Đồng Tháp Quê Tôi * Tôi muốn viết một bài thơ về Đồng Tháp Nhưng viết hoài mà cảm tác chưa xong Bởi nơi đây rộn rã những sắc hồng Quê tôi đó những địa danh ghi nhớ Ghé Gáo Giồng, rừng tràm xanh muôn thuở Lá phổi quê hương vi vút gió ngàn Cá dưới sông quẩy đuôi mùa nước lũ Chim tung trời, lấp lánh nắng ban mai * Xuôi Tam Nông tìm lại những tháng ngày Sếu về đây theo mùa tìm nơi trú Những cô gái nước phèn chua lam lũ Chiếc xuồng bơi, dạo cùng khách phương xa * Xẻo Quýt lừng danh những chiến tích ông cha Những căn hầm còn ngàn năm in dấu Gan thép đạn bom với căm hờn chiến đấu Thành tích oai hùng vẫn còn mãi nơi đây * Về Đồng Sen để cảm nhớ nơi này Những ao đìa ngổn ngang do đạn bom quân cướp nước Tháp Mười tầng của ông cha thuở trước Sen ngạt ngào khoe sắc giữa đồng xanh * Mời bạn trở về Cao Lãnh dạo quanh Hòa An quanh năm trĩu oằn cây trái Có con đường quê những buổi chiều êm ái Kỷ niệm đong đầy của lứa tuổi học sinh * Cầu Đúc, cầu Đình Trung nỗi nhớ mãi lung linh Bởi gánh nặng ở hai đầu xa cách Lăng Cụ nơi đây nhớ thân sinh của Bác Khổng Tử dập dìu từng đôi lứa yêu nhau * Bạn có về Sa đéc sẽ nao nao Bởi những vườn hoa quanh năm luôn khoe sắc Nhà cổ Huỳnh Thủy Lê, một chuyện tình cung bậc Cửu Long hiền hòa con nước nhẹ nhàng trôi * Đặc sản quê tôi phong phú lắm bạn ơi Cá lóc nướng trui thơm hương đồng gió nội Bông súng mắm kho sao đậm đà quá đổi Những chuột đồng, những rắn với tôm cua.. * Một lần về đây bạn sẽ thấy say sưa Bởi tấm lòng bao la của những người hiếu khách Bởi những nụ cười tươi và dấu yêu đôi mắt Đi xa rồi sẽ nhớ mãi không quên * Đồng Tháp quê tôi còn nhiều nỗi bấp bênh Như cây lúa Tháp Mười phải nương nhờ con nước Nhưng người dân quê tôi vẹn tình yêu sau trước Chỉ gặp một lần sẽ luyến tiếc không nguôi. * Nguyễn Trí
Những Tầm Mắt Tôi Ở Gia Lai * Trần Xuân An * rân trọng tặng cô R'Cơm H'Klers, hướng dẫn viên của Cty Gia Lai C. T. C * Với tầm mắt sớm mai Mái Trường Sơn tây, mái Trường Sơn đông Đèo Mang Yang, cổng trời – Ngọc Linh, đỉnh nóc Dáng Nam Á Không ngẫu nhiên trên trống đồng Càng thấm hiểu khi đứng trước nhà rông Khi nhìn sông Đắk Bla Ngược chiều, đổ dốc Khi trông sông Ba Xuôi về biển cả mênh mông * Với tầm mắt ban trưa Nhà rông có phải thuyền buồm không? Giữa đại ngàn Thung lũng núi đồi như cuộn sóng Bão táp xa xưa Hẳn dừng lại trước tiếng chiêng cồng Chạm Mang Yang, bão trượt lên trời, thành hư không Chẳng tình cờ Ngôi đình người Kinh thấp đi và mở rộng Vì bão thông thống miền xuôi – bờ biển, ruộng đồng * Với tầm mắt buổi chiều Đứng lặng trước Đền Hùng Mang dáng dấp nhà rông Nhà rông xây bằng chất liệu đình làng, gạch vữa Nữ thần mặt trời, kiếm cung vàng thắm sắc đồng Sắc thắm mười tám đời Văn Lang Đúc đồng giáp khố, tên nõ thần công Từ một góc Đồng Xanh cao nguyên Bạt ngàn hương lúa Đất nước chan hòa, tự chiều sâu tấm lòng * Với tầm mắt nửa khuya Tôi lại nhìn Bằng tầm thấp lóng lánh hạt sương Sớm mai trong Bằng tầm cao ngời ngợi mặt trời Giữa trưa rực sáng Bằng tầm trung tim tím ngôi sao Chiều hôm hồng Và bên bờ hồ Đức An, đôi mắt chong Với ánh lửa thơ ca, tôi nhìn vào tâm thức lắng Bằng tia nhìn của xưa sau ước mong. * Pleiku, tháng 4 – TP. HCM, 08-5 HB12 TXA.
