THÁI BÌNH QUÊ EM Tác Giả: Đàm Văn Đức * Thái Bình mảnh đất quê hương Em người con gái thân thương quê mình Trai khôn lấy vợ Thái Bình Nết na chung thủy gia đình ấm êm. * Mời anh về thăm quê em Thái Bình đất lúa người khen lâu rồi Xưa kia đạt năm tấn thôi Bây giờ năng suất gấp đôi lên mà. * Quê tôi thóc lúa đi xa Bài ca năm tấn vang ca mãi đời Ghé thăm vùng biển dạo chơi Vào khu du lịch tuyệt vời Cồn Đen. * Em đứng chụp ảnh anh xem Thái Thụy đẹp lắm ta đem tự hào Khu du lịch sinh thái bắt ngao Đêm về chiêm ngưỡng ánh sao đèn mờ. * Yêu quê hương lúa nên thơ Cánh đồng thẳng cánh bây giờ đổi thay Bờ vùng, bờ thửa rất hay Đường bê tông hóa từ nay đẹp rồi. * Thái Bình đẹp lắm quê tôi Đến rồi bạn sẽ thấy đời vui hơn.
ANH ĐẾN QUÊ EM THÁI NGUYÊN Thơ: Nguyên Thin Anh đến quê em một lần thôi Quê em đất Thái rất tuyệt vời Núi non hùng vĩ bao thơ mộng Cảnh đẹp nên thơ chẳng muốn rời. * Anh đến quê em một lần thôi Để ngắm chè xanh bát ngát đồi Cùng nhau thưởng thức trà mỗi sớm Hương thơm nhè nhẹ đủ say rồi. * Anh đến quê em một lần thôi Bên hồ NÚI CỐC mộng mơ đời Chuyện tình nàng công và chàng cốc Huyền thoại muôn đời chẳng phai phôi. * Anh đến quê em một lần thôi Để biết nơi đây cũng một thời Dấu chân BÁC HỒ còn in mãi Cùng bao chiến dịch chẳng mờ phai. * Hòa bình, biên giới còn đọng lại Thu đông, tây bắc tháng năm dài Chiến dịch Điện Biên ghi nhớ mãi AN TOÀN KHU đó những trang dài. * Anh đến quê em một lần thôi Ghé thăm CHÙA HANG dựng xây rồi Núi non phong cảnh cứ dạo chơi Cho lòng thanh thản mộng mơ đời. * Anh đến quê em một lần thôi Để thấy nơi đây những con người Nét duyên còn đó trong câu hát NGƯỜI ĐẸP THÁI NGUYÊN vẫn rạng ngời. * THÁI NGUYÊN hôm nay bao đổi mới Phát triển muôn nơi dựng xây đời.
VỀ VỚI XỨ THANH Tác giả: Lão Nông Mời em về với xứ Thanh Một vùng sơn thủy hữu tình chân quê Núi Nưa dấu ấn còn ghi Thành Hồ tráng lệ sá gì nắng mưa * Thọ Xuân là đất hai Vua Xuôi về Hoằng Hóa bóng dừa soi nghiêng Văn chương còn mãi lưu truyền Trạng Quỳnh huyền thoại khắp miền gần xa * Điệu hò khoan nhặt dô tà Lạch Trường vang dội khúc ca khải hoàn Hò chung tiếng hát dô khoan Hàm Rồng lịch sử vắt ngang đôi bờ * Xứ Thanh dang rộng tay chờ Tình người tình đất tình thơ ngọt ngào Phù Nhi giáp nước bạn Lào Núi non trùng điệp mà xao xuyến lòng * Địa linh nhân kiệt anh hùng Cẩm Lương ngắm suối cá Thần tung tăng Mời em tranh thủ về thăm Tặng đôi chiếu đậu trăm năm nghĩa tình!
