Bạn được Guava mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1439: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (6)

Bởi vì là mùa hè, ngược lại cũng không cần lo lắng vấn đề giữ ấm, nhưng là chẳng được bao lâu, thỉnh thoảng nghe được thanh âm Trương Giai Giai phàn nàn, "Nơi này làm sao có con muỗi."

Trầm Mộc Bạch mở to mắt, lên tiếng nói một câu, "Trong ba lô của tôi có dầu thơm."

Trương Giai Giai nghe được thanh âm của cô, nhịn không được nói, "Tiểu Duyệt, cô thật có dầu thơm?"

Trầm Mộc Bạch đứng dậy lật túi ra, "Cô qua đây lấy."

Bên kia truyền đến thanh âm tất tất tốt tốt, Trương Giai Giai đi tới, dùng di động chiếu chiếu, vui mừng nói, "Cô thật đúng là mang dầu thơm, cám ơn cô nha Tiểu Duyệt."

Trầm Mộc Bạch nói, "Không khách khí."

Chủ yếu là nghe đối phương một mực nói chuyện, rất phiền.

Trương Giai Giai cho chính mình bôi chút dầu thơm, nhỏ giọng nói, "Cô đều không bị con muỗi cắn, tôi đều bị cắn ra mấy cái bọc, bọn họ ngủ được có thể quen, giống như cũng không chuyện gì."

Trầm Mộc Bạch cười cười, không nói chuyện.

Trương Giai Giai cũng biết lúc này không tốt trò chuyện tiếp, thoa xong dầu thơm liền trực tiếp trở về.

Trầm Mộc Bạch lúc đầu muốn đem dầu thơm thả lại trong túi, nghĩ tới Tình Tình nằm một bên, dùng ánh đèn di động chiếu chiếu, muốn nhìn cô bé có bị cắn hay không một chút.

Tình Tình gắt gao ôm búp bê vải, khuôn mặt chôn ở bên trong, cuộn tròn thân thể.

Trầm Mộc Bạch sợ cô bé hô hấp không thông sướng, vươn tay gãi gãi búp bê vải, muốn cho cô bé buông ra một chút. Không nghĩ tới sau một khắc Tình Tình liền tỉnh lại, ngửa mặt lên, con mắt đen kịt mà nhìn chằm chằm vào cô.

Trầm Mộc Bạch dừng một chút, thu tay lại nói, "Có bị con muỗi cắn hay không?"

Tình Tình búp bê vải trong tay càng ngày càng nắm chặt, hé miệng nhỏ giọng nói một câu, "Không có."

Trầm Mộc Bạch sờ đầu cô bé một chút, hạ thấp giọng nói, "Đừng sợ, chị sẽ không đoạt búp bê của em."

Tình Tình nhẹ gật đầu.

Nghiêng người nằm xuống, Trầm Mộc Bạch nhắm mắt lại, nửa đêm mơ mơ màng màng tỉnh lại, cảm giác có đồ vật gì đang nhìn mình chằm chằm, cô không khỏi đứng dậy nhìn một vòng.

Bên ngoài ánh trăng mơ hồ chiếu vào, trong nhà xưởng bầu không khí yên tĩnh bên trong xen lẫn mấy đạo tiếng hít thở liên miên chập trùng, Tiền Vệ Đông còn ngáy khò khò nho nhỏ.

Cô vừa định đưa ánh mắt thu hồi lại, liền nhìn thấy bên cạnh ngoài cửa sổ cái gì đứng đấy, một đoàn đồ vật mơ mơ hồ hồ, đang hướng về bên này nhìn đến.

Trầm Mộc Bạch giật nảy mình, chân lập tức mềm không ít.

"Hệ thống, cái thế giới này không có quỷ đi."

Hệ thống trả lời, "Khó nói."

Trầm Mộc Bạch chân mềm hơn, "Ngươi đừng làm ta sợ nha."

Hệ thống không nói.

Trầm Mộc Bạch nuốt một ngụm nước bọt, khẩn trương hướng về cửa sổ bên kia nhìn.

Đoàn đồ vật mơ hồ kia nhảy xuống, nháy mắt đã không thấy tăm hơi bóng dáng.

Cô lúc này mới chậm rãi thở dài một hơi, lật người, lúc này lại cũng không dám mở to mắt.

Ngủ một giấc đến trời sáng lên.

Sáng sớm thời điểm rời giường, bởi vì điều kiện có hạn, mấy người cũng chỉ có thể đơn giản dọn dẹp vệ sinh cá nhân một chút.

Mã Xương Vĩ cắn nửa cái bánh mì hôm qua còn thừa, "Đợi chút nữa nhìn trong nhà xưởng có thể tìm tới xăng hay không, tìm được mà nói, chúng ta liền đổi một con đường khác."

Trương Giai Giai đang hướng Tào Tần Hoa phát cáu, "Anh làm sao cầm nhầm cho em, anh không biết em ghét nhất uống loại thức uống này sao?"

Tào Tần Hoa dụ dỗ nói, "Thật xin lỗi Giai Giai anh lúc ấy cho là anh cầm bên cạnh, trong túi còn có một bình nước khoáng, em uống cái kia đi."

Trương Giai Giai bất mãn nói, "Nước khoáng có thể có mùi vị gì, anh có phải cảm thấy hiện tại cùng với em lâu, đã cảm thấy không có ý nghĩa hay không."

"Người khác nhìn đấy, Giai Giai, đừng làm rộn." Tào Tần Hoa vặn nước khoáng ra, tốt tính ăn nói khép nép.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1440: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (7)

Trương Giai Giai không tình nguyện nhận lấy.

Trầm Mộc Bạch chú ý tới, hai người này thời điểm nháo, Mã Xương Vĩ thỉnh thoảng nhìn một chút, trên mặt mặc dù không có biểu lộ gì, nhưng ánh mắt là không lừa được người.

Ông ấy nhận biết hai người Trương Giai Giai? Cô không khỏi nghĩ nghĩ.

Đã ăn đồ ăn xong, mấy người bắt đầu ở trong nhà xưởng tìm xăng, nhưng trừ bỏ một chút rác rưởi, lại là không có thu hoạch gì.

Mã Xương Vĩ lộ ra rất là thất vọng, "Nhìn đến chúng ta chỉ có thể ra ngoài tìm xăng."

Trương Giai Giai nói, "Ra ngoài tìm? Địa phương quỷ quái này làm sao tìm được?"

Trầm Mộc Bạch đứng dậy đeo túi xách nói, "Cô muốn một mực ở lại đây?"

Trương Giai Giai lập tức không nói.

Tào Tần Hoa thấy cô đeo cái gì, cũng nhấc cái túi lên theo, "Mọi người vẫn là cầm đồ vật ra ngoài đi, nếu như tìm được xăng cũng không cần trở về."

Hà Dịch cầm đồ của mình, trầm mặc như trước đi theo phía sau cùng.

Đám người ra khỏi công xưởng, tận lực hướng địa phương khả năng có dấu vết người ở.

Nhưng là rừng núi hoang vắng, chung quanh không phải cây thì chính là cỏ dại, một đường đi tiếp, mấy đầu đường nhỏ phân nhánh ra, không biết thông hướng địa phương nào.

Mã Xương Vĩ đi ở đằng trước "Chúng ta chưa quen thuộc đường nơi này, cũng không cần chia ra hành động, mặc dù hiệu suất thấp một chút, nhưng tốt xấu có thể ở một chỗ, nếu là lạc đường, coi như không dễ tìm."

Tào Tần Hoa đồng ý với Mã Xương Vĩ, "Mã thúc nói đúng, mọi người nhất định phải theo sát."

Nhưng đi hơn phân nửa ngày, đừng nói là trạm xăng dầu, liền cái công trình kiến trúc đều tìm không đến.

Trương Giai Giai đi không được rồi, đứng ở tại chỗ một hồi, bắt đầu khóc lên, "Đây rốt cuộc là nơi quái quỷ gì, em không muốn chết, đại học em còn không có học xong, em không muốn chết."

Không có người trách cứ cô ta, đám người trong lòng thật nặng, nhưng Tào Tần Hoa lại lộ ra điểm thần sắc xấu hổ, "Hay là trước nghỉ ngơi một hồi đi, đợi chút nữa lại tiếp tục tìm."

Mã Xương Vĩ nhẹ gật đầu, sau đó ở trên người lấy ra thuốc đưa tới trên miệng, mở bật lửa ra.

Trầm Mộc Bạch tìm tảng đá sạch sẽ ngồi xuống, Tình Tình cũng chen tới, bờ môi hơi khô, thấy cô nhìn qua, ánh mắt có chút hi vọng nhìn sang.

Cô thở dài một hơi, lấy ra một bình nước đưa tới.

Mặc dù là đứa bé gái, nhưng có lẽ là trực giác hiện tại quan hệ hoàn cảnh, Tình Tình uống một ngụm nhỏ, ngay sau đó đem nước trả lại cho cô.

Trầm Mộc Bạch đem nước bỏ vào trong túi, hỏi hệ thống nói, "Cái thế giới này nhiệm vụ là cái gì, nhiệm vụ mục tiêu sẽ không phải là Hà Dịch đi?"

Hệ thống một hồi lâu mới trả lời, "Thế giới tuyến sụp đổ loạn quá nghiêm trọng, mục tiêu không cách nào khóa chặt, trước hết tìm tới nam chính xác nhận thân phận của hắn."

Trầm Mộc Bạch vừa định nói chút gì, đã nhìn thấy Hà Dịch đứng dậy, hướng về một phương hướng khác đi đến.

Cô không khỏi đứng lên nói, "Hà Dịch, anh đi đâu?"

Những người khác nghe được, cũng không khỏi ngước mắt.

Mã Xương Vĩ thuố run c lên, trầm giọng nói, "Tiểu huynh đệ, một mình cậu muốn đi đâu?"

Trương Giai Giai liếc mắt.

"Tôi đi bên kia nhìn xem." Hà Dịch cũng không quay đầu lại nói.

"Cậu đừng đi xa." Tào Tần Hoa lên tiếng nhắc nhở một câu.

Hà Dịch không để ý tới hắn ta, trực tiếp hướng về phía trước đi đến.

Trương Giai Giai tức giận nói, "Anh để ý đến cậu ta làm gì, liền để một mình cậu ta tìm đường chết tốt rồi."

Tào Tần Hoa cười cười.

Hà Dịch sau khi rời đi, Trầm Mộc Bạch nhìn theo phương hướng Hà Dịch rời đi, cẩn thận suy tư.

Tổng cộng sáu người, đối với ba người khác, cô tự nhiên là càng thêm khuynh hướng Hà Dịch là nam chính, chỉ là hiện tại hệ thống cũng không có âm thanh, cô cũng không dám xác định đến cùng phải hay không.

* * *

Mọi người đoán thử nam chính là ai nhé!
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1441: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (8)

Trương Giai Giai để cho Tào Tần Hoa giúp cô ta bóp chân trong chốc lát, tâm tình bình phục lại, thấy không khí có chút nặng nề, liền mở miệng nói, "Tần Hoa, em nghĩ thuận tiện, anh cùng em đi một chút."

Tào Tần Hoa đứng dậy mang theo đồ vật, "Được."

Hai người cùng nhau đi vào trong rừng cây cách đó không xa, Trương Giai Giai dẫn đầu ôm lấy Tào Tần Hoa, chủ động hôn lên.

Tào Tần Hoa giật nảy mình, "Giai Giai?"

Trương Giai Giai vỗ về mặt Tào Tần Hoa nói, "Em muốn thân mật."

Tào Tần Hoa bị cô ta vẩy tới tâm viên ý mã, buông đồ vật trong tay ra, ôm đối phương, đảo khách thành chủ.

Trương Giai Giai bị hôn trong chốc lát, lơ đãng nói, "An Duyệt kia dáng dấp rất xinh đẹp."

Tào Tần Hoa ừ một tiếng, lại đi hôn mặt cô ta.

Trương Giai Giai lập tức tức giận, "Cm anh ừ cái gì? Em thấy anh mấy lần đều nhìn chằm chằm cô ta, có phải coi trọng người ta hay không?"

Tào Tần Hoa buồn cười nói, "Anh có em nơi nào còn dám coi trọng người khác, trước kia Tiểu Hân thích anh như vậy, anh còn không phải lựa chọn em."

"Anh nhắc đến cô ta làm cái gì?" Trương Giai Giai lập tức sắc mặt đại biến.

Tào Tần Hoa cũng có chút ảo não, "Xin lỗi Giai Giai, anh không phải cố ý."

"Về sau không cho phép nhắc cô ta." Trương Giai Giai lập tức tâm tư thân mật không cìn, quay người liền muốn đi.

Tào Tần Hoa liền vội vàng kéo tay cô ta thấp giọng dỗ dành, không mấy lần, hai người hòa hảo lại bắt đầu hôn lên.

Hà Dịch lúc trở về, y phục trên người đều bẩn một bên, giống như là từ trong bùn lăn một vòng.

Hà Dịch nhìn thấy Trương Giai Giai Tào Tần Hoa không có ở đây, cũng không mở miệng hỏi một câu, trực tiếp tìm một địa phương ngồi xuống.

