Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 290: Tài sản Lạc gia đều ở trong tay cô con!

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Vốn Tần Hiên tìm Diêu Mộng Kỳ tới lý do mời cô hỗ trợ nói tốt hắn với Tần Mạc một chút, hóa giải quan hệ hai người nhưng vừa nói liền biến thành Tần Hiên tố khổ.

Lời trong lời ngoài cũng để lộ ra đối với An Vân Tuyết bất mãn, đối với Diêu Mộng Kỳ thưởng thức, hắn không biết làm sao, hắn đích ủy khuất.

Nhưng bề ngoài, hắn như cũ rất rộng rãi, thân sĩ lễ độ!

Nghe Tần Hiên nói rất nhiều rất nhiều, Diêu Mộng Kỳ rất nhanh liền có tình thương của mẹ tràn lan, cảm thấy Tần Hiên thật thật rất không dễ dàng, hắn trên vai có rất nhiều gánh nặng, người ngoài đối với hắn rất nhiều hiểu lầm!

Hai người trò chuyện thời gian rất lâu, xong hết rồi, Tần Hiên đưa Diêu Mộng Kỳ về nhà.

Diêu Mộng Kỳ trước khi xuống xe, Tần Hiên nói: "Mộng Kỳ, hôm nay cám ơn em, rất nhiều lời, anh cùng người khác cũng không có biện pháp nói, bọn họ cũng không hiểu anh, không nghĩ tới hôm nay em lại có thể hiểu anh"

"Thật rất cám ơn em, sau khi nói ra, anh cảm giác trong lòng tốt hơn nhiều, thấy anh cả anh nhớ giúp anh hỏi thăm hơn nữa, em phải giúp anh nói tốt một chút nga! Anh cùng Đại ca là anh em ruột thịt!"

Diêu Mộng Kỳ cười nói: "Anh yên tâm đi! Em sẽ nói! Em đi lên trước!"

Diêu Mộng Kỳ xuống xe, cười cùng Tần Hiên nói lời tạm biệt, cho đến khi nhìn bóng người Diêu Mộng Kỳ vào Diêu gia, Tần Hiên mới lái xe rời đi.

Từ khi chiếc xe này ngừng ở cửa Diêu gia, thời điểm này Phan Chỉ Quân liền ở trên lầu bên cửa sổ nhìn xuống, lúc này cảnh tượng Diêu Mộng Kỳ xuống xe, bà nhìn rõ ràng.

Xem ra con gái mình cùng Tần Hiên chung đụng rất tốt, Phan Chỉ Quân rất hài lòng!

Diêu Mộng Kỳ trở về phòng, liền thấy mình mẹ đang chờ cô!

"Mẹ, người làm sao tới?"

Phan Chỉ Quân cười đem Diêu Mộng Kỳ kéo qua ngồi xuống "Như thế nào? Cùng Tần Hiên chung đụng như thế nào?"

Diêu Mộng Kỳ suy nghĩ một chút "Cũng không tệ lắm! Con cảm giác Tần Hiên bây giờ so với trước kia tốt hơn, từ trước bởi vì thân phận hắn có thể chúng ta cũng hiểu lầm hắn, thật ra thì cũng không phải chính hắn có thể quyết định được"

Phan Chỉ Quân không có vấn đề nói: "Thân phận gì? Con không phải muốn nói hắn là con riêng Tần gia, làm thương tổn cô con! Nhưng trên thực tế, mẹ nói với con, bản thân Tần Mạc thân thể không tốt, coi như không có Tần Hiên thì ra sao?"

"Không phải mẹ nói, mẫu tộc Tần Hiên ra đời không cao, nếu không Diêu Văn Tiếc đã sớm bị Thi hành ném đi, làm gì còn giữ cô con đến bây giờ?"

Diêu Mộng Kỳ cau mày, lời này thật khó nghe nhưng thật cũng có chút đạo lý!

"Mẹ có phải hay không rất ghét cô?"

Phan Chỉ Quân ngừng một lát "Con cảm thấy mẹ ghét cô của con hay cô con ghét mẹ?"

Diêu Mộng Kỳ mím môi, nói không ra lời.

Phan Chỉ Quân thở dài, nói: "Thật ra thì đó dù sao cũng là em gái ba con, mẹ làm chị dâu thì làm gì ghét cô con được? Nhưng cô con quá cường thế, căn bản cũng không xem chị dâu ra gì, mẹ coi như tính khí tốt, cũng không để ý nhiều!"

"Mẹ quả thật không thích cô con nhưng ba con cùng ông nội con cũng quá nghe lời của cô con rồi, anh cả con cũng giống vậy, giá ở Diêu gia cô con nắm quyền không sai biệt lắm"

"Con gái a! Con dần dần trưởng thành, mẹ chỉ cần vừa nhìn thấy số mạng Lạc Mưa Vi, mẹ liền cảm thấy sợ!"

Diêu Mộng Kỳ sững sốt "Mưa Vi? Mưa Vi thế nào?"

Phan Chỉ Quân nói: "Mẹ Mưa Vi cùng cô con năm đó là chị em tốt, Lạc gia năm đó cũng là một danh môn! Địa vị kia so với Diêu gia kém không bao nhiêu!"

"Mẹ nói cho con biết a! Lạc gia năm đó suy sụp, cũng không phải là phá sản gì, đó bởi vì người nhà bị bệnh, xảy ra chuyện không có người chống đỡ, mới suy sụp đi xuống"

"Chỉ còn lại Mạc Mưa Vi, cô con năm đó nuôi Lạc Mưa Vi, thời điểm cũng không phải là một chút chỗ tốt cũng không có, mẹ đoán tài sản Lạc gia còn có những thứ quý giá còn cất giữ, hẳn đều ở trong tay của cô con!"

Diêu Mộng Kỳ nhất thời trợn to mắt "Cái gì? Đều ở trong tay cô con sao?"

Phan Chỉ Quân gật đầu.

"Không phải đâu? Mẹ, nếu như những thứ đó đều ở trong tay cô con, chị Mưa Vi cũng lớn như vậy, cũng không có nghe cô nói phải trả lại cho chị Mưa Vi? Hơn nữa"

Nhìn biểu tình Diêu Mộng Kỳ, Phan Chỉ Quân cũng biết cô muốn nói cái gì!

"Hơn nữa, cô con một mực nói Mưa Vi là đứa cô nhi, là một đứa con gái nuôi có đúng hay không?"

Diêu Mộng Kỳ nhìn mẹ một cái, gật đầu.

Phan Chỉ Quân thở dài, nói: "Đúng vậy! Cô con được nhiều chỗ tốt của Lạc gia như vậy, đến cuối cùng nhưng chỉ nhớ mình dưỡng dục Lạc Mưa Vi, con suy nghĩ thái độ cô con đối đãi Lạc Mưa Vi nhiều năm, ngoài mặt tựa hồ như đối với con gái ruột, ăn mặc cũng không bạc đãi nó, nhưng trên thực tế, con suy nghĩ kỹ một chút"

"Tần Mạc bệnh nặng, đều nói không sống được, toàn bộ danh môn Giang Châu không có một người nguyện ý cùng Tần Mạc kết thân, cô con để cho Lạc Mưa Vi cùng Tiểu Mạc đính hôn, trước mặt người khác hay sau lưng người khác một mực lấy danh vị hôn thê Tần Mạc!"

"Bây giờ Tần Mạc lớn, cần kết hôn, cô con không bỏ được, muốn để lại đứa bé, đi làm thụ tinh trong ống nghiệm, hoặc tìm người thay thế đều được, nhưng cô con không muốn bởi vì nó cảm thấy thật mất mặt. Cô con muốn Lạc Mưa Vi cùng Tần Mạc sinh con để biểu hiện con trai nó cho dù bệnh nặng phải chết, cũng có cô nương nguyện ý gả cho"

"Lạc Mưa Vi học đại học danh tiếng, dáng dấp tốt, đã từng xuất thân danh môn, cô nương như vậy cô con mới có lý do cầm đi ra ngoài chận lại miệng những phu nhân danh môn kia!"

Diêu Mộng Kỳ cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng nhíu lại "Nhưng là nhưng là"

Phan Chỉ Quân nhìn cô một cái, tiếp tục nói: "Con còn nhớ, cô con nói để cho Mưa Vi sinh đứa bé cho Tần Mạc, cô con có đứa bé, sau đó cũng không để ý Mưa Vi như thế nào?"

"Đúng vậy!" Diêu Mộng Kỳ gật đầu "Cô đúng đã nói vậy"

Phan Chỉ Quân cười lạnh một tiếng "Nếu như Mưa Vi thật đáp ứng cùng Tần Mạc sinh con, như vậy Diêu Văn Tiếc thích thể diện, nhất định sẽ để cho Mưa Vi cùng Tần Mạc chính thức kết hôn, sau đó sẽ sinh hài tử danh tiếng dễ nghe hơn"

"Nếu như Tần Mạc thật rất nhanh liền chết, lưu lại một đứa trẻ, mẹ có thể không cảm thấy cô con sẽ để cho Lạc Mưa Vi đi, để cho nó nói yêu đương hoặc lần nữa lập gia đình như vậy con trai của nó thật mất mặt?"

"Phỏng đoán khả năng lớn nhất, chính là đến khi đứa bé kia lớn lên, mười lăm mười sáu tuổi hoặc mười tám tuổi trưởng thành, Lạc Mưa Vi mới có thể tự do"

Diêu Mộng Kỳ sợ ngây người!

"Kia Mưa Vi cả đời.."

Phan Chỉ Quân nói: "Cô con nếu thật quan tâm cả đời Mưa Vi, cũng sẽ không ép nó sinh con cho Tần Mạc, cô con trong lòng để ý chỉ có chính mặt mũi của nó cùng con trai thôi!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 291: Nhìn trúng gia thế của con

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Diêu Mộng Kỳ bị hoảng sợ, một câu nói cũng không nói được, cô cảm thấy lòng người thật sự phức tạp để cho cô có chút sợ hãi!

Cô trầm mặc một hồi, kéo tay Phan Chỉ Quân "Kia mẹ, mẹ nói Mưa Vi có phải hay không trong lòng rõ ràng cho nên mới không đáp ứng?"

Phan Chỉ Quân nhìn con gái một cái, cười, "Mẹ không biết Mưa Vi trong lòng rốt cuộc nghĩ như thế nào nhưng mẹ biết một chút, đó chính là Mưa Vi so với con thông minh nhiều!"

Diêu Mộng Kỳ:" "

Cô cúi đầu, không nói lời nào.

Phan Chỉ Quân nói:" Mộng Kỳ, mẹ cùng con nói nhiều như vậy, chỉ muốn để cho con hiểu rõ một chút, Diêu gia không nhờ vả được, bởi vì Diêu gia có một bộ phận rất lớn bị cô con nắm trong tay, mà cô con người này thật không nhờ vả được! "

" Cho nên, mẹ mới muốn con thời điểm cô con chưa chú ý tới con, mẹ vội vàng tìm con đường cho con, vạn nhất ngày nào đó cô con nhớ tới con, mẹ lo lắng, nó sẽ đem con ra làm giao dịch lợi ích để lót đường cho anh con hoặc Tiểu Mạc "

Diêu Mộng Kỳ sắc mặt trắng nhợt" Mẹ "

Phan Chỉ Quân thở dài" Mộng Kỳ, cô con là một người vô cùng máu lạnh, nó quá háo thắng, cường thế thích thể diện, cường thế đến máu lạnh, cho nên con nhất định phải nghe mẹ, Tần Hiên a a! Mẹ không cảm thấy nó không có gì không tốt, bởi vì bản thân cô con cũng không phải thứ tốt gì! "

" Mộng Kỳ, bất kể kết bằng hữu hay lập gia đình, con phải vì mình tranh thủ "

" Tần Hiên bất kể như thế nào, đều là con trai Tần gia, nó đã lớn lên thành người, Tần Lập Vinh vô luận như thế nào, cũng sẽ không bỏ mặt con trai mình. Đến nổi Tần Mạc, trước mắt không phải nói chỉ có thể kéo dài tuổi thọ sao? Con trai không khỏe mạnh, Tần Lập Vinh cũng không coi trọng, cũng sẽ không hoàn toàn dựa vào Tần Mạc, cho nên Tần gia tương lai càng nhiều hơn cho Tần Hiên "

" Con phải cầm chặc thật tốt! "

Diêu Mộng Kỳ sững sốt một chút" Mẹ đem cầm chặc cái gì? "

Phan Chỉ Quân trợn mắt nhìn con gái ngu của mình một cái" Mộng Kỳ, con chẳng lẽ không nhìn ra, Tần Hiên lấy lòng con đến gần con, nó rất muốn lưu lại ấn tượng tốt cho con sao? "

Diêu Mộng Kỳ sắc mặt hơi đỏ lên trong lòng cũng có chút kinh ngạc!

