Hôm nay tôi kể về một chút ngọt ngào của họ

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Đầu gấu nửa mùa, 2 Tháng ba 2021.

  1. Xin chào.

    Có lẽ đối với mọi người thì việc ăn một bữa cơm và nghe người lớn kể về chuyện xưa của họ thì khá nhàm chán. Cũng phải thôi, họ là người của thế hệ trước, chúng ta là người của thế hệ này, suy nghĩ không tương đồng, cái nhìn cũng khác. Nhiều người còn có thể cảm thấy khó chịu khi nó lặp đi lặp lại hàng ngày mà không thể làm gì được. Nhưng đối với tôi, đó lại là những câu chuyện ngọt ngào của bố mẹ tôi, là thứ tôi cảm thấy lãng mạng nhất trong vô vàn những quyển tiểu thuyết tôi từng đọc qua.

    Bố tôi là một chiến sĩ công an, bây giờ cũng đã ngoài 40, dù vậy ông luôn mang theo dáng vẻ nghiêm nghị và thậm chí có lúc cảm thấy hơi sợ khi nhìn thẳng vào mắt ông. Bố tôi tính tình khá nóng nảy, lại có chút hơi kĩ tính và kén chọn. Tôi từng cảm thấy ông quá cứng ngắc trong khi mẹ tôi lại là một giáo viên cấp hai khá hòa đồng và vui vẻ. Nhưng bạn biết đấy, đó chỉ là cái mã bên ngoài bố tôi thể hiện cho người khác nhìn thấy. Thực tế thì ông là người khá vui tính và thậm chí tôi phải dùng từ "GIANG HỒ" để hình dung về người bố của tôi khi ông kể lại những vụ án mà bố tôi từng trải qua. Quả thật tôi khá sợ khi bố tôi kể lại những lần nguy hiểm đến tính mạng mà bố tôi dính phải. Nhập viện trong tình trạng nguy cấp, tai nạn xe cộ xảy ra liên miên.. Những lúc ấy tôi lại nhìn sang mẹ, bà chỉ cười nhẹ, nhưng tôi biết lúc ấy bà sợ hãi gấp nhiều lần so với tôi của bây giờ. Bố tôi luôn kể đi kể lại nhưng câu chuyện đó cho tôi và dạy tôi những kĩ năng sống vô cùng quý giá. Có thể bạn cảm thấy tôi đang bịa đặt, nhưng không phải đâu, đây chính là câu chuyện của tôi. Vì câu chuyện nhỏ phía dưới mới là thứ chính tôi muốn viết bạn xem.

    Như tôi kể về bố ở phía trên, bạn có thể thấy bố tôi chính là kiểu người không biết sự lãng mạn là gì. Chính bản thân tôi cũng cảm thấy như vậy. Nhưng khi nghe mẹ tôi kể lại kỉ niệm của họ và bữa tối thì có lẽ tôi phải nhìn bố tôi bằng ánh mắt khác thôi. Haha.

    Trước đây khi bố mẹ tôi lấy nhau còn chưa sinh ra tôi, họ từng có một lần cãi vã rất to, mẹ tôi đã tức giận đến nỗi viết đơn li hôn ném trên bàn và bỏ đi, để lại chữ kí trên tờ giấy lạnh ngắt. Khi cơn giận đã giảm, bà trở về nhà. Tuy nhiên, thứ bà nhận được đầu tiên không phải lời xin lỗi hay sự an ủi dỗ dành của bố tôi mà là tờ đơn li hôn với chữ kí của bố tôi và cái dấu đỏ chót. Nghe đến đó tôi đã rất sốc và quay phắt sang nhìn bố. Mẹ tôi nói rằng bà đã suy sụp và khóc rất lớn, bà không hề nghĩ rằng câu chuyện của họ lại kết thúc sớm và dễ dàng như vậy. Họ là mối tình đầu tiên và cũng là cuối cùng của nhau. Kết thúc như vậy là quá sớm và đau đớn, chỉ là một cuộc tranh cãi bình thường của các cặp vợ chồng nhưng thứ mẹ tôi nhận được lại quá dỗi đau lòng. Haiz.. nhưng bạn biết đấy, tôi còn có thể ngồi đây viết cho bạn xem thì nó đâu thể nào kết thúc dễ dàng như thế đúng không? Tôi có chết cũng không thể nào nghĩ đến người bố của tôi lại dùng thứ mánh khóe khiến mẹ tôi mất gần một ngày để nhận ra và khiến tôi khi nghe lại cũng không thể nào tin được. Như mẹ tôi kể, con dấu đóng vào đơn li hôn có chữ TÒA ÁN.. và con dấu BỐ TÔI ĐÓNG VÀO nó có chữ CÔNG AN. Ông đã lợi dụng việc hai con dấu này đều có những chữ giống nhau và lấy con dấu có chữ "công an" kia đóng vào tờ đơn li hôn sao cho thật mờ, chỉ rõ những kí tự giống nhau ấy. Nghe có vẻ hơi khó hiểu, bạn chịu khó động não một tí nha, bởi vì khi nghe tôi cũng đã phải nghĩ lại rồi mới hiểu.

    Và cũng không biết bạn cảm thấy câu chuyện của tôi như thế nào, nhưng đối với tôi, đó là một câu chuyện ngọt ngào, người bố nghiêm nghị của tôi cũng đã từng có lúc tinh ranh bày trò vặt vãnh khiến mẹ tôi khóc ngất ngưởng. Nhưng tôi biết bố tôi yêu mẹ nhiều lắm, dù ở độ tuổi ngoài 40 ấy nhưng ông vẫn có lúc ghen vu vơ khi mẹ tôi ăn mặc đẹp ra ngoài. Cũng sẽ tỏ thái độ ra mặt khi bà chuyện trò đôi câu với bạn cũ khi đi họp lớp. Và cũng là khi ông sẵn sàng thức dậy lúc nửa đêm nấu cháo cho mẹ tôi khi bà ốm. Tôi hâm mộ câu chuyện của họ, tôi muốn giữ gìn câu chuyện này cho tới sau này khi tôi có thể đã lãng quên nó. Vì vậy khi đọc được câu chuyện này của tôi, bạn đừng nghi ngờ gì cả, tôi chỉ là muốn lưu giữ những câu chuyện của bố mẹ tôi mà thôi. Cảm ơn vì đã đến đây nhé.
     
    Last edited by a moderator: 27 Tháng hai 2023
  2. heocon.10

    Bài viết:
    30
    Wow, ba cậu ghê quá, công nhận là biết dỗ ghê, đưa ra đòn độc để mẹ bạn hối hận rồi thành ra là giả. Mình thấy ba cậu chất đấy chứ.

    May cho cậu là ba cậu đóng giả chứ không chắc bây giờ không có cậu rồi*vno 71*
     
  3. Mình cũng sốc đó, may là mình được trời độ. Há há. [​IMG]
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...