Trầm Mộc Bạch chú ý tới Hà Dịch đem ngón tay đưa tới trong miệng mút mút, liền đi qua nói, "Anh bị thương?"

Nam sinh nhấc mặt nhìn cô một cái, "Ừm."

Trầm Mộc Bạch từ trong túi lấy ra một khối băng dán cá nhân, "Dán cái này đi."

Hà Dịch cầm qua đồ vật trong tay cô, liền nói cảm ơn đều không nói một câu.

Trầm Mộc Bạch hỏi, "Anh vừa rồi đi đâu?"

"Tìm đường, sau đó ngã một phát." Hà Dịch trả lời, hắn ta dáng dấp cũng tạm được, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác khoảng cách không dễ tới gần.

Trầm Mộc Bạch cảm thấy người này rất quái, cảm giác ai cũng không muốn nhìn nhiều, nhưng là vừa nghĩ đến rất có thể là nam chính, lại hỏi nhiều một câu, "Tìm đường? Anh không muốn cùng chúng tôi một chỗ sao?"

Hà Dịch lắc đầu, "Không, tôi chỉ là muốn nhìn con đường nào dễ đi hơn một chút."

Trầm Mộc Bạch thấy Hà Dịch cũng không muốn nhiều lời, liền đứng người lên.

Vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Tiền Vệ Đông chính chính xoay người, có chút câu nệ hướng về phía Tình Tình nói chuyện, tựa hồ còn muốn đưa tay sờ đầu cô bé.

Tình Tình có chút sợ hãi lui về sau một bước, quay người hướng về bên này chạy tới, sau đó trốn đến phía sau cô.

Tiền Vệ Đông ngẩn người, sau đó hướng về bên này lộ ra một cái nụ cười chất phác.

Trầm Mộc Bạch cúi đầu hỏi, "Sao vậy?"

Tình Tình lắc đầu.

Trầm Mộc Bạch nhìn Tiền Vệ Đông một chút, "Vị thúc thúc kia nói gì với em?"

"Ông ấy hỏi em lớn bao nhiêu." Tình Tình nhỏ giọng trả lời.

Trầm Mộc Bạch không nói lời hỏi thăm gì nữa.

Hà Dịch sau khi trở về, Trương Giai Giai bọn họ một hồi lâu cũng không có đi ra.

Tiền Vệ Đông nói, "Không phải là xảy ra chuyện gì đi."

Mã Xương Vĩ hai điếu thuốc đều hút xong, đứng lên nói, "Tôi đi tìm đi."

Mã Xương Vĩ hướng về rừng cây nhỏ bên kia đi đến, vừa mới tiến bên trong một chút, liền nghe được một chút thanh âm, không khỏi đứng ở tại chỗ, ho khan mấy tiếng.

"Tất cả mọi người đang chờ các người."

Bên trong Trương Giai Giai hai người cảm thấy xấu hổ, Tào Tần Hoa trả lời, "Mã thúc, chúng tôi lập tức tới."

Hắn ta vội vàng chỉnh sửa y phục trên người một chút.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1442: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (9)

Hai người từ trong rừng cây đi ra, Trương Giai Giai đi theo sau lưng Tào Tần Hoa, tựa hồ là nhớ ra cái gì đó, nói một câu, "Ta cảm thấy Mã thúc khá quen, giống như ở nơi nào gặp qua ông ấy."

Tào Tần Hoa không thèm để ý nói, "Có thể là em trước kia ở nơi nào nhìn thấy ông ấy qua, quên đi mà thôi."

Trương Giai Giai nhẹ gật đầu, "Khả năng là vậy."

Trừ bỏ Mã Tào Vĩ, ai cũng không biết bọn họ ở bên trong làm cái gì.

Tào Tần Hoa không khỏi nhìn nam nhân trung niên một cái, đối phương chú ý tới ánh mắt của hắn ta, né tránh một lần.

Trương Giai Giai xấu hổ chủ động mang theo đề tài nói, "Bây giờ tìm không đến xăng làm sao bây giờ nha? Còn muốn tiếp tục tìm tiếp sao?"

Mã Tào Vĩ cúi đầu nói, "Tìm tiếp, hôm nay tìm không thấy chỉ có thể trở lại nhà xưởng."

Đám người thương nghị một chút, đều cảm thấy không có vấn đề, dọc theo một con đường khác đi một hồi lâu, bởi vì sợ lạc đường, cho nên trên đường đi đều cố ý làm ký hiệu.

Gần sát trời tối, bọn họ mới không thể không dừng lại bước chân, sau đó bắt đầu quay đầu đi trở về.

Trầm Mộc Bạch phát giác được giống như có đồ vật gì theo ở phía sau, trong lòng có chút run rẩy lui về phía sau nhìn lại.

Hà Dịch đi theo đằng sau cô, thấy cô dừng lại, hỏi một câu, "Sao vậy?"

Trầm Mộc Bạch lắc đầu, "Không có gì." Chỉ là con mắt vẫn thỉnh thoảng quay đầu nhìn thoáng qua.

Hà Dịch thấy thế không lại để ý, phối hợp hướng về phía trước đi.

Trong bụi cỏ truyền đến thanh âm tất tất tốt tốt.

Trầm Mộc Bạch đều nổi da gà, vừa định cùng lên đội ngũ, đã nhìn thấy một cái đồ vật đen sì đi ra.

Đôi mắt màu vàng kim thẳng vào chằm chằm đi qua, là mèo đen ngày hôm qua.

Cô nhìn đối phương, đối phương cũng nhìn cô.

Trầm Mộc Bạch sợ hãi mất dấu đội ngũ, vội vàng đi tới.

Đi không đầy một lát, cô liền phát hiện con mèo đen này một mực theo sau lưng.

Xinh đẹp là đẹp đến quan trọng, chỉ là cái ánh mắt kia cho người ta một loại cảm giác quỷ dị, huống chi nơi này còn là dị thế giới.

Mấy người đi thẳng ở phía trước, nhưng lại không có chú ý tới chuyện đằng sau.

Trầm Mộc Bạch nghĩ thầm đến công xưởng, mèo này nói không chừng sẽ chạy, liền không lại chú ý.

Chỉ là không nghĩ tới, vào công xưởng về sau, mèo đen cũng không rời đi.

Trương Giai Giai mệt mỏi tê liệt ngã xuống trên mặt đất, thình lình nhìn thấy có con mèo đen, giật nảy mình, "Mèo này làm sao ở nơi này!"

Những người khác cũng chú ý tới, đều cảm thấy có chút tà dị.

Mèo đen cũng không thèm nhìn bọn họ một chút, hướng về trong đó một cái phương hướng đi đến, bước chân ưu nhã giống như quý tộc thế kỷ trung cổ đồng dạng.

Trương Giai Giai thét lên một tiếng nói, "Nhanh đuổi vật này ra ngoài, ai biết nó có phải là cái đồ gì không sạch sẽ hay không."

Trầm Mộc Bạch chú ý tới mèo đen phương hướng đi tới là mình, quả nhiên, con mèo này đi đến bên người cô, vẫy vẫy đuôi ngồi xuống, giống như là tự hạ thấp địa vị vậy, sau đó liếm liếm bộ lông trên người.

Trương Giai Giai trợn to mắt, có chút sợ hãi lại có chút may mắn nhìn thoáng qua thiếu nữ, "Mèo này làm sao sẽ đến bên cạnh cô ấy?"

Đừng nói những người khác, ngay cả Trầm Mộc Bạch cũng cảm thấy kỳ quái.

Cô cẩn thận từng li từng tí, dò xét tính vươn tay.

Mèo đen ngước mắt nhìn cô một cái, bên trong màu vàng kim phản chiếu ra thân ảnh của cô.

Trầm Mộc Bạch chú ý tới, không khỏi nghĩ vừa đến đêm hôm đó, trong mắt mèo đen rõ ràng thân ảnh ai cũng không có.

Mã Tào Vĩ là người từng trải, nhìn thấy cái tình huống này không khỏi nói thêm một câu, "Con mèo đen này có chút kỳ quái, Tiểu Duyệt cô chính là cách nó xa một chút đi, tôi tìm đồ vật đuổi nó ra ngoài."

Trầm Mộc Bạch mở miệng nói, "Phía dưới cổ nó có viên ngọc lục bảo, có thể là có chủ nhân đi."
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1443: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (10)

Cô mới mở miệng, đám người lúc này mới chú ý tới, con mèo đen này dưới cổ thật là có viên ngọc lục bảo, không nhìn kỹ còn thật không có nhìn thấy.

Tào Tần Hoa nói, "Nếu là có chủ nhân, vậy liền để nó ở lại đây đi."

Trương Giai Giai có mấy phần không tình nguyện, "Mèo này thoạt nhìn rất tà dị."

"Có chủ nhân mà nói, mèo này nói không chừng còn có thể dẫn đường." Mã Xương Vĩ cũng nói theo.

Tiền Vệ Đông móc móc móng tay, lui về phía sau, tựa hồ có chút sợ hãi mèo đen, nhưng là thấy tất cả mọi người hiện tại bộ dáng cũng không chống lại, liền không có mở miệng nói chuyện.

Trầm Mộc Bạch chú ý tới Tình Tình nhìn chằm chằm vào mèo đen, tựa hồ rất muốn sờ nó, không khỏi mở miệng nói, "Nó tính tính giống như không tốt lắm."

Tình Tình trầm mặc mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, không chớp mắt nhìn chằm chằm mèo, móng tay hung hăng ấn vào bên trong búp bê vải.

Mèo đen mí mắt cũng không nhấc, tại liếm lông trên người về sau, lặng yên ngồi ở chỗ đó, giống như là một tôn tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Trương Giai Giai nằm ở trên đùi bạn trai, ăn đồ ăn đối phương đưa qua, điên thoại di động của cô ta đã hết điện, thế là mở miệng nói, "Tần Hoa, đem điện thoại của anh cho em."

Tào Tần Hoa nói, "Điện thoại không tín hiệu."

Trương Giai Giai nói, "Em biết, anh lấy ra."

Tào Tần Hoa đưa cho cô ta.

Trương Giai Giai trong điện thoại tìm một cái game offline, sau đó bắt đầu chơi tiếp.

Tào Tần Hoa chú ý tới, nhắc nhở một câu, "Em đừng chơi đến quá lâu, dù sao không biết lúc nào thì có tín hiệu cũng khó nói."

"Không có tín hiệu." Trầm Mộc Bạch đột nhiên lên tiếng nói một câu.

"Có ý gì?" Tào Tần Hoa ngẩn người.

"Chính là ý trên mặt chữ." Trầm Mộc Bạch thản nhiên nói, "Chẳng lẽ các người không cảm thấy cho đến nay, chuyện phát sinh bên người chúng ta đã không thể dùng khoa học để giải thích sao?"

Mã Xương Vĩ lại đốt một điếu thuốc, hít một hơi, "Tôi lái xe tôi tự biết, chúng ta hẳn là đụng vào cái đồ gì không sạch sẽ, hiện tại vật kia đem chúng ta dẫn tới nơi này, ai cũng không biết nó muốn làm gì."

Ngay cả Hà Dịch cũng đã nói một câu, "Chuyện ra khác thường tất có Yêu."

Hà Dịch nhắm mắt lại, cũng không biết suy nghĩ cái gì, đem cánh tay gối đến trên ót.

Trương Giai Giai nghe bọn họ càng nói càng quỷ dị, nhịn không được nói, "Đừng tự mình dọa mình."

Chỉ là trong lòng, lại càng ngày càng cảm thấy làm người ta sợ hãi, trò chơi cô ta cũng chơi không nổi, cầm điện thoại di động tại đó một trận loạn điểm, tốt tiêu tán bối rối trong lòng cùng cảm giác sợ hãi.

Khi thấy một tấm hình trong điện thoại di động, Trương Giai Giai cả người đều xù lông đứng lên, cuồng loạn đem điện thoại di động nện vào trên người Tào Tần Hoa, "Tào Tần Hoa, anh có ý gì!"

Tào Tần Hoa cả người đều mơ hồ, cái trán bị nện ra ý đau nhức, chịu đựng giận dữ nói, "Em làm gì?"

Trương Giai Giai tức giận đến toàn thân phát run, chỉ hắn ta nói, "Anh nói em có ý gì? Điện thoại di động của anh bên trong vì sao còn có ảnh chụp Lý Hân!"

Nghe được Lý Hân cái tên này, Tào Tần Hoa không khỏi cầm điện thoại di động lên lật xem một lượt, trên mặt biến sắc, vội vàng ngẩng đầu nói, "Giai Giai, em nghe anh giải thích, anh cũng không biết vì sao trong điện thoại di động còn có ảnh chụp của cô ta, anh rõ ràng đã xóa hết rồi."

Trương Giai Giai sao có thể nghe lọt, lại là bắt lại cắn nhào tới, một bên khóc nói, "Tào Tần Hoa, em với anh không xong, anh có phải còn đang suy nghĩ cô ta hay không! Người đều đã chết, anh nghĩ cũng vô dụng."

Tào Tần Hoa một bên lôi kéo cô ta, sắc mặt khó coi nói, "Giai Giai em đừng nhue vậy chúng ta ra ngoài có chịu không, tất cả mọi người đang nhìn đấy."

Hai người này đột nhiên ầm ĩ lên, đưa tới đám người chú ý, ngay cả mèo đen đều nhìn tới, đôi mắt màu vàng kim nhìn bọn họ chằm chằm.

Trầm Mộc Bạch chú ý tới, bên trong mắt mèo cũng không có hình chiếu hai người Trương Giai Giai.

Không khỏi một trận rùng mình.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1444: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (11)

Mèo đen rất mau đưa ánh mắt thu hồi lại, nghiêng đầu nhìn cô một cái, vung cái đuôi một lần.

Nó không thể nghi ngờ là một con mèo rất xinh đẹp, dưới cổ ngọc lục bảo đắt đỏ có giá trị không nhỏ, bên trong đôi mắt màu vàng kim phản chiếu ra rõ ràng thân ảnh của cô.

Trầm Mộc Bạch trên da nổi da gà run rẩy, cùng đối phương mắt to trừng mắt nhỏ một hồi lâu, mở miệng nhỏ giọng kêu một tiếng, "Meo~"

Mèo đen giơ lên cái cằm, đôi mắt màu vàng kim cao ngạo nhìn cô một cái, ngay sau đó quay đầu đi.

Trầm Mộc Bạch dò xét vươn tay sờ đầu nó một lần, bộ lông mềm mại cảm giác rất tốt, giống như là tơ lụa tốt nhất đồng dạng.

Mèo đen vung cái đuôi một lần, nhẹ nhàng đập cánh tay cô một chút, thái độ ngạo mạn cao quý.

Trầm Mộc Bạch thở dài một hơi, mèo này không chống lại cô đụng vào, trên người nhiệt độ cũng là bình thường, không giống như là trong truyền thuyết những cái đồ không sạch sẽ biến thành kia.

Thật chẳng lẽ chỉ là một con mèo phổ thông, cũng không biết vì sao chạy đến nơi đây?

Bên cạnh Tình Tình một mực nghiêng nghiêng mặt, nhìn bên này, trong mắt đen kịt phản chiếu ra thân ảnh mèo đen, lộ ra một loại khát vọng khó nói lên lời, cô bé thậm chí quên đi búp bê vải trong tay, ngón tay không an phận bóp lại bóp.

Trầm Mộc Bạch chú ý tới ánh mắt con bé, không khỏi hỏi, "Em thích mèo?"

Tình Tình nhìn cô, nhẹ gật đầu, "Thích." Cô bé nhìn chằm chằm mèo đen, dùng âm thanh thanh thúy mở miệng hỏi, "Chị, em có thể sờ sờ nó sao?"

Vốn ngồi ở tại chỗ mèo đen đột nhiên quay đầu, đôi mắt màu vàng kim nhìn thẳng vào chằm chằm qua.

Tình Tình tiếp xúc đến ánh mắt nó, vô ý thức lui về sau một bước, búp bê vải trong tay rơi.

Trầm Mộc Bạch gặp cô bé tựa hồ có chút bị giật mình, đứng dậy thay cô bé nhặt búp bê vải lên, "Tình Tình ngoan, nó sẽ cào đến em."

Tình Tình có chút không cam lòng thu tầm mắt lại, cắn môi một cái, sau đó nhẹ gật đầu, tiếp nhận búp bê vải trong tay cô.

Trương Giai Giai cùng Tào Tần Hoa ra ngoài ầm ĩ một trận xong, lúc trở về đã cùng tốt rồi, phảng phất vừa rồi chuyện gì cũng không có phát sinh.

Mã Xương Vĩ thấy hai người trở về, bất động thanh sắc tiếp tục cúi đầu hút thuốc.

Trầm Mộc Bạch chú ý tới cái cử động rất nhỏ này, nhưng lại lộ ra thần sắc đăm chiêu.

Cô phát hiện Mã Xương Vĩ luôn luôn hữu ý vô ý chú ý đến cử động của đôi tình nhân này, trong khi bên trong một người cùng ông ta đối lên với nhau, ánh mắt lơ đãng né tránh lấy, giống như là đang cố kỵ sợ thứ gì.

Nhưng Trương Giai Giai cùng Tào Tần Hoa hai người lại đối với cái này không có chút nào phát giác, bọn họ tựa hồ trước kia căn bản là không biết Mã Xương Vĩ người này, nếu không phải là lần này xảy ra ngoài ý muốn, nói không chừng trên đường gặp phải, cũng sẽ không nhìn nhiều một chút.

Một ngày mệt nhọc, đám người bụng cũng đã đói, chính mình giải quyết nhu cầu sinh lý của bản thân.

Tào Tần Hoa lấy ra một hộp bánh bích quy, phân ra một nửa cho Trương Giai Giai, hai người ngọt ngào mật mật lẫn nhau ăn, thỉnh thoảng cười cười nói nói một câu.

Mã Xương Vĩ không biết từ nơi nào lấy được rau dại, bắt đầu ở trong nhà xưởng nhóm lửa lên nướng.

Trầm Mộc Bạch đẩy sô cô la ra, cùng Tình Tình một người một nửa.

Cô vừa định cắn một cái, liền phát giác được có đồ vật gì đang nhìn mình, không khỏi cúi đầu.

Mèo đen khẽ nâng lên cái cằm ưu mỹ, đôi mắt màu vàng kim cùng cô nhìn nhau, tư thái vô cùng ưu nhã cao quý.

Trầm Mộc Bạch không khỏi nhìn sô cô la trong tay mình một chút, nghi ngờ nói, "Chẳng lẽ mi cũng muốn ăn sô cô la? Thế nhưng là mèo giống như không thể ăn sô cô la."

Mèo đen vẫy đuôi, tư thái nhàn nhã cùng cô nhìn nhau.
 
Chỉnh sửa cuối:
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1445: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (12)

Trầm Mộc Bạch A.. một tiếng, tách ra một miếng nho nhỏ đưa tới.

Mèo đen nhìn thoáng qua liền thu tầm mắt lại, ánh mắt dường như khá là ghét bỏ.

Trầm Mộc Bạch cảm thấy mình cái trán gân xanh đều muốn tuôn ra đến, vừa định thu tay lại, mèo này liền cúi cái đầu cao quý xuống, giống như bố thí đem khối sô cô la kia cuốn tới trong miệng, chưa, còn lè lưỡi liếm liếm ngón tay cô.

Mang theo điểm thô ráp, mềm mại gai ngược lưu lại xúc giác tê tê dại dại.

Trầm Mộc Bạch không khỏi cười ra tiếng, kìm lòng không được nắm tay thu hồi lại, "Được rồi mi không thể lại ăn, nếu như mi có chủ nhân mà nói, nhanh đi về nhà đi."

Mèo đen miễn cưỡng liếm liếm lông trên người, vung cái đuôi một lần.

Ngay tại thời điểm cô cúi đầu xuống cắn khối sô cô la thứ nhất, trong nhà xưởng vang lên tiếng thét chói tai kinh hoảng của Trương Giai Giai, "Tần Hoa, anh làm sao chảy máu mũi nhiều như vậy!"

Mấy người bị sợ nhảy một cái, nhao nhao nhìn tới.

Chỉ thấy Tào Tần Hoa dùng tay phải che lỗ mũi mình, giữa kẽ tay tràn đầy máu tươi sền sệt, không ngừng mà nhỏ xuống.

Trên đùi hắn ta còn để đó cái hộp bánh bích quy kia, tất cả đều chảy vào bên trong, nhiễm lên màu sắc chói mắt, sắc bánh bích quy vốn khô vàng không đầy một lát đều bị máu tươi thấm ướt.

"Giai Giai, trong túi có khăn mặt." Tào Tần Hoa ngẩng cái cổ, một bên lên tiếng nói.

Trương Giai Giai hoang mang lo sợ mà tại trong túi lật lên, "Tần Hoa, anh đừng lo lắng, em lập tức tìm cho anh."

Cô ta đem khăn mặt kéo ra, sau đó đưa tới.

Tào Tần Hoa cầm khăn mặt qua, sau đó đem trọn khuôn mặt chôn vào, xoa lại xoa.

Trên tay hắn ta cơ hồ cũng là máu, lộ ra mấy phần nhìn thấy mà giật mình.

Ngay cả Hà Dịch cũng không khỏi nhìn nhiều mấy lần.

"Ngước cổ đừng cúi đầu, dùng khăn mặt ngăn chặn cái mũi." Mã Tào Vĩ lên tiếng nói một câu, sau đó hướng trong miệng bỏ vào một nắm rau dại.

Tào Tần Hoa vội vàng làm.

Trương Giai Giai cả người đều nhanh muốn khóc, nhưng là thấy trên tay trên mặt bạn trai cũng là máu, muốn đi qua lại không dám đi qua, cuối cùng đứng tại chỗ khóc lên, "Tại sao sẽ đột nhiên chảy máu mũi, vậy phải làm sao bây giờ."

Đám người không còn biện pháp nào, Hà Dịch càng là việc không liên quan đến mình treo lên thật cao.

Trầm Mộc Bạch ngửi thấy trong không khí nhàn nhạt mùi máu tươi, trong dạ dày cũng một trận cuồn cuộn, đành phải thở dài một hơi, đem đồ vật bỏ vào trong túi, tính toán đợi một lát lại ăn.

Ước chừng qua năm phút đồng hồ, Tào Tần Hoa máu mũi đã ngừng lại, chỉ là trên người lây dính một chút vết máu, khăn mặt bẩn một nửa.

Hắn ta sắc mặt phờ phạc, cười khổ một tiếng nói, "Người một cái không may uống nước đều nhét kẽ răng."

Trương Giai Giai nhỏ giọng oán trách một câu, "Anh làm em sợ muốn chết."

Tào Tần Hoa muốn ôm cô ta, nhưng là trên người bẩn, đành phải nhẫn nại tính tình dụ dỗ nói, "Anh đây không phải không sao sao."

Trương Giai Giai thở phào nhẹ nhõm, "Anh có thể tuyệt đối đừng có việc, bằng không thì em với anh không xong."

Trầm Mộc Bạch thấy bọn họ bắt đầu thu thập trên mặt đất, rồi mới từ trong bọc cầm lấy sô cô la xoay người sang chỗ khác.

Bên kia Tiền Vệ Đông thân thể sợ hãi rụt rè nhích lại gần, từ trên người móc ra hai quả trái cây ở trên người xoa xoa, mang theo ý vị nịnh nọt đưa tới trước mặt Tình Tình.

Tình Tình bụng còn có chút đói bụng, có chút do dự nhìn trái cây trong tay Tiền Vệ Đông một cái.

Trầm Mộc Bạch thấy thế, thuận miệng hỏi một câu, "Tiền thúc, chú nơi nào hái đến trái cây?"

Thoạt nhìn trung thực còn có chút nhát gan nam nhân lộ ra một cái nụ cười không tốt, "Hôm nay thời điểm tìm đường trông thấy, ta đều hái xuống, không có nhiều."

"Chú và Tình Tình.. quen biết sao?" Trầm Mộc Bạch kỳ quái hỏi một câu.
 
Chỉnh sửa cuối:
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1446: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (13)

Cô không cảm thấy ở dưới loại tình huống này, bụng mình đều lấp không đầy, còn có tâm tư đi lo lắng những người khác, huống chi giữa hai người còn giống như không có quan hệ gì.

Tiền Vệ Đông nghe được câu này, thân thể không khỏi co rúm lại một lần, ".. Không biết."

Tình Tình nhìn trái cây trong tay nam nhân, không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.

"Ăn đi, chú cho cháu." Tiền Vệ Đông thấy thế, trên mặt lộ ra một nụ cười, không chớp mắt nhìn chằm chằm cô gái trước mắt.

Tình Tình quay đầu nhìn thoáng qua thiếu nữ.

Tiền Vệ Đông thuận theo ánh mắt cô bé nhìn lại, co ro thân thể, có chút hiền lành giải thích nói, "Dung mạo của con bé như con gái ta, ta và vợ trước ly hôn, con gái không cùng ta sinh hoạt tại một chỗ."

Trầm Mộc Bạch trong lòng lo nghĩ bị đánh tiêu hơn phân nửa, nhìn Tình Tình ánh mắt chờ đợi, mở miệng nói, "Em muốn cầm thì cầm."

Tình Tình lúc này mới yên tâm đưa tay đi lấy trái cây trong tay nam nhân, sau đó đưa tới trong miệng cắn ăn.

Dung mạo của cô bé trắng trắng mềm mềm, tính tình cũng yên tĩnh, bộ dáng mười điểm khéo léo.

Tiền Vệ Đông vừa nhìn cô bé ăn, trên mặt vừa lộ ra nụ cười.

Trầm Mộc Bạch lại tự dưng cảm thấy một loại cảm giác không hài hòa, cô không nói ra được cảm giác này, không khỏi tử tế quan sát trong chốc lát.

Tiền Vệ Đông chỉ là sờ lên đầu Tình Tình, tựa như là một người cha từ ái.

Trầm Mộc Bạch lúc này mới thu tầm mắt lại, không suy nghĩ tiếp chuyện này.

Giải quyết bữa tối, tìm đường cả ngày đám người bắt đầu nằm xuống nghỉ ngơi.

Trương Giai Giai gãi gãi trên người mới vừa bị đốt đi ra cái bọc, sau đó đi tới nói, "Tiểu Duyệt, cô cho tôi mượn dầu thơm dùng đi, tôi bị con muỗi cắn."

Trầm Mộc Bạch từ trong tui lấy ra dầu thơm, thời điểm đưa tới, lơ đãng gãi gãi cổ tay đối phương, trái tim bịch bịch nhảy, chân đều có chút mềm.

Trương Giai Giai nghi hoặc nhìn thoáng qua mình bị bắt tay, dò hỏi, "Sao vậy?"

Trầm Mộc Bạch buông tay ra, cười cười nói, "Không có gì, tôi thấy cô thật giống như hai ngày này đều bị cắn."

Trương Giai Giai phàn nàn nói một câu, "Còn không phải bạn trai tôi chọn vị trí không đúng, bên kia con muỗi có thể nhiều đi."

Cô ta bôi dầu thơm, thình lình đối lên với con mắt mèo đen, dọa đến vội vàng lui về sau một bước, "Mèo này thế nào còn ở đây."

Trầm Mộc Bạch trả lời, "Tôi cũng không biết."

Trương Giai Giai muốn nói lại thôi nhìn cô một cái, thời điểm trả dầu thơm, nhỏ giọng nói với cô một câu, "Tiểu Duyệt, tôi nói một câu, cô cũng đừng tức giận nha."

Trầm Mộc Bạch cầm dầu thơm qua, hỏi, "Cái gì?"

Trương Giai Giai hạ giọng, "Tôi nghe trong ký túc xá một người nữ sinh nói, bị mèo đen theo bên người, là điềm xấu, khả năng sẽ còn.."

Cô ta không đem lời, nói cho hết Trầm Mộc Bạch đã đoán được, không thèm để ý cười cười, "Tôi không tin những cái mê tín kia."

Trương Giai Giai không phản đối, chà xát cánh tay, thấy mèo đen đứng lên, nhảy đến trong ngực thiếu nữ, vội vàng vội vội vàng vàng nói, "Không nói nữa, Tần Hoa còn đang chờ tôi trở về."

Trầm Mộc Bạch mình cũng không nghĩ tới, mèo đen vậy mà lại chủ động nhảy đến trong ngực cô.

Cô cúi đầu xuống, mèo đen nhìn cô, liếm liếm móng vuốt bản thân một lần, tựa như tự hạ thấp địa vị ghé vào trên đùi cô, vung cái đuôi một lần.

Trầm Mộc Bạch nhìn kỹ đôi mắt màu vàng kim của nó một chút, tại dưới ánh sáng điện thoại, xác định thân ảnh bản thân là ở bên trong.

Cô vừa rồi cố ý bắt được cổ tay Trương Giai Giai, chính là xác định đối phương đến cùng có mạch đập hay không.

Nhưng là Trương Giai Giai mạch đập là bình thường, nhiệt độ cơ thể cũng là bình thường, có thể bài trừ là quỷ một cái thuyết pháp này.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1447: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (14)

Trầm Mộc Bạch lập tức không nghĩ ra, cô quyết định có cơ hội nhìn nhìn lại thân ảnh những người khác có phải cũng không ở bên trong hay không.

"Mi từ đâu tới đây?" Sờ lên phần gáy mèo đen, phối hợp nói một câu.

Phụ cận hẳn là không có người, mèo này là thế nào chạy đến trong nhà xưởng bỏ hoang này, như thế nào lại hết lần này tới lần khác đi theo bên cạnh mình.

Một đống lớn chuyện quái dị quay chung quanh ở bên người, Trầm Mộc Bạch đầu óc một đoàn loạn, dứt khoát cái gì cũng không thèm nghĩ nữa.

Thấy mèo đen không có ý nghĩ cần xuống dưới, liền đưa nó ôm vào trong ngực nằm xuống.

Đối phương không có ý nghĩ cần giãy dụa, ngoài ý muốn thuận theo mà ở tại trong ngực cô.

Trầm Mộc Bạch nhìn thoáng qua bên ngoài công xưởng, ánh trăng mơ hồ không rõ, những người khác đại bộ phận đã ngủ. Bên cạnh cô xem Tình Tình một chút, cô bé đưa lưng về phía cô, trong tay vẫn như cũ ôm búp bê vải kia.

Cô lúc này mới nhắm mắt lại, chậm rãi ngủ thiếp đi.

Theo thời gian trôi qua, bên ngoài ánh trăng càng lúc càng tối, gió lay động lấy lá cây, mang theo tiếng vang ào ào ào.

Tiền Vệ Đông đánh lấy khò khè nho nhỏ, sau đó lật cả người, trong nhà xưởng lần nữa khôi phục yên tĩnh.

Vốn đưa lưng về phía Trầm Mộc Bạch, Tình Tình đột nhiên mở mắt, cô bé chậm rãi ngồi dậy, cúi đầu nhìn búp bê vải trong tay một hồi, nhỏ giọng nói một câu, "Ta tìm được món đồ chơi mới."

Búp bê vải rách rưới yên tĩnh nằm ở trong tay cô bé, trong bóng tối, hai con mắt nhìn chằm chằm phía trước.

Mặc dù nhìn không thấy, nhưng là Tình Tình vẫn là thói quen cho phép lấy tay móc móc ánh mắt nó, sau đó xoay người sang chỗ khác, nhìn chằm chằm thiếu nữ một lúc lâu.

Cô bé buông búp bê lót vải bố trong tay ra, nhẹ chân nhẹ tay bò qua.

Sau đó ngồi xổm trước mặt thiếu nữ, mượn ánh sáng yếu ớt bên ngoài, nhìn mèo đen trong ngực cô.

Mèo đen nằm ở trong ngực thiếu nữ, tựa hồ muốn cùng hắc ám hòa làm một thể.

Tình Tình nghiêng đầu một chút, sau đó vươn trong đó một cái tay.

Mèo đen mở ra cặp mắt màu vàng kim, nhìn chằm chằm cô bé.

Tình Tình tựa hồ không nghĩ tới nó sẽ cảnh giác như vậy, giật nảy mình, cùng mèo đen nhìn nhau một hồi, trên mặt lộ ra thần sắc chần chờ cùng do dự.

Trầm Mộc Bạch mơ mơ màng màng, phát giác được giống như có người nào đang nhìn cô, cô từ từ mở mắt, thình lình nhìn thấy một bóng người ngồi xổm ở trước mặt, dọa đến hồn đều nhanh không thấy.

Mèo đen bất động thanh sắc đem móng vuốt vươn ra thu hồi lại, một lần nữa nhắm mắt lại.

Dùng ánh đèn di động lung lay, thấy rõ người trước mắt, Trầm Mộc Bạch thở dài một hơi, "Tình Tình, em lại làm cái gì?"

Trên mặt cô bé lộ ra thần sắc khiếp đảm sợ hãi, nhỏ giọng nói, "Em thấy ác mộng."

Trầm Mộc Bạch ngáp một cái, sờ lên đầu cô bé, "Đừng sợ."

"Em muốn về nhà." Tình Tình trong mắt lóe nước mắt, cắn môi một cái, "Em không muốn sống ở chỗ này."

Trầm Mộc Bạch lập tức có chút đau đầu, bất quá cái này cũng không có gì kỳ quái, một đứa bé gái bảy tám tuổi, có thể trông cậy vào cô bé có thể kiên cường đi nơi nào, thế là ôn tồn lừa trong chốc lát.

Tình Tình lúc này mới nghe lời một lần nữa nằm xuống, ôm lấy búp bê vải của mình, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Nghe thấy tiếng hít thở bình ổn của bé gái, Trầm Mộc Bạch lúc này mới một lần nữa nằm xuống lại, nhìn thoáng qua mèo đen ngay cả tư thái đi ngủ cũng là ưu nhã quý khí như vậy, không khỏi cảm thấy một trận bật cười.

Ngáp một cái, sau đó ngủ một giấc đến hừng đông.

Đơn giản giải quyết vấn đề đói bụng, đám người lại bắt đầu một lần nữa xuất phát, lần này bọn họ đổi một phương hướng khác, cùng vị trí công xưởng đi ngược lại.
 
Chỉnh sửa cuối:
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1448: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (15)

Đường có chút không dễ đi, hơn nữa bởi vì chướng ngại vật trên đường, không đến thời gian nửa ngày, liền xuất hiện vấn đề.

Mã Xương Vĩ thở gấp nói, "Vẫn là quay trở về đi, phía trước không có đường."

Những rau dại kia căn bản duy trì không được thể năng của Mã Xương Vĩ, cảm thụ bụng đói kêu vang thật sự là không dễ chịu, thế là cùng đại gia hỏa thương lượng nghỉ ngơi một hồi.

Trương Giai Giai ngồi xuống, lau vệt mồ hôi.

Tào Tần Vĩ quan tâm đem nước đưa tới.

Trầm Mộc Bạch cũng mệt mỏi, cô nhìn mèo đen nhàn nhã một chút, lập tức hâm mộ không được.

Đối phương phát giác được ánh mắt cô, ưu nhã vung cái đuôi một lần.

Trầm Mộc Bạch thực sự không hiểu rõ mèo đen đến chỗ nào đều đi theo bản thân, Trương Giai Giai cũng không hiểu, nhìn thoáng qua mèo đen, phàn nàn nói, "Không phải nói nó có chủ sao? Vì sao không mang theo chúng ta đi."

Tào Tần Vĩ cười khổ một tiếng, "Nói không chừng con mèo này cũng là lạc đường mới đi theo chúng ta."

Hà Dịch da miệng khô, hắn ta không ngừng liếm láp miệng, đem nước miếng đều nuốt xuống. Ngước mắt nhìn thoáng qua Trương Giai Giai bên kia, sau đó thu hồi lại.

Hắn ta ra khỏi trường học có mua lương khô quen thuộc, nhưng là mua ít nước, mấy ngày nay liền đã uống cạn sạch.

Nhưng Hà Dịch chưa từng có mở miệng cầu người hỗ trợ, tự nhiên là kéo không xuống cái mặt này.

Trầm Mộc Bạch lại chú ý tới, cô từ tìm trong túi xách ra bình nước đã uống một nửa, sau đó đi đến trước mặt đối phương.

Mèo đen ngồi ở tại chỗ, bất động thanh sắc nhìn thiếu nữ, đôi mắt màu vàng kim có chút co rúc nhanh một lần, có chút không vui vung cái đuôi một lần.

Hà Dịch ngửa mặt lên, nhìn nước trong tay cô.

"Uống hớp đi." Trầm Mộc Bạch nói.

Hà Dịch do dự một chút, vẫn là nhận lấy nước trong tay cô gái, sau đó ngửa đầu uống một hớp lớn, lúc này mới dừng lại, vặn chặt nắp bình trả trở về, "Cô vì sao đối với tôi tốt như vậy?"

Trầm Mộc Bạch cười cười, không nói chuyện.

Trong lòng lại là đang nghi ngờ, đối phương đến cùng phải nam chính hay không, nếu như là nam chính mà nói, nhiệm vụ phải chăng cùng trợ giúp hắn rời khỏi cái địa phương này có quan hệ.

Hệ thống cũng không có âm thanh, cũng không biết đang chơi đùa thứ gì.

Thiếu nữ tướng mạo là loại hình thanh lệ trắng nõn kia, không thể nói đẹp bao nhiêu, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác khắc sâu ấn tượng. Hà Dịch không khỏi nhìn nhiều mấy lần, lúc phát giác được một đường ánh mắt có tính công kích, cúi đầu, cùng ánh mắt mèo đen chạm vào nhau.

Hắn ta không khỏi ngẩn người.

Trầm Mộc Bạch phát giác được Hà Dịch không thích hợp, nhìn sang theo, phát hiện mèo đen không biết lúc nào đi theo qua, ngay tại một bên chân cô, đôi mắt màu vàng kim thẳng tắp hướng về nam sinh nhìn lại.

"Mèo này thật thích cô." Hà Dịch nói một câu, kỳ quái nhìn chung quanh, không hiểu rõ mèo này vì sao nhắm vào mình.

Mèo đen cao ngạo thu hồi ánh mắt, dùng cái đuôi vung chân thiếu nữ một lần.

Trầm Mộc Bạch không thèm để ý nó, "Cũng không biết là từ nơi nào chạy ra."

Hà Dịch nhìn cô, "Cô vì sao một mực nhìn Mã Xương Vĩ?"

Trầm Mộc Bạch lấy làm kinh hãi.

Hà Dịch "Cô biết ông ấy?"

Trầm Mộc Bạch lắc đầu, "Không biết."

Hà Dịch cúi đầu không nói lời nào, một hồi lâu mới nói, "Cám ơn nước của cô."

Trầm Mộc Bạch chú ý tới thái độ hắn ta sinh ra chút biến hóa, không khỏi nhìn đối phương nhiều một chút.

Hà Dịch đột nhiên lại nói một câu, "Tôi đã thấy Mã Xương Vĩ."

"Lúc nào?" Trầm Mộc Bạch kinh ngạc nói.

Hà Dịch không nói.

Đứng tại chỗ, thẳng đến mèo đen không kiên nhẫn dùng cái đuôi quét lấy cô, đợi không được đáp lời Trầm Mộc Bạch thở dài một hơi, xoay người sang chỗ khác.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1449: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (16)

Sau đó phát hiện Tiền Vệ Đông đang cùng Tình Tình nói chuyện, Tình Tình không để ý tới ông ấy, cúi đầu chơi búp bê vải.

