NINH THUẬN CHIỀU MƯA Tác Giả: Nguyễn Nhật Bãi Ninh Chử chiều nay mưa lấm tấm Gợi nhớ về hình bóng cũ xa xôi Người em gái kề bên choàng Thổ Cẩm Nho ngọt ngào hương vị đọng bờ môi * Tôi đứng dưới hàng Dương nghe gió thổi Dạ khúc buồn man mác nỗi niềm riêng Đi hay ở lòng phân vân bối rối Bước ngập ngừng trên phố biển Phan Rang * Đêm trăng lạnh Tháp Chàm xưa thấp thoáng Tiếng Chế Linh nức nở Hận Đồ Bàn Tiếc triều đại rêu phong cùng dĩ vãng Sót lại gì vương quốc của Chăm Pa * Nguyễn Ánh 9 hồn buông theo nốt nhạc Khắc khoải đời với Tình Khúc Chiều Mưa Ninh Thuận hỡi bao năm rồi trở lại Biết ai còn nhớ kỷ niệm ngày xưa * Nguyễn Nhật Sài Gòn 12-2017
PHÚ THỌ QUÊ EM Tác Giả: Tô Phượng Anh có về Phú Thọ với em không Thăm đất tổ ngã ba sông uốn khúc Đền vua ngự trước trăm voi quỳ phục Bản trường ca hun đúc tặng cháu con * Anh có về Phú Thọ ngắm mây vờn Đêm loang loáng tiếng đờn nghe bay bổng Điệu xoan hát thăng trầm theo nhịp trống Cô gái làng uyển chuyển mộng tinh khôi * Anh có về Phú Thọ dạo trên đồi Xòe ô.. cọ như gọi mời đưa đón Chè chát ngọt đến tận cùng.. đếm giọt Ngày mùa vui lúa trĩu hạt cúi chào * Anh có về Phú Thọ gọi ước ao Dòng cảm xúc bàn tay nào khẽ níu Nhớ quê lắm tỏ đôi lời ngọng nghịu Nhớ thật nhiều lưng mẹ địu sớm khuya! * Thơ: Tô Phượng
TẶNG NGƯỜI CON GÁI QUẢNG BÌNH ** Thơ: Hich Nguyentat ** Bút danh: Thuong Phalaiyeu Em là con gái Quảng Bình Quê nghèo nhưng đảm và xinh tuyệt vời Biển khơi bát ngát chân trời Rừng xanh, núi biếc một đời anh yêu. * Nhớ ngày xưa ấy rất nhiều Bao gương phụ nữ, bao nhiêu ân tình Từ giọng nói, nụ cười xinh Phụ nữ Quảng Bình em rất hiền ngoan. * Ngày chống Mỹ rất đảm đang Gương kia mẹ Suốt vẫn còn lưu danh Lái đò đưa đón các anh Qua sông Nhật Lệ các anh đi, về. * Thương anh gửi cả tình quê Giữ trọn lời thề người ở hậu phương Gửi ra tiền tuyến chiến trường Cho anh bộ đội quân lương diệt thù. * Giờ đây trong tiết.. mùa thu Lối cũ anh về thăm lại quê em Kiến Giang, Đồng Hới, Ba Đồn Nhật Lệ anh còn nhớ mái chèo xưa. * Vọng nghe câu hát đò đưa Những cồn cát trắng khi vừa trăng lên Phong Nha nhất động, Kẻ Bàng Quảng Ninh, Quảng Trạch.. anh còn chưa quên. * Nhớ em gái, thầm gọi tên Bây giờ còn nhớ hay quên anh rồi Về thăm.. anh thấy bồi hồi Quảng Bình anh sống một thời đạn bom. * Bao người.. tình đã héo mòn Tấm lòng trinh trắng sắt son đợi chờ Tình em mãi mãi không mờ Anh không quên được người xưa vẫn còn. * Thời nay vì nghĩa nước non Quảng Bình phụ nữ lại còn giỏi hơn Luôn luôn trong trắng tâm hồn Chung tay xây dựng quê hương đẹp giàu. ** Cảm hứng của tác giả khi về thăm Quảng Bình.. Viết tặng các phụ nữ Quảng Bình bài thơ này.. 28/9/2020
