Truyện Ngắn Hướng Dương - Flower Of The Sun - Thụy Du

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Du lão tiên sinh, 10 Tháng chín 2018.

  1. Du lão tiên sinh

    Bài viết:
    3
    Tác phẩm: Hướng Dương _ Flower of the sun.

    Tác giả: Thụy Du

    Cô gái và chàng trai là bạn thân từ nhỏ. Chàng trai là con của người làm thuê trong trang trại hoa hướng dương của bố cô gái. Từ khi còn bé chàng trai đã luôn dõi theo và quan tâm cô gái. Chàng trai yêu cô gái như yêu những bông hướng dương tuyệt đẹp. Nhưng chàng trai không biết từ khi nào, cô gái đã dần trở nên mạnh mẽ và thoát khỏi vòng tay bảo vệ của anh để đến với những mỗi quan hệ xã hội. Cô gái nhỏ ngày nào vẫn nắm tay chàng trai chạy trên con đường hoa hướng dương giờ đây đã lớn, trở thành một thiếu nữ xinh đẹp thực sự. Cô gái với sức sống hừng và nụ cười rạng rỡ đã thiêu đốt trái tim chàng trai. Thế nhưng, khi đã lớn, sự tò mò với thế giới bên ngoài cánh đồng hoa hướng dương của cô gái lại càng trở lên mãnh liệt. Cô gái đã rời xa quê hương và dần biến mất khỏi tầm tay của chàng trai.

    Bước qua những thăng trầm của tuổi thơ và đến với thực tại. Nơi cô gái sống là một căn nhà nhỏ bên vùng ngoại ô của thủ đô Roma xinh đẹp và huyền bí với những chai rượu vang mỗi sáng. Cô gái sống trong căn phòng nhỏ xinh cùng bông hoa hướng dương tràn đầy sức sống. Đôi bàn tay nhỏ nhắn bám lây vách tường thời gian héo úa. Cô bé lê từng bước chân nhẹ nhàng bước vào những mối quan hệ xã hội nơi đô thị tấp nập. Để rồi ngay tại nơi đất khách quê người ấy cô gái đem lòng yêu một chàng trai gốc Ý và quên đi người thiếu niên ấm áp đã yêu cô bằng tình yêu của loài hoa hướng dương. Chàng trai người Ý quyến rũ, phóng khoáng đã khiến trái tim cô gái trẻ chưa hiểu sự đời rung động và lạc lối. Cô gái yêu khuân mặt cương nghị như vị thần ấy. Yêu đôi mắt xanh lơ như biển cả kia. Và rồi ngày ấy cũng đến, người nam nhân nước Ý lãng mạn tỏ tình với cô gái Nga non nớt. Cô gái đã chìm trong hạnh phúc và vô tình lãng quên người bạn thủa thơ ấu.

    Giữa cánh đồng hoa hướng dương rực rỡ, chàng trai đứng đó ngắm nhìn những đóa hướng dương xinh đẹp và nghĩ đến cô gái. Cô gái đã đi xa nơi này năm năm biền biệt không trở về. Chàng trai nhớ những lúc cười đùa với cô gái, nhớ những nụ hôn thoáng qua bên má, nhớ những cái nắm tay nhau ấm áp trên con đướng hoa hướng dương rợp nắng. Thế nhưng lại từ khi nào, từ khi nào mà chàng trai lại chỉ có thể ngắm nhìn cô gái từ phía xa, từ khi nào mà chàng trai đã không còn được nhìn thấy nụ cười tỏa nắng say lòng người của cô gái dành tặng riêng cho anh. Đã từ lâu, lâu lắm rồi chàng trai đã chẳng còn được nhìn thấy. Và cũng đã rất lâu rồi chàng trai luôn chỉ có thể nhớ đến cô gái mỗi khi ngắm nhìn từng đóa hướng dương mà cô đã để lại cho anh. Anh tự hỏi liệu cô gái có còn nhớ có một người vẫn luôn ở phía sau chờ đợi một ngày cô ngoảnh lại để mỉm cười và dang rộng vòng tay ôm lấy cô giữa cánh đồng hoa ban trưa?! Chàng trai nâng niu bó hoa hướng dương trong tay và chìm vào suy tư của bản thân để một lần nữa nhớ đến người con gái ấy.

