7404
1,985
Tuổi nhỏ
Tác giả: Xuân Diệu
Giơ tay muốn ôm cả trái đất
Ghì trước trái tim, ghì trước ngực
Cho đầy trước mặt khoảng cô đơn
Bao la muôn trời, sâu vạn vực.
Làm sao sống mà không yêu?
Không nhớ không thương một kẻ nào?
Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa
Cho bừng tia mắt đọ tia sao.
Nguồn: Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004
Bài thơ Tuổi nhỏ của Xuân Diệu được sáng tác và xuất bản vào năm 1938 trong tập Thơ thơ, bài thơ tuy ngắn nhưng tràn đầy sinh lực, giống như một dòng điện chạy xuyên qua trái tim người đọc. Từng câu thơ là lời tự bộc lộ mạnh mẽ của một tâm hồn trẻ, đầy khao khát sống, khao khát yêu và khao khát chạm vào thế giới rộng lớn trước mặt.
Ngay từ hình ảnh giơ tay muốn ôm cả trái đất, ta thấy một ước muốn vừa ngây thơ vừa táo bạo. Tuổi nhỏ trong thơ Xuân Diệu không bé bỏng chút nào; nó mang một sức mạnh khát vọng muốn gom cả vũ trụ vào lòng để xua đi khoảng cô đơn vô hình mà ai cũng từng cảm nhận. Ẩn trong sự hồn nhiên ấy là nỗi trống trải của những tâm hồn quá nhạy cảm, luôn cảm thấy mình nhỏ bé giữa bao la muôn trời, sâu vạn vực.
Hai câu sau chuyển cảm xúc từ nỗi cô đơn sang nhu cầu yêu thương. Làm sao sống mà không yêu? Không nhớ không thương một kẻ nào? Đây không chỉ là lời hỏi, mà là một mệnh đề sống của Xuân Diệu. Với ông, yêu là tồn tại. Thiếu yêu thương, cuộc sống trở nên vô nghĩa, khô hạn và nghèo nàn. Tình yêu ở đây không chỉ là tình cảm nam nữ, mà là sự gắn bó với cuộc đời, với con người, với những gì đẹp đẽ và sống động nhất.
Câu kết Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa cho bừng tia mắt đọ tia sao là tuyên ngôn mạnh mẽ nhất. Lửa ở đây là đam mê, là nhiệt huyết, là những khát khao sống hết mình. Tia mắt đọ tia sao cho thấy một con người không cam chịu lặng lẽ, mà muốn cháy sáng, muốn sống rực rỡ giữa cuộc đời này, dù ngắn ngủi.
Bài thơ chỉ vài dòng nhưng chứa cả tinh thần của Xuân Diệu: mãnh liệt, cháy bỏng, ham sống và ham yêu đến tận cùng. Nó giống như một lời thức tỉnh, nhắc mỗi người rằng tuổi trẻ không lặp lại, và điều đẹp nhất ta có thể làm là sống sao cho trái tim luôn rực lên ngọn lửa của yêu thương và khát vọng.
Tác giả: Xuân Diệu
Giơ tay muốn ôm cả trái đất
Ghì trước trái tim, ghì trước ngực
Cho đầy trước mặt khoảng cô đơn
Bao la muôn trời, sâu vạn vực.
Làm sao sống mà không yêu?
Không nhớ không thương một kẻ nào?
Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa
Cho bừng tia mắt đọ tia sao.
Nguồn: Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004
Cảm nhận bài thơ Tuổi nhỏ
Bài thơ Tuổi nhỏ của Xuân Diệu được sáng tác và xuất bản vào năm 1938 trong tập Thơ thơ, bài thơ tuy ngắn nhưng tràn đầy sinh lực, giống như một dòng điện chạy xuyên qua trái tim người đọc. Từng câu thơ là lời tự bộc lộ mạnh mẽ của một tâm hồn trẻ, đầy khao khát sống, khao khát yêu và khao khát chạm vào thế giới rộng lớn trước mặt.
Ngay từ hình ảnh giơ tay muốn ôm cả trái đất, ta thấy một ước muốn vừa ngây thơ vừa táo bạo. Tuổi nhỏ trong thơ Xuân Diệu không bé bỏng chút nào; nó mang một sức mạnh khát vọng muốn gom cả vũ trụ vào lòng để xua đi khoảng cô đơn vô hình mà ai cũng từng cảm nhận. Ẩn trong sự hồn nhiên ấy là nỗi trống trải của những tâm hồn quá nhạy cảm, luôn cảm thấy mình nhỏ bé giữa bao la muôn trời, sâu vạn vực.
Hai câu sau chuyển cảm xúc từ nỗi cô đơn sang nhu cầu yêu thương. Làm sao sống mà không yêu? Không nhớ không thương một kẻ nào? Đây không chỉ là lời hỏi, mà là một mệnh đề sống của Xuân Diệu. Với ông, yêu là tồn tại. Thiếu yêu thương, cuộc sống trở nên vô nghĩa, khô hạn và nghèo nàn. Tình yêu ở đây không chỉ là tình cảm nam nữ, mà là sự gắn bó với cuộc đời, với con người, với những gì đẹp đẽ và sống động nhất.
Câu kết Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa cho bừng tia mắt đọ tia sao là tuyên ngôn mạnh mẽ nhất. Lửa ở đây là đam mê, là nhiệt huyết, là những khát khao sống hết mình. Tia mắt đọ tia sao cho thấy một con người không cam chịu lặng lẽ, mà muốn cháy sáng, muốn sống rực rỡ giữa cuộc đời này, dù ngắn ngủi.
Bài thơ chỉ vài dòng nhưng chứa cả tinh thần của Xuân Diệu: mãnh liệt, cháy bỏng, ham sống và ham yêu đến tận cùng. Nó giống như một lời thức tỉnh, nhắc mỗi người rằng tuổi trẻ không lặp lại, và điều đẹp nhất ta có thể làm là sống sao cho trái tim luôn rực lên ngọn lửa của yêu thương và khát vọng.
Last edited by a moderator:


