Phần 1: Gió đưa cành trúc la đà, Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ xương Mịt mù khói tỏa ngàn sương, Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Phần 2: Đường vô xứ Huế quanh quanh, Non xanh nước biếc như tranh họa đồ. Thương em anh những muốn vô, Sợ truông nhà Hồ (1), sợ phá Tam Giang (2). Chú thích: 1. Truông: Vùng đất hoang, rộng, có nhiều cây cỏ. Truông nhà Hồ là một địa danh nằm giữa xã Vĩnh Chấp, Vĩnh Linh, Quảng Trị và xã Sen Thủy, Lệ Thủy, Quảng Bình, Việt Nam. Xưa đây vốn là sào huyệt của một băng cướp rất nguy hiểm, ai đi qua đó cũng thường bị chúng bắt bớ, giết chóc để cướp đòi tiền đi đường. 2. Phá Tam Giang: Ngày xưa hai bên bờ là những đầm lầy đầy lau lách - nơi có sào huyệt của một nhóm cướp khét tiếng và thời kỳ bấy giờ cho nên thương em mà không dám vô.
Phần 3: Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa, Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh Ai lên xứ Lạng cùng anh, Bõ công bác mẹ sinh thành ra em. Tay cầm bầu rượu nắm nem, Mải vui quên hết lời em dặn dò .
Phần 5: Đồn rằng kẻ Lạng vui thay Đi ba bốn ngày đã kể lắm công. Bên dưới có sông bên trên có chợ Anh lấy em về làm vợ nên chăng?
Phần 9: Rủ nhau chơi khắp Long Thành, Ba mươi sáu phố ràng ràng chẳng sai, Hàng Bồ, Hàng Bạc, Hàng Gai, Hàng Buồm, Hàng Thiếc, Hàng Hài, Hàng Khay, Mã Vĩ, Hàng Điếu, Hàng Giày, Hàng Lờ, Hàng Cót, Hàng Mây, Hàng Đàn, Phố Mới, Phúc Kiến, Hàng Than, Hàng Mã, Hàng Mắm, Hàng Ngang, Hàng Đồng, Hàng Muối, Hàng Nón, Cầu Đông, Hàng Hòm, Hàng Đậu, Hàng Bông, Hàng Bè, Hàng Thùng, Hàng Bát, Hàng Tre, Hàng Vôi, Hàng Giấy, Hàng The, Hàng Gà, Quanh đi đến phố Hàng Da, Trải xem phường phố, thật là cũng xinh. Phồn hoa thứ nhất Long Thành, Phố giăng mắc cửi, đường quanh bàn cờ. Người về nhớ cảnh ngẩn ngơ, Bút hoa xin chép nên thơ lưu truyền.