    Hôm nay là ngày cô gái trở về sau năm năm đi xa xứ. Một lần nữa cô lại trở về với nước Nga yêu dấu và cánh đồng hoa hướng dương bạt ngàn. Trước cổng trang trại, khi mọi người hân hoan vui mừng chào đón cô gái trở về thì chỉ có một mình chàng trai lặng lẽ đừng nấp sau bụi hoa hướng dương nhìn cô gái. Sâu trong ánh mắt là vui sướng cùng hoài niệm. Cô gái vui tươi đón nhận niềm hạnh phúc gia đình mà bấy lâu nay cô vẫn luôn tưởng nhớ. Cô gái trở lại với cuộc sống thanh nhàn và vui vẻ bên cạnh cánh đồng hoa hướng dương và bất giác nhớ tới một người con trai mơ hồ trong kí ức mờ nhạt thủa bé. Một chút tưởng niệm dấy lên trong lòng cô gái. Dường như trong những kí ức mơ hồ của cô hình bóng anh đang dần xuất hiện.

    Chàng trai gốc Nga dịu dàng với bó hướng dương đang tươi cười chờ đợi cô gái tìm kiếm mình trong trí nhớ!

    Cô gái từ khi trở về trang trại luôn mang trong mình cảm giác thiếu thốn. Cô cảm tưởng như có vô vàn ánh mắt đang nhìn mình.

    Có lẽ là những bông hướng dương đang bất bình thay cho chàng trai tốt bụng và nhút nhát ấy!

    Từng ngày trôi qua, chàng trai dần nhận ra dường như cô gái đã quên mất anh. Cô gái vẫn chưa tìm kiếm anh! Phải chăng cô gái không nhận ra rằng mình đã bỏ quên ai đó trong trang trại hướng dương rộng lớn này?
    Suy nghĩ ấy khiến chàng trai thất vọng rất nhiều, chàng bắt đầu có thói quen khổ tâm suy nghĩ lí do" tại sao cô không tới ngôi nhà bên bìa rừng để tìm kiếm anh " mỗi tối. Chàng trai trẻ tuổi dần trở nên tiều tụy, vành mắt anh thâm quầng, sắc mặt luôn bồi hồi chờ đợi ai đó đã không còn thay vào đó là sự dằn vặt đau đớn khi nhận ra người anh yêu trong những năm qua đã quên mất anh. Chàng trai đã luôn nhớ về cô gái.

    * Tôi đã nhìn thấy trong đôi mắt buồn của chàng trai xứ Nga ấy là sự tuyệt vọng và chế diễu *

    Ngày đó là một ngày nắng đẹp, những tia nắng sớm nhẹ nhàng phủ lên cánh đồng hoa rồi ánh lên một màu vàng tươi mới tràn ngập sức sống mãnh liệt của loài hoa mặt trời. Cô gái dường như vui hơn mọi khi. Không phải vì nắng đẹp mà là vì ngày hôm nay người cô yêu ( chàng trai gốc Ý ) sẽ đến thăm gia đình cô. Cô gái má phảng phất màu hồng phấn hây hây trong chiều gió ấm tủm tỉm cười giữa cánh đồng hướng dương khiến chàng trai ngẩn ngơ ngắm nhìn. Thế nhưng nụ cười ấy lại không dành cho chàng trai. Cầm đóa hướng dương trong tay mà lòng nghẹn ngào chua sót. Chàng trai đã thực sự để tuột mất cô gái.

