Tiểu Thuyết Hồi ức của thương gia - Tô sơn hải

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi tosonhai91, 29 Tháng năm 2020.

  1. tosonhai91

    Bài viết:
    0
    Chương 20 Chơi Lấy Tiếng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trần Sơn lấy lại bình tĩnh tay đưa lên đầu li bảo bối mà xoa xoa mái tóc, sau phút giây có chút ngại ngùng Trần Sơn tình cảm kéo li bảo bối lại đặt lên trán cô bé một nụ hôn, chúng cứ thể hiện tình cảm âu yếm bên nhau cho tới khi bộ phim kết thúc.

    Trời bỗng đổ mưa, hai đứa cùng nhau đi dưới cái ô nhỏ. Li bảo bối khép nép dưới thân hình vạm vỡ của Trần Sơn một cách lãng mạng dưới cơn mưa của thành phố sương mù. Cùng nhau hướng về chạm xe buýt, Li bảo bối dựa vào vai Trần Sơn mà thiếp đi đến khi tới nhà..

    Thời gian này hai đứa tràn ngập hạnh phúc, nhưng vẫn chưa công khai mối quan hệ. Buổi lễ khai giảng đứng trước học sinh toàn trường Trần Sơn đọc phát biểu.

    "Lan Anh anh trai bạn đẹp quá" Lan anh vẻ đắc ý "Mai mốt lớn tớ làm chị dâu của bạn được không".. ánh mắt Lan Anh hướng về phía anh trai của mình ngưỡng mộ..

    Sau buổi khai giảng Trần Sơn cùng Lộc Xiết dẫn em gái đi ăn chè,

    "Lộc hay rủ thêm Ngọc Huyền cùng đi"

    "Tao sợ gặp cô ấy con tim tao lại chết mất" Lộc đau khổ lên tiếng..

    "Anh Lộc tham ghê vừa mới đá chị Chung, quen sang chị Nga, bây giờ lại thích chị Huyền" Lan anh vẻ mặt ngây thơ trách móc.

    "Mấy người kia là thích thôi chứ anh không yêu, anh chỉ yêu Ngọc Huyền thôi" Tay Lộc khoác trên vai của Lan Anh vừa đi vừa nói chuyện. "Ừ mày rủ Huyền đi"

    Bốn đứa cùng nhau ngồi gần cổng trường "wow chị Huyền xinh quá" Lan anh vẻ ngưỡng mộ lên tiếng, Lộc cứ ngồi đó cặm cụi ăn mà trong lòng có chút khó tả.

    "Tao với Huyền đang hẹn hò" Lộc đang nhai trong miệng sặc sụa "Cái LOL gì thế"..

    "Ông thầy chùa cũng hẹn hò à" dù không vui nhưng không thể quá ích kỉ được đành miễn cưỡng chấp nhận

    "Chị là chị dâu của em ư" ánh mắt ngây thơ của em gái Trần Sơn. Nghe tới hai từ chị dâu mà mặt của Ngọc huyền dần trở nên ửng đỏ..

    "Li bảo bối em đừng ngại" khi vừa thốt ra câu đó Lộc lần nữa như không tin vào điều mình đã nghe. Ráng kiềm chế không thì sẽ sặc ra một lần nữa mất. Khi mấy đứa đi về Li bảo bối cùng Lan Anh đi chơi, Lộc với Trần Sơn cùng nhau về. Gần đây, Trần Sơn và Ngọc Huyền cứ kè kè bên nhau, từ trong lớp cho tới giờ giải lao, cả cái trường ai cũng đều biết mối quan hệ của hai đứa.

    Nhận được cuộc gọi từ Hoàng Huy. Trong quán bida Hoàng Huy đang phì phèo điếu thuốc luyện mấy đường cơ. "Mẹ ngoài khu vực cấp ba, bọn xã Thành Lộc đang vây lại tính chơi tao, may quen mấy ông anh ngoài thành phố không thì tao dính chấu rồi"... "

    Năm sau em sẽ chơi lớn, nắm khu đó với trong này". Lộc đang cầm cơ ngắm ngiá.

    "Nếu vậy qua năm tao với mày tập trung ra mà chơi lớn ngoài đó" Huy vẻ đắc ý cười cách nham hiểm.

    "Ừ.. mà.. Mấy nay có hai thằng đại ca cũ mới ra tù về, bọn nó đang tập hợp đàn em, lấy thanh thế của tao, mấy thằng thân tín bị đập bò lê, bò lết rồi" Lộc than ngắn thở dài nhìn sang Trần Sơn "Mày có ý gì không Sơn".

    Vẻ mặt đăm chiêu như Gia Cát Khổng Minh mà Trần Sơn đang suy nghĩ, "có thì có nhưng mày phải liều"... "

    Thôi bỏ đi".. Trần Sơn gạt phắt cái ý tưởng điên rồ đó, làm Lộc khó chịu nó chửi lớn. "ahihi, mày có phải bạn của tao không thằng chó.."

    "Tao lo cho an toàn của mày".. Trần Sơn biết vừa rồi mình lỡ lời.. "Muốn bắt cọp thì phải vào hang cọp, bọn nó hay ăn nhậu tại mấy quán ngay trung tâm, nếu mày liều thì một mình mày. Chờ bọn nó nhậu xong mà đập mấy thằng đại ca, đập thì phải tạo ra chút thương tích, mấy thằng đàn em biết tiếng tăm mày rồi sẽ chút sợ sệt. Nếu bọn nó chơi thì mày huy động đàn em ứng cứu.."

    Trước quán nhậu Lộc chạy xe tới chờ sẵn, sau lưng dắt nhị khúc, cầm theo hai viên gạch. Lộc ngồi trên xe ánh mắt hướng vào trong quán nhậu, nó nhếch mép cười. Trong đó hơn mười đứa đang ngồi mà ăn uống no say ầm cả quán, đám người bước ra nó tiến lại.

    "Ngồi chờ mấy đại ca lâu quá rồi đấy"

    Một kẻ vẻ đứng đầu hỏi "Mày là ai"

    "Chắc anh Hoàng chọc đi tù mới ra, không biết em.. em gọi là Lộc Xiết.."

    "À thì ra nhóc con miệng còn hôi sữa" rồi Hoàng chọc cười lớn, đám bên cạnh tỏ vẻ khinh thường.

    "Thằng nhóc con này tới xin anh chút số má" vừa nói mắt Lộc trợn ngược, lông mày nhíu lên, đằng đằng sát khí.. Nó cầm hai viên gạch tự đập vào đầu mình miệng hét lớn "em đi có một mình thôi". Nói rồi Lộc lấy ra cái nhị khúc mà đập tới đập lui, cứ nhằm tới hai đại ca mà đập, dù bị đánh trúng người vài cái nhưng do luyện võ từ bé nó đều chịu được. Cuối cùng hai đại ca nằm đó đầu be bết máu bất tỉnh nhân sự, đám đàn em bên cạnh thì nghe danh máu điên của Lộc tìm cách thoái lui..

    Ngay tối đó Trần Sơn đang bán tