Tuổi nhỏ Tác giả: Xuân Diệu Giơ tay muốn ôm cả trái đất Ghì trước trái tim, ghì trước ngực Cho đầy trước mặt khoảng cô đơn Bao la muôn trời, sâu vạn vực. Làm sao sống mà không yêu? Không nhớ không thương một kẻ nào? Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa Cho bừng tia mắt đọ tia sao. Nguồn: Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004 Cảm nhận bài thơ Tuổi nhỏ: Tình yêu là thơ ca của cuộc đời.Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là tồn tại.Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để yêu. Chính vì vậy mà tình yêu là chủ đề bất hủ trong thơ ca mọi thời đại. Biết bao thi sĩ đã đem tình yêu vào thơ ca, từ đó xây dựng một thế giới muôn màu muôn vẻ. Đối với người Việt Nam, khi nhắc đến thơ tình, chúng ta thường nghĩ ngay đến Xuân Diệu. Có lẽ tình yêu trong thơ Xuân Diệu là mãnh liệt nhất. Tình yêu trong thơ ông là khu vườn đầy đủ hương sắc, là bản nhạc đủ mọi âm thanh, từ tình yêu ngây thơ e ấp, trong sáng dễ thương lạ thường đến đằm thắm dịu dàng và có khi say đắm đến si mê điên dại. Cảm xúc gì trong tình yêu có là trong thơ Xuân Diệu có. Xuân Diệu như được sinh ra để nói lên tình yêu của mọi người. Ở Xuân Diệu luôn dào dạt một chất sống mãnh liệt đối với tình yêu. Ông nâng tình yêu lên thành một triết lí sống: Làm sao sống được mà không yêu Không nhớ, không thương một kẻ nào? Xuân Diệu cho rằng tình yêu là một thứ cần thiết cho cuộc sống con người. Con người không thể sống mà thiếu đi tình yêu. Suốt cuộc đời của mình, ông đã đi tìm ra những cảm xúc đủ mọi khía cạnh của tình yêu, đem chúng vào thơ và tạo nên những vần thơ tình vô cùng độc đáo. Con người ấy đã nhận kiếp trước ông đã yêu và kiếp này vẫn tiếp tục yêu, ngọn lửa tình yêu vẫn bất diệt trong ông.