" Mẹ không thể nào đâu! Hắn hắn "

" Nó có vị hôn thê, còn so với con nhỏ tuổi hơn có đúng hay không? "

Diêu Mộng Kỳ cúi đầu không nói lời nào.

Phan Chỉ Quân nói:" Tuổi tác căn bản cũng không phải vấn đề, giờ xã hội gì? Chị em yêu nhau quá bình thường! "

" Hơn nữa, nhiều người yêu nhau như vậy, con lớn hơn Tần Hiên vài tuổi có vấn đề gì đâu? "

" Đến An Vân Tuyết "Phan Chỉ Quân cười" Mộng Kỳ, An Vân Tuyết đúng cũng có chút bản lãnh, nhưng nó ra đời có vết thương trí mạng, nó là con gái riêng! "

" Các gia tộc, coi trọng nhất danh dự, nhất là Tần gia thích thể diện gia tộc, Tần Hiên thân phận con riêng đã quá mất mặt, nhưng ít ra Tần Mạc sống không lâu sau, một điểm này cho hắn một chút mặt mũi "

" Tần Hiên đáp ứng cùng An Vân Tuyết đính hôn, bất quá coi trọng An gia mà thôi, khi đó Tần Hiên cần thế lực nâng đở, An gia lại liều mạng đi lên góp, nó tự nhiên đáp ứng "

" An gia nếu như có thể cùng nó chống lại Diêu gia, nó coi như thật cưới An Vân Tuyết cũng không có gì, nhưng bây giờ con nhìn một chút, An gia căn bản không giúp được hắn, còn kéo chân sau, lúc này An Vân Tuyết đã không có giá trị! "

" Nhất là An Vân Tuyết không đầu óc, lại vẫn chạy đi làm sao sáng, a a! Danh tiếng tốt một chút mà thôi, làm một sao nhỏ không có vấn đề nhưng nếu như khắp người có điểm nhơ, Tần gia liền càng không biết muốn nó! "

Diêu Mộng Kỳ nghe đến chỗ này, cảm thấy Tần Hiên để cho cô có chút không tiếp thụ nổi!

" Mẹ, nếu như Tần Hiên như vậy, đó cũng không phải là người tốt lành gì a? Con làm sao có thể cùng người như vậy chứ? Hơn nữa, hắn không thích con, hắn là thích gia thế con "

Phan Chỉ Quân cười" con muốn lấy một người mình thích? Hơn nữa đối phương cũng rất yêu con, cái loại đó phải không? "

Diêu Mộng Kỳ gật đầu liên tục, cô gái đều như vậy mà.

Kết hôn đều là như vậy a!

Phan Chỉ Quân nhìn Diêu Mộng Kỳ, ánh mắt giống như đang nhìn một đứa ngốc không hiểu chuyện!

" Tình yêu có thể làm cơm ăn sao? "

Diêu Mộng Kỳ bỉu môi, lời nghe quá nhiều, lười giải bày!

Phan Chỉ Quân nói:" Mẹ con năm đó gả cho ba con, bởi vì thích, bởi vì tình yêu! Hơn nữa ba con đến bây giờ, cũng vẫn đối với mẹ có cảm tình, nhưng con nhìn mẹ hạnh phúc sao? "

Diêu Mộng Kỳ sững sốt một chút!

" Mẹ thích ba con, không quan tâm trong lòng hắn một mực cất giấu đoạn tình cảm trước, không quan tâm hắn có một đứa con trai, gả vào liền chiếu cố đứa con trai đó, làm mẹ ghẻ, nhưng nhiều năm, con thấy mẹ được cái gì? "

" Nhà bị cô con nắm trong tay, mẹ còn phải xem sắc mặt của cô con, mẹ mà hơi đối với cô con chiếu cố không thích đáng, ông nội cùng ba con cũng tới chỉ trích mẹ, mẹ tự tay nuôi lớn con trai mà cũng không thân thiết được, còn lo lắng con gái mình có thể hay không bị cô con bán đi! "

Diêu Mộng Kỳ:" "

" Tần Hiên nếu quả thật vừa ý gia thế của con, mẹ cảm thấy tốt vô cùng, bởi vì chỉ cần Diêu gia không ngã, như vậy Tần Hiên cả đời phải tôn trọng con "

" Hắn thăng quan phát tài con đi theo hưởng phúc, cao cao tại thượng làm phu nhân nhà giàu có, một người đàn bà có tiền, cao cao tại thượng người người hâm mộ, rạng rỡ vô hạn được chồng tôn trọng, cho con mặt mũi, cho con địa vị, con mới có thể sống thoải mái "

" Tình yêu sẽ không dựa vào được, nhất là lòng của nam nhân không dựa vào được, coi trọng gia thế bên nhà người đàn ông, sẽ không ủy khuất con, mà con chỉ cần hưởng thụ cuộc sống là được! "

Diêu Mộng Kỳ trầm mặc!

Phan Chỉ Quân thở dài nói:" Mẹ là người từng trải, nhìn nhiều hơn con, năm đó mẹ còn là cô nương gả cho nhà giàu có cũng có tình yêu "

" Đã nhiều năm, đám cưới với nhà giàu từng có không tốt, nhưng phần lớn cũng qua không tệ, rạng rỡ, áo cơm không lo, vẫn ở chỗ cũ trong vòng lẫn vào rất tốt "

" Sống chung thời gian dài, cũng có cảm tình! Mà những người kia gả vì tình yêu phần lớn đều trải qua không tốt, dĩ nhiên cũng không phải là không có thành công nghịch tập, thế nhưng quá trình quá cực khổ, Mộng Kỳ, con có dũng khí đem hạnh phúc cả đời đi đánh cược không? "

Diêu Mộng Kỳ đầu óc loạn một đoàn, như cũ cúi đầu không nói lời nào.

Phan Chỉ Quân nói:" Con suy nghĩ thật kỹ đi! Liên quan tới Tần Hiên, mẹ quả thật cảm thấy hắn điều kiện không tệ, nhưng nếu con không gả cho hắn, mẹ dĩ nhiên hy vọng con có thể tốt vì con là nữ nhi duy nhất của mẹ "

" Tóm lại gả cho Tần Hiên, Tần Hiên tôn trọng con là khẳng định rồi, giống như Thi hành lớn tôn trọng cô con vậy, hắn so với Tần Mạc, chênh lệch duy nhất chính là Diêu gia ủng hộ, Tần Mạc có Diêu gia, cho nên Tần Hiên không sánh bằng, nhưng nếu như Tần Hiên cưới con, kia liền hoàn toàn khác nhau!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 292: Hắn muốn móc cặp mắt kia!

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Diêu Mộng Kỳ ngẩng đầu, nhìn mẹ mình, chờ bà nói một chút.

Phan Chỉ Quân tiếp tục nói: "Ba con cùng ông nội, chưa chắc sẽ buông tha con để ủng hộ Tần Mạc, hoặc bọn họ sẽ không lại để cho cô con đối phó Tần Hiên mà hai phe thăng bằng, chờ Tần Mạc tương lai chết, lưu lại đứa trẻ còn chưa có lớn lên, cần Tần Hiên chống đỡ duy trì địa vị Tần gia"

"Khi đó, cô con coi như không hài lòng hôn sự này, nó cũng không có biện pháp, hẳn sẽ không làm khó con, cũng sẽ không đối phó con, bởi vì nó quá phận, ba con cùng ông nội liền không nghiêng về nó nữa!"

"Nói không chừng, con cùng cô con có thể ở Tần gia chung sống hòa thuận, hai phe thăng bằng, đến lúc đó chỉ cần Tần Hiên có chút bản lãnh, Thi hành lớn nâng đỡ một chút, như vậy cả đời con sẽ được Tần Hiên nâng lên, bởi vì con là con gái Diêu gia, hắn được Diêu gia ủng hộ kềm chế Diêu Văn Tiếc!"

Diêu Mộng Kỳ trong lòng rất rung động, từ trước cô, thật chưa bao giờ nghĩ tới nhiều như vậy!

"Mẹ"

Phan Chỉ Quân cười một tiếng, từ ái sờ sờ đầu của cô một cái "Trước kia, con chưa bao giờ nghĩ tới những thứ này hả?"

Diêu Mộng Kỳ gật đầu một cái.

Phan Chỉ Quân nói: "Mẹ vốn suy nghĩ, tìm cho con một người tốt hơn, có thể chế trụ Diêu Văn Tiếc, nhưng đến xem con, cảm giác nha đầu con thật giống như không muốn rời nhà đi"

"Giới thiệu cho con những người quý công tử đế đô, con căn bản không cảm thấy hứng thú có phải hay không rời nhà quá xa, không cảm giác an toàn?"

Diêu Mộng Kỳ liền vội vàng gật đầu "Mẹ, con quả thật không muốn rời đi Giang Châu, ra bên ngoài"

Phan Chỉ Quân nói: "Mẹ biết cho nên Giang Châu chỗ này, Tần Hiên là một lựa chọn tốt!"

Diêu Mộng Kỳ lại cúi đầu!

Phan Chỉ Quân đứng dậy, nói: "Chính con suy nghĩ thật kỹ, tương lai nghĩ tới dạng cuộc sống gì, mẹ đi trước!"

Phan Chỉ Quân rời đi, Diêu Mộng Kỳ rơi vào trầm tư!

Thật ra thì trong lòng cô có ấn tượng tốt với Lưu Tinh Trì!

Nhưng cô một chút cũng không hiểu người này, không biết gia thế của hắn, không biết hết thảy của hắn.

Quân khu bộ đội

Lưu Tinh Trì đem tài liệu điều tra được đưa đến phòng làm việc Lục Hạo Đình.

"Đại ca, đây chính là tài liệu của Phan Chỉ Quân, phần lớn đều ở nơi này, còn có một chút phương diện chi tiết, em vẫn đang tra!"

Lục Hạo Đình cầm lấy những tài liệu này, vừa lật nhìn, vừa nói: "Có cái gì kỳ quái sao?"

Lưu Tinh Trì khẽ nhíu mày một cái "Những thứ kia, người trong nhà, các loại quan hệ vân vân, thật ra thì không có gì kỳ quái, trong tài liệu mà thôi"

"Thật muốn nói kỳ quái, chính là Phan Chỉ Quân người này, thật ra hiểu chút dược lý, nhưng hẳn không tinh thông!"

Lục Hạo Đình ngẩng đầu "Nói thế nào?"

"Phan Chỉ Quân cả đời này, cũng không có học qua y thuật, lúc đi học không học qua, sau đó lập gia đình càng chưa từng học qua"

"Không có danh sư dạy dỗ, bà ta biết một ít, nhiều nhất chính là cùng những người chữa bệnh cho Tần Mạc đó thoáng học qua một chút, tự mình học, không thể nào tinh thông, Phan Chỉ Quân cũng không thông minh như vậy"

Lục Hạo Đình gật đầu một cái.

