Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Luận Tư Thế Phản Công Chính Xác - Đông Trùng Hạ Uyển

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi EC.Bắc.Hà, 18 Tháng bảy 2020.

  1. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    CHƯƠNG 19: Mạt Thế Băng Hà (19)

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thông báo: Từ chương này trở đi, bạn phải đăng nhập và bấm like mới đọc được.

    Nếu chưa có nick, bấm vào ***đây*** để đăng kí. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng chín 2020
  2. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    Chương 20: Mạt thế băng hà (20)

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng mười 2020
  3. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    Chương 21: Mạt Thế Băng Hà (21)

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    [​IMG]

    Chương 22: Mạt Thế Băng Hà (22)​

    Editor: EC.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng mười 2020
  5. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    [​IMG]

    Chương 23: Mạt Thế Băng Hà (23)​

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng mười 2020
  6. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    [​IMG]

    Chương 24: Mạt Thế Băng Hà (24)​

    Cảm ơn bạn @Yuki Sora đã like toàn bộ từ chương 1 đến chương 23. Tặng bạn chương 24 nhé.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: EC.

    Khi Tinh Vân xuống tầng, phát hiện bác cả Tô nằm trên ghế sa lon ngủ thiếp đi, trên người đắp chăn bông dày, tiếng ngáy phát ra đều đều.

    Nha Nha nằm trong một góc cạnh sa lon, khi phát hiện Tinh Vân thì lập tức đứng dậy, đôi mắt vẫn mang theo cảnh giác.

    Tinh Vân ra dấu im lặng với Nha Nha, sau đó yên lặng đi đến phòng bếp.

    Nha Nha do dự, đôi mắt nó nhìn về phía bác cả Tô vẫn không hề phát giác, nằm ngáy o o, sau đó nó quay người đi theo Tinh Vân.

    Đi vào trong bếp, Tinh Vân nghe cánh cửa inox đang đóng truyền đến âm thanh loạt xoạt, hình như có người đang cố gắng mở cửa.

    Chúng đến rồi.

    Buổi sáng Tinh Vân đã ngó ngoài ngó trong căn biệt thự, phát hiện nếu muốn vào nhà dưới tình huống không có dụng cụ hỗ trợ, thì cửa sau là nơi đột nhập tốt nhất.

    Nếu là bình thường còn có thể bò vào từ ban công tầng hai.

    Nhưng thời tiết quá lạnh, hiện tại bên ngoài bức tường cũng kết lớp băng mỏng cực kỳ bóng loáng, hoàn toàn không phù hợp leo trèo, không cẩn thận sẽ bị trượt ngã.

    Lúc này Tinh Vân chỉ nghĩ đến xem thử, không ngờ trùng hợp may mắn bắt gặp bọn họ.

    Nha Nha đánh hơi thấy mùi của người lạ, chuẩn bị há miệng sủa nhưng lại bị Tinh Vân tinh mắt, nhanh tay đè xuống.

    "Không cho phép sủa."

    Tinh Vân thấp giọng nói, còn tặng Nha Nha một ánh mắt cảnh cáo đầy sắc bén.

    Nha Nha tủi thân vô cùng, nó bực bội dùng móng chân gãi mặt đất nhưng lại bị cô liếc sang, trừng mắt cảnh cáo.

    Cuối cùng Nha Nha ngoe nguẩy cái đuôi, hất tay Tinh Vân ra, mặc dù không phát ra âm thanh nữa, lại nhìn chăm chú cánh cửa, bày tư thể sẵn sàng công kích.

    Bên ngoài cửa, Lưu Vinh nhìn người trước mặt sử dụng thành thạo các công cụ mở khóa, trong lòng không được dễ chịu.

    Lần trước ở quán quà vặt, hắn đã nhận ra một vấn đề, hình như bọn họ đặc biệt quen thuộc việc trộm cắp, nói đơn giản thì giống như đội trộm cắp chuyên nghiệp!

    Hắn còn mờ mịt hỏi vài câu, kết quả đại ca bọn họ rất thẳng thắn, nói lúc trước từng làm trộm, chỉ là bây giờ rửa tay gác kiếm, không làm nữa.

    Nguyên nhân hiện tại lại dùng nghề cũ cũng vì sống sót, ai bảo bây giờ họ không tiền, không vật tư hả?

    Lúc ấy Lưu Vinh cũng có chút hối hận, hắn muốn kiếm nhiều tiền, không phải làm tên ăn cắp!

    Nhưng hắn đã rơi xuống nước, đám người này cũng sẽ không để hắn lên bờ dễ dàng.

    Mà vì trời đổ tuyết lớn, vật tư khan hiếm, nếu không trộm cắp, họ quả thật không vượt qua nổi.

    "Rắc", một tiếng vang nhỏ.

    Cửa được mở ra.

    Lưu Vinh nhìn đối phương cẩn thận từng tí mở cửa, ghé nửa mình vào quan sát, rồi gọi bọn họ tiến vào.

    Trong phòng đen kịt, giơ bàn tay cũng không nhìn thấy năm ngón, Lưu Vinh trợn to mắt nhìn, cố gắng lắm mới thấy vài món đồ.

    Phòng bếp nhà họ Tô rất rộng, một nửa là bếp điện, ngày thường dùng để nấu cơm, còn nửa còn lại là bếp nung từ đất, có thể đốt củi, có không ít củi nhóm lửa chất đống trong góc khuất.

    Ba người rón rén đi được vài bước, bỗng dưng, đằng sau vang lên tiếng đóng cánh cửa khe khẽ.

    Cửa bị đóng.

    "Này, đứa nào đóng cửa vậy?"

    "Em.. Em không đóng! Lưu Vinh đi cuối cùng, có phải mày đóng không!"

    Lưu Vinh nuốt ngụm nước bọt, cũng không dám ngoái đầu nhìn, thậm chí giọng hơi run rẩy: "Không.. không phải em! Em đi cuối cùng nhưng không.. không đóng cửa ạ."

    Cơ thể ba người cứng đờ, một cơn gió lạnh chạy dọc sống lưng làm họ rùng mình.

    Không ai mở miệng, không gian rơi vào sự yên tĩnh kì dị.

    "Ha ha." Tên đi đầu cười khan hai tiếng.

    "Có lẽ là gió thổi."

    Gió thổi?

    Gió không phải thổi từ bên ngoài vào à?

    Vậy cũng phải thổi giữ chặt cửa chứ!

    Sao có thể thổi đóng cửa!

    Hai người khác không đáp lại, gó rét căm căm ngoài trời cọ xát ô cửa sổ mãnh liệt, phát ra tiếng rít thê lương.

    Trong hoàn cảnh như thế này, lòng người bỗng dưng cảm giác sợ hãi, dường như có một thứ gì đáng sợ tồn tại, ẩn náu trong bóng tối.

    "Này, chúng ta đừng tự hù dọa mình, tìm đồ trước đi."

    Ừ, đúng, đúng, tìm đồ trước. "

    " Cẩn thận vào, đừng tạo ra âm thanh quá lớn, lấy đồ liền rời đi, đừng ở lại quá lâu. "

    Hai người khác vội gật đầu, họ không biết tại sao, rõ ràng đây đâu phải lần đầu làm việc này, nhưng cảm giác sau lưng lần này sởn tóc gáy.

    Đi về phía trước vài bước, tên cầm đầu bỗng cảm giác canh đầu truyền đến âm thanh xé gió, hắn ta chưa kịp phản ứng." Bốp "một cái, đầu bị đập nặng nề.

    Đầu hắn ta bị đập còn không hết, dưới người lại truyền đến cảm giác đau đớn khiến hắn ta hét thảm thiết, cơ thể mềm nhũn, trực tiếp ngã lăn trên đất.

    " A.. "

    Bác cả Tô bị tiếng kêu đánh thức mà tỉnh dậy.

    Ông ấy mờ mịt chớp đôi mắt ngái ngủ, rồi đưa tay dụi mắt, sao ông lại ngủ thiếp đi vậy?

    Hồi sau, hình như trùng hợp nghe tiếng gì đó.

    Bác cả Tô bỗng đứng dậy, phát hiện không thấy Nha Nha đâu cả.

    " Nha Nha! "

    Bác cả Tô hô một tiếng nhưng không nghe tiếng Nha Nha đáp lại, mà mơ hồ có âm thanh lạ truyền đến.

    Bác cả ghé tai, cẩn thận nghe, phát hiện âm thanh có lẽ vang lên từ phòng bếp..

    Có trộm!

    Trong phòng bếp.

    Tinh Vân xử lý xong người đầu tiên bằng hiệu suất cao, cây gậy gỗ trong tay lại vung cao, hung ác đánh về phía đằng sau kẻ cầm đầu.

