Hắn cho tên lính rời đi trước, quay đầu nhìn về phía nàng, vẻ mặt toàn ý cười, lại có hơi áy náy nói: "Lilith, tới đây, hôm nay có chút việc, bây giờ phải về thôi. Ngày mai chúng ta lại phơi tiếp nha." Nói xong hắn khom lưng vươn tay, ôm nàng lên.
Lilith nhìn cái đuôi vừa rời khỏi mặt nước lập tức hóa thành đôi chân dài thẳng tắp, Rick hôn lên mặt nàng mấy cái, bàn tay không thành thật vuốt ve cẳng chân bóng loáng của nàng. Nhiệt độ xa lạ truyền tới, Lilith có hơi không thích ứng kịp khẽ nhúc nhích thân mình, đón lấy tiếng cười khẽ của Rick: "Làm sao? Sợ à?"
"Nói bậy!" Lilith 'vịt chết mỏ còn cứng' phản bác.
Rick lại hôn nàng một cái, không nói gì.
Lily ỷ có nước bên cạnh, bóng dáng nhìn Rick rời đi, nghĩ đến mấy ngày nay hắn cực kỳ dịu dàng, trên mặt lại có hơi nóng. Trong phòng trống lỏng, Lilith thả cơ thể chìm xuống đáy nước.
Nàng không phải một đứa bé không rành chuyện đời, cũng cảm nhận được có chuyện gì đó không đúng.
Ít nhất, bây giờ nàng muốn ở lại bên người trẻ tuổi này.
Muốn.. ở cùng hắn.