    * Ngày hôm đó tôi nhìn thấy khung cảnh xót xa trên cánh đồng bạt ngàn hoa hướng dương rực rỡ ấy. Hai con người, một người chìm trong không gian màu hồng ngọt ngào còn một người lại ngẩn ngơ nhìn, phía sau cả một khoảng trời mờ mịt *

    Dưới gốc cây đại thụ to lớn lẻ loi giữa một vùng hoa hướng dương, cô gái vui vẻ ôm chầm lấy người con trai mà cô đã đem lòng yêu mến. Chàng trai đó có mái tóc nâu không giống anh, chàng trai đó có được trái tim cô không như anh, chàng trai đó không yêu cô bằng anh vì..... Chàng trai đó tới để buông lời chia tay với cô.....

    Khuân mặt cô gái nhỏ tái đi, hoảng hốt ôm lấy chàng trai, bàn tay cô níu lấy áo chàng trai đó, nước mắt cô rơi vì chàng trai đó. Nhưng.... chàng trai đó chỉ nhẹ nhàng đẩy cô ra, dùng giọng nói trầm bổng mà cô thích nhất nói ra những lời như xát muối vào tim cô gái trẻ:

    " Sunny, anh xin lỗi. Chúng ta kết thúc rồi. "

    " Tại sao? Jay! Nói đi! Tại sao? "

    "...."

    " Vì cha mẹ anh sao?! Nếu vậy em vẫn có thể thay đổi quyết định từ cha mẹ anh mà. Em sẽ khiến họ thích em. Đừng bỏ lại em mà, Jay! Em...."

    " Sunny, là anh yêu người khác "

    ".....sao có thể!? Em mới rời đi một tháng! Anh nói dối! Jay, anh đang nói dối! "

    " Cô ấy là mối tình đầu của anh, là người anh yêu nhất....."

    "Vậy em thì sao?! Anh không yêu em sao?! Nói đi! Anh có yêu em không? "

    " Anh đã nói người anh yêu chỉ có mình cô ấy. Sunny, nếu một ngày hai ta gặp lại nhau ở Ý, anh mong em sẽ đi cùng một chàng trai thực sự yêu em "

    Chàng trai người Ý đó bỏ lại cô gái mà quay lưng bước đi. Chàng trai đó quay về Ý với người con gái mà hắn yêu. Còn anh, anh đứng đó, sau gốc cây cổ thụ, nắm chặt tay giận dữ. Đáng ra anh không nên để cô một mình bên ngoài với tấm thân mỏng manh đó. Anh giận mình dù nhìn thấy người nam nhân đó làm tổn thương cô nhưng vẫn cứ đứng im không chuyển động, anh giận mình không đủ mạnh mẽ để tiến tới nói cho cô biết tình cảm sâu trong đáy lòng này. Anh thực sự giận bản thân rất nhiều. Anh thấy mình hèn nhát vô cùng trước người con gái đó.

    * Hôm đó tôi nhìn thấy một cô gái kiên cường nắm chặt tay dõi theo bóng lưng người nam nhân đang khuất dần sau rặng hoa hương dương.*

    * Hôm đó tôi nhìn thấy một chàng trai đằng sau cây cổ thụ chua sót nhìn cô gái mà anh yêu khóc vì người khác.*

    * Hôm đó tôi nhìn thấy nước mắt của hai con người gốc Nga yêu dấu *

    Cô gái đã khóc rất nhiều, mọi thứ nhòa đi theo dòng nước mắt ấy, đôi tay run run xòe ra che đi khuân mặt đã sớm trở nên tuyết vọng. Người ấy dùng năm từ để kết thúc mối quan hệ mà cô luôn gìn giữ, người ấy nhẫn tâm chà đạp lên trái tim đang rướm máu này. Vậy mà trước đó, cô đã mong chờ biết bao về tương lai của hai người. Cô! Dù thế nào cũng không thể ngờ tới anh buông lời chia tay ngay tại vùng đấy thiêng liêng mà cô yêu quý này " Em đã yêu anh như vậy mà......". Cô gái khóc nấc lên, tiếng khóc nghẹn ngào đến xót xa.

    Chàng trai với đôi mắt xanh dương của bầu trời và màu tóc của loài hoa hướng dương đã chứng kiến tất cả. Chàng trai nhẹ nhàng bước tới bên cô gái, ôm cô vào lòng, vùi cô vào đôi vai rộng lớn vững chắc, mặc cho cô gái thỏa sức khóc, bàn tay chàng trai áp lên lưng cô xoa nhẹ. Chàng trai vỗ về, an ủi cô gái như khi còn là những đứa trẻ. Cô gái nặng nề thiếp đi trong vòng tay của chàng trai. Chàng trai thủ thỉ bên tai cô gái khi cô đang chìm sâu trong giấc mộng:

    " Tại sao em luôn bắt tôi phải tìm kiếm bóng hình em còn em thì lại nhẹ nhàng quên đi mọi thứ về tôi như vậy chứ. Em thật sự không nhớ tôi sao? Tên ngốc đã luôn bám theo em, cùng em chơi trò chốn tìm để rồi lúc nào cũng để em trốn khỏi tầm mắt. Nhưng sunny! Lần chơi này em trốn cũng lâu thật đấy. Nếu biết tôi phải vất vả tìm kiếm thế này, em có vui không? "

    Thế rồi chàng trai ôm cô đi, xuyên qua con đường trải dài hoa hướng dương, ánh nắng miền đất nga chưa bao giờ là nắng gắt nhưng bây giờ nó dường như thiêu cháy những cánh hoa hướng dương đang nhuốm màu bi thương.

    Cô gái tỉnh dậy sau một giấc mộng dài và rồi lại úp mặt vào chiếc gối bông mềm để nó ướt đẫm. Cô gái sau khi cảm thấy mệt mỏi lại lâm vào ngủ say bỏ lại chàng trai đứng trước cửa nghe tất cả những quất ức cô gào vào chiếc gối nhỏ. Mở cánh cửa phòng cô gái, chàng trai thay chiếc gối đầu mới, bàn tay anh gạt đi dòng nước mắt vẫn còn đọng lại trên gương mặt xinh xắn. Phòng của cô gái, anh đã vào rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ anh lại cảm thấy nó u tối như hôm nay.

    Phòng của cô trước kia luôn tràn ngập ánh nắng.

    Tối đó, nằm trên chiếc giường, chàng trai nhìn lên trần nhà in hình hoa hướng dương, anh nhớ hồi đó cô đã bắt cả trang trại phải sơn lại phòng thành hình của những bông hoa hương dương. Cô rất yêu hướng dương và bây giờ vẫn như thế chỉ có điều tình yêu đó một nửa đã bị san sẻ bởi người nam nhân tới từ miền đất Ý xa xôi cùng vài chai rượu Vang đỏ ấy.

    Rượu Vang, thứ anh ghét nhất!

    Chàng trai sẽ cho cô thêm thời gian để quên đi người đó và khi cô hoàn toàn quên mất người đó, anh sẽ thông báo tình cảm của anh với cô. Anh sẽ khiến cô yêu anh! Thế nhưng......

    Sáng hôm sau chàng trai bàng hoàng nhận ra cô đã bỏ đi, rời khỏi mảnh đất hướng dương mà cô hằng yêu quý không một lời từ biệt, không một bức thư. Anh lại chờ đợi cô trên mảnh đất Nga yên bình này nhưng anh đau đớn nhận ra: Cô đã chẳng còn trở về nữa.

    Cô gái đó là mặt trời còn anh chỉ là bông hướng dương nhỏ bé, mãi mãi chỉ có thể ngước nhìn lên mặt trời mà thôi.

    * Hôm đó tôi nhìn thấy một ông cụ cô đơn ngồi trên chiếc xe lăn nhìn ra cánh đồng hoa hướng dương mà ông đã dành cả đời để chăm sóc và chờ đợi *

    [ Chap sau sẽ là loài hoa gì đây?! #Du ]
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng chín 2018
Trả lời qua Facebook
Đang tải...