Hà Giang Niềm Nhớ * Nguyễn Quốc Sơn * Giữa trời thu nắng bừng lên khắp nẻo Bầy họa mi lảnh lót bản tình ca Một gam hồng trải khắp đến trời xa Rừng lộng lẫy khoe màu tam giác mạch Cảnh thần tiên níu chân người lữ khách Đàn nai đùa bên suối lượn rừng lê Tiếng cu gù gọi bạn đến say mê Mây ấp núi, thác ngàn ào ạt đổ Đàn trẻ thơ vui đùa bên tiểu lộ Cùng hái hoa, đuổi bướm, ngặt nghẽo cười Vạt cúc rừng đua nở sắc vàng tươi Trong bản nhỏ xanh mờ làn khói bếp Núi tiếp núi cứ trùng trùng điệp điệp Đường quanh co uốn lượn dưới ngàn mây Mã Pí Lèng cảnh hùng vĩ là đây Mãi ngàn đời soi bóng sông Nho Quế Hà Giang ơi, sao mà yêu đến thế! Em gái Mèo diện đẹp xuống chợ xa Vẳng đâu đây dõng dạc giọng gáy gà Tiếng khèn ai dặt dìu trong gió thoảng Người Hà Giang thật thà mà phóng khoáng Dáng hiên ngang nơi thế đất địa đầu Sống chan hòa tình nghĩa thật đậm sâu Mộc mạc như cây rừng Tây Côn Lĩnh.
Hà Nam Quê Tôi Đó * Đồng chiêm trũng quê hương mình Phủ Lý Tìm quê em qua điệu hát hiền hòa Tiếng trống chèo nâng nhịp bước bài ca Đàn cò trắng lượn thênh thang chiều xuống * Sông Đáy chảy mang phù xa Kẽm Trống Tấu bài ca nước gõ nhạc đôi bờ Đò ngược xuôi nâng nhịp sóng nhấp nhô Gió lồng lộng thổi tri ân sáng tối * Thời bom đạn đã qua rồi tội lỗi Suốt triền miên địch đánh phá chiến tranh Bao thanh niên tiếp vững bước quân hành Máu nhuộm đỏ chốn quê nghèo Nguyễn Khuyến * Quê ta đó Nam Cao viết Bá Kiến Đền Trần Thương khí hội tụ tâm linh Núi đá vôi đi khắp nẻo công trình Xi măng xuất ào ào cho muôn ngả * Chợ Bầu rộng bao gian hàng hối hả Làng Đại Hoàng Chuối Ngự vẹn hương quê Chống thực dân với "Tiếng trống Bồ Đề" Về Núi Đọi Lễ Tịch Điền năm mới * Chùa Bầu đó bao linh thiêng vời vợi Chùa Bà Đanh vắng nổi tiếng khắp vùng Nhuệ Giang ôm bóng nguyệt làm của chung Bánh Đa Phúc khoe vươn thành đặc sản * Khu Tam Chúc đã thành Hạ Long cạn Cơm hến chiều Nhà Nổi ngã ba sông Canh Cá Rô buổi sáng rực ánh hồng Bánh cuốn nóng nơi chân Cầu Hồng Phú * Quê đẹp lắm đất phì nhiêu trù phú Hàng trầu cau lặng thả bóng ven sông Gọi quệt vôi thêm bẽn lẽn nụ hồng Duyên tình thắm nở nồng nàn đất mẹ * Tác giả: Phan Quang Khuê
Anh Muốn Về Hà Tĩnh Quê Em * Thơ: Hồng Lĩnh * Anh muốn về thăm nơi ấy quê em Thăm mảnh đất mấy ngàn năm lịch sử Thăm dòng La dạt dào con sóng vỗ Nghe câu hò xứ sở giận mà thương * Anh muốn về thăm mảnh đất quê hương Nơi mẹ sinh em giữa mùa bão lũ Cha oằn lưng tháng ngày leo rú Chặt Giang Mây về bán để nuôi con * Anh muốn về thăm mảnh đất Hương Sơn Nơi Hải Thượng Lãn Ông nghiên cứu thuốc Ngắm Ngàn Sâu những con thuyền xuôi ngược Lộng cánh buồm chở mơ ước thương yêu * Anh muốn về thăm Vũng Áng biển chiều Thăm Xuân Thành dập dìu du khách tắm Đất Can Lộc hào hung xưa lắng đọng "Trống Ba mươi lay động đến bây giờ" * Anh muốn về đến thăm mộ Nguyễn Du Ngẫm vần thơ Đại Thi hào xứ Nghệ Khóc Nàng Kiều Khúc đoan tình dâu bể Mà người đời muôn thuở chẳng ai quên * Anh muốn về thăm Hương Tích, Chùa Tiên Lên Ngàn Hống ngắm một miền non nước Thỏa lòng anh bao tháng ngày ao ước Quê hương mình đất nước đẹp đổi thay * Anh muốn về cùng em ấm vòng tay Xin Mẹ Cha cho chúng mình kết tóc Và hai họ nâng rượu mừng hạnh phúc Viên mãn tình hẹn ước đẹp lứa đôi!