Lưu Tinh Trì tiếp tục nói: "Em tra được, Phan Chỉ Quân quả thật hiểu chút dược lý, nhưng người bên ngoài, biết đều nói bà ta hiểu đạo dưỡng sinh, Phan Chỉ Quân rất thích chăm sóc hoa cỏ, em đi điều tra qua Diêu gia, bà ta trồng những hoa cỏ kia, rất nhiều đều quý giá, cũng có dưỡng sinh nhưng cũng có một ít mang độc!"

Lục Hạo Đình cả kinh!

"Độc gì?"

Lưu Tinh Trì nói: "Cái này có chính là thường gặp, em không nhận biết, nhưng nhìn cũng không phải đồ đặc biệt hiếm gì, em cũng chụp hình, còn chưa kịp tìm hiểu"

Lục Hạo Đình nói: "Hình cho anh một phần, sau đó em đi trước tìm người hỏi rõ, nói cho ta kết quả"

"Dạ!"

Lưu Tinh Trì dừng lại một hồi, nhìn Lục Hạo Đình "Đại ca, còn có một việc!"

"Cái gì?"

"Chính là Phan Chỉ Quân năm đó cùng Vương lão gia tử, có lui tới, anh nói, nếu như độc trên người Tần Mạc thật sự là Phan Chỉ Quân xuống ta có thể hay không"

Lục Hạo Đình ngồi ở chỗ đó, mâu quang động một cái, có chút lạnh!

Vương lão gia tử, chỉ chính là ông ngoại Cố Vân Tịch!

Đó là một lão đầu tử cổ quái y thuật cao vô cùng nhưng tính khí đặc biệt, nhưng không có ai biết hắn chân chính quan tâm cái gì.

Năm đó An thị tập đoàn đời trước, chính là Vương lão gia tử sáng lập, nhưng hắn tựa hồ chẳng qua là cần một khoản tiền, có tiền, hắn cũng không quản công ty.

Sau đó, lại trực tiếp đi nông thôn định cư, cũng không biết rốt cuộc tại sao!

Liên quan tới lão gia tử này, lai lịch cụ thể hắn, Lục Hạo Đình vẫn không có tra được, nhưng khi năm hắn ở Giang Châu có một ít chuyện, bọn họ vẫn có thể tra được.

Lưu Tinh Trì nói: "Em chỉ có thể tra ra năm đó Phan Chỉ Quân quả thật cùng lão gia tử tiếp xúc qua, nhưng chuyện này bà ta làm rất bí mật, cơ hồ không có ai biết, em cũng thật vất vả mới tra ra một chút dấu vết!"

"Hơn nữa Phan Chỉ Quân hiểu dược lý, nhưng vẫn đối bên ngoài là một loại dưỡng sinh cho nên mới cảm thấy có chút kỳ quái!"

Lục Hạo Đình trầm mặc thật lâu, mới nói: "Chuyện này em tiếp tục tra đừng để cho Vân Tịch biết!"

"Dạ!"

"Đi ra ngoài đi!"

Lưu Tinh Trì sau khi đi, Lục Hạo Đình một mình ngồi ở trong phòng làm việc, trong đầu hắn không ngừng nhớ tới lão gia tử kia, nhớ tới ánh mắt lão gia tử nhìn Cố Vân Tịch!

Mỗi khi nhớ tới, hắn liền hận không được đem cặp mắt kia móc xuống!
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 293: Đem hành đi cắt!

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Cố Vân Tịch ở qua sinh nhật, ở nhà hai ngày, Rừng Sâu bên kia liền thông báo cô chuẩn bị cùng Chu Dương ký hợp đồng!

Cô đi tới tổ kịch, Rừng Sâu đang chờ!

Thấy Cố Vân Tịch, Rừng Sâu tiến lên cười nói: "Rất nhiều Phó tổng còn có Chu Dương đã ở bên trong, hiệp ước cũng chuẩn bị xong, tôi đã nhìn qua một lần"

Cố Vân Tịch nhìn Rừng Sâu kia dáng vẻ dương dương, cười!

Đến trong phòng, Chu Dương thấy Cố Vân Tịch nháy nháy mắt!

Mọi người chào hỏi, Cố Vân Tịch nhìn hiệp ước một lần, quả thật cùng trước không sai biệt lắm, nhưng bởi vì cô ra diễn, Chu Dương đối với những điều kiện hà khắc thứ trước kia, bôi bỏ hết!

Cố Vân Tịch nhìn một lần, không thành vấn đề, liền ký tên!

Nhìn hiệp ước ký xong, rất nhiều người yên tâm liền rời đi trước!

Trong phòng không người, Chu Dương nhìn Cố Vân Tịch, cười!

"Xong chuyện, chúng ta một người một nửa, kia bảy mươi lăm triệu lập tức có thể chuyển tới tài khoản của cô!"

Cố Vân Tịch cười nói: "Gần đây khoảng thời gian này, đạo diễn cực khổ!"

Chu Dương híp mắt, cười có chút hồ ly!

"Không khổ cực, không khổ cực, cô để cho tôi kiếm một khoản, bao nhiêu tiền muốn kiếm tới cũng không dễ dàng a! Vân Tịch a! Sau này còn có chuyện tốt như vậy, nhớ đến tìm tôi nga!"

Cố Vân Tịch:" "

Ngươi cho là trên trời sẽ rơi nhân bánh a!

Hiệp ước ký xong, Cố Vân Tịch đi liền thay đổi quần áo, bắt đầu từ hôm nay, cô phải chính thức vào tổ quay phim rồi!

Vở kịch cô đã sớm xem qua rất nhiều lần, lời kịch cũng như bối thục, lúc quay một chút độ khó cũng không có.

Cố Vân Tịch một khi tiến vào trạng thái, tốc độ đặc biệt mau, cô đến một cái, toàn bộ tổ kịch liền lập tức tiến vào trạng thái, lần nữa dùng tốc độ cường hãn của cô chinh phục toàn bộ tổ kịch!

Trên mặt Chu Dương rốt cuộc bắt đầu nở nụ cười!

Ai nha nha!

Nhìn diễn xuất Vân Tịch đây mới gọi là quay phim mà!

Mỗi một bô phim chỉ cần cùng cô nói, cô luôn có thể biểu đạt chính xác ra kết quả hắn mong muốn, hạt giống tốt a!

Ở tổ kịch ba ngày, trưa hôm nay Cố Vân Tịch quay xong, Rừng Sâu tới đây tìm cô" Lục tiên sinh tới! "

Cố Vân Tịch sững sốt một chút!

Anh Hạo Đình!

Cố Vân Tịch vội vàng trở về phòng nghỉ ngơi của mình!

Cảnh quay này là một trong cảnh rất trọng yếu, toàn bộ tổ kịch ở bên này rất lâu, cho nên tổ kịch đặc biệt cho diễn viên chuẩn bị phòng nghỉ ngơi!

Hôm nay Cố Vân Tịch là vai chính, địa vị trước không giống nhau, tổ kịch có đặc biệt chuẩn bị cho cô phòng nghỉ ngơi.

Chỗ này có thể lớn hơn, hôm nay mùa xuân không lạnh không nóng cho nên vẫn là trong phòng nghỉ ngơi thoải mái hơn chút.

Lúc Cố Vân Tịch trở lại, trên người Lục Hạo Đình mặc đồ thường, đang tựa vào trên ghế của cô, nhìn kịch bản của cô!

Trong phòng cô mang theo không ít kịch bản, Lục Hạo Đình nhìn những thứ kia, mâu quang ôn nhu!

" Anh Hạo Đình! "

Cô gái có thanh âm ngọt ngào truyền tới, Lục Hạo Đình thấy cô, hướng cô đưa hai tay ra, Cố Vân Tịch liền nhào vào trong ngực hắn!

" Anh làm sao tới? Có phải hay không nhớ em? "

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô, hôn một cái" ừ! "

Cố Vân Tịch vui một chút, liền hôn hắn một chút" Còn có muốn hay không? "

Lục Hạo Đình mâu quang ngừng một lát" Muốn! "

Cô lại hôn hắn một chút" Lần này thì sao? Còn muốn sao? "

" Càng ngày càng muốn nhiều hơn! "

" Phốc "

Cô đặc biệt đem môi đỏ mọng mình đưa tới, rất nhanh liền bị hắn ngậm, triền miên xâm nhập hôn.

Trong ngực tiểu cô nương mềm nhũn, hương hương!

Lục Hạo Đình ôm cô, cũng cảm giác ôm cả thế giới vậy thật hạnh phúc!

Thấy dáng vẻ Vân Tịch vui vẻ, hắn thật cao hứng!

Hắn suy nghĩ có một số việc, cả đời cũng không để cho cô biết mới phải, tuổi thơ có những vết thương kia, sẽ trở thành bóng mờ lớn nhất trong lòng cô.

Sẽ để cho Vân Tịch ở dưới sự sủng ái của hắn sống tốt!

Hôn cô một hồi, hắn buông cô ra!

Buổi chiều cô còn phải quay phim, vạn nhất trên miệng lưu lại dấu vết sẽ không tốt, đây nếu sưng, trang điểm lần nữa cũng có thể nhìn ra a!

Đem tiểu cô nương này ôm vào trong ngực mình, Lục Hạo Đình nói:" Buổi chiều quay xong, buổi tối cùng anh trở về đi! Lá Phồn bọn họ tới, Kẹo Nhỏ tối nay cũng sẽ trở lại "

" Kẹo Nhỏ trở lại? "Cố Vân Tịch vui vẻ nói.

Lục Hạo Đường trước đi ra ngoài trao đổi học tập, qua hết năm liền chạy ra ngoài, mặc dù không rời đi Giang Châu, nhưng một mực rất bận rộn, Cố Vân Tịch rất ít ngày không có thấy hắn!

Lục Hạo Đình gật đầu" Đúng vậy! Hoàn thành công tác, chuẩn bị trở về đế đô, trước khi đi tới ngồi một chút! "

" Được a! Tối nay em tranh thủ sớm một chút cùng anh trở về! "

Nhìn Cố Vân Tịch vui vẻ, Lục Hạo Đình cười" em rất thích Kẹo Nhỏ sao? "

" Dĩ nhiên! Hắn khả ái như vậy! "

" Khả ái? "

" Đúng vậy! "

Lục Hạo Đình:" "

Người đàn bà không phải đều có tình thương của mẹ tràn lan sao?

Mụ nội nó liền nói Kẹo Nnhỏ khả ái, rất thích.

Lục Hạo Đình nói:" Tốt lắm, buổi chiều anh không có chuyện gì ở nơi này chờ em, sau đó cùng em về "

" Nga đúng rồi, rượu chát của em còn nữa không? Lá Phồn tới đoán chừng muốn cùng em mua rượu chát "

Cố Vân Tịch lông mày nhướn lên" Mua rượu chát sao? Hắn lần trước mua nhiều vậy mà đã uống xong? "

" Đã xong! "

Cố Vân Tịch cười" Xem ra nếm thấy ngon rồi a! "

Đắt như vậy, còn chạy tới mua!

Lục Hạo Đình cười nói:" Hắn đưa ra rượu chát, nói chuyện làm ăn so với trước đó cũng dễ dàng chút, còn có một cái đơn đặt hàng lớn, mấy công ty cạnh tranh, vốn đối phương cũng không có nhất định phải cùng hắn hợp tác, hơn nữa đối thủ cạnh tranh bên kia điều kiện cùng hắn cho không sai biệt lắm, đối thủ cùng những người đó quan hệ tốt hơn "

" Hắn không có biện pháp, đưa người phụ trách đối phương một chai rượu chát của em, người nọ là một người yêu uống rượu, lấy được chai rượu này, thật kinh ngạc vui mừng tột đỉnh, Lá Phồn lúc này mới cùng hắn làm quan hệ tốt, nói hợp tác thành công "

Cố Vân Tịch cười nói:" Em có ở Giang Châu đế cảnh, lúc trở về đưa cho hắn! "

Buổi tối, Cố Vân Tịch thật sớm quay xong cùng Lục Hạo Đình trở về Giang Châu đế cảnh!

Nơi này, mọi người đều đã đến!