Tiền Vệ Đông cũng không tức giận, cười ha hả sờ lên đầu đứa bé.

Trầm Mộc Bạch chăm chú nhìn một hồi lâu, bên tai truyền đến tiếng thét chói tai của Trương Giai Giai.

Cô xoay người sang chỗ khác, phát hiện Tào Tần Hoa đang ngửa đầu, Trương Giai Giai một bên luống cuống tay chân thay hắn ta cầm máu, một bên khóc nói, "Tại sao lại chảy máu."

Tào Tần Hoa nhịn không được lấy tay đi bưng bít, máu mũi không ngừng từ giữa kẽ tay lưu lại, nhỏ xuống đất.

Bốn phía tìm nước và thức ăn Mã Xương Vĩ lúc này đã trở về, nhìn thoáng qua Tào Tần Hoa hai người, lúc này hoàn toàn không có có lên tiếng nói cái gì.

Trương Giai Giai chân tay luống cuống nhìn bạn trai không ngừng chảy máu, nước mắt lạch cạch cạch rơi, "Tần Hoa, làm sao bây giờ?"

Trầm Mộc Bạch lên tiếng nói, "Gần đây phải có cỏ cầm máu, cô đi tìm xem."

Trương Giai Giai giống như là bắt được cây cỏ cứu mạng một dạng, trông mong nhìn cô, "Tiểu Duyệt, cô theo tôi cùng nhau đi đi, có được hay không?" Giống như là sợ hãi cô không đáp ứng, vội vàng bổ sung một câu nói, "Tôi không biết cỏ kia, cô cùng tôi đi, tôi cho cô đồ ăn."

Trầm Mộc Bạch đứng lên nói, "Đi thôi."

Trương Giai Giai trên mặt lộ ra một cái nụ cười vui vẻ.

Hai người ở gần đấy tìm tìm, đều không có thu hoạch gì.

Trương Giai Giai thất vọng vô cùng, lo lắng đến tình huống bạn trai, lại khóc lên.

Trầm Mộc Bạch đau đầu, có chút hối hận đưa ra lời này.

Đi theo bên cạnh cô mèo đen hướng về một phương hướng khác đi đến.

Trầm Mộc Bạch nhìn thoáng qua, không để ý.

Mèo này một mực đi theo bên người cô, cũng không ăn cái gì, còn không bằng đi đi.

Mèo đen kia quay đầu nhìn cô một cái, ưu nhã vung cái đuôi một lần.

Trầm Mộc Bạch đột nhiên nghĩ đến có khả năng đi theo đối phương, liền có thể tìm tới nơi có người hay không, chần chờ một chút, liền đi theo.

Trương Giai Giai khóc khóc trông thấy cô đi mất, không khỏi đi theo, "Tiểu Duyệt, cô đi đâu?"

Trầm Mộc Bạch cũng không quay đầu lại nói, "Tôi đi nhìn chút, cô ở nơi này chờ tôi."

Trương Giai Giai do dự, đi theo sát.

Trầm Mộc Bạch phát giác được, không để ý tới.

Mèo đen đi thẳng, thẳng đến một chỗ mới ngừng lại.

Nhìn thấy một mảnh cỏ kia, Trầm Mộc Bạch lấy làm kinh hãi.

Mèo đen kia khẽ nâng cái cằm lên, đôi mắt màu vàng kim ngạo mạn nhìn cô một cái.

Trương Giai Giai hiển nhiên là nhận biết cỏ cầm máu, trông thấy một khối địa phương như vậy, kinh hỉ kém chút nếu không lưu loát mà nói, "Cỏ cầm máu, Tiểu Duyệt, cô là làm sao tìm được?"

Trầm Mộc Bạch không trả lời vấn đề của cô ta, "Lấy thêm chút đi."

Trương Giai Giai nhẹ gật đầu.

Cho Tào Tần Hoa cỏ cầm máu, cái mũi hắn ta mới không tiếp tục đổ máu. Vẫn là hoàn toàn không có thu hoạch đám người tinh thần đều không tốt, trước thời gian trở về công xưởng.

Tào Tần Hoa chảy máu mũi hai lần, mỗi lần chảy tràn cũng rất nhiều, sắc mặt hắn ta trắng bệch đến tựa như giấy, tinh thần hoảng hốt ngồi dưới đất một hồi, bắt đầu nắm lấy tóc, không biết suy nghĩ cái gì.

Vừa về đến, mèo đen liền nhảy đến trong lồng ngực của mình. Trầm Mộc Bạch bị nhào cái đầy cõi lòng, kém chút lui về phía sau ngã đi.

Mèo đen giẫm lên bụng cô, tiến đến cái cổ nơi đó ngửi ngửi một cái.

Trầm Mộc Bạch bị bộ lông nó làm cho làn da hơi ngứa, nhịn không được nói, "Đừng ngửi, trên người của ta có cái gì tốt để ngửi, mấy ngày chưa giặt tắm."

Giống như là nghe hiểu cô nói, mèo đen giống như là đã mất đi hào hứng, từ trên người cô xuống tới, liếm liếm lông bản thân, vẫn như cũ ưu nhã cao quý.

Trầm Mộc Bạch không khỏi có chút buồn cười, hoài nghi mèo này có phải thành tinh hay không.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1450: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (17)

Trương Giai Giai thấy bạn trai vừa về đến liền không có để ý bản thân, không khỏi sinh ra mấy phần bất mãn, "Tần Hoa, anh sao vậy?"

Tào Tần Hoa ngẩng đầu nhìn cô ta một chút, không nói chuyện.

Trương Giai Giai thấy hắn ta sắc mặt tái nhợt, không khỏi mềm giọng xuống nói, "Anh sao không để ý đến em."

"Giai Giai." Tào Tần Hoa nhìn cô ta chằm chằm một hồi lâu, trên mặt tràn đầy thống khổ, "Chúng ta là có phải làm sai không?"

Trương Giai Giai trong lúc nhất thời cũng không hiểu rõ hắn ta lại nói cái gì, kỳ quái nói, "Tần Hoa, chúng ta làm gì sai?"

Tào Tần Hoa nắm lấy tóc, "Chuyện của Tiểu Hân."

Trương Giai Giai nhất thời sắc mặt đại biến, "Anh lại nói bậy bạ gì đó! Mắc mớ gì đến chúng ta?"

Tào Tần Hoa xoắn xuýt mà thống khổ nói, "Nếu là lúc ấy chúng ta không cùng cô ấy xào xáo, cô ấy cũng sẽ không.."

Lời còn chưa nói hết, Trương Giai Giai ngắt lời hắn, "Là chính cô ấy đụng vào, mắc mớ gì đến chúng ta! Lại nói, là chính cô ấy nghĩ mãi mà không rõ, chúng ta lại không làm gì sai."

Cô ta thần sắc trắng bệch, tròng mắt bất an chuyển động, bắt đầu đại phát tính tình nói, "Tào Tần Hoa, anh nếu là còn nhắc Lý Hân anh với em không xong."

Tào Tần Hoa khó được không có đi thấp giọng dỗ dành cô ta, chỉ là hung hăng cúi đầu, không biết đang nói cái gì.

Trương Giai Giai có chút táo bạo bắt đầu đập đồ vật chung quanh, phát tính tình trong chốc lát, cũng ngồi xuống.

Hai người huyên náo có chút không thoải mái, Trầm Mộc Bạch một mực chú ý Mã Xương Vĩ bên kia, phát hiện đối phương cũng một mực cúi đầu, liền không có nâng lên qua.

Mã Xương Vĩ tâm thần tựa hồ cũng có chút không tập trung, sờ lên thuốc trên người, đốt nhiều lần, cũng không thể đốt lên trên.

Trầm Mộc Bạch nhìn ông ta một hồi lâu, cuối cùng thu tầm mắt lại.

Trương Giai Giai cùng Tào Tần Hoa lần này không ai cũng không phản ứng ai, cô ăn đồ ăn, phát hiện cái trước cầm hai bao bánh bích quy tới nói, "Tiểu Duyệt, đây là tôi đáp ứng cho cô đồ ăn."

Trầm Mộc Bạch cũng không khách khí, nhận xuống dưới.

Trương Giai Giai không vội vã rời đi, nhưng là bởi vì sợ hãi mèo đen bên cạnh cô gái, cho nên cách xa một chút nói, "Tôi có thể nói chuyện với cô sao?"

Trầm Mộc Bạch tâm thần khẽ động, nhẹ gật đầu, "Cô muốn nói cái gì?"

Trương Giai Giai tâm tình không tốt lắm, sắc mặt tái nhợt cùng cô trò chuyện một chút chủ đề đơn giản.

Trầm Mộc Bạch nhìn ra được đối phương không quan tâm, tựa hồ là đang yên ổn lấy nội tâm bất an cùng sợ hãi.

Cô thờ ơ mở miệng nói một câu, "Tôi có thể hỏi cô một chuyện không?"

"A, cái gì?" Trương Giai Giai nhấc mặt nhìn cô một cái, vẻ mặt hốt hoảng.

"Cô vì sao chán ghét Hà Dịch như vậy?" Trầm Mộc Bạch hỏi.

Nhắc đến Hà Dịch, Trương Giai Giai trên mặt lộ ra thần sắc chán ghét, "Hắn vốn là không thể thích, trong trường học cũng không nhân duyên tốt gì."

Trầm Mộc Bạch nói, "Tôi thấy hắn liền là không thích nói chuyện một chút."

Trương Giai Giai có chút kích động nói, "Đó là cô không biết hắn là cái dạng ngườ gì i."

Tựa hồ là lo lắng bị người trong cuộc nghe được, cô ta chú ý chung quanh một lần, hạ giọng nói, "Cô không biết, hắn người này máu lạnh lại vô tình. Người khác để cho hắn hỗ trợ, hắn cho tới bây giờ không để ý tới. Điều này cũng làm cho được rồi, bởi vì một chút da gà việc nhỏ, hắn đều có thể ghi hận một lúc lâu. Có lần có người không cẩn thận đem hộp cơm hắn làm đổ, cô đoán Hà Dịch làm gì? Hắn cố ý tìm cơ hội, đem người kia vấp đến đầu rơi máu chảy."

Trầm Mộc Bạch giả bộ như giật mình, "Không nhìn ra hắn giống cái loại người này, các người có phải hiểu lầm hắn hay không?"

Trương Giai Giai một mặt căm ghét cười lạnh nói, "Tôi hiểu lầm hắn? Có cái gì tốt để hiểu lầm? Hắn máu lạnh là sự thật, liền xem như một cái ký túc xá, cũng không người nguyện ý cùng hắn giao hảo."
 
Chỉnh sửa cuối:
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1451: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (18)

Trầm Mộc Bạch không nói chuyện.

Trương Giai Giai tiếp tục nói, "Đừng nói là tình nghĩa bạn học, có đôi khi tôi đều hoài nghi, liền xem như người nhà hắn, hắn cũng là máu lạnh giống như vậy."

Cô ta nhìn thiếu nữ một chút, nhỏ giọng báo cho một câu, "Tôi đã nói với cô nha Tiểu Duyệt, cô có thể muôn ngàn lần không thể thích cái loại người này, bằng không thì đến lúc đó cô chết như thế nào cô đều không biết."

Trầm Mộc Bạch giống như tùy ý dời đi chủ đề, "Không nói hắn, cô và bạn trai cô làm sao cãi nhau?"

Vừa nhắc tới Tào Tần Hoa, Trương Giai Giai liền tức giận nói, "Còn không phải bởi vì Lý Hân kia."

"Lý Hân?" Trầm Mộc Bạch lộ ra thần tình kinh ngạc, "Tôi nhớ các người lần trước giống như cũng nhắc tới cái tên này, cô ấy là bạn của hai người sao?"

Trương Giai Giai tức giận nói, "Xem như thế đi, bất quá cô ấy cũng coi là bạn gái cũ của Tần Hoa."

"Tôi nghe các cô nói chuyện phiếm, cô ấy giống như chết rồi?" Trầm Mộc Bạch hỏi.

Trương Giai Giai thần sắc lập tức trở nên không được bình thường đứng lên, không lại nói tiếp.

Trầm Mộc Bạch an ủi, "Giữa người yêu luôn có thời điểm cãi nhau, riêng phần mình cúi đầu cũng liền hòa hảo rồi."

Trương Giai Giai mất hứng nói, "Hòa hảo cái gì? Rõ ràng chính là hắn sai, tự nhiên nhắc đến Lý Hân kia làm cái gì."

"Hắn hẳn là cũng không phải cố ý." Trầm Mộc Bạch nói, "Cái kia Lý Hân là thế nào chết?"

Trương Giai Giai sắc mặt đại biến nói, "Cô hỏi cái này làm cái gì?"

Thấy mình tra hỏi gây nên đối phương cảnh giác, Trầm Mộc Bạch lặng lẽ nói, "Không có gì, tôi chỉ là thấy các người đối với cô ấy chết rất chú ý."

"Cô nghĩ nhiều." Trương Giai Giai thái độ đột nhiên trở nên lạnh xuống tới, "Chuyện hôm nay cám ơn cô, bất quá tôi cũng cho cô đồ ăn, mọi người không thiếu nợ nhau."

Nói xong liền đứng dậy, quay người rời đi.

Trầm Mộc Bạch như có điều suy nghĩ nhìn bóng lưng cô ta rời đi, trong lòng ẩn ẩn có loại phỏng đoán, ở giữa ba người Trương Giai Giai, Tào Tần Hoa cùng Mã Xương Vĩ, phải có loại liên hệ vi diệu gì đó.

Trong ngực thêm một cái đồ vật, cô cúi đầu, cùng đôi mắt màu vàng kim của mèo đen đối lên một chỗ.

Đối phương nghiêng đầu một chút, giống như đang quan sát cô.

Trầm Mộc Bạch nhịn không được sờ lên cái đầu tròn đen sì kia "Nhìn ta làm gì?"

Mèo đen biểu lộ cao ngạo vung cô một cái đuôi, sau đó nằm xuống, liếm liếm bộ lông bản thân.

Tối ngủ thời điểm, mèo đen vẫn như cũ ghé vào trong ngực cô.

Trầm Mộc Bạch cũng là thích ứng nó tồn tại, sờ gáy một cái, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Đợi đến thiếu nữ phát ra tiếng hít thở bình ổn, mèo đen nâng thân thể lên, tiến đến chỗ cổ đối phương, lè lưỡi liếm liếm.

Thiếu nữ dưới thân thể ý thức có chút co rúm lại một lần.

Mèo đen dùng đôi mắt màu vàng kim nhìn chăm chú lên khối da thịt trắng nõn tinh tế tỉ mỉ kia, tiến tới nhẹ nhàng ngửi ngửi một cái.

Cỗ hương thơm để thân thể nó có chút xao động, có chút nhớ nhung đâm xuyên cái cổ yếu ớt của đối phương.

Nhưng là còn không phải thời cơ, mèo đen cúi đầu liếm liếm khối làn da kia.

Thiếu nữ toàn thân trên dưới đều tản ra mùi vị thơm ngọt, nó hận không thể làm cho đối phương đều nhiễm phải khí tức bản thân, ngăn chặn bất luận kẻ nào ngấp nghé.

Nhưng là cuối cùng mèo đen khắc chế miệng, một lần nữa nằm xuống lại chỗ cũ, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.

Đây là bọn họ đi tới nơi này cái chỗ này ngày thứ tư.

Đám người tinh thần đều không tốt, đều mang tâm tư ngồi ở trong nhà xưởng.

"Hôm nay còn ra ngoài hay sao?" Mã Xương Vĩ hút một hơi thuốc, bởi vì đồ ăn thiếu thốn, khuôn mặt đã bắt đầu trở nên có chút gầy gò vàng như nến, tinh thần cũng có mấy phần chán chường.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1452: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (19)

Tiền Đông Vệ nhìn thoáng qua những người khác, cũng trầm mặc không mở miệng theo.

"Tất nhiên tất cả mọi người không có ý định này, vậy hôm nay hãy nghỉ ngơi đi." Trầm Mộc Bạch nói.

Công xưởng bầu không khí lần nữa trở nên yên lặng, Tiền Đông vệ móc móc móng tay, đứng người lên sợ hãi rụt rè nói một câu, "Tôi đi tìm một chút đồ ăn."

Trương Giai Giai dụi dụi con mắt, hôm qua cô ta và Tào Tần Hoa đại sảo một khung, thời điểm tối ngủ lại hòa hảo.

Cô ta ăn một khối bánh bích quy nhét đầy cái bao tử, thấy bạn trai còn không có ý nghĩ muốn tỉnh lại, liền một lần nữa chui đến trong ngực đối phương, lần nữa nhắm mắt lại ngủ mất.

Tào Tần Hoa trong giấc mộng.

Lý Hân mang thai, một mặt cao hứng nói cho chính mình cái này tin tức.

Nhưng là Tào Tần Hoa là thế nào trả lời đây?

Hắn ta nói, "Tiểu Hân, đứa bé này chúng ta không thể nhận."

Lý Hân không thể tin nhìn hắn ta, "Tần Hoa, đây là con của anh, em mang là con của anh."

Tào Tần Hoa nắm tóc, một mặt khổ sở nói, "Tiểu Hân, chúng ta bây giờ mới năm thứ hai, đứa bé này sinh ra tới đối với người nào đều không có chỗ tốt."

Lý Hân sắc mặt phờ phạc, dùng ánh mắt tràn ngập thất vọng nhìn hắn ta, "Anh sao có thể như vậy?"

Tào Tần Hoa tàn nhẫn dời ánh mắt, "Tiểu Hân, đem đứa bé này bỏ đi, chúng ta tốt nghiệp về sau còn có thể lại có một đứa."

Lý Hân trầm mặc một hồi lâu, đối với hắn ta nói, "Em suy nghĩ lại một chút, anh trước tiễn em về ký túc xá đi."

Lý Hân đáp ứng bỏ đứa bé ngày đó, bọn họ là ba người cùng nhau đi bệnh viện.

Trương Giai Giai nắm tay Lý Hân, "Đi thôi, tớ và Tần Hoa chờ cậu ở ngoài."

"Hắn không muốn muốn đứa bé này." Lý Hân ôm lấy cô ta, nhỏ giọng khóc lên.

"Thế nhưng đây cũng là không có cách nào, cậu mới năm thứ hai, cậu muốn bụng lớn đi học sao?" Trương Giai Giai đập bả vai Lý Hân, trong miệng nói xong lời an ủi, ánh mắt lại là nhìn về phía Tào Tần Hoa đứng ở nơi đó.

Tào Tần Hoa tránh né ánh mắt một lần.

Lý Hân đi vào làm giải phẫu.

Trương Giai Giai mặt lạnh lấy ngồi ở chỗ đó, Tào Tần Hoa đi tới, "Giai Giai, em nghe anh giải thích."

"Có cái gì tốt để giải thích, anh không phải nói chuẩn bị cùng cô ta chia tay sao?" Trương Giai Giai ngữ khí tràn đầy oán giận, cô ta nhìn chằm chặp phương hướng phòng phẫu thuật, hận không thể để nữ nhân kia chết ở bên trong mới tốt.

"Anh là chuẩn bị cùng cô ta chia tay, nhưng là anh cũng không biết cô ta đột nhiên liền mang thai." Tào Tần Hoa ngồi xổm xuống, cầm tay cô ta, mặt chân thành nói, "Giai Giai, tin tưởng anh, chờ một tuần lễ sau, anh liền chuẩn bị kết thúc đoạn quan hệ này."

Trương Giai Giai ra vẻ tức giận một hồi, sau đó mới nở nụ cười, "Anh nói là thật?"

Tào Tần Hoa hôn mặt cô ta một chút, "Đương nhiên là thật, người anh yêu nhất là em, ngoại trừ em, anh không muốn cùng ai ở một chỗ."

Làm giải phẫu xong Lý Hân thần sắc trắng bệch, tựa hồ là có chút chịu không được đả kích, đau khóc thành tiếng, "Tần Hoa, con chúng ta không thấy, em chỉ có anh và Giai Giai."

Tào Tần Hoa ôm lấy Lý Hân an ủi, một cái tay khác lại là len lén cùng Trương Giai Giai bắt tay nhau.

* * *

"Tần Hoa, anh tại sao phải cùng em chia tay? Không phải đã nói tốt nghiệp đại học liền cùng em kết hôn sao?"

"Tào Tần Hoa! Anh phản bội em không sao! Vì sao? Vì sao người kia là Trương Giai Giai!"

"Tần Hoa, anh và cô ta chia tay có được hay không? Em không thể không có anh, cô ấy là bạn thân của em, tại sao phải từ bên cạnh em cướp đi anh, cô ấy tại sao phải làm như vậy?"

"Cứu.. Cứu em.. Tần Hoa.. Chớ đi.."
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1453: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (20)

"Tần Hoa, anh tỉnh." Trương Giai Giai vỗ vỗ mặt bạn trai, sờ lên trong lòng bàn tay, tất cả đều là mồ hôi lạnh.

Tào Tần Hoa từ trong mộng bừng tỉnh, thái dương tràn ra mảng lớn mồ hôi, ánh mắt có chút tan rã, "Giai Giai?"

Trương Giai Giai thở dài một hơi, "Anh làm em sợ muốn chết, anh một mực đang giãy dụa, là mơ thấy cái ác mộng gì sao?"

Tào Tần Hoa sắc mặt trắng bệch nhìn bạn gái, bờ môi run rẩy, "Anh mơ thấy.."

"Mơ thấy cái gì?" Trương Giai Giai hỏi.

Nghĩ đến nói ra rất có thể sẽ đổi lấy một vòng cãi nhau mới, Tào Tần Hoa đem lời nói trong cổ họng nuốt xuống, lắc đầu, "Không có gì, không nhớ rõ."

Còn đang ngủ Trầm Mộc Bạch nghe được động tĩnh không khỏi quay người nhìn thoáng qua.

Mèo đen nhìn chằm chằm mặt cô, vung đuôi một cái.

Trầm Mộc Bạch vừa bực mình vừa buồn cười bắt được cái đuôi nó, "Mi làm gì?"

Mèo đen khẽ nâng cái cằm lên, tròng mắt màu vàng kim nhìn thiếu nữ, tựa hồ có chút bất mãn lực chú ý của cô bị người khác phân đi, tham muốn giữ lấy mười phần dùng cái đuôi cuốn cuốn trong đó một cái cổ tay.

Trầm Mộc Bạch cảm thấy nó thật đúng là kỳ quái, rõ ràng là một con mèo, trừ bỏ liếm lông ra, cho đến nay đều không có phát ra một tiếng mèo kêu.

Không khỏi sinh ra một chút tâm tư đùa giỡn, cầm lấy đồ ăn ở trước mắt mèo đen lung lay, "Meo? Meo? Meo?"

Đối phương không hề bị lay động ngồi ở tại chỗ, ánh mắt có chút ghét bỏ thu về, sau đó cao quý mà ưu nhã tiếp tục liếm lông.

Trầm Mộc Bạch, "..."

Cô phiền muộn hỏi hệ thống nói, "Con mèo này chẳng lẽ thành tinh?"

Hệ thống "Đại khái là bởi vì nó IQ cao hơn cô đi."

Trầm Mộc Bạch, ".. Con mẹ nó ngươi lặp lại lần nữa."

Hệ thống "Chẳng lẽ không đúng sao?"

Trầm Mộc Bạch, ".. Cút."

Tào Tần Hoa lại chảy máu mũi.

Lần này hắn ta không có chút nào phát giác được, vẫn đang ăn lấy đồ ăn trong tay.

Trương Giai Giai vốn là muốn nói chuyện với bạn trai, chỉ chớp mắt nhìn thấy máu mũi hắn ta ào ào ào chảy xuống, dọa đến hoang mang lo sợ nói, "Tần Hoa.."

Tào Tần Hoa vẻ mặt hốt hoảng nhìn cô ta một cái.

Trương Giai Giai sắp khóc, chỉ chỉ cái mũi bạn trai nói, "Anh chảy máu mũi."

Tào Tần Hoa lúc này mới giống như tỉnh, đưa tay đi sờ lỗ mũi mình, mở ra xem xét, tất cả đều là máu.

Giọt giọt máu đều nhỏ xuống đến bên trên đồ ăn, không thể ăn.

"Tần Hoa.." Trương Giai Giai vội vàng cầm khăn mặt cho hắn, một bên dặn dò, "Nhanh ngửa đầu, đừng để nó một mực chảy xuống."

Tào Tần Hoa vẻ mặt hốt hoảng nghe theo lời cô ta nói, ngước cổ lên.

Trương Giai Giai giúp bạn trai đè lại cái mũi, không chú ý tới hắn dị dạng, "Thuốc cầm máu còn có một ít, em đi lấy ra."

Tào Tần Hoa trầm mặc dùng khăn mặt xoa lại xoa, làm cho tràn đầy mặt mũi.

Trong không khí cũng là mùi máu tươi, huống chi bên kia động tĩnh lớn như vậy, Trầm Mộc Bạch thở dài một hơi, nhìn đối phương sắc mặt tràn đầy tái nhợt, cảm thấy lại chảy mấy lần máu, Tào Tần Hoa thân thể đoán chừng cũng chống đỡ không nổi đi.

Mèo đen ngước mắt nhẹ nhàng liếc qua, cái mũi nhẹ nhàng ngửi ngửi một cái, ngay sau đó nhàn nhạt quay lại.

Trầm Mộc Bạch cảm thấy mình đại khái là hoa mắt, bằng không làm sao sẽ nhìn thấy trong mắt một con mèo tràn đầy ý vị ghét bỏ.

Nó đang ghét bỏ cái gì? Ghét bỏ Tào Tần Hoa? Hay là ngại máu của hắn ta?

Trầm Mộc Bạch thực cảm thấy con mèo đen này muốn thành tinh, không khỏi mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn một hồi, cuối cùng dẫn đầu thua trận.

Trương Giai Giai dùng cỏ cầm máu, để cho Tào Tần Hoa ngửa mặt lên, sau đó tất cả đều dán đến lỗ mũi nơi đó.