HẢI DƯƠNG QUÊ HƯƠNG * Thơ: Tinh Vũ Hải Dương miền đất xứ Đông, Núi non xanh với ruộng đồng phì nhiêu Thanh Hà ngọt đậm vải thiều Có phường múa rối tình yêu xóm làng * Đền Tranh Quan lớn Ninh Giang Tứ phương chiêm bái mùa màng yên vui Bánh Gai thơm ngọt dẻo bùi Nức đồn Nam – Bắc thêm vui làm quà * Bình Giang Tiến sĩ nở hoa Ấy làng Mộ Trạch bảng khoa Kinh Thành Cẩm Giàng nức tiếng thơm danh Mao Điền Văn Miếu Kinh thành thứ hai * Danh y Tuệ Tĩnh thần tài Thuốc nam vị Thánh thờ ngài đền Bia Gia Lộc dò Lụa, chả Chìa Bánh Dày nức tiếng xin chia làm quà * Chí Linh mời gọi ghé qua Đất rừng thiêng với mấy tòa đền thiêng Côn Sơn – Kiếp Bạc chung riêng Chu Văn An đó như kiềng ba chân * Đền thờ Nguyễn Trãi danh nhân Đức Trần Hưng Đạo xa gần viếng thăm Kinh Môn mồng một, ngày rằm, Đền Cao, An Phụ quanh năm đông người * Tứ Kỳ có chả, mắm Rươi Có làng dệt chiếu người người bán mua Đảo cò Thanh Miện đón đưa Kênh Bắc Hưng Hải mùa mưa hết tràn * Ruộng vườn xanh tốt bạt ngàn Giao thông mở rộng muôn vàn người đi Nam Sách có Mạc Đĩnh Chi Trạng Nguyên hai nước sử ghi rõ ràng * Chu Đậu gốm sứ tiếng vang Ô tô chen đỗ xuất hàng tiền thu Kim Thành cô gái Lai Vu Quanh chân rắn quấn diệt thù máy bay * Xứ Đông xưa, Hải Dương nay Quê hương đổi mới từng ngày dựng xây Nhiệt điện Phả Lại là đây Xi măng Hoàng Thạch hàng ngày xuất kho * Sứ Hải Dương mới ra lò Mở mang kinh tế làm cho dân giầu Đường mở rộng, bắc nhiều cầu Thông thương hàng hóa dài lâu ba miền * Nhiều khu công nghiệp ưu tiên Tuyển người lao động với tiền lương cao Có nhiều khách sạn nhiều sao Bao nhiêu siêu thị hàng nào thiếu đâu * Nhiều khu đô thị, nhà lầu Đường thông, hè thoáng làm giầu đi lên Phố phường đông đúc dưới trên Nhà cao, phố đẹp vươn lên hàng đầu * Quê hương đất nước đẹp giầu Tình yêu Tổ quốc muôn mầu sắt son!
Về Thăm Hậu Giang Tác giả: Thiên Ân * Ngày anh về lại Hậu Giang "Tiếng hò sông Hậu" nước tràn bờ xa Êm đềm, một khúc dân ca Nhớ thương đọng lại lòng ta, tim người * Con sông Phụng Hiệp kia rồi! "Tình anh bán chiếu" một thời ngân nga Thiên nhiên tắm mát thịt da Tây Đô sinh thái mơ hoa sao vừa? * Tầm Vu tha thiết gọi mùa Xà Phiên thương nhớ người xưa chưa về Cánh cò đo bóng, chiều quê Mắt em gợi mở ta mê mẩn đời * Lung Ngọc Hoàng, mải mê chơi Không gian êm ái, tiếng cười giòn tan Những nơi di tích muôn vàn Người đi, kẻ ở bàng hoàng con tim * Vàm Cái Sình, chốn bình yên Nam Kì Khởi nghĩa, viết nên sử vàng Vào mua Lễ, Hội mơn man ThMây, Om -Bóc tơ vàng mọc nhanh D*ol- Ta náo nức mộng lành Về đây tình rụng em dành cho anh Món ăn thấm đượm trong lành Miệt vườn cây trái ngày xanh thơm mùa * Cháo cá, lẩu mắm.. thích chưa? Tình vừa bén nụ em vừa tròn trăng Hậu Giang vun vén trao thân Bà Ba chiếc áo, níu chân tình hồng * Ngày 23/11/2017
ĐƯA EM VỀ HÒA BÌNH Lê Gia Hoài * Theo cánh nhạn đưa em về Tây Bắc Thăm Hòa Bình, thăm mảnh đất quê hương Hoa ban nở tím khuông đồi Lạc Thủy Thấy không em trăng treo khắp xứ Mường. * Kìa Thung Nai, kìa núi đồi xanh thẳm Đất Cao Phong mưa nắng cứ đan cài Mẹ sẽ kể em nghe về truyền thuyết Cô Đôi Thượng Ngàn giáng thế Bồng Lai. * Qua Lương Sơn dìu em lên núi Sáng Gió buông neo hang Khụ Thượng lưng chiều Hái tặng em bó lau rừng trắng muốt Như tấm lòng trai bản tặng người yêu. * Dừng đây thôi thác Mu ngày nắng đẹp Suối trong veo in bóng nắng đại ngàn Em xõa tóc gội một lần cho nhớ Nước Lạc Sơn thơm mát đến vô vàn. * Lòng bản nhỏ gọi tình em ở lại Tiếng Dao thương ơi Đà Bắc quê mình Đến xóm Ké, xóm Đá Bia, xóm Mực Nghe tiếng khèn văng vẳng sớm bình minh. * Đây quê ngoại rừng Kim Bôi bát ngát Giữa Tú Sơn dòng Cửu Thác mơ màng Nghìn năm tuổi vẫn reo từng khúc nhạc Đón em về với rừng núi mênh mang. * Anh đưa em thăm Kỳ Sơn – Hồ Ngọc Thăm thủy điện hùng vĩ tựa rồng bay Nhớ soi mình xuống Đà Giang em nhé Để hình em lưu dấu mãi nơi này. * Giữa xanh thẳm màu trời xanh Tân Lạc Ta ghé vào cùng thăm Động Hoa Tiên Nói yêu đi.. rồi lắng nghe núi vọng Cho tình mình kết chặt mối lương duyên. * Kìa Mai Châu bắt đầu mùa lễ hội Cần rượu cong hương nếp ngạt ngào bay Đừng ngại nhé nếu mệ, ông, eng, mạng* Muốn đêm nay.. hai đứa mình cùng say. * Tới Yên Thủy nhớ nhắc anh em nhé Mình cùng vào Thanh Lam Tự thắp nhang Xin phật tổ ban phước lành quê mẹ Để Hòa Bình đẹp mãi với thời gian. * Lê Gia Hoài. THCS Vĩnh Thịnh – Vĩnh Tường – Vĩnh Phúc. ĐT: 0985408377. *Mệ, ông, eng, mạng – Tiếng Thái nghĩa là: Ông, bà, bố, mẹ.
---MỜI ANH VỀ HƯNG YÊN--- Lê Hằng * Em là con gái Hưng Yên Nết na thùy mị nét duyên mặn mà Hưng Yên con gái thật thà Giọng êm dịu ngọt như là Nhãn quê * Nhớ thương anh hãy tìm về Ghé thăm cô bé gái quê má hường Hưng Yên vùng đất thân thương Ai từng đã đến vấn vương không rời * Nhãn Lồng đặc sản thân mời Hương thơm dịu ngọt như lời em trao Hưng Yên hai tiếng ngọt ngào Lời ca Phố Hiến đi vào câu thơ * Nguyệt Hồ cảnh đẹp mộng mơ Hãy về anh nhé em chờ đợi anh Trăng in đáy nước long lanh Gió làn thổi nhẹ mây xanh hiền hòa.
KHÁNH HOÀ QUÊ TÔI Trang Nguyên * Khánh Hòa là xứ Trầm Hương Non cao biển rộng mười phương đi về Biển xanh xanh tận chân trời Từng đàn chim Yến về xây mộng vàng * Về đây với Biển quê hương Đại Lãnh Dốc Lếch Nha Trang Bãi Dài Về thăm non nước đẹp xinh Biển xanh Cát trắng nắng vàng mộng mơ * Hòn Hèo Đảo Khỉ Hòn Tre Hòn Chồng Hòn Nhọn Hòn Lao Hòn Tằm Tháp Bà Cầu Đá Long Sơn Sông Lô Hải Thái Giăng Bay Đảo Ngà * Vạn Ninh cá Bóp ốc Hương Ninh Hòa Vịt lộn nước Dừa Nem chua Khánh Vĩnh cá Sấu heo Rừng Diên Khánh bánh Ướt bánh Canh chả Giò * Khánh Sơn mít Nghệ sầu Riêng Nha Trang thơ mộng hải Sâm Yến Sào Bốn mùa du lịch ai ơi! Bốn mùa hương vị tươi ngon bốn mùa * Quê hương tôi đó Khánh Hòa Thiên thời địa lợi nhân hòa vương cao Cao trào ngẫu hứng tôi đây Trang Nguyên tái bút cả nhà đọc vui Trang Nguyên