Tiền Giang Quê Tôi Tác Giả: Nguyễn Quang Vinh Quê tôi sông nước miền Tây Ngạt ngào hương lúa ngất ngây dâng đời Nắng về chói rực muôn nơi Đẹp tươi sức sống đất trời Tiền Giang * Thủ Khoa Huân, đứng hiêng ngang Dõi theo dòng Bảo Định Giang hiền hòa Lạc Hồng rực rỡ vườn hoa Cho thành phố nhỏ đậm đà sắc hương * Mỹ Tho, yêu lắm phố phường Yêu sao cả những nẻo đường quê tôi Sông Tiền in dấu còn noi Rạch Gầm - Xoài Mút sáng soi chí hùng * Ấp Bắc gang thép vô cùng Chiến công vang dội lẫy lừng năm châu! Tháng 06-2014
TRỞ LẠI TRÀ VINH Thơ: Nguyễn Đình Huân Cứ mỗi lần anh trở lại Trà Vinh Là một lần như thấy mình trẻ lại Qua Rạch Miễu là miệt vườn cây trái Bên gốc dừa em con gái Bến Tre * Đội quân tóc dài ai đã từng nghe Anh thấy em mái tóc thề trong gió Sông Cổ Chiên vẫn bên bồi bên lở Cầu đôi bờ nối nỗi nhớ tình ta * Về Láng Thé ngày xưa ấy đã xa Anh kỹ sư mới ra trường trẻ lắm Em cô gái miền Tây xinh đằm thắm Hai đứa mình luôn say đắm bên nhau * Ta đã chung tay xây cống dựng cầu Cho Trà Vinh thêm đẹp giàu đổi mới Con gái Trà Vinh hay cười ít nói Xa em rồi anh vời vợi nhớ thương * Cầu xây xong ta mỗi đứa một đường Trở về đây lại vấn vương nỗi nhớ Ôi Trà Vinh anh nhớ ngày xưa đó Nhớ một người con gái nhỏ là em.
GỬI VỀ NƠI ẤY THÀNH TUYÊN Tác Giả: Lê Gia Hoài Với: Quê hương của Phu Nhân yêu dấu! Đã lâu rồi không về thành Tuyên được Cho gửi lòng thương nhớ tới Yên Sơn Gửi bến đợi Bình Ca lời nhắn nhủ Mai sẽ về ta càng thấy thương hơn. * Xa để nhớ khúc thành xưa sót lại Bên bóng chiều Chiêm Hóa phủ yêu thương Nhớ Sông Lô nhịp sóng buồn lơ đãng Con đò về xa mãi nẻo Sơn Dương. * Người ở lại đừng quên tình đã hẹn Trong mùa trăng dệt mộng giữa Tân Trào Bạn lòng ơi gió mùa xao xác gọi Lời ban đầu ta sẽ về gửi trao. * Cứ chờ nhé mai này mình xum họp Cho yêu thương chẳng phải sắt se lòng Lâm Bình đây ta chẳng quên suối nhỏ Cánh hoa xưa người vẫn mãi đợi mong. * Tay ôm chặt rừng Hàm Yên thác đổ Cho ai kia không khắc khoải mong chờ Thôi cứ để gió mùa bay đi mãi Về Na Hang ta sẽ viết thành thơ. * Ngày 08/02/2017 Lê Gia Hoài.
Về Với Vĩnh Long Tác giả: Thiên Ân Anh ơi về với Vĩnh Long! Qua cầu Mỹ Thuận thả dòng thơ yêu Lạc vào thế giới trăm chiều Trời xanh riu ríu, chim kêu giọng tròn * Mái chèo khua nước ỉ on Phương Nam khai phá tươi non tâm hồn Cổ Chiên sóng gợn dập dờn Cầu Lầu, Cái Cá.. ai còn ngủ mơ? * Long Hồ là một mắt thơ Cây đa Cửa Hữu ngồi chờ lời ru Miếu, đình.. văn hóa nghìn thu Long Thanh, Long Hổ.. sương mù giăng giăng * Tân Hoa, Phước Hậu.. đâu bằng? Bồ Đề, Đình Phụng.. đêm rằm tỏa mơ Cù Lao trái ngọt vô bờ An Bình yên ả người chờ đợi nhau * Trà Ôn chợ nổi đôi câu "Tình anh bán chiếu" buồn đau tâm hồn Nhớ hoài anh Út Trà Ôn Ngân vang lời hát giận hờn chiếu bông * Đờn ca tài tử, tiếng trong Người dân chất phác thấm dòng tin yêu Làng nghề truyền thống thêm yêu Làng Mai, bánh tráng, đan thêu.. lục bình * Món ăn thấm đẫm nghĩa tình Kho tiêu cá bống.. em dành riêng anh Canh chua.. bén gió trời xanh Vĩnh Long thiếu nữ mong manh, gió chiều * Ra giêng cha mẹ đặt điều Anh về níu áo quê nghèo em thương * Ngày 30/12/2017
