Tập Thơ: Những Miền Quê Yêu Dấu (70 Bài) - Lê Gia Hoài Sưu Tầm

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Lê Gia Hoài, 16 Tháng mười hai 2018.

  1. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556

    Sưu Tầm: Lê Gia Hoài

    Các bạn biết không! Việt Nam quê hương của dòng giống Rồng Tiên, là nơi đẹp nhất, có lịch sử hào hùng nhất và đây được coi là vùng đất "Địa linh nhân kiệt". Con người nơi đây thân thiện, cởi mở, yêu hòa bình và mến khách vô cùng. Việt Nam có lẽ là nơi để sống tuyệt vời nhất. Vẻ đẹp của thiên nhiên hùng vĩ mà mênh mang, vẻ đẹp của con người sâu sắc mà lãng mạn của quê hương đã là nguồn đề tài vô cùng tuyệt vời để các thi nhân viết lên các thi phẩm đặc sắc. Lê Gia Hoài xin trân trọng giới thiệu tới các bạn yêu thơ 70 thi phẩm về 63 miền quê yêu dấu và 7 địa danh đã đi vào tiềm thức của những người yêu Việt Nam trên thế giới. Xin mời các bạn cùng thưởng thức. Đọc xong mỗi bài thơ xin cho một like nhé. Trân trọng cảm ơn!

    Hà Nội Ba Sáu Phố Phường

    Sáng Tác: Hồng Thanh Quang

    *​

    Hà Nội ba sáu phố phường

    Để ta đi những nẻo đường khác nhau

    Nửa đời có ngắn gì đâu

    Sông Hồng cứ chả nông sâu lạc phần

    *

    Thuở tim tôi vẫn còn xuân

    Thanh tân em đã ân cần với ai

    Khi hồn em rất ban mai

    Riêng tôi mộng mị canh dài buồn tênh

    *

    Những ngày sáu bảy lênh đênh

    Thuyền em đá cứ nổi nênh lạ dòng

    Cũng nhiều nhớ cũng nhiều mong

    Nhưng ta nào có trao lòng cho ta



    Hàng Đào – Dốc Bưởi bao xa

    Bàn chân không mỏi lại qua một đời

    Đã vui khi thấy ai cười

    Đã từng khóc trước những lời chia tay

    *

    Thế mà chỉ tới hôm nay

    Bỗng dưng lá rụng lại bay giữa trời

    Em như cơn gió vô hồi

    Thổi trong anh những rối bời sáng trong

    *

    Phường dù chật phố dù đông

    Nhưng tôi lại thấy mênh mông nỗi niêm

    Khi ta đã mệt kiếm tìm

    Ơn giời run rủi cho em gặp mình..


    *​


    Nguồn: Báo Nhân dân , số Tết 2011


    [​IMG]

     
    Phạm Hàn Tịch thích bài này.
  2. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Sài Gòn Bất Chợt Mùa Đông

    *

    Sài Gòn ngập lá me rơi

    Mùa đông bỗng đến mặc tôi ngỡ ngàng

    Mong manh tấm áo lụa vàng

    Tôi chưa kịp đón cung đàn vắng ai

    *

    Sài Gòn đông đến thật rồi

    Buốt vai em nhỏ buốt người tôi thương

    Ầm ào gió lạnh từng cơn

    Cộng thêm một tuổi cô đơn cho người

    *

    Sài Gòn chiều gió mưa rơi

    Cà phê từng giọt – đắng cời ruột gan

    Thôi – đừng kêu tháng chạp buồn

    Không mùa tím ấy, sao hồng sắc xuân?