    Người kia giơ cánh tay cản lại, hít mạnh một hơi lạnh lẽo.

    Rất đau!

    Hắn vẫn chưa thấy đối phương để phản đòn thì đã cảm giác có sức mạnh dồn lên bụng, cơ thể bị đạp mạnh một cái, ngã trúng đống củi nhóm lửa.

    Tinh Vân rút chân phải về, hoạt động khớp cổ tay, cổ chân, trong lòng vẫn không hài lòng lắm.

    Nếu là cơ thể trước kia của cô, trực tiếp đá một phát thì đã đạp bay người này.

    Hiện tại..

    Được rồi, có thể đá ngã cũng không tệ, cũng là kết quả cô kiên trì rèn luyện trong mấy hôm nay.

    Cả người Lưu Vinh đều ngơ ngác, hắn trơ mắt nhìn hai đồng bọn bị đánh ngã mới phản ứng lại..

    Đây là cạm bẫy nha!

    Gậy ông đập lưng ông rồi!

    Lưu vinh không nói hai lời, quay người bỏ chạy.

    Nhưng mà, vừa chạy bước đầu tiên thì hắn đã té chổng vó.

    Lưu Vinh giãy giụa một trận, cảm giác hơi nóng truyền đến cái cổ lộ bên ngoài, có thể nghe được tiếng thở bên tai, đồng thời một mùi chua hôi không thể nói rõ liền xộc thẳng lên đầu hắn khiến ý thức hắn cứng đờ trong nháy mại.

    Mượn ánh sáng lờ mờ qua cửa sổ, Lưu Vinh nhìn thấy hàm răng sắc nhọn đặt gần mặt hắn tỏa ánh sáng lạnh lẽo.

    Mả mẹ nó!

    Chooó!

    Lưu Vinh khộng sợ chó nhưng không bao gồm con chó săn lớn thế này!

    Hơn nữa hắn từng nghe đồn rằng con chó nhà này rất hung dữ!

    Chó không nên sủa ầm ĩ, thông báo chủ nhân à!

    Thế mà lén lút trốn một bên chơi trò đánh lén!

    Lưu Vinh nằm rạp trên đất, không dám động đậy. Hắn sợ không làm con chó hài lòng liền bị ngoạm mất cái cổ này, có thể ảnh hưởng đến tính mạng!

    Người bị đạp lăn vào đống củi cũng không bị thương quá nặng, hắn ta bò dậy từ đống củi, vừa đứng thẳng thì đã cảm giác bên cạnh có thêm một người.

    Hắn sờ tay vào túi quần, lấy ra một con dao gọt trái cây, bật lưỡi dao lên, vung cánh tay về phía người bên cạnh.

    Lưỡi dao vạch ra đường cong sáng màu bạc trong bóng tối, Tinh Vân nghiêng đầu, thoát công kích.

    Đối phương đâm một phát không trúng, vừa chuẩn bị đâm tiếp cái thứ hai.

    Cơ thể Tinh Vân loạt hoạt di chuyển một cái, lại đến bên cạnh hắn ta, vung cây gỗ trong tay, đánh trúng cổ tay phải đổi phương.

    " Cạch"một tiếng, con dao sắc bén rơi khỏi tay đối phương xuống mặt đất.

    Chân Tinh Vân đá đến, trực tiếp đá con dao vào xó xỉnh.

    Ngay sau đó, Tinh Vân đá vào đầu gối bên phải của đối phương khiến hắn nửa quỳ trên mặt đất.

    Tiếp theo, đặt gậy gõ sang bên, một tay đè bả vai hắn ta, một tay nắm cánh tay, bẻ cong về sau.

    Gỡ khớp xương cánh tay hắn ta.

    P/s: Mỗi lần bão like toàn bộ chương truyện đã đăng, chương tiếp theo sẽ miễn phí. Cảm ơn sự ủng hộ của tất cả các bạn.

    Tuyển editor (yêu cầu đọc hiểu convert).

    Quyền lợi: Đọc miễn phí hơn 200 chương truyện edit Luận Tư Thế Phản Công: 333

    Cách liên hệ: Nhắn qua tường nhà EC (trên dembuon.vn).
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng mười 2020
  7. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng mười 2020
  8. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng mười 2020
  9. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
  10. EC.Bắc.Hà

    Bài viết:
    62
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng mười hai 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...