Cô ta một bên khóc nói, "Này cũng chuyện gì, máu làm sao một mực chảy đều không ngừng."
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1454: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (21)

Tào Tần Hoa nghe cô ta phàn nàn, con mắt nhìn chằm chằm phía trên, phát giác được trong lỗ tai tựa hồ có cái chất lỏng gì muốn chảy ra, không khỏi lộ ra một chút thần sắc chần chờ.

Hắn ta giơ tay lên một cái, sờ lên lỗ tai, lại phát hiện cái gì cũng không có.

Trương Giai Giai thấy thế, kỳ quái nhìn hắn ta một cái, "Tần Hoa, anh sờ lỗ tai làm gì?"

Tào Tần Hoa buông tay ra, lắc đầu, "Không có gì."

Trương Giai Giai thấy máu mũi của hắn ta cuối cùng đã ngừng lại, không khỏi thở dài một hơi, "Sẽ không phải là bị bệnh gì đi, nếu như tìm được đường liền tốt, chúng ta có thể đi bệnh viện tìm thầy thuốc."

Tào Tần Hoa nhìn chằm chằm miệng bạn gái, dao động đến cái mũi, sau đó là con mắt, "Giai Giai, em thực cảm thấy chúng ta có thể từ nơi này rời đi sao?"

Trương Giai Giai thân thể cứng lại rồi, "Tần Hoa, anh đây là ý gì?"

Tào Tần Hoa há to miệng, vừa định nói chút gì, liền bị bạn gái cắt đứt, "Nhất định có thể tìm được đường, chờ Mã thúc trở về, chúng ta liền tiếp tục ra ngoài tìm."

Hắn ta thở dài một hơi, ánh mắt ngơ ngác nhìn tới bên ngoài, không biết suy nghĩ cái gì.

Trương Giai Giai ôm lấy cánh tay, bạn trai chịu không được nghẹn ngào lên tiếng.

Mấy người nghe tiếng cô ta khóc, tâm tình vốn là gánh nặng trở nên càng thêm bực bội bất an.

Mã Tào Vĩ hung hăng hít một hơi khói nói, "Buổi chiều chúng ta đi xuống chỗ xe đi, chúng ta thay cái phương hướng, nhìn xem có thể tìm tới trạm xăng dầu hay không."

Nếu là ngay từ đầu nói ra những lời này, trong lòng tất cả mọi người sẽ còn tràn ngập hi vọng, nhưng là bây giờ, bọn họ đã không dám ôm kỳ vọng quá lớn, bởi vì một khi thất vọng, tiếp nhận đả kích có lẽ sẽ phá tan cầu sinh cho tới nay.

Nhưng là trừ bỏ không ngừng mà tìm kiếm đường ra, cũng không có cái biện pháp gì còn lại.

Trầm Mộc Bạch thở dài một hơi, từ trong ba lô lấy ra nước còn lại hôm qua, vừa mới chuẩn bị uống hết, liền bị chạm mặt tới bóng đen giật nảy mình, ngay sau đó, bình nước trong tay lăn xuống dưới, tất cả đều vẩy ra.

Cô trợn mắt há mồm nhìn trước mắt đây hết thảy, tức giận đến không đánh một chỗ.

Hết lần này tới lần khác đầu sỏ làm xong đây hết thảy tội còn chỉnh lấy nhàn nhã ngồi xuống, cao quý mà ưu nhã đánh cái đuôi xuống, có chút hất cằm lên, dùng ánh mắt màu vàng kim hơi bất mãn nhìn cô một cái.

A? Bất mãn?

Ngươi có cái gì tốt mà bất mãn?

Trầm Mộc Bạch giận, trực tiếp đưa tay muốn nắm đối phương, lại bị một cái động tác linh hoạt tránh thoát.

Cô tức giận hô hô cùng đối phương chơi một hồi lâu trò chơi ta bắt ngươi, cuối cùng thở hồng hộc ngừng lại, "Liền thừa chỉ còn nửa bình nước, mi mẹ nó cùng ta có thù gì oán gì?"

Mèo đen lỗ tai run một cái, chậm rãi tại nguyên chỗ đi vòng vo một vòng, tư thái mười phần ngạo mạn.

Trầm Mộc Bạch không thể làm gì, cuối cùng chỉ có thể nhận thua, nghẹn đầy bụng tức giận.

Tình Tình ôm búp bê vải đi tới, không chớp mắt nhìn mèo đen, nghiêng mặt hướng về phía thiếu nữ nhẹ nói một câu, "Chị, chị và nó quan hệ thật tốt, nếu là em và nó quan hệ cũng tốt như vậy liền tốt."

Trầm Mộc Bạch còn đang nổi nóng, "Nó là chỉ con mèo xấu xa."

"Làm sao lại thế?" Tình Tình nhỏ giọng nói một câu, "Em rất thích nó."

Trầm Mộc Bạch sờ lên đầu cô bé, "Nó đem nước của chúng ta đều đổ, sau này chúng ta không có nước uống."

Tình Tình dùng con mắt đen kịt mphải tiếp nhận trừng phạt. "

Trầm Mộc Bạch ngẩn người," Cái gì? Trừng phạt? "

Tình Tình nhìn cô chằm chằm một hồi lâu, cuối cùng trầm mặc lại.

" Tình Tình, em lại nói cái gì trừng phạt?"Trầm Mộc Bạch nhìn thần sắc trên mặt cô bé, dò hỏi.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1455: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (22)

Tình Tình lắc đầu, "Không có gì, mẹ nói, con mèo không nghe lời mà nói, liền phải trừng phạt nó, nó lần sau liền sẽ ngoan ngoãn nghe lời."

Trầm Mộc Bạch không hiểu cảm thấy câu nói này có loại cảm giác không thích hợp, nhưng là lại nói không ra là lạ ở chỗ nào, đành phải cười cười nói, "Như vậy hay sao, chúng ta không để ý tới nó liền tốt, nó lần sau liền sẽ biết mình sai ở nơi nào."

Tình Tình nghiêng mặt nhìn cô một cái, "Chị và Tiểu Hoa thật giống."

Trầm Mộc Bạch sờ lên mặt bản thân, "Tiểu Hoa là ai?"

Tình Tình cong cong con mắt nói, "Là đứa trẻ ở tại sát vách."

Trầm Mộc Bạch trầm mặc, cô cảm thấy trừ bỏ cô bé ra, tất cả mọi người giống như có cái bí mật gì.

Buổi chiều thời điểm đám người khởi hành muốn đi ra ngoài, duy chỉ có Tào Tần Hoa ngồi không hề có ý nghĩ động thân, chỉ là vẻ mặt hốt hoảng sờ lấy con mắt bản thân, một bộ mất hồn.

Trương Giai Giai chú ý tới bạn trai dị thường, đi qua lắc lắc hắn ta, "Tần Hoa, anh sao vậy?"

Tào Tần Hoa hoàn hồn, chần chờ nhìn cô ta một cái, "Con mắt anh bên trong giống như có đồ vật gì chảy xuống."

Trương Giai Giai kỳ quái nhìn thoáng qua ánh mắt hắn ta, "Không có, không có cái gì."

Tào Tần Hoa cúi đầu nhìn tay mình một chút, phía trên rất sạch sẽ.

"Tần Hoa, anh có phải lại thấy ác mộng hay không?" Trương Giai Giai sờ lên cái trán bạn trai, "Đừng sợ, em ở chỗ này đây."

Tào Tần Hoa vẻ mặt hốt hoảng nhìn cô ta một cái, sắc mặt tái nhợt như giấy.

Trương Giai Giai che mặt, lại nhanh muốn khóc, "Anh làm sao đột nhiên biến thành như vậy."

Tào Tần Hoa động tác chậm chạp ôm lấy cô ta, chỉ là ánh mắt lại là tiêu cự tan rã giương mắt nhìn một chỗ.

Trương Giai Giai xoa xoa nước mắt, dặn dò, "Tần Hoa, anh hôm nay liền ở tại trong nhà xưởng đừng đi ra, nghỉ ngơi thật tốt."

Tào Tần Hoa nhẹ gật đầu, mồm mép giật giật, không biết nói cái gì.

"Tần Hoa, anh có lời gì muốn nói với em sao?" Trương Giai Giai đỏ vành mắt hỏi.

"Hắn thế nào?" Đám người thu thập xong đồ vật, trông thấy tràng cảnh này, Mã Xương Vĩ hỏi một câu.

Trương Giai Giai sờ lên mặt bạn trai, xoa xoa nước mắt nói, "Thấy ác mộng, Mã thúc, hắn hôm nay thì không đi được, được không?"

Mã Xương Vĩ nhẹ gật đầu, "Cô chừa cho hắn ăn chút gì, còn có cái cỏ cầm máu kia."

Trương Giai Giai vội vàng đáp, đem đồ ăn cùng cỏ cầm máu đều đặt tới bên người bạn trai, lại dặn dò vài câu, "Tần Hoa, em và Mã thúc bọn họ đi tìm đường, anh ở nơi này chờ tin tức tốt của chúng em, biết chưa?"

Cô ta ngày bình thường liền tương đối dựa vào bạn trai, nhưng là dưới tình huống bây giờ, cũng chỉ có thể chờ đợi đối phương nhanh tốt lên.

"Giai Giai, anh yêu em." Tào Tần Hoa nhìn mặt bạn gái, đột nhiên nói một câu.

Trương Giai Giai nín khóc mà cười, hôn mặt hắn ta một chút, "Em cũng yêu anh."

Tào Tần Hoa lưu lại, đám người từ trong nhà xưởng đi ra ngoài.

Trầm Mộc Bạch nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua, Tào Tần Hoa đang cúi đầu, không nhúc nhích ngồi ở chỗ đó, không biết suy nghĩ cái gì.

Tại một đoàn người đi xa về sau, trong nhà xưởng Tào Tần Hoa chậm rãi ngẩng mặt lên, tựa hồ đã nhận ra cái gì, giơ tay lên hướng tai phải sờ lên.

Cùng ảo giác hai lần trước khác biệt, hắn ta lần này mò tới xúc giác sền sệt, giương tay ra, tràn đầy cũng là máu.

* * *

Trên đường làm ký hiệu, cho nên rất dễ dàng đã tìm được phương hướng cũ.

Chỉ là còn đến không kịp chậm một hơi, Mã Xương Vĩ sắc mặt liền dẫn đầu đại biến, hướng về bốn phía dạo qua một vòng, "Xe không thấy."

Tiền Vệ Đông trên mặt lộ ra thần sắc giật mình "Tại sao không thấy?"
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1456: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (23)

Trầm Mộc Bạch quan sát cảnh sắc bên cạnh một lần, xác nhận đây là chỗ bọn họ lúc trước xuống xe, cách đó không xa còn có một cái đình bỏ hoang.

"Có phải người khác lái đi hay không?" Trương Giai Giai còn chưa kịp lộ ra thần sắc mừng rỡ, liền bị Mã Xương Vĩ không đồng ý, "Không có khả năng, xe không có xăng, huống chi nơi này không có bất kỳ cái dấu hiệu di động gì."

Trầm Mộc Bạch bắt đầu một thân kinh hoàng, cô ngồi xuống, sờ lên trên cánh tay nổi da gà, "Hệ thống, đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra, còn có để cho ta làm nhiệm vụ hay không."

Hệ thống chần chờ nói, "Cái thế giới này có điểm gì là lạ, cô cẩn thận một chút."

Trầm Mộc Bạch im lặng nuốt nước miếng, cô cảm thấy sớm muộn gì cũng bị cái hệ thống gân gà này hại chết.

Mèo đen nhảy vào trong ngực cô, khó được dịu dàng ngoan ngoãn cọ xát mu bàn tay cô.

Trầm Mộc Bạch nội tâm tự dưng an định xuống, cô cúi đầu nhìn thoáng qua mèo đen, đối phương cũng đang dùng đôi măt màu vàng kim nhìn chằm chằm cô, dưới cổ ngọc lục bảo chiết xạ ra ánh sáng xinh đẹp.

"Mi nếu là có chủ nhân, có thể mang bọn ta đi gặp hắn một chút hay không?" Trầm Mộc Bạch nói.

Mèo đen ưu nhã liếm liếm bộ lông, tư thái ngạo mạn mà cao quý.

Trầm Mộc Bạch thở dài một hơi, ngay sau đó nhớ tới tên này buổi sáng còn đổ nước của cô, có chút xúc động muốn bóp chết nó.

Thật vất vả về tới chỗ cũ, xe hư không tiêu thất, tâm tình mọi người nặng hơn, cũng không có tâm tư tiếp tục tìm đường, dự định đường cũ trở về.

Trương Giai Giai hiển nhiên là bị dọa cho phát sợ, dù sao chuyện quỷ dị như vậy đột nhiên phát sinh không có dấu hiệu đảm nhiệm. Cô ta mắt lườm mặt, trên đường đi vẻ mặt hốt hoảng, đều không mở miệng nói chuyện.

Trầm Mộc Bạch ôm mèo đen, tên này trở về liền không nguyện ý đi bộ.

Tình Tình đi theo phía sau cô, trong tay ôm búp bê vải.

Đi ở phía sau Tiền Vệ Đông đi tới, đi bắt tay đứa bé.

Tình Tình dùng mắt đen kịt nhìn ông ấy một chút, ý đồ tránh thoát.

Tiền Vệ Đông trên mặt lộ ra một nụ cười, thấp giọng nói ra, "Thúc thúc hái trái cây."

Tình Tình hé miệng, trên mặt lộ ra thần sắc do dự, không lại kháng cự.

Đám người một lần nữa về tới trong nhà xưởng.

Trương Giai Giai sắc mặt không tốt lắm, mới vừa ngồi xuống, thoáng nhìn bạn trai nằm bên cạnh, che miệng, phát ra một tiếng hét thảm, "Máu, thật là nhiều máu!"

Cô ta đi qua lắc lắc nam sinh, "Tần Hoa!"

Mấy người lúc này mới chú ý tới Tào Tần Hoa dị thường.

Hắn ta trong khoảng thời gian này một mực đều đang chảy máu mũi, quần áo trên người đều lây dính máu tươi, bị Trương Giai Giai một phen tới như vậy, tất cả mọi người mới nhìn rõ bộ dáng hắn ta.

Tào Tần Hoa chết rồi.

Mắt hắn ta, lỗ tai, trong mồm đều chảy ra thật là nhiều máu, con ruồi vốn ở trên người hắn ta toàn bộ bay lên, trống trơn nhìn chằm chằm phía trước.

Trương Giai Giai đã sợ đến ngay cả lời đều không nói được, trên tay cô ta dính đầy máu đối phương, trên mặt xuất hiện thần sắc hoảng sợ, một đôi mắt tràn đầy cũng là sợ hãi.

Sau đó lớn tiếng khóc rống lên, "Tần Hoa.."

Đám người há to miệng, không biết nói cái gì.

Bởi vì tất cả mọi người phát hiện Tào Tần Hoa dưới thân cũng là cỏ cầm máu, bao quát trên tay hắn ta đều dính lấy.

Nói cách khác, hắn ta là sống sờ sờ nhìn mình đổ máu mà chết.

Cái tử vong này quá mức ly kỳ.

Thật giống như có cái lực lượng gì không biết đang đẩy điều này tất cả phát sinh.

Mã Xương Vĩ thuốc lá trong tay rớt xuống, ông ta run rẩy đưa tay đi nhặt, nửa ngày cũng không thể nhặt lên.

Hà Dịch sắc mặt rất khó coi, chớ nói chi là những người khác.

Trương Giai Giai muốn ôm thi thể lại không dám ôm, cuối cùng chỉ có thể ngồi ở cách đó không xa khóc đến bên trên khí không tiếp được khí.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1457: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (24)

Cuối cùng vẫn là Mã Xương Vĩ nói, "Người đã chết rồi, cô coi như khóc cũng không có tác dụng."

Trương Giai Giai không để ý tới Mã Xương Vĩ.

"Tất cả mọi người cũng không muốn cùng một cỗ thi thể ngủ ở cùng một chỗ, cô xem đó mà làm thôi." Mã Xương Vĩ nói xong câu nói này, đốt thuốc cho chính mình.

Mã Xương Vĩ trong khoảng thời gian này gầy đến quá lợi hại, mồm mép đều toàn da.

Hà Dịch đem mặt xoay đi, lạnh lùng dời ánh mắt đi.

Tình Tình ôm búp bê vải, con mắt nhìn chằm chằm mảng lớn máu tươi phía trước, lại liếc mắt nhìn mèo đen, không biết suy nghĩ cái gì.

Trầm Mộc Bạch đi qua, vỗ vỗ bả vai Trương Giai Giai.

Trương Giai Giai không nói lời nào, chỉ là hung hăng khóc.

Cuối cùng vẫn là Mã Xương Vĩ mấy người xử lý thi thể Tào Tần Hoa.

Sau khi Tào Tần Hoa chết rồi, Trương Giai Giai cảm xúc xuất hiện dị thường, cô ta liều mạng nắm lấy tóc, vẻ mặt hốt hoảng, hồ ngôn loạn ngữ nói, "Nhất định là Lý Hân, là quỷ hồn của cô ta.. cô ta giết chết Tần Hoa, tiếp theo cái chính là mình.."

"Mình không muốn chết.." Trương Giai Giai khóc ròng ròng lên, đột nhiên trên mặt đất đập "Tớ sai rồi.. Tớ sai rồi.. Lý Hân, cậu đừng giết tớ.."

Cách cô ta gần nhất là Mã Xương Vĩ, một chữ không sót đem những lời này đều nghe thân thể có chút cứng đờ, cuối cùng không nói một lời cúi đầu hút thuốc.

Trương Giai Giai cảm xúc sụp đổ phối hợp nói chuyện một hồi, sau đó như là phát điên đem tất cả mọi thứ Tào Tần Hoa chạm qua ném đi, sau đó co đến trong góc, thần sắc khủng hoảng sợ hãi nhìn chung quanh, cuồng loạn kêu lên, "Đi ra!"

Trầm Mộc Bạch thở dài một hơi, lộ ra tất cả thần sắc nhược tư.

Cô cúi đầu nhìn thoáng qua mèo đen, mèo đen có chút ngẩng mặt lên, đôi mắt màu vàng kim cùng cô nhìn nhau.

Trầm Mộc Bạch tử tế quan sát qua, bên trong mắt mèo không có bóng dáng Trương Giai Giai cùng Tào Tần Hoa, nhưng là đồng dạng, Tình Tình bọn họ cũng tương tự không có.

Chẳng lẽ cái này có thể chứng minh kết quả tử vong sao?

Cho nên nói, trừ bỏ chính cô, tất cả mọi người sẽ theo thứ tự tử vong?

Lần này là Tào Tần Hoa, cái kia tiếp theo là ai?

Trầm Mộc Bạch không khỏi nhìn Hà Dịch một chút, nếu như hắn ta là nam chính, Hà Dịch chết, không thể nghi ngờ liền nhận lấy nhiệm vụ sẽ thất bại.

Thế nhưng cô căn bản là không có cách thăm dò điều kiện phát động tử vong chân chính.

Nếu như chuyện này thực cùng Lý Hân có quan hệ, vậy có phải mang ý nghĩa Hà Dịch bọn họ là an toàn hay không? Dù sao mấy người này cùng cô ấy chết không quan hệ.

Trầm Mộc Bạch cảm thấy mình giống như nhập vào một vòng kỳ quái, cô thậm chí đều không phân tích ra được cỗ thân thể này lại tại bên trong đóng vai cái nhân vật dạng gì.

Trương Giai Giai đem đồ ăn đều vứt ra, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, Mã Xương Vĩ vậy mà không hề có suy nghĩ động, ngược lại là Tiền Vệ Đông đem nó nhặt trở về.

Ông ta nịnh nọt đem một bộ phận cho Tình Tình, nhìn thấy Trầm Mộc Bạch nhìn mình, lộ ra một cái nụ cười chất phác trung thực, "Tiểu Duyệt, cô có muốn không?"

Trầm Mộc Bạch lắc đầu, "Tiền thúc, chú dạng này có phải không tốt lắm hay không?"

"Cô ấy đều bỏ." Tiền Vệ Đông sắc mặt cứng đờ nói.

Trầm Mộc Bạch không lại nói tiếp, dù sao coi như Trương Giai Giai hối hận, cũng là chuyện của cô ta và Tiền Vệ Đông.

Mã Xương Vĩ đói đến có chút chịu không được, ông ta đi ra một hồi, sau đó trở lại trong nhà xưởng, dùng con mắt đi vòng vo một vòng, cuối cùng nhanh chân hướng về đằng sau đi đến.

Trầm Mộc Bạch đồ ăn trong ba lô kỳ thật đã không có bao nhiêu, nhưng là người khác cũng không rõ ràng cô đến cùng mang bao nhiêu, cho nên coi như cô và hệ thống hối đoái đồ ăn, người khác cũng sẽ không dễ dàng hoài nghi.

Mã Xương Vĩ không biết từ nơi nào lấy được một con chuột, ông ta cơ hồ là sắc mặt đỏ lên đem nó lột da, sau đó nhóm lửa nướng.
 
42,544 ❤︎ Bài viết: 2916 Tìm chủ đề
Chương 1458: Nhịp tim, răng nanh, máu tươi (25)

Mùi thịt vẫn là rất hấp dẫn người, ngay cả Tình Tình cũng ngẩng đầu nhìn qua.

Hà Dịch cắn lương khô, động tác ăn cũng chậm xuống tới.

Trầm Mộc Bạch nuốt một ngụm nước bọt, ôm bụng thở dài một hơi, sờ soạng mèo đen liếm láp lông một cái, "Mi cũng cảm thấy rất thơm đúng hay không?"

Mèo đen ngửa mặt lên, ánh mắt lộ ra thần sắc khinh thường.

Nó đem ánh mắt chuyển qua trên cổ trắng nõn của thiếu nữ, không biết suy nghĩ cái gì.

Trầm Mộc Bạch A.. một tiếng, đột nhiên nghĩ tới một chuyện kỳ quái.

Mèo đen ban ngày đều theo bên người cô, cơ hồ cũng không ăn.

Cô lúc này mới hậu tri hậu giác từ trong ba lô tách ra một khối sô cô la nhỏ, đưa tới bên miệng đối phương.

Nào biết được đối phương vung cô một cái đuôi, tư thái ưu nhã ngồi xuống, mí mắt cũng không nhấc một chút.

Trầm Mộc Bạch nghĩ thầm, chẳng lẽ con mèo này nửa đêm ra ngoài tìm ăn?

Cô không thèm để ý đem sô cô la đưa tới trong miệng.

Mã Xương Vĩ không hai ba cái liền đem con chuột nướng chín kia xuống, sau đó đưa tới trong miệng.

Bởi vì điều kiện có hạn, mùi vị cũng không có tốt hơn chỗ nào, nhưng là đây đối với một người đói bụng mấy ngày, ngay cả xương cốt cũng nuốt xuống, một chút không thừa.

Đã ăn xong thịt chuột, Mã Xương Vĩ dùng nhánh cây làm đống lửa một lần, không biết suy nghĩ cái gì.

Trầm Mộc Bạch thấy thế đi tới, "Mã thúc, tôi có thể cùng chú nói chuyện sao?"

Mã Xương Vĩ nhìn cô một cái, trên mặt đã gầy đến có chút lõm, "Nói chuyện gì?"

"Nói chuyện của Tào Tần Hoa." Trầm Mộc Bạch nói.

Mã Xương Vĩ sắc mặt lập tức biến đổi, "Hắn chết như thế nào tôi không biết."

"Chú trước kia là không phải biết bọn họ?" Trầm Mộc Bạch không bỏ sót trên mặt ông ta bất kỳ tâm tình biến hóa gì.

"Tôi không biết cô lại nói cái gì, tôi cũng không biết bọn họ." Mã Xương Vĩ cảm xúc có chút táo bạo không kiên nhẫn cắt đứt lời cô nói, "Tôi buồn ngủ."

Trầm Mộc Bạch còn muốn nói chút gì, thấy đối phương bộ dáng rất là mâu thuẫn, nuốt xuống lời nói trong cổ họng, thức thời quay người về tới chỗ cũ.

Trương Giai Giai cảm xúc vẫn còn có chút không ổn định, vẻ mặt hốt hoảng.

Trầm Mộc Bạch nằm xuống, mèo đen thuần thục tiến vào trong ngực cô.

Cô chỉ có thể trù trướng vò một cái lại một cái, nào biết được cái đại gia này tựa hồ có chút bất mãn, cắn vào ngón tay cô một cái.

Trầm Mộc Bạch giật mình kêu lên, răng sắc bén kia giống như thật muốn cắn vào trong da.

Dứt khoát mèo đen thời khắc mấu chốt buông ra, vẫn chưa thỏa mãn liếm môi một cái, dùng đôi mắt màu vàng kim nhìn chằm chằm cô, tĩnh mịch dị thường.

Trầm Mộc Bạch không dám vò, vừa tức giận vừa buồn cười, "Được được được, đại gia mi, ta không thể trêu vào."

Sáng sớm khi tỉnh dậy, Mã Xương Vĩ liếm liếm bờ môi phát khô, đề nghị muốn đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn cùng nguồn nước.

Trương Giai Giai cảm xúc vẫn như cũ dị thường, rúc ở trong góc bộ dáng thất hồn lạc phách.

Đám người thấy thế, cũng chỉ có thể đem cô ta lưu tại trong nhà xưởng.

Gần đó không có nguồn nước, nhưng là lúc sáng sớm, giọt sương trên lá cây có thể thu thập. Về phần đồ ăn chỉ có thể nghĩ biện pháp, có thể ăn liền tận lực cầm về, dù sao cũng so không có cái gì tới mạnh.

Bọn họ lúc trở về, đã gần tới trưa.

Trầm Mộc Bạch lại là chú ý tới Trương Giai Giai không thấy bóng dáng, cô vội vàng đem cái tin tức này nói cho những người khác.

"Khả năng chính cô ấy chạy ra ngoài." Tiền Vệ Đông nói một câu.

Hà Dịch cũng là một bộ không chú ý.

Cuối cùng chỉ là ở gần đó đơn giản tìm một lần, không thấy tung tích Trương Giai Giai.

Chẳng ai ngờ rằng, vào lúc ban đêm liền phát hiện thi thể Trương Giai Giai.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back