Em Có Về Vĩnh Phúc Quê Em Tác Giả: Nguyễn Hạnh Anh có về với miền đất quê em Để dạo bước trong làn sương mờ ảo Trời đất tỏa hương mát lành Tam Đảo Cho tâm hồn bát ngát những màu xanh * Hãy về đây, thăm làng gốm Hương Canh Để rồi sẽ một lần anh được biết Những vẻ đẹp của tâm hồn người Việt Thấm đẫm trong từng đường nét hoa văn * Về nhé anh, tìm lại giữa đại ngàn Hồ Xạ Hương - nàng tiên đang say giấc Rừng thông xanh êm đềm ru khúc hát Cho bốn mùa, hồ chẳng phút cạn vơi * Về nơi này, cho ta thấy thảnh thơi Dưới chân tháp Bình Sơn - miền cổ tích Nét cố kính bước ra từ ký ức Như chưa từng phai dấu trước thời gian * Hay về thăm hồ Điển Triệt, nhé anh Cùng khám phá vẻ thiên nhiên kỳ thú Lặng lẽ nghe tiếng vọng từ lịch sử Kể anh nghe chiến công của quê hương * Em đưa anh tìm tới với đầm Rưng Theo làn gió mênh mang sóng nước Cùng chân trần dạo chơi trên triền cát Đón hương sen thơm ngát đến say lòng * Còn một điều đặc biệt anh biết không? Nét gần gũi, và cũng thân thương nhất Là tấm lòng của con người Vĩnh Phúc Luôn dang tay chờ đón bước anh về.
MỜI ANH LÊN YÊN BÁI QUÊ EM Tác Giả: Phạm Thiên Ân Về thăm Yên Bái đi anh Để mà nếm trái cam sành Lục Yên Để nghe một tiếng chim hiền Vô tư gọi nắng về trên núi rừng * Mây trôi e ấp thẹn thùng Buông lơi trước bóng sơn hùng – Hoàng Liên Trời trong xanh, đất dịu hiền Cô em Yên Bái vẹn nguyên tấm lòng * Dịu dàng như cánh phù dung Trong như ban trắng giữa rừng – khiết trinh Về đi – tình lại gặp tình Xòe hoa – nồng thắm, rung rinh tay ngà * Lung linh ngọn sóng Thác Bà Vầng trăng trong trắng la đà mặt gương Mù Cang những sớm tinh sương Cô em gái Thái thân thương tự tình: * "Mình ơi có biết không mình Tình em nồng thắm, ân tình, thủy chung Trinh nguyên như nhánh lan rừng Thơm như hương quế giữa rừng Lục Yên, * Ngồi đây nghe một điệu khèn Mai anh về phố, đừng quên núi rừng, Nghẹn ngào nước mắt rưng rưng Rượu cần ta uống – anh đừng sợ say * Cầm tay em phút giây này Tan ra trong những vòng xoay điệu xòe, Tiếng khèn, tiếng sáo thôn quê Mai anh biết có đem về hay không? * Trăng vàng dát bạc dòng sông Thuyền lơ lửng giữa mênh mông núi rừng Người đi trăng cũng theo cùng Trăng Yên Bái, cũng thủy chung, dịu hiền * Trăng rơi vào giữa lòng thuyền Trăng theo anh tới, những miền thật xa.. Phạm Thiên An Hà Nội ngày 8/6/2013
PHÚ YÊN QUÊ TÔI Thơ: Trần Đông Lâm "Hoa vàng trên thảm cỏ xanh" Phú Yên khoe sắc tình anh dạt dào. Cánh diều lượn khắp ngõ vào Rừng hoa đua nở vẫy chào duyên em. * Biển xanh sóng lượn từng đêm Nghe câu mái đẩy tình thêm mượt mà Đá bia ghi tạc sử nhà Mũi Điện thắp sáng gần xa thuyền về. * Chênh chao xanh thẳm đợi chờ Vũng Rô cảng biển mộng mơ ngọt ngào Sông Đà, núi nhạn vươn cao Chóp chài ôm trọn mây vào mưa rơi. * Đồng cam hương tỏa ngất trời Đưa dòng nước ngọt gọi mời lúa reo Tuy Hòa vươn cánh nhịp theo Phố đêm rực rỡ trăng treo tỏa màu. * Bình minh trải lụa đậm sâu Ô Loan nghiêng bóng hát câu ân tình Chập chùng Đá đĩa quê mình Khắc câu phong cảnh đẹp xinh nhất vùng. * Ai ơi! Lưu luyến.. nên dừng Ngân vang.. điệp khúc.. hòa cùng.. duyên quê..