    *

    Tôi về – nhặt cánh ngâu nồng

    Giữa trang vở cũ – cháy bừng tình yêu

    Thầm nghe trong tiếng lá reo

    Tiếng cười thơm ngát trong veo giữa trời

    *

    Thầm nghe trong gió mù khơi

    Ngàn câu chuyện tuổi thơ tôi trở về

    Buồn vui dầu có tái tê

    Vẫn là kỷ niệm vỗ về đời tôi


    *

    (Lê Thị Kim)

    [​IMG]
     
    Lá non mọc đầu cành thích bài này.
  3. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Huế Mờ Sương

    *

    Có một Huế mờ sương trong kỷ niệm

    Nước sông Hương xanh tận đáy chân trời

    Một tiếng dạ! Thoáng nghe lòng xao xuyến

    Tà áo dài tha thướt ướt hoàng hôn .

    *

    Có một Huế dịu dàng trầm mặc như tranh

    Sao tiếng sóng ở trong lòng cứ vỗ?

    Nếu không có dòng Hương, thuyền em qua Bạch Hổ

    Xuôi Trường Tiền còn đâu nữa Huế thơ?

    *

    Huế của em có Núi Ngự, Nam Giao

    Những thành quách, đài rêu phong lịch sử

    Làn mây bạc bay ngang trời Thượng Tứ

    Biêng biếc dòng Hương xanh điệu mái nhì.

    *

    Nhưng ngàn đời Huế vẫn cứ mộng mơ

    Vẫn còn mãi trong tôi, một tình yêu dịu ngọt

    Có một Huế nắng vàng như mật rót

    Một trời nắng miền Trung đến Huế cũng xiêu lòng.

    *

    (Huỳnh Minh Nhật)

    [​IMG]
     
    Lá non mọc đầu cành thích bài này.
  4. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    An Giang
    *
    An Giang ơi
    Chưa qua đã nhớ
    Điên điển vàng
    Rực một bến sông
    Hoa như cánh bướm
    Về tương ngộ
    Với mùa nước nổi
    Chạm mênh mông
    *
    An Giang ơi
    Chưa yêu đã nhớ
    Bảy núi trong sương
    Đứng đợi người
    Thấp thoáng đồi xa
    Mai chợt nở
    Thắp lên nắng ấm
    Ở bên trời
    *
    An Giang ơi
    Chưa xa đã nhớ
    Tóc em dằng dặc
    Cánh cò bay
    Đi suốt bao năm
    Về một thuở
    Đồng bằng xanh ngát
    Tận chân mây
    *
    Trịnh Bửu Hoài
    Nguồn: Thơ Trịnh Bửu Hoài, NXB Đồng Nai, 2006.

    [​IMG]

     
  5. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Bà Rịa Vũng Tàu
    *
    Thơ: Xuân Pháo
    *
    Dịp lễ này, mời em ghé về thăm.!
    Đến Bà Rịa, cổng chào anh đón đợi
    Những nhà ngói đỏ tươi trên phố mới
    Mảnh sân vườn mát rượi bóng sa kê

    Người phương xa, cuộc sống bộn bề
    Đô thị phồn hoa tràn trề xe cộ
    Em chỉ mong có một lần quá bộ
    Thăm Vũng tàu Bà rịa ngắm biển xanh

    Nghỉ lễ này..em về nhé..cùng anh
    Hóng gió sớm mát lành trên đồng lúa
    Nghe sáo diều vi vu chiều nắng úa..
    Ngỡ tình yêu chan chứa tự bao giờ

    Bãi Trước biển xanh quyến rũ đợi chờ
    Những con tàu lững lờ về cập bến
    Chiều hoàng hôn đôi tình nhân hẹn đến
    Thủ thỉ bên nhau...trao hết tâm tình

    Bãi Sau rì rào..sóng vỗ buổi bình minh
    Như mời gọi bao bạn mình xuống tắm
    Em vờn sóng...sóng vỗ về say đắm
    Muối vô tình hôn mặn thấm làn da

    Biển hiền hòa..sóng vồn vã thiết tha
    Em về nhé..sóng khát khao lâu lắm
    Người Bà rịa vốn nghĩa tình đằm thắm
    Lại mênh mông xa thẳm biển Vũng Tàu.
    [​IMG]
     