ANH CÓ VỀ QUẢNG NAM Tác Giả: Minh Xuyến Anh có về Quảng Nam với em không Ta cùng nhấm rượu Hồng Đào anh nhé Dòng sông quê trong ngần như mắt trẻ Cây gạo đầu làng hé nở đơm bông. * Tiễn xuân đi lúa thơm ngát hương đồng Ngoài triền đê đã rực vồng hoa cải Buồng cau xanh vẫn chờ người về hái Bởi thương ai nên cứ mãi đợi chờ. * Làng quê yên bình đẹp bức tranh thơ Chiếc cầu mới nối hai bờ xa cách Về đi anh, mẹ cha chờ gặp mặt Để em thưa bạn thân nhất con nè. * Hạ đầu mùa rắc cái nắng vàng hoe Cánh phượng hồng rộn ràng khoe áo mới Gió điệu đàng cho lòng ai khấp khởi Con gái Quảng Nam bối rối, thẹn thùng. * Em bên người, nhịp chân bước ung dung Đêm phố cổ thủy chung câu hò hẹn Áo bà ba, nghiêng nón cười bẽn lẽn Môi mắt ai say chén ngọc rượu đào. * Về quê đi bao ngày đã khát khao Có biển biếc xanh, trời cao lộng gió Vẫn còn nguyên bài thơ tình bỏ ngỏ Gió xôn xao vần thơ nhỏ thay lời! * Minh Xuyến 27/4/2020
QUẢNG NGÃI QUÊ TÔI Tác giả: Hoang Than Giữa Miền Trung mưa dầm nắng dãi Đất Quảng Ngãi vẫn mãi tươi xinh Một vùng nhân kiệt địa linh Quê hương tôi đấy trung trinh nghĩa tình * Bến Tam Thương còn vương vấn đợi Nước Sông Trà, bống gợi hương quê Long Đầu Hý Thuỷ chiều về Phê Vân Thiên Bút mấy bề mây sa * Triện Thiên Ấn Niêm Hà ngỏ ý Tự bao đời thi sĩ mộng mơ Sương giăng mây xõa lững lờ Tiếng chuông đêm vắng đôi bờ ngân nga * Rặng Thạch Bích chiều tà soi bóng Biển Mỹ Khê gió đọng tiếng dương Trà Bồng cây quế ngát hương Thu Xà đậu phụng kẹo gương ngọt lành Dòng Sông Vệ nước thanh gió mát Lắng phù sa mía ngọt lúa xanh Đồng quê họa khéo tựa tranh Con don, bánh tráng, ui sành, lời rao * Bên Cổ Luỹ nao nao cánh nhạn Hoàng hôn về bảng lảng trời mây Cô thôn, Chiếu Cói nơi nầy.. Đá xây thành cổ, dừa dương dịu dàng * Chiều Sơn Hải Sa Bàn biển nắng Mùa gió nồm cát trắng vun mâm Xóm Câu, Cây Mắm triều ngâm Hình Nhân đá dựng rì rầm sóng xô * Mõm An Vĩnh nhấp nhô ghềnh đá Cảng Sa Kỳ nước khỏa buâng khuâng Khổng Lồ đá ướm bàn chân Thạch Cơ Điếu Tấu buông cần khoan thai * Đảo Lý Sơn hình hài núi lửa Tỏi mồ côi nhớ cửa Chùa Hang Đêm trăng Thới Lới rực vàng Hải Đăng tỏ ngọn soi đàng hùng binh * Nền văn hóa Sa Huỳnh xưa cổ Lắng bờ nghe sóng vỗ miên man Biển xanh, muối trắng, cát vàng Châu Me ghềnh đá ngỡ ngàng chiều phân * Trời Minh Long mây vần Thác Trắng Giữa Trường Sơn gió nắng hoan ca Rừng xanh, vạt nước khảm hoa Cá niên, rượu ché cùng ta thi cầm * Làng Teng dệt thổ cầm vang tiếng Vọng bao đời truyền thuyết Ba Tơ Cha ông tô thắm màu cờ Hồn thiêng sông núi, cõi bờ hiển linh * Quảng Ngãi ơi! Người xinh xinh lắm Ta yêu Người tình thắm duyên quê Ngàn sau nguyên vẹn câu thề Bến xưa vẫn đợi ta về bên ta.
QUẢNG NINH MIỀM ĐẤT QUÊ EM Tác Giả: Lặng Thầm Anh về với quê hương em anh nhé Một dải non xanh đượm sắc màu Em sẽ đưa anh lên cổng trời cao vời vợi Ngắm Ba Vàng đẹp tựa sắc hào quang. * Lên non thiêng Yên Tử ngắm mây ngàn Xuống thung lũng tình yêu đầy thơ mộng Em sẽ đưa anh về thăm chiến tích Bạch Đằng Giang bãi cọc vẫn còn đây. * Về với biển nghe dạt dào sóng vỗ Rừng thông reo hát khúc du dương Hoàng hôn buông trên biển vạt nắng chiều Đến núi Bài thơ ngắm bình minh buổi sáng. * Anh sẽ thấy nơi đây miền cát trắng Biển bạc rừng vàng nơi hội tụ phì nhiêu Anh về nhé! Anh ơi! Về nhé Dựng xây quê mình đẹp tựa ngàn thơ. * Thơ Lặng Thầm
VỀ QUẢNG TRỊ Tác Giả: Hoàng Anh Bên dòng Thạch Hãn đang mưa Xuôi về Thành Cổ còn thưa bóng người Về đây để nhớ một thời Mịt mùng khói chiến nhuốm trời tang thương. * Em chờ bên đó Hiền Lương Con sông Bến Hải yêu thương nối bờ Qua đồi sim tím mộng mơ Tím tình yêu tím đợi chờ sắt son. * Gio Linh nước mắt hãy còn Mẹ lầm lụi bế đầu con trở về Chân gầy guộc dạ tái tê Mênh mông sông nước tình quê đong đầy. * Trường Sơn chạm tới chân mây Nhìn đồng lúa mới hây hây chín vàng Chuông chùa chầm chậm vọng vang Giọt nghe thánh thót giọt loang nhiệm mầu. * Bốn mươi năm một nỗi đau Bốn mươi năm đất nẫu nhàu thịt xương Dòng sông Thạch Hãn ngậm sương Màu sương tang tóc đoạn trường trong ta!
SÓC TRĂNG QUÊ TÔI Tác giả: Thụy Cát Cho em mời anh ghé lại một lần Thành phố mới, nên gọi thành phố trẻ Sóc Trăng quê tôi! Cánh cò bay rất khỏe Con nước hiền đưa sông Hậu về ngang.. * Những con đường tắm sáng, thành sóc "trăng" Ngát cánh đồng xanh, mát miền mưa xối Trăm thuyền cá đưa nguyên về tươi rói Biển đục ngầu bởi sông lắm phù sa! * Ngã Năm – Thị xã mới, anh hãy ghé qua Năm ngả nhớ – Lòng con người chơn chất Năm ngả thương – Nồng nàn yêu với đất Năm ngả sông, một dòng nước tình chung. * Ghé Trần Đề, nối tiếp những vuông tôm Đêm cháy sáng, anh sẽ ngỡ lòng phố thị Đường phượng đỏ, em đưa người tri kỉ Ra nơi Cảng đợi thuyền, ta ngắm hoàng hôn. * Về đi anh, em dẫn qua những lối mòn Viếng chùa Dơi, Đất Sét, hay ngắm Nhà thờ rất đẹp Ba dân tộc – một tấm lòng người nước Việt Yêu những ngày Lễ, Hội thắm hương quê * Sóc Trăng vui, chào đón bước anh về Em còn kể anh nghe – chuyện người xưa trung nghĩa Vạn nếp nghĩ suy từ những cuộc đời vẹn vẽ Có miền đất nào mà thiếu những hy sinh? * Sóc Trăng quê em. Sẽ thêm dấu chân mình!
GỬI SƠN LA Tác Giả: Lê Gia Hoài * Với: Mỹ Hạnh và đồng bào Tây Bắc Ngược Sông Đà anh về thăm Tây Bắc Thăm Sơn La giăng mắc gió ngàn bay Nơi biên cương Sốp Cộp anh đã thấy Đỉnh Pha Luông hùng dũng giữa mây trời. * Về Sông Mã lòng anh bỗng chơi vơi Khi được ngắm làn khói sương huyền ảo Bay phất phơ quanh Bản Mòng huyên náo Điệu xòe vui nghiêng Thác Dải Yếm rồi. * Đây Mai Sơn tim xao xuyến bồi hồi Đập loạn nhịp bên rừng lau bát ngát Tiếng khèn môi ai ngân lên lời hát Nước Chiềng Khoi làm mát cả nỗi lòng. * Về Mộc Châu thăm cao nguyên mênh mông Đồng xanh mơ ngọt ngào dòng sữa mới Chợ tình đêm bản H Mông em đợi Câu giao duyên ai hát dưới thung ngàn. * Qua Bắc Yên rạo rực niềm hân hoan Uống rượu cần say men đời em rót Chén giao bôi câu ái ân đắng ngọt Uống chưa nhiều mà tình đã lâng lâng. * Mường La ơi! Sao lòng cứ bâng khuâng Thương nhớ mãi cung đường lên Nậm Khắt Rừng ban reo những thanh âm dìu dặt Đón anh về với Ngọc Chiến chiều nay. * Nhớ Quỳnh Nhai nỗi nhớ cứ dâng đầy Bên suối nhỏ lòng anh say mơ mãi Mượt mà quá ơi người con gái Thái Nước trong veo em sải tóc gội đầu. * Anh đã về, đã về với Thuận Châu Nghe gió hú đèo Pha Đin ngạo nghễ Đi bên em lòng anh vui như thể Lạc chân vào miền cổ tích hoang sơ. * Tới Yên Châu anh lại muốn làm thơ Mặc thổ cẩm từ bàn tay em dệt Đêm vũ hội lòng ai vui như tết Trao cho ai câu ước hẹn cau trầu. * Sơn La ơi! Xin hẹn lại mùa sau Anh sẽ về nói thêm câu thương nhớ Tây Bắc ơi! Đời này anh mắc nợ Những ân tình của xứ sở ngàn lau. * 20/08/2017 * Lê Gia Hoài
Tây Ninh Có Đợi Chờ Tác Giả: Nguyễn Nhật Xuồng lơ lửng thả Hồ Dầu Tiếng Bước thẩn thơ qua viếng Bến Cầu Con đò lặng lẽ về đâu Hình như đang chở cơn sầu nhẹ trôi * Còn lại khoảng mây trời Xóm Đạo Vẫn đây miền gió bão Tha La Nhớ cô thôn nữ An Hòa Một thời ly loạn giờ xa chốn nào * Đồng ruộng vẫn lao xao Bánh Tráng Trảng Bàng còn trĩu nặng tình tôi Mong manh trước gió tơi bời Mảnh tình trong trắng Em phơi muộn phiền * Tôi ngắm dãy Ma Thiên Lãnh ngủ Mắt nhìn về ngọn Núi Bà Đen Tây Ninh chút nhớ bõ bèn Em Tà Mun đã bon chen với đời * Nguyễn Nhật