Lá Phồn, Lục Hạo Đình, Giang Minh Hàn, còn có Đường Lạc!

Kẹo Nhỏ còn ở trên đường, tạm thời không tới.

Trước khi tới, Lục Hạo Đình cũng đã mua xong thức ăn, Cố Vân Tịch vào phòng bếp, thời điểm hắn đã đem thức ăn rửa xong hết rồi!

Lục Hạo Đình đi vào thấy tình huống này, lại nhìn một chút ba đại nam nhân bên ngoài kia!

" Lão Tứ, tới đây! "

Lục lão đại hướng về phía trong phòng khách kêu một tiếng Giang Minh Hàn đang ăn quà vặt xem ti vi!

Giang Minh Hàn sững sốt một chút, Đại ca kêu ta?

Vội vàng chạy như điên vào phòng bếp!

" Đại ca! "

" Đi đem hành kia cắt đi! "

Giang Minh Hàn:" "
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 294: Độc thân vạn năm!

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Tại sao là mình chứ?

Đây là trong lòng Giang Minh Hàn đau lòng kêu gào!

Đáng thương Giang Minh Hàn, nhìn Lưu Tinh Trì rửa sạch chờ cắt, Giang Minh Hàn khóc không ra nước mắt!

"Đại ca, em không làm!"

"Bắt đầu từ hôm nay học, tài nấu nướng chị dâu em tốt nhất, em cùng em ấy học thêm một chút!"

"Em một người đàn ông, học nấu cơm làm gì nha?"

"Tương lai dỗ con dâu sẽ dùng, em nếu độc thân, anh làm Đại ca cũng mất mặt? Lão Tứ a! Đại ca nhớ em nói qua, mặt mũi Đại ca so với sinh mạng em còn trọng yếu, em đời này kiên quyết bảo vệ mặt mũi Đại ca đúng không?"

Giang Minh Hàn ủy khuất rồi gật đầu.

"Vậy thì đúng rồi! Vội vàng làm đi! Tài nấu nướng luyện giỏi nhanh đi tìm vợ, em không tìm được con dâu, Đại ca này quá thật mất mặt!"

Giang Minh Hàn:" "

Lưu Tinh Trì:" "

Cố Vân Tịch:" "

Giang Minh Hàn ánh mắt lạnh lùng chuyển châu vòng vo" Đại ca, năm anh em chúng ta, trừ anh có chị dâu, còn dư lại đều độc thân, nơi này vừa vặn có bốn củ hành, em cùng Tiểu Ngũ còn có Nhị ca, Tam ca một người một củ như thế nào? "

" Một mình em làm hết! "Lục Hạo Đình nói.

" Tại sao vậy? "

" Tiểu Ngũ biết nấu cơm, những thức ăn này đều là hắn chuẩn bị, rất hiền huệ nha! "

Lưu Tinh Trì:" "

Giang Minh Hàn:" "

" Đến hai người kia, không cần suy nghĩ, độc thân vạn năm không cần phải để ý đến bọn họ! "

Giang Minh Hàn:" "

Cuối cùng Giang Minh Hàn chống lại không có hiệu quả, bị Lục Hạo Đình đuổi đến trong góc phòng bếp, mắt lệ uông uông cắt hành!

" Một bên cắt đi, chớ đụng chị dâu em! "

Giang Minh Hàn:" "

Tài nấu nướng Cố Vân Tịch rất tốt, làm thức ăn mọi người đều thích ăn.

Lục Hạo Đình cùng Lưu Tinh Trì một mực ở lại phòng bếp hỗ trợ, rửa rau xắc thức ăn, loại chuyện này không cần cô làm trên căn bản cô chỉ phải phụ trách làm thức ăn là được.

Đến nổi Giang Minh Hàn đứa trẻ xui xẻo này, ánh mắt bị hành xông vào đỏ bừng, sau đó bị Lục Hạo Đình chỉ huy xắc thức ăn, thiếu chút nữa bị dao cắt vào ngón tay!

Bị Lục Hạo Đình chê một trận, vạn nhất ngày nào đó gặp phải địch nhân, ngươi cầm đao có phải hay không còn có thể đem mình bị thương?

Cố Vân Tịch thật không nói!

Làm món ăn Lục Hạo Đình cũng có thể đem món ăn làm thành địch nhân giáo dục cho Giang Minh Hàn, anh Hạo Đình thật tài tình!

Một bàn thức ăn phong phú làm xong, bưng lên bàn, Lá Phồn nhìn hết thảy các thứ này, cười!

" Tài nấu nướng này, thật là tuyệt, khó trách Đại ca gần đây ăn hơn mập! "

Lục Hạo Đình:" "

Hắn nơi nào mập?

" Anh ở bộ đội rèn luyện, toàn bắp thịt thôi! "

Cố Vân Tịch:" "

Lá Phồn nhìn Lục Hạo Đình một cái, không tiếp tục nói nữa.

Hướng về phía Cố Vân Tịch nói:" Chị dâu, chị còn rượu chát hay không? Lát nữa bán cho em một chút đi! "

Cố Vân Tịch thiêu mi" Anh cùng tôi mua rượu chát, liền kêu chị dâu a! Anh nói tôi bởi vì tiếng chị dâu này bán rẻ một chút cho anh sao? "

Lá Phồn ánh mắt sáng lên" Dĩ nhiên muốn! Chị dâu, chị là Đại tẩu, thế nào cũng phải chiếu cố mấy em trai chúng tôi một chút chứ? "

Cố Vân Tịch:" "

Lá Phồn ngươi còn có biết xấu hổ hay không?

Lúc này, chuông cửa reo!

Cố Vân Tịch ánh mắt sáng lên" Nhất định là Kẹo Nhỏ trở lại! "

Lục Hạo Đình đi mở cửa, Lục Hạo Đường quả nhiên trở lại!

Vào cửa sau, nhìn một bàn thức ăn, mùi thơm xông vào mũi, hắn nhất thời kích động!

" Ngao cái này nhất định là tay nghề chị dâu, quá thơm! "

Thấy Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đường trong mắt lập tức nặn ra một chút nước" Ô ô ô chị dâu, công việc quá mệt mỏi! Quá mệt mỏi! Chị nhìn em gầy nầy, cầu ôm một cái! Cầu an ủi! "

Lục Hạo Đường liền hướng Cố Vân Tịch nhào tới.

Tay Lục Hạo Đình lanh lẹ đưa tay, liền đem hắn cho xách tới" Để anh xem một chút nơi nào gầy? "

Dám muốn ôm vợ hắn không muốn sống sao?

Cố Vân Tịch rất đau lòng Kẹo Nhỏ, cơ hồ liền đem đứa nhỏ này làm con trai mà đau lòng!

Lâu ngày không có thấy hắn, vừa nhìn thấy tiểu hồ ly mặt đáng yêu thân thiết, lòng cô lập tức liền mềm nhũn!

Vội vàng nhìn một chút bên phải nhìn một chút" Chị nhìn một chút chị nhìn một chút, quả nhiên gầy một vòng, Kẹo Nhỏ a! Nếu không tạm thời chớ trở về ở lại nơi này, chị dâu bồi bổ cho em, nuôi mập chút trở về có được hay không? "

Lục Hạo Đường lập tức cảm động nước mắt uông uông" Chị dâu đối với em thật tốt! "

Nói xong lại muốn nhào qua, lại bị Lục Hạo Đình kéo sang một bên!

Lục Hạo Đường đói, nhanh đi rửa tay ăn cơm.

Lá Phồn vội vàng nói:" Chị dâu, chúng ta mới vừa rồi còn chưa nói hết. Chị nói rồi sẽ bán rẻ cho em, không thể đổi ý, chị có bao nhiêu? Bán rẻ cho em bao nhiêu? "

Lục Hạo Đường rửa tay xong đi ra" Cái gì bao nhiêu? Bán rẻ gì hả? "

Cố Vân Tịch cười mặt đầy từ ái" Chính là rượu chát chế riêng a! Em trước còn uống qua đó! Tam ca em muốn mua chút mang về đưa người! "

Nói đến cái rượu chát đó, Lục Hạo Đường ánh mắt sáng lên!

" Chính là lần trước ở bộ đội chị dâu cho em uống cái đó sao? Ai nha cái mùi kia quá tốt, em cho tới bây giờ chưa uống qua rượu chát vị tốt như vậy! "

Cố Vân Tịch nhất thời cười híp mắt" Em thích liền tốt, chị dâu nơi này nhiều lắm! Chờ lát nữa cho em mang mấy thùng trở về, từ từ uống! "

" Được a được a! "

Lá Phồn:" "

Vì lông gì đãi ngộ khác biệt lớn như vậy?

" Không không phải chị dâu, chị cũng cho Nhỏ Kẹo vậy cũng cho em một chút đi! "

Cố Vân Tịch nhìn về phía Lá Phồn, biểu tình lập tức thay đổi" Anh cũng lớn như vậy, còn cùng Nhỏ Kẹo cướp đồ? "

" Muốn cũng được, xài tiền mình mua, dù sao anh có tiền không giống Nhỏ Kẹo, mới bắt đầu gầy dựng sự nghiệp, khó khăn chết! "

Lá Phồn:" "

Khi dễ người như vậy!

Lá Phồn đặc biệt vô tội nhìn về phía Đại ca nhà mình, hy vọng Đại ca có thể nói lời công đạo, chúng ta là anh em!

Mọi người đều là anh em!

Lục Hạo Đình mí mắt đều không nâng lên, cũng biết Lá Phồn đang nhìn hắn.

" Nghe chị dâu chú phải biết yêu em trai! "

Lá Phồn:" "

Lục Hạo Đường đắc ý cực kỳ, chạy đến trên bàn ngồi xuống, bắt đầu ăn cơm.

Cố Vân Tịch không ngừng gắp thức ăn cho hắn, chiếu cố chu đáo cực kỳ!

" Chị dâu, chị đối với em thật tốt! "

" Ngoan! Em khả ái như vậy, chị dâu dĩ nhiên đối với tốt rồi! "

Lục Hạo Đường nhất thời cười híp ánh mắt" Chị dâu em sau này khẳng định càng khả ái! "

" Chị dâu cũng càng ngày sẽ càng đối với em tốt! "

Mọi người:" "

Nhìn Lục Hạo Đường mặt đầy đắc ý, mọi người cảm giác không biết nói gì!

Lục Hạo Đường, ngươi một người con trai, bán như vậy thật tốt sao?

Thật mất thể diện!

Lá Phồn vẫn không muốn buông tha" Chị dâu, chị mới vừa rồi nói hết rồi, cấp cho em rẻ một chút mà, chị nói muốn bao nhiêu tiền một chai?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 295: Đại ca đã ghét Đường Lạc

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Nếu thật đã nói, Cố Vân Tịch cũng không giống như cùng Nhỏ Kẹo!

"Đầu tiên nói rõ một chút, cái rượu chát này, tôi nhất định sẽ cầm đi ra ngoài bán, thậm chí đem rượu chát vào công hội đấu giá, đến khi đó giá cả nhất định là cuồng"

"Cho các anh, coi như trong nội bộ, tôi sẽ không cung ứng lượng vô hạn cho các ngươi, một năm hai thùng vẫn có thể, cho anh giá cả nội bộ, bất kể ngươi mình uống hay người đưa ai, tôi đều không quản!"

Một năm, hai thùng?

Lá Phồn cau mày!

Nói thật, hai thùng thật không nhiều a!

Rượu ngon như vậy cho hắn bảy tám thùng, hắn cũng có thể dùng hết!

Cố Vân Tịch nói: "Sản lượng vốn không coi là nhiều, nhất là tôi bề bộn nhiều việc, không nhiều thời gian làm cái rượu này, cho nên cho các anh chỉ có thể là như vậy nhiều"

"Tương lai tôi biết càng nhiều hơn người, có thể sẽ còn cho đến khi đó, một năm hai thùng cũng chưa chắc có thể bảo đảm có hàng cho các anh"

Lá Phồn trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc, bất quá cũng có thể tiếp nhận!

Thứ tốt, tự nhiên hiếm hoi!

"Được rồi! Hai thùng, em lần này toàn bộ mang về!"

Cố Vân Tịch nói: "Được! Hai thùng lớn, hai triệu một chai!"

Một chai rượu chát thì phải hai triệu?

Mắc như vậy?

Đường Lạc nhíu mày đối với Cố Vân Tịch có chút khinh thường!

Lá Phồn nhưng vui mừng!

"Thật?"

Cố Vân Tịch nói: "Đương nhiên là thật!"

"Vậy sau này cũng vẫn là cái giá này?"

"Ừ!"

Trên mặt Lá Phồn, nhất thời lộ ra nụ cười "Vậy em liền cám ơn chị dâu trước, thật là quá chiếu cố em trai này!"

Cố Vân Tịch:" "

Hai triệu một chai, trên đời có một ít rượu ngon, không sai biệt lắm cũng chính là cái giá này!

Từ trước phải ba chục triệu một chai a!

Hôm nay mua hai thùng lớn, còn có giá tốt, điều này làm cho hắn ngạc nhiên mừng rỡ.

Giang Minh Hàn cũng uống qua cái rượu chát đó, nghe vậy nói:" Tọi cũng phải, hai thùng! "

Cố Vân Tịch gật đầu" Được! "

Đường Lạc thấy Giang Minh Hàn gần đây đối với Cố Vân Tịch có thái độ càng ngày càng tốt, hắn có chút mất hứng!

Cau mày nói:" Trên đời có rượu tốt nhất nổi tiếng, cũng bất quá cái giá tiền này, rượu của cô bán cái giá này có phải hay không quá mắc! "

Cố Vân Tịch còn chưa kịp nói chuyện, Giang Minh Hàn liền lập tức lên tiếng" Hai triệu một chai tuyệt đối cực kỳ đáng giá, trước đó lúc mua Tam ca, ba chục triệu một chai đó! "

Đường Lạc cả kinh!

Cẩn thận suy nghĩ một chút, lúc này mới nhớ tới, trước hắn tới Giang Châu thời điểm, quả thật nghe nói Cố Vân Tịch đang bán rượu cho Diêu Vũ Thần còn có Lá Phồn, mua một chai ba chục triệu, thành cái thùng mua hơi rẻ một chút!

Ban đầu hắn đối với Cố Vân Tịch tràn đầy khinh thường, căn bản không có để ý chuyện của cô, vào lúc này Giang Minh Hàn vừa nói như vậy, hắn mới nhớ.

Giang Minh Hàn đối với Cố Vân Tịch nói:" Hắn không muốn, tôi muốn cho tôi đi! Tôi muốn bốn thùng! "

Cố Vân Tịch không có cự tuyệt" Được! "

Giá hai thùng rượu, Lá Phồn ngược lại không cướp!

Mọi người ăn cơm, vừa ăn, Lục Hạo Đình một bên hỏi Lục Hạo Đường nói:" Em lúc nào trở về? "

" Ngày mai đi! Làm xong chuyện, lâu như vậy, em cũng nên trở về nhìn một chút! "

Giang Minh Hàn nói:" Em ngày mai cũng trở về cùng Đường Đường cùng nhau tốt lắm! "

Lục Hạo Đình nhìn về phía Đường Lạc cùng Lá Phồn.

Lá Phồn nói:" Em ở bên này có chuyện, còn phải đợi một thời gian ngắn "

Đường Lạc nói:" Em cũng có chuyện, tạm thời muốn lưu lại nơi này, đến lúc đó em cùng lão Tam cùng nhau trở về! "

Lục Hạo Đình mâu quang lóe lên một cái, không nói!

Lá Phồn trong mắt thoáng qua một cái châm chọc!

Ăn cơm xong, khôn khéo nhất chính là Lục Hạo Đường cùng tiểu Ngũ Lưu Tinh Trì, hai người cùng nhau thu thập chén đũa!

Bởi vì Lục Hạo Đường phải đi, Cố Vân Tịch có chút không bỏ được, vì vậy ở phòng bếp làm ăn ngon cho hắn, Lục Hạo Đường hưng phấn một mực đi theo bên người Cố Vân Tịch.

Lá Phồn trực tiếp về phòng đi.

Giang Minh Hàn tiếp tục ôm quà vặt của Cố Vân Tịch làm ở nơi đó vừa ăn một bên xem ti vi, Đường Lạc cùng hắn ngồi chung ở trong phòng khách.

Lưu Tinh Trì rửa xong chén đũa, đi thư phòng tìm Lục Hạo Đình!

Lục Hạo Đình cầm trong tay một ly rượu chát, đang đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn bên ngoài sắc trời dần dần tối xuống, bóng lưng cao lớn, lại có vẻ có chút tiêu điều!

" Đại ca! "

Lục Hạo Đình quay đầu, rót một ly rượu chát cho Lưu Tinh Trì, nói:" Lá Phồn đâu? "

" Trở về nhà! "

" Đường Lạc? "

" Ở phòng khách cùng Tứ ca xem ti vi! "

Lục Hạo Đình khóe miệng câu một chút, nụ cười kia, ý không rõ, dù sao Lục Hạo Đình biết, đó không phải là nụ cười cao hứng.

" Đại ca "

" Lá Phồn khoảng thời gian này, hẳn sẽ không rời đi Giang Châu! "

Lưu Tinh Trì không lên tiếng, Lục Hạo Đình tiếp tục nói:" Đến nổi Đường Lạc đoán chừng muốn đi theo hắn! "

" Nhị ca tại sao phải ở lại chỗ này? Công việc hắn, em nhớ trước anh có nói qua, gần đây khoảng thời gian này, mấy hạng trọng yếu hợp tác đều không ở Giang Châu "

Diệp thị tập đoàn, Thịnh thế giải trí còn có Giang Thị tập đoàn đều có cổ phần Lục Hạo Đình cho nên mấy công việc bọn họ, Lục Hạo Đình muốn biết liền nhất định sẽ biết.

Lục Hạo Đình thở dài" Đặc công hàng loạt người phụ trách sắp đến Giang Châu, cô ấy lần này vì Đặc công hàng loạt có thiết kế thời trang, nói không chừng thì sẽ theo tới Giang Châu, Lá Phồn dĩ nhiên phải ở lại chỗ này "

Cô ấy?

Lưu Tinh Trì cau mày" Đại ca, anh nói năm đó "

Lục Hạo Đình không để cho hắn nói tiếp mà cắt đứt hắn" Chuyện năm đó bất kể như thế nào, cũng đã qua, lúc ấy cô ấy rời đi, hết thảy tất cả, liền đều kết thúc! "

" Nhưng anh biết trong lòng Lá Phồn, một mực không bỏ được cô ấy, những năm này nhìn bề ngoài không có sao, thật ra thì trong lòng Tam ca em cái gì cũng hiểu! "

Lưu Tinh Trì bực bội uống một hớp rượu, không lên tiếng.

Lục Hạo Đình quay đầu, nhìn dáng vẻ hắn, khẽ mỉm cười một cái" Tiểu Ngũ, em thông minh như vậy, thật ra thì em cũng đã nhìn ra chứ? "

Lưu Tinh Trì sắc mặt có chút khó coi!

Lục Hạo Đình nói:" Anh em chúng ta, anh phỏng đoán cũng chỉ có lão Tứ đường cong không nhìn ra, mấy người chúng ta thật ra thì trong lòng đều rõ "

" Đại ca, nếu như năm đó Đường đại ca không có chết, kia cũng sẽ không có nhiều chuyện hư hỏng! "

Lục Hạo Đình cười khẽ một tiếng" Đúng vậy! Nếu như Đường Dục không có chết, đáng tiếc hắn chết! "

Lục Hạo Đình tựa vào cửa sổ bên cạnh, suy nghĩ trong trí nhớ thân ảnh kia, nói:" Mấy năm, mỗi khi anh nhớ tới hắn vẫn là cảm giác hắn sống sờ sờ đứng trước mặt anh vậy, chỉ cần vừa nghĩ tới hắn, anh liền đối với Đường Lạc ác dưới lòng!"

Lưu Tinh Trì cả kinh, đột nhiên nhìn về phía Lục Hạo Đình!

Đại ca đối với Đường Lạc chán ghét đã đến loại trình độ này sao?
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 296: Sẽ không hạ thủ lưu tình!

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Lưu Tinh Trì nói: "Đại ca là bởi vì hắn đối với chị dâu có thái độ sao? Hay là bởi vì Tam ca?"

Lục Hạo Đình nói: "Đều có, chủ yếu là anh cảm giác Đường Lạc người này không lương tâm hơn nữa hắn vũ nhục chúng ta đối với cảm tình Đường Dục!"

Lưu Tinh Trì cười lạnh một tiếng, hắn xem ra Đường Lạc há chỉ là không lương tâm?

"Đại ca, nếu như Đường Lạc y cũ tiếp tục như vậy, tương lai anh có thể xuống tay được sao?"

"Chỉ cần không quá phận, anh nhìn mặt mũi Đường Dục, tự nhiên sẽ dễ dàng tha thứ nhưng nếu như quá phận, anh cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!"

Lưu Tinh Trì biết!

Hắn cũng biết, anh cả hắn không phải một người hồ đồ, bất kể là ai đều không thể làm sai chuyện mà không gánh vác hậu quả, cho dù hắn là em trai Đường Dục cũng vô ích.

"Tam ca nếu như đối với người đàn bà kia buông xuống vậy còn tốt, nếu như Tam ca một mực không bỏ được, em nghĩ chuyện luôn có một ngày bùng nổ!" Lưu Tinh Trì nói.

Lục Hạo Đình thở dài "Tạm thời trước như vậy đi!"

Trừ cái này dạng, hắn cũng không có cách nào.

Chuyện không phát triển tới trình độ nhất định, bọn họ ai cũng sẽ không có động tác gì.

Giống như Lá Phồn, năm đó phát sinh loại chuyện đó, Lá Phồn cũng không có buông tha Đường Lạc, thật sự bọn họ quá quan tâm Đường Dục!

Ngày thứ hai, mọi người mỗi người rời đi, Đường Lạc quả nhiên đi theo Lá Phồn cùng đi!

Ra cửa đến trong tiểu khu Giang Châu đế cảnh, Lá Phồn nói: "Tôi còn có việc đi trước!"

Đường Lạc vội nói: "Lão Tam, chú đi đâu vậy?"

"Bàn bạc chuyện riêng!"

"Tôi gần đây cũng phải ở lại Giang Châu, Đại ca nơi này vừa vặn có nhà, chúng ta liền ở đây như thế nào?"

"Đại ca đã có Cố Vân Tịch không phải trước kia, nhà kia là đại ca mua cho Cố Vân Tịch đi học dùng, chúng ta là nam nhân, bình thường không có chuyện còn chạy qua bên này"

Đường Lạc nhướng mày một cái!

Bất kể hắn nói gì, Lá Phồn chính là không đáp ứng cùng hắn.

Nhìn Lá Phồn rời đi, Đường Lạc sắc mặt dần dần phát trầm!

Cố Vân Tịch lần nữa trở lại tổ kịch!

Chu Dương bên này chuẩn bị rất đầy đủ, toàn bộ đoàn kịch tiến trình nhanh vô cùng, lần này Cố Vân Tịch cùng Trình Tấn là chủ, hai người này phân đoạn nhiều hơn rất nhiều.

Tốc độ Trình Tấn kém hơn Cố Vân Tịch, trước một đoạn thời gian, phân đoạn hắn liền quay không ít, hôm nay Cố Vân Tịch tới, Trình Tấn rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại khẩn trương.

Vui vẻ không cần cùng An Vân Tuyết đùa, khẩn trương là tốc độ Cố Vân Tịch quá nhanh, mình không cẩn thận thì không theo kịp!

Cố Vân Tịch ở đoàn kịch thời gian càng nhiều, mọi người thấy cô cũng càng nhiều, tán gẫu bát quái, thời điểm dĩ nhiên thích cầm cô cùng Lục Hạo Đường so.

Tổ kịch cũng không có tận lực nhấn mạnh giữ bí mật, cho nên trước tình huống An Vân Tuyết mới có người để lộ ra ngoài, trong này có hay không Chu Dương an bài Cố Vân Tịch không biết, dù sao một loạt chuyện này để cho Thịnh thế Vương phi một mực duy trì vượt qua nhân khí!

Lại có người bắt đầu lộ tin tức!

Hình Cố Vân Tịch ở trường quay đóng phim, đều là cảnh xa, có chút mơ hồ nhưng như cũ có thể nhìn ra, quả thật chính là Cố Vân Tịch cho dù rất xa, nhìn như cũ rất đẹp!

"Linh Linh rốt cuộc đã về rồi!"

Ngắn ngủn mấy chữ nhưng để lộ ra không ít tin tức!

Lúc này liền nổ!

"Đây không phải là Cố Vân Tịch sao?"

"Thịnh thế Vương phi là Cố Vân Tịch diễn?"

"Khắp chốn mừng vui a hắc hắc, Vân Tịch nhà ta rốt cuộc đã về rồi!"

"Tịch Tịch đẹp nhất! Tịch Tịch đẹp nhất! Vân Tịch nhà ta mới thật sự là Lạc Khinh Linh a! Kia cái gì Tuyết, nơi đó đợi đi đi!"

"Vốn thấy An Vân Tuyết diễn ta đều đã buông tha, hôm nay thấy Vân Tịch nhà ta trở lại, ai nha nha lại không nhịn được mong đợi anh anh anh!"

"Tuyên truyền! Tuyên truyền mau!"

"An Vân Tuyết đây là lạnh sao? Ngủ nhiều người cũng không đem nhân vật tới, Chu Dương đạo diễn tốt, rốt cuộc thấy Vân Tịch nhà ta ô ô ô!"

Trước An Vân Tuyết ra diễn tin tức vừa ra tới, tiếng mắng khắp nơi đều nói cô ta dùng quy tắc ngầm, không biết xấu hổ.

Nhưng hôm nay Cố Vân Tịch ra tới, còn không xác định rốt cuộc thiệt giả đâu!

Phía dưới liền một đám người bắt đầu mong đợi không dứt!

Giá tương phản nhìn quả thực để cho người thay An Vân Tuyết cảm thấy mất thể diện!

Thật sự là bộ thứ nhất thật sự quá thành công ở trong lòng của mọi người, Lạc Khinh Linh chính là Cố Vân Tịch, Cố Vân Tịch chính là Lạc Khinh Linh!

Người đã xem Lạc Khinh Linh cùng Tiêu Tĩnh Hằng, rối rít nhảy ra ăn mừng, mọi người rối rít chạy đến đoàn kịch hỏi để cho bọn họ vội vàng tuyên truyền!

Nhưng mà tổ kịch chính là bất chính thức tuyên truyền, ngược lại tin đồn một cái tiếp một cái thả ra, toàn bộ gần đây một mực rất náo nhiệt.

Bởi vì tin đồn nhiều, nói nhiều người, mọi người liền dần dần cảm thấy, Thịnh thế Vương phi nhất định là Cố Vân Tịch ra diễn!

Bởi vì là đội ngũ y nguyên, cho nên trước mắt bộ phim này không có gì đen, An Vân Tuyết thấy những thứ này, tức giận đem máy vi tính đập!

Cô ta cố gắng quay phim, kết quả cuối cùng đem cô ta mắng khó coi như vậy, làm hại bây giờ công ty đều không bưng cô ta!

Nhưng tin tức Cố Vân Tịch ra diễn đều đang cao hứng, ăn mừng?

Dựa vào cái gì?

Cố Vân Tịch là thứ gì?

Con tiện nhân kia hại cô ta ở công ty mất đi địa vị, hại cô ta bị anh Tần Hiên chê, cô ta nhất định không thể cứ tính như vậy!

An Vân Tuyết suy nghĩ một hồi, gọi điện thoại cho trợ lý mình.

"A lô! Ngươi để tin tức đi ra ngoài, liền nói nhân vật Cố Vân Tịch dùng thủ đoạn bất chính từ trên tay ta cướp đi, loại chuyện này không cần tôi dạy ngươi làm sao chứ?"

Những năm này loại chuyện này cô ta có thể làm qua không ít, hơn nữa lần trước ban đầu cho Cố Vân Tịch tát nước dơ thời điểm không chính là làm như vậy sao?

Trợ lý nhỏ đáp ứng, An Vân Tuyết lúc này mới yên tâm!

Ngày này, Cố Vân Tịch nghỉ ngơi được mời đến Diêu gia kiểm tra lại cho Tần Mạc!

Toàn bộ người Diêu gia đều ở đây, Tần Lập Vinh cũng ở bên cạnh, hiển nhiên rất quan tâm đứa con trai đích.

Cố Vân Tịch bắt mạch cho Tần Mạc, kiểm tra một lần, lúc này mới nói: "Cậu khôi phục không tệ, thuốc tôi quả thật có hiệu quả, trước mắt còn phải uống tiếp, bất quá có một chút, tôi phải nhắc nhở cậu!"

"Cái gì?" Cố Vân Tịch lời còn chưa nói hết, Diêu Văn Tiếc liền khẩn trương hỏi.

Cố Vân Tịch nói: "Nhìn mạch tượng cậu ấy, cậu ấy đã khôi phục đã đến thời kỳ mấu chốt, đoạn thời gian gần nhất, nhất định phải nhớ bảo vệ tốt mình, muôn ngàn lần không thể nữa bị thương tổn!"

"Cậu ấy bị bệnh này, trước rất nhiều người đều không tra ra căn bệnh thật ra thì ngay cả chính con cũng không xác định, ông ngoại con có toa thuốc khá tốt, con mới có thể hóa giải cho ngươi, vạn nhất bệnh tình ngươi tăng thêm, con có thể không có nắm chắc có thể giải quyết"

"Cho nên nếu như bệnh này tới từ một ít phấn hoa a! Trúng độc thức ăn a! Hay là cái gì vân vân đối với thân thể chuyện không tốt, cậu gần đây đều không thể dính hơn nửa phần này, nếu như tăng thêm, vậy coi như nguy rồi!"

Tần Mạc vội nói: "Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo vệ tốt mình, gần đây những nơi đó tôi đều không đi ở nhà thật tốt để khỏi bệnh!"

Diêu Văn Tiếc cũng nói: "Đúng đúng đúng! Dì nhất định sẽ chiếu cố tốt Tiểu Mạc, cái này Vân Tịch a! Hắn lúc nào có thể khỏe hả?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 297: Cơ hội cuối cùng

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Cố Vân Tịch trong mắt lóe lên một cái u quang, âm thầm nhìn một cái Phan Chỉ Quân bên cạnh, thấy bà rõ ràng lắng tai nghe liền nói: "Nhanh sẽ chân chính tốt, phỏng đoán chừng ba tháng, thật ra thì cậu ấy đã không có chuyện gì, chính là bệnh thời gian quá dài, cần dưỡng một chút mà thôi"

"Cậu ấy bây giờ thân thể đã khôi phục không tệ sẽ không di truyền cho hài tử, cho nên dì nếu muốn Tần Mạc bây giờ kết hôn đã có thể chuẩn bị!"

"Coi như bây giờ liền chuẩn bị hôn lễ đến khi kết hôn, thời điểm ít nhất cũng phải một tháng sau đó, điều dưỡng đoạn thời gian nữa, sức khỏe hắn hoàn toàn không thành vấn đề"

Diêu Văn Tiếc nhất thời vui mừng quá đổi "Thật?"

"Thật chứ!"

"Ai nha!" Diêu Văn Tiếc bắt tay Cố Vân Tịch, kích động hốc mắt đều đỏ "Vân Tịch a! Cám ơn con! Cám ơn con! Tiểu Mạc nhà dì rốt cuộc được cứu rồi, dì dì thật vui!"

Tần Lập Vinh cũng thật cao hứng, đứa con trai này ưu tú như vậy, hắn cũng không muốn cứ như vậy tổn thất a!

Thấy Diêu Văn Tiếc cao hứng tới khóc, cũng có chút cảm khái!

Bà nhiều năm vì con trai cũng không dễ dàng!

Vỗ một cái bả vai Diêu Văn Tiếc "Tốt lắm! Tiểu Mạc không sao đừng khóc, em sau này a! Không cần lo lắng!"

"Ừ!" Diêu Văn Tiếc gật đầu liên tục.

Diêu Văn Hoa cùng Diêu lão gia tử cũng vui vẻ không thôi, Phan Chỉ Quân liền ngồi ở chỗ đó có chút cường nhan cười vui!

Cố Vân Tịch nói: "Kế tiếp một tháng này là mấu chốt, mọi người nhất định phải bảo vệ tốt hắn, muôn ngàn lần không thể lại để cho cậu ấy bị thương tổn!"

"Thật ra thì dì Diêu còn có Thi hành, Tần Mạc thân thể đều rất tốt, căn bản cũng không có bệnh di truyền, Tần Mạc trời sinh liền sinh loại bệnh này có khả năng cực nhỏ, phỏng đoán gặp ai đó hạ độc thủ"

"Cho nên nhất định phải bảo vệ tốt cậu ấy, nếu không chẳng những thất bại trong gang tấc, nói không chừng còn có thể hại Tần Mạc tăng bệnh tình hắn lên!"

Mọi người gật đầu liên tục, bảo đảm nhất định sẽ chiếu cố tốt Tần Mạc!

Mà ánh mắt Phan Chỉ Quân nhưng rõ ràng cất giấu cái gì, Cố Vân Tịch sau khi xem trong lòng cũng liền có tính toán!

Một tháng, đây là cơ hội cuối cùng, ta cũng không tin, ngươi không động thủ!

Cố Vân Tịch trở về, liền bị Rừng Sâu gọi tới một bên, Rừng Sâu cầm điện thoại di động cho cô nhìn "Nhìn đi An Vân Tuyết xuất thủ!"

Cố Vân Tịch nhìn một cái ở đây có rất nhiều lời nói cô dùng quy tắc ngầm cướp vai An Vân Tuyết!

Nói gì An Vân Tuyết là Tiểu công chúa An gia, cô ta có thể bắt được nhân vật không kỳ quái, nhưng Cố Vân Tịch lại có thể từ trong tay An Vân Tuyết cướp đi nhân vật, quy tắc ngầm liền quá rõ ràng!

Cố Vân Tịch lật nhìn mấy cái tin tức, nội dung đại khái cũng không sai biệt lắm!

Cô lắc đầu cười một tiếng "Còn không coi là quá ngu xuẩn a!"

Rừng Sâu:" "

Rừng Sâu nói:" An Vân Tuyết hôm nay là người yếu, mọi người đều đồng tình người yếu, hơn nữa An Vân Tuyết cho người cảm giác vẫn là khôn khéo vui vẻ, cô ta như vậy nháo, sau này nói không chừng sẽ còn bạo xảy ra cái gì tâm tình cô ta không tốt sao! Bi thương bị bệnh vào bệnh viện các loại tin tức, như vậy đối với ngươi lại càng không lợi! "

Vòng giải trí chính là như vậy, tiếng mắng mọi người tới nhanh, đi cũng nhanh, danh tiếng này, một khắc trước còn có thể để cho ngươi rạng rỡ vô hạn, có lẽ một khắc sau có thể để cho ngươi té cẩu huyết lâm đầu!

Ngược lại thật ra thì cũng giống vậy!

An Vân Tuyết trước quay Thịnh thế Vương phi, mọi người công kích đối tượng đều là cô ta, mà Cố Vân Tịch là một người yếu.

Nhưng bây giờ, tình huống hoàn toàn đổi nhau, An Vân Tuyết thành người yếu!

Cố Vân Tịch trả điện thoại di động lại cho Rừng Sâu" Tôi biết! "

Rừng Sâu:" "

Biết?

Có ý gì?

Thợ trang điểm cho Cố Vân Tịch, Cố Vân Tịch đổi xong quần áo đi quay phim ngay!

Mặc dù mới đối với cô có lời đồn đãi bất lợi, nhưng tốc độ quay của cô phân nửa không có chịu ảnh hưởng, như cũ duy trì hiệu suất cao!

Chờ Cố Vân Tịch chụp xong trở lại, Rừng Sâu vẫn chờ cô chỗ cũ!

Nhìn hắn một cái, Cố Vân Tịch nói:" Thế nào? "

" Chuyện này, cô định xử lý như thế nào? "

Cố Vân Tịch nói:" Anh là người quản lý của tôi, loại chuyện này hẳn anh phải biết làm sao? Còn cần tôi dạy anh sao? "

Rừng Sâu dừng một chút nhìn về phía Cố Vân Tịch" Tôi dĩ nhiên có thể xử lý, chẳng qua là cô dù sao phải để cho tôi biết, cô đối với An gia có thái độ gì! "

Thật ra thì thái độ Cố Vân Tịch đối với An gia, Rừng Sâu vẫn luôn có chút suy nghĩ không ra!

Theo đi theo bên người Cố Vân Tịch thời gian càng ngày càng dài, hắn càng biết tiểu cô nương này mặc dù nhìn tuổi còn nhỏ, nhưng năng lực suy nghĩ một chút cũng không nhỏ!

Thậm chí, cô so với rất nhiều người ở trên thương trường lăn lộn mấy năm, còn cay hơn!

Nhìn cô hôm nay ở An nghệ lẫn vào trình độ này thì biết!

Nếu như giống tiểu cô nương đến An nghệ tuyệt đối không phản kháng được An Đời Lâm cùng An Vân Tuyết, nhưng hôm nay ngược lại An Đời Lâm cùng An Vân Tuyết cầm cô cũng không có biện pháp.

Bây giờ trong công ty một ít cao tầng còn có các cô đông, trong lòng đều ủng hộ Cố Vân Tịch, tiếp theo cứ nhìn tiểu cô nương có bản lãnh lớn hơn hay không, để cho những người đó thần phục!

Một khi thành công, như vậy toàn bộ An nghệ hoặc giả nói là An thị tập đoàn cũng có thể bị cô nắm trong tay!

Nếu như vậy, Rừng Sâu liền không xác định, Cố Vân Tịch rốt cuộc muốn làm gì!

Là muốn chống lại An Đời Lâm hay là thay thế An Đời Lâm?

Cố Vân Tịch câu môi cười một tiếng, vòng vo người, đi tới bên cạnh địa phương tĩnh mật, bốn bề vắng lặng, cô một mình nhìn phương xa, gió thổi tới, kia cả người lụa trắng tung bay, trong trẻo lạnh lùng ngoan tuyệt, không mang theo phân nửa ấm áp!

" Ban đầu An gia muốn đem tôi làm trở lại là muốn dùng tới làm chi, anh không biết sao? "

Rừng Sâu nhìn lưng ảnh của cô, không nói gì.

" Bọn họ muốn đem tôi làm công cụ, nhìn trúng ta xinh đẹp, muốn đem tôi đưa cho những lão đại phú thương bồi ngủ vì An gia đổi lấy lợi ích "

" Nếu như tôi không phản kháng, hậu quả đúng là như thế nào không cần nghĩ cũng biết, gia đình như vậy, anh cảm thấy tôi sẽ có cái thái độ gì? "

Một lúc lâu, Rừng Sâu mới mở miệng" An gia không muốn, kia An thị tập đoàn, cô còn muốn hay không? "

Cố Vân Tịch quay đầu, nhìn về phía Rừng Sâu, cười!

Không tệ! Phản ứng rất nhanh!

" Có thể sử dụng giữ lại mà không thể dùng, giữ lại cũng không có ý gì! "

Lần này, Rừng Sâu liền hiểu!

" Tốt lắm! Tôi biết, cô an tâm quay phim đi!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 298: Cố Vân Tịch được mọi người thích

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Từ khi Cố Vân Tịch xem bệnh cho Tần Mạc, nói bệnh Tần Mạc tiếp theo một tháng là kỳ mấu chốt, Phan Chỉ Quân liền lâm vào lo âu.

Bà rất không nghĩ ra Cố Vân Tịch tại sao có toa thuốc chữa bệnh cho Tần Mạc?

Nghe khẩu khí Cố Vân Tịch kia, hiển nhiên cô không biết chữa bệnh, chẳng qua là có thể đoán được bệnh tình mà thôi, cho nên biết toa thuốc kia có thể trị hơn nữa có thể trị tới trình độ nào!

Phương thuốc kia là ông ngoại để lại cho cô!

Lão gia tử kia, làm sao biết đem cái toa thuốc này để lại cho Cố Vân Tịch chứ?

Vô luận như thế nào, bà cũng không nghĩ ra!

"Mẹ, người thế nào? Gần đây thấy thế nào mà ngẩn người chứ? Nghĩ gì vậy?" Thấy Phan Chỉ Quân lại ở nơi đó ngẩn người, Diêu Mộng Kỳ bưng một ly nước trái cây, đưa đến trước mặt Phan Chỉ Quân.

Phan Chỉ Quân tỉnh hồn, nói: "Không có sao, mẹ chính là nghĩ chút chuyện, không có gì!"

"Phải không?" Cô cảm thấy mẹ có chút không đúng a!

Phan Chỉ Quân nhìn Diêu Mộng Kỳ, thở dài nói: "Đây không phải là nghe nói Tiểu Mạc thân thể có thể tốt lắm, cảm khái thôi"

Diêu Mộng Kỳ nhất thời không nói, bởi vì cô đã đoán được, mẹ cô đang cảm khái cái gì!

Diêu Mộng Kỳ cúi đầu xuống "Mẹ không nên quá lo lắng cho con, con không có việc gì, con gái nhất định sẽ chiếu cố tốt mình, mẹ yên tâm!"

Cô mỗi ngày nhìn mẹ vì mình bận tâm, sống sầu lo cùng bất an, Diêu Mộng Kỳ cũng rất khó chịu!

Mẹ cô hết thảy cũng vì nữ nhi này!

Nếu như mình có thể không chịu thua kém chút, mẹ cũng không cần như vậy!

Nói cho cùng vẫn là mình vô dụng!

Phan Chỉ Quân nói: "Thân thể Tiểu Mạc có thể tốt, mẹ thật cao hứng nhưng tiếp theo mẹ lại lo lắng cho con!"

Thật ra thì Phan Chỉ Quân lo lắng là thật, đã nhiều năm như vậy, bà hiểu rất rõ Diêu Văn Tiếc!

Diêu Văn Tiếc thương yêu là Diêu Vũ Thần, không phải Diêu Mộng Kỳ!

Tần Mạc chỉ có thể sống lâu chừng mười năm, lần này không chỉ có cấp cho Tần Mạc lót đường, còn phải cho cháu trai lót đường!

Diêu Mộng Kỳ tới cầm tay Phan Chỉ Quân "Mẹ, con trưởng thành rồi, mẹ yên tâm, con không có việc gì"

Những ngày qua, Cố Vân Tịch chuyên tâm ở lại tổ kịch quay phim, cô một khi tiến vào trạng thái, hiệu suất dĩ nhiên rất cao, lúc này mới vào tổ nửa tháng, phân đoạn tiến trình đã qua tốt hơn nhiều!

Nhìn Cố Vân Tịch có tốc độ này, Chu Dương thở phào nhẹ nhõm, nhìn dáng dấp quay tới lúc ở nghỉ hè phát hình là có thể!

An Vân Tuyết những năm này một mực thuận buồm xuôi gió, làm Tiểu công chúa An gia hết thảy chuyện, cơ hồ đều hướng mong muốn của cô ta phát triển.

Chỉ cần cô ta mong muốn, không có cái cô ta không có được.

Nhưng Cố Vân Tịch xuất hiện để cho cô ta hung hãn ngã nhào một cái, đây là trong đời An Vân Tuyết lần đầu tiên gặp phải thất bại, một đứa bị đuổi ra khỏi nhà rất sớm trước kia liền thua cô ta.

Cái này làm cho An Vân Tuyết vô luận như thế nào cũng không tiếp thu nổi!

Con gái vợ trước cùng con gái hiện tại, không đấu là không thể nào.

Từ khi các cô ra đời một khắc đó trở đi, liền quyết định tranh đấu!

An Vân Tuyết cho xuất hiện rất nhiều tin tức Cố Vân Tịch dùng quy tắc ngầm lên chức đoạt vai tuồng của cô ta, nhưng tựa hồ cũng không có sóng gió bao lớn.

"Tại sao có thể như vậy?" An Vân Tuyết không hiểu hỏi Đỗ Thiếu Nông.

Những thứ kia không phải một chút liền nổ sao?

Tại sao hôm nay cô ta giải thích rõ ràng, nhưng không có bao nhiêu người tin tưởng?

Đỗ Thiếu Nông nói: "Vân Tuyết, cô quá gấp! Lúc này không phải thời điểm bôi đen Cố Vân Tịch tốt"

An Vân Tuyết không hiểu!

Đỗ Thiếu Nông trong mắt vạch một cái u quang, cuối cùng một tiểu cô nương, cho dù có chút tâm cơ cũng không phải cái gì cũng biết, liên quan tới cầm chặc lòng người, An Vân Tuyết còn non nớt rất.

Đỗ Thiếu Nông nói: "Trước cô cướp nhân vật Cố Vân Tịch, bị quy tắc ngầm ngủ với đầu tư thương nhiệt độ vẫn chưa có hoàn toàn hạ xuống đi, Cố Vân Tịch ra diễn Lạc Khinh Linh mọi người nhìn thấy mà không sao, còn cô ra diễn liền sẽ đưa tới chỉ trích bởi vì cô không phải y nguyên đội ngũ cũ!"

"Cho nên mọi người nói cô, nhục mạ cô, các loại châm chọc tố khổ làm nhục cùng chê, lúc này, cô bị đổi, Cố Vân Tịch ra diễn, vậy đối với nói chính là bọn họ thắng lợi, Cố Vân Tịch ra diễn mọi người thích!"

Sắc mặt An Vân Tuyết nhất thời âm trầm xuống.

Đỗ Thiếu Nông tiếp tục nói: "Nếu Cố Vân Tịch ra diễn mọi người thích, như vậy cô rời đi đồng dạng cũng là mọi người nhìn thấy, mọi người đang cao hứng đó! Làm sao có thể sẽ tin tưởng lời cô? Bọn họ chỉ sẽ cho rằng là cô không cam lòng, là đang trả thù Cố Vân Tịch!"

An Vân Tuyết cả giận: "Vậy tôi phải làm gì? Chẳng lẽ để cho Cố Vân Tịch được như ý?"

Đỗ Thiếu Nông suy nghĩ, dĩ nhiên không phải!

Cố Vân Tịch có người quản lý là Rừng Sâu, đó là đối đầu với hắn, cho nên coi như vì mình, hắn phải giúp An Vân Tuyết đem Cố Vân Tịch kéo xuống.

Đỗ Thiếu Nông nói: "Một chính là cô trước yên lặng một đoạn thời gian, thật ra thì Vân Tuyết, mấy lời Cố Vân Tịch cũng không phải không có đạo lý, cô phải bỏ chút thời gian ở trên người Tần Hiên, muôn ngàn lần không thể vứt bỏ núi dựa lớn nhất này"

"Chỉ cần cô còn là vị hôn thê Tần Hiên như vậy ở Giang Châu, chúng ta liền không dễ dàng bị đánh ngã, nhưng nếu như cô mất đi Tần Hiên, như vậy không cần Cố Vân Tịch xuất thủ, cô liền hoàn toàn đánh bại!"

An Vân Tuyết nghe vậy, sắc mặt càng dữ tợn "Nếu không phải Cố Vân Tịch đi chữa bệnh cho Tần Mạc, Tần Hiên cũng sẽ không không để ý tới tôi!"

Đỗ Thiếu Nông thở dài "Cố Vân Tịch đi chữa bệnh cho Tần Mạc, quả thật có vì mình lo nghĩ, nhưng Vân Tuyết nói cho cùng thân phận An gia kém hơn Diêu gia, lúc này cô phải càng để ý phải đem Tần Hiên bắt trong bàn tay mới vững vàng!"

"Làm sao bắt? Hắn bây giờ không để ý tôi!"

Đỗ Thiếu Nông nói: "Tần gia quan tâm mặt mũi, Tần Hiên cần thế lực chống đỡ hắn, một điểm này thật ra thì đối với cô mà nói là bất lợi, cũng có lợi một mặt"

"Tần Hiên không có thế lực chống đỡ, cho nên thái độ Thi hành đối với hắn mà nói liền vô cùng trọng yếu, Thi hành đại nhân cần mặt mũi, như vậy Tần Hiên cũng không dám để cho Tần gia mất thể diện"

"Cô cùng Tần Hiên chung một chỗ, chẳng những muốn phụ thuộc vào hắn, còn phải nghĩ biện pháp khống chế ước thì hắn không dám tùy tiện bỏ cô, tiền đặt cược!"

An Vân Tuyết nhướng mày một cái, tiền đặt cược?

"Tôi có tiền đặt cược không phải là An gia sao?"

Đỗ Thiếu Nông châm chọc cười một tiếng "An gia cái tiền đặt cược này không đủ!"

"Cô hẳn nên từ trên người Tần Hiên hạ thủ, bắt được những thứ để cho hắn một khi rời đi cô, cô có thể để cho hắn mất thể diện, hơn nữa còn ném mặt chứng cớ to, Tần Hiên không dám không bảo vệ danh dự của mình, bởi vì Thi hành đại nhân cần danh dự, chỉ cần cô có những thứ này, như vậy Tần Hiên cũng không dám tùy tiện phản bội cô!"

An Vân Tuyết nghe vậy lâm vào trầm tư!
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 378 Tìm chủ đề
Chương 299: Cần bằng chứng!

Bấm để xem
Đóng lại
[HIDE-THANKS]Từ trước, cô ta vẫn cảm thấy mình cùng Tần Hiên đi trên một con đường tốt hơn người khác, bọn họ là một thể.

Tần Hiên có An gia ủng hộ, hai người bọn họ trời sinh một đôi, hơn nữa cảm tình cũng tốt, thời điểm lên giường thân mật, cô ta chưa bao giờ cảm thấy Tần Hiên sẽ đối với cô ta có tâm tư chán ghét!

Nhưng lần này, sự thật cho cô ta một cái bạt tai vang dội.

Lần này cô ta bị tấn công, Tần Hiên từ đầu tới cuối đều ở đây chê cô ta vô dụng, chê cô ta gây chuyện liên lụy hắn, làm hắn mất thể diện, mà chưa bao giờ nghĩ tới phải giúp cô ta giải quyết, giúp cô ta hả giận!

Ở cô ta bị Cố Vân Tịch khi dễ thành thời điểm đó, hắn cũng chưa từng tới an ủi cô ta, ngược lại còn đối với cô ta mặc kệ không để ý tới!

Nếu một mực để chuyện này tiếp tục, có thể hay không rất nhanh, cô ta sẽ bị Tần Hiên chia tay.

Đỗ Thiếu Nông nhìn sắc mặt An Vân Tuyết, nói: "Chính cô cũng cảm thấy chứ? Chuyện ở tiếp tục như vậy, Tần Hiên rất có thể sẽ buông tha cô, cô không thể ngồi ở chỗ này đến khi người khác tuyên án kết quả, cô nên đi tranh thủ cho mình!"

"Thừa dịp bây giờ Tần Hiên vẫn còn để ý cô, vẫn chưa có hoàn toàn cùng cô xé rách mặt, cô nhanh đi tìm hắn, nghĩ biện pháp để cho hắn không thể rời khỏi cô!"

An Vân Tuyết ngẩn ra!

Suy nghĩ một hồi, cô ta nói: "Được! Chuyện này, tôi sẽ đi làm, bất quá Cố Vân Tịch phải giải quyết"

Đỗ Thiếu Nông nói: "Đây là dĩ nhiên!"

Nhớ tới Lục Hạo Đình đã từng nhìn thấy, An Vân Tuyết cau mày "Trước ở trong công ty xuất hiện một người quân nhân kia, rốt cuộc lai lịch gì? Hắn lúc ấy nói nếu như Cố Vân Tịch đắc tội hắn, An gia cũng sẽ xui xẻo theo, đây là thật sao? Tôi bây giờ không thể không có An gia!"

Đỗ Thiếu Nông châm chọc cười một tiếng "Kim chủ có lúc đều như vậy, thời điểm thích thì bưng trong lòng bàn tay muốn cái gì cho cái đó, nhưng khi không thích thời điểm đó chính là một cọng cỏ, tiện tay liền ném, cô cho rằng hắn sẽ bảo hộ Cố Vân Tịch cả đời sao?"

"Nếu quả thật là vậy, kia Cố Vân Tịch trực tiếp gả cho hắn làm Thiếu phu nhân là được cần gì phải liều mạng đi quay phim sao?"

"Cố Vân Tịch từ nhỏ bị vứt bỏ, thói đời nóng lạnh cô ta so với cô hiểu hơn cho nên mới thừa dịp kim chủ thương yêu cô ta, thời điểm này liều mạng để cho mình lớn lên, nếu không lúc bị vứt bỏ, cô ta cái gì cũng không còn!"

"Một người phía sau có hậu đài có đường lui, sẽ quay phim không cần thế thân sao? Đó không phải tự mình chịu tội sao?"

An Vân Tuyết gật đầu một cái, rốt cuộc yên tâm!

Không sai!

Cô ta cũng không cần hù dọa mình, phá hủy Cố Vân Tịch, người đàn ông kia chỉ sẽ cảm thấy Cố Vân Tịch bẩn thỉu, vô dụng, hắn chỉ biết chán ghét Cố Vân Tịch mới đúng làm sao có thể sẽ che chở?

Cô ta là Đại tiểu thư An gia, có hậu đài phía sau cho nên thời điểm đóng phim muốn thế nào thì được thế đó, Cố Vân Tịch hoàn toàn chính là một tầng dưới chót rễ của cỏ, có thể thấy kim chủ đó cũng không có như trong tưởng tượng sủng ái Cố Vân Tịch!

An Vân Tuyết cười nói: "Vậy anh nói lúc này đối phó Cố Vân Tịch, chúng ta nên làm như thế nào?"

Đỗ Thiếu Nông cười đắc ý, hắn cuối cùng là Tổng thanh tra An nghệ cũng đã làm nhiều năm.

Trong cái vòng này nên làm sao lăn lộn, hắn vẫn biết một chút.

"Lúc này cô muốn bôi đen Cố Vân Tịch cũng không phải là không thể nhưng dùng điểm kia mà bôi đen đoán còn chưa đủ!"

"Kia muốn cái gì?"

Đỗ Thiếu Nông nói: "Nếu như cô ta bị nói dùng quy tắc ngầm lên chức lời, cần bằng chứng, còn dư lại có một chút ngươi quên sao? Cô ta bị An gia đuổi ra khỏi nhà, mới bắt đầu cô ta vừa vào Giang Châu nhất trung, thời điểm mọi người cũng gọi cô ta cái gì?"

An Vân Tuyết sững sốt một chút, lúc này mới nhớ tới Vương Tình đã từng đã nói với cô ta.

"Nói cô ta là con gái riêng, nói mẹ tôi cùng ba là thật yêu nhau, mà mẹ cô ta cướp người đàn ông này, sau đó còn cấu kết với người đàn ông khác gả cho nhà giàu có ở đế đô!"

Đỗ Thiếu Nông cười!

"Không sai chính là cái này, nếu như chúng ta đem tin tức Cố Vân Tịch là con gái riêng thả ra ngoài, cô ta nhất định sẽ thân bại danh liệt, cô đừng quên An tổng luôn một mực hướng về cô"

An Vân Tuyết ánh mắt sáng lên, ngay sau đó lại nhíu mày "Nhưng thân phận tôi"

"Ba mẹ cô bây giờ là vợ chồng, vợ chồng hợp pháp, nếu như cha cô đứng ra thừa nhận cô nữa, thừa nhận mẹ cô, như vậy Cố Vân Tịch coi như cái gì?"

"Vòng giải trí nhà báo viết bài, rất nhiều đều không chân thực, nhưng một truyền mười mười truyền một trăm, chỉ cần mọi người cũng nói như vậy thì nó liền là thật"

Trên mặt An Vân Tuyết nhất thời lộ ra nụ cười.

Đỗ Thiếu Nông nói tiếp: "Còn có một chút, Vân Tuyết, cô phải bắt được Tần Hiên bởi vì Tần Hiên là con riêng, tình huống hắn thật ra thì so với cô kém xa, mẹ hắn là tiểu tam, Thi hành còn không ly dị!"

"Chỉ cần cô gả cho Tần Hiên sẽ không có người dám ở trước mặt Tần Hiên nói đề tài con riêng này, cô không phải con gái riêng mà là Cố Vân Tịch"

An Vân Tuyết cười!

Lúc này là thật vui!

Danh con gái riêng vẫn làm cô ta đau lòng, cô ta vẫn luôn rất muốn xóa bỏ!

Hôm nay, chẳng những có thể xóa bỏ, còn có thể đổ lên trên đầu Cố Vân Tịch, đây là chuyện để cho người ta hưng phấn biết bao a!

"Anh nói đúng, nhanh đi làm! Tần Hiên bên kia giao cho tôi, anh yên tâm, tôi nhất định vững vàng bắt Tần Hiên sẽ không tha hắn"

An Vân Tuyết nói xong, liền đứng dậy rời đi, làm chuyện mình!

Đỗ Thiếu Nông nhìn An Vân Tuyết khôi phục ý chí chiến đấu, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm!

Nói thật, hắn còn thật lo lắng cái tiểu nha đầu này bị Cố Vân Tịch chèn ép không bò dậy nổi! Như vậy đối với hắn cũng không có chỗ tốt a!

Hôm nay lại khôi phục ý chí chiến đấu rất tốt!

Nói cho cùng An Vân Tuyết còn chưa phải ngu xuẩn không có thuốc chữa!

Cô ta mặc dù trước đó trải qua quá thuận lợi, nhưng trải qua Đỗ Thiếu Nông nhắc nhở, cũng biết Tần Hiên đối với mình có tầm quan trọng, càng đồng ý, mình phải nghĩ biện pháp để cho Tần Hiên không dám rời khỏi mình.

Nói cho cùng cô ta cùng Tần Hiên đều cùng một loại người, người không vì mình trời tru đất diệt!

Mà Đỗ Thiếu Nông bên này cũng không có dừng lại đối với chuyện hãm hại Cố Vân Tịch!

Thật ra thì so sánh với An Vân Tuyết, Cố Vân Tịch thành công càng để cho người đố kỵ!

Mới xuất đạo liền diễn phim do Chu Dương quay, đi lên chính là nữ số hai, tiếp bộ thứ hai chính là vai chính, đây chính là phim ti vi quốc nội đầu tư lớn nhất, An Vân Tuyết bất kể như thế nào, dầu gì còn có bối cảnh.

Nhưng Cố Vân Tịch không có gì cả!

Một người không có gì cả, lại một lần nữa bắt được tài nguyên như vậy, người khác không hận là không thể nào.

Đỗ Thiếu Nông một mực dùng các đường giây gây tin tức Cố Vân Tịch bị người bảo dưỡng, có quy tắc ngầm lên chức, nói tới nói lui, cơ hồ đều không sai biệt lắm.

Nhưng có lúc làm chuyện xấu, làm xong chuyện chỉ phải kiên trì bền bỉ luôn có thể thấy hiệu quả!
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back