  6. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Bắc Giang Trong Tôi
    *
    Tác Giả: Phan Thanh Long
    *
    Sông xanh núi biếc hương trời
    Mây nồng nắng ấm tình người Bắc Giang
    Hoàng hôn lệ đẫm thu tàn
    Liễu thương ai để mơ màng chiều nay
    *
    Gửi lòng theo gió mây bay
    Men buồn ai ủ mà say đêm trường
    Mảnh hồn trĩu nặng yêu thương
    Ngón tay hoa ngọc nhẹ vương cung sầu
    *
    Ngàn sao lạc mộng canh thâu
    Trách trăng kia nỡ phụ câu chung tình
    Hoang sơ cỏ lá nghiêng mình
    Bước chân tìm lại dáng hình năm xưa
    *
    Tìm về Yên Thế chiều mưa
    Cam sành nay đã tới mùa đơm hoa
    Sương rơi mà ngỡ lệ sa
    Nghẹn ngào ta lại tìm ta hao gầy
    *
    Năm nao Đề Thám con đây
    Một lòng yêu nước những ngày Cần Vương
    Người về trăng tỏa mùi hương
    Thuyền ai rời bến sông Thương đôi dòng
    *
    Tìm về vùng đất Yên Phong
    Nghe câu quan họ mà lòng nao nao
    Thẹn thùng chiếc nón quai thao
    Mạn thuyền sóng vỗ tình vào hồn thơ
    *
    Cấm Sơn vẻ đẹp mơ hồ
    Tên Chũ nghe lạ mà giờ thành quen
    Vải thiều Lục Ngạn say men
    Ngọt lành hương vị quê em dịu dàng
    *
    Nhớ về mảnh đất Lục Nam
    Hoàng hôn tìm nắng ngày tàn đêm rơi
    Cây dã hương trăm tuổi rồi
    Bên trong bên đục tình người sông Thương
    *
    Lạng Giang mờ ảo trong sương
    Giữa buồn nhân thế mà tương tư thầm
    Qua miền Yên Dũng dừng chân
    Để lòng thăm lại cố nhân thủa nào
    *
    Truyền thống khoa bảng tự hào
    Vùng quê nuôi nấng biết bao tâm hồn
    Vĩnh Nghiêm chốn tổ thiên tôn
    Trần Nhân Tông với cội nguồn Trúc Lâm
    *
    Chiều chiều nghe nhịp chuông ngân
    Mơ màng tiên cảnh đang gần bên ta
    Còn yêu vùng đất Hiệp Hòa
    Sông Cầu lữ khách ngân nga câu hò
    *
    Duyên xưa bến nước con đò
    Tay chèo cô lái chuyện trò làm vui
    Sơn Động kỷ niệm ngủ vùi
    Một mình tâm trạng ngậm ngùi cô đơn
    *
    Gót mòn tan giữa băng sơn
    Nửa đêm tìm mộng trăng hờn mây quên
    Yêu sao một thoáng Việt Yên
    Tâm tư giọt nắng ấm miền xa xăm
    *
    Bắc Giang ai một lần thăm
    Khắc in hoài niệm ngàn năm không mờ
    Nét đậm đà lẫn hoang sơ
    Còn lưu luyến mãi bao giờ mới thôi
    *
    Rượu Làng Vân rượu mềm môi
    Thơm nồng hương vị đất trời say sưa
    Nghe câu quan họ chiều mưa
    Ly còn chưa cạn tình chưa gặp lời
    *
    Quỳnh hoa ẩm lệ ngậm cười
    Còn tôi say mãi tình người Bắc Giang
    [​IMG]
     
  7. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Về Bắc Kạn
    *

    Tác Giả: Nguyễn Duy Thành
    *

    Em ơi mình về Bắc Kạn

    Tháng 7 mùa vàng trĩu bông

    Suối reo vui như lời hát

    Rộn ràng vang vang cánh đồng

    *
    Máy cày, máy bừa, máy gặt

    Cơ giới làm thay sức người

    Em thơ vui đùa hớn hở

    Ngắm nhìn đàn trâu dạo chơi
    *

    Mẹ nở nụ cười trên ruộng

    Giúp cha nâng bao thóc vàng

    Bon bon giữa đồng xe chạy

    Trên đường làng rộng thênh thang
    *

    Quanh co đầu làng cuối ngõ

    Vệ sinh, ngăn nắp, gọn gàng

    Đường bê tông thay đất đỏ

    Chẳng còn lầy lội mùa sang
    *

    Về làng thăm “Nông thôn mới”

    Điện, đường, trường, trạm khang trang

    Nhà nhà tường xây ngói đỏ

    Tựa vai như phố mơ màng
    *

    Anh nắm tay em dịu dàng

    Lắng nghe mùi hương của đất

    Quê mình thiết tha dịu ngọt

    Gọi mình chung sức dựng xây.

    Tháng 7.2018

    [​IMG]




     
  8. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Nhớ Bạc Liêu
    *
    Đã lâu rồi em không ghé về thăm
    Như lời hứa cùng với anh thưở trước
    Để bao đêm em thẩn thờ mơ ước
    Được một lần thăm vùng đất Bạc Liêu
    *
    Nơi chưa đến mà sao em thấy nhớ
    Em nhớ nhiều anh có biết không anh?
    Em chưa quên lần gặp gỡ ban đầu
    Mình quen nhau trong một chiều mưa gió
    *
    Anh ở đơn vị về mình gặp gỡ
    Nhìn áo rách vai thương quá anh ơi
    Nhưng em ngại lời yêu đâu dám ngỏ
    Để thương hoài thương chiếc áo rách vai
    *
    Rồi từng chiều em ngồi ngắm mây bay
    Thầm mơ ước cùng anh nên tơ tóc
    Nhưng ai ngờ duyên đầu đành chia cách
    Một chiều buồn anh từ giã ra đi
    *
    Anh nói yêu ngay lần gặp ban đầu
    Và mơ uớc ngày trầu cau đôi lứa
    Nhưng anh ngại vì đường xa cách trở
    Nên vẫn chưa thổ lộ tiếng yêu thương
    *
    Anh nào hay lòng em cũng vấn vương
    Giờ xa cách lệ buồn vương trên mắt
    Anh còn bảo khi nào tan bóng giặc
    Sẽ đưa em về ra mắt mẹ cha
    *
    Ai đâu ngờ cũng từ đó chia xa
    Anh nằm lại nơi chiến trường khói lửa
    Đêm đêm em một mình bên suối vắng
    Khóc tình yêu chưa thắm đã chia xa
    *
    Ôi hai mươi năm bao cuộc nắng mưa
    Chiến tranh xưa đã lùi về dĩ vãng
    Nhưng tình yêu anh em nào phai nhạt
    Công việc bộn bề chưa kịp về thăm
    *
    Nơi quê hương có người của em thương
    Với bài dạ cổ ngày xưa anh tặng
    Để bao năm em vẫn còn ân hận
    Lỡ chuyến về lòng ray rứt nào yên.
    *

    Lan Vy
    [​IMG]
     
  9. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Về Kinh Bắc Xưa
    *
    Tác giả: Dạ Khúc
    *
    Ta có ngờ đâu sẽ có ngày
    Trở về Kinh Bắc một chiều say
    Say người, say rượu, say Quan Họ
    Say cả con tim với đất này
    *
    Ta đã về đây Kinh Bắc ơi!
    Một chiều đông sương gió tơi bời
    Biên thùy vó ngựa quân Nam réo
    Giặc Tống kinh hoàng thây xác phơi
    *
    Ta đã về đây với nước non
    Đông Đô xưa mấy thuở vàng son
    Dấu Tích Cha Ông oai hùng quá!
    Lối cũ rêu phong vẫn chửa mòn
    *
    Quan Họ ai ca giữa trời chiều
    Cho lòng lữ khách bớt cô liêu
    Áo the chen nón quai thao ấy!
    Đọng lại trong ta biết mấy điều
    *
    Ta về Kinh Bắc nhớ Hoàng Cầm
    "Bên kia Sông Đuống" người còn không?
    Một chiều đông lạnh ta đâu lạnh
    Ngâm lại bài thơ ấm cả lòng.

    [​IMG]
     
  10. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    556
    Lá Thư Bến Tre
    *
    Sáng Tác: Tố Hữu
    *
    Anh,
    Phải chi em đến được cùng anh
    Chỉ một ngày thôi, kể ngọn ngành!
    Thư viết đôi trang, lòng cuộn cuộn
    Như dòng sông cuốn lá tre xanh...
    *
    Anh ạ, từ hôm Tết tới nay
    Giặc đi ruồng bố suốt đêm ngày
    Thới Lai, Thới Thuận, liền hai trận
    Ba bốn ngàn quân, bảy máy bay.
    *
    Biết không anh? Giồng Keo, Giồng Trôm.
    Thảm lắm anh à, lũ ác ôn
    Giết cả trăm người, trong một sáng
    Máu tươi lênh láng đỏ đường thôn.
    *
    Có những ông già, nó khảo tra
    Chẳng khai, nó chém giữa sân nhà
    Có chị gần sinh, không chịu nhục
    Lấy vồ nó đập, vọt thai ra.
    *
    Anh biết không? Long Mỹ, Hiệp Hưng
    Nó giết thanh niên, ác quá chừng.
    Hầm sáu đầu trai bêu cọc sắt
    Ba hôm mắt vẫn mở trừng trừng!
    *
    Có em nhỏ nghịch, ra xem giặc
    Nó bắt vô vườn, trói gốc sau
    Nó đốt, nó cười... em nhỏ hét:
    "Má ơi, nóng quá, cứu con mau!"

    *

    Ôi kể làm sao hết được anh!
    Bao nhiêu máu chảy, bấy dòng kênh
    Phải chi em gởi cho anh được
    Nắm đất đang nồng lửa đấu tranh!
    *
    Anh ở ngoài kia, anh có nghe
    Quê ta sông dậy tiếng chèo ghe
    Ghe đưa trăm xác đi đời mạng
    Rầm rập ngày đêm đi Bến Tre?
    *
    Người chết đi cùng người sống dậy
    Tử sinh một dạ, trả thù này.
    Võ trang mấy trận, vang Bình đại
    Cờ phất, bừng tươi đất Mỏ Cày.
    *
    Anh ạ, quê ta khá lại rồi
    Như cây dừa cháy lại xanh chồi
    Khổ thì vẫn khổ, nhưng tan giặc
    Nhà lại xây nhà, vui lại vui!
    *
    Xin anh hãy tưởng, ở quê hương
    Mía mọc xanh um đất mật đường
    Ghe máy từng đoàn săn đuổi cá
    Tưng bừng mặt biển buổi tinh sương.
    *
    Trống cờ "giải phóng" vui đêm hội
    Ngói đỏ bờ kênh những mái trường
    Vẫn đậm, như xưa, tình kháng chiến
    Lại về, những tiếng hát yêu thương...

    *

    Ôi nói làm sao được hở anh
    Buồn vui muôn nỗi của quê mình!
    Phải chi em gởi cho anh được
    Những ảnh hình ghi những tâm tình...
    *
    Anh ở ngoài kia, có mạnh không?
    Nhớ anh, em vẫn để trong lòng
    Như con sông nhỏ ngày đêm ấy
    Cứ chảy, trăm năm chẳng đổi dòng.
    *
    Em ở trong này, em vẫn trông
    Cao cao ngoài đó, có mây hồng
    Có anh đi đó, bên em đó...
    Em đó, bên mình, anh thấy không?
    *
    (4-7-1962)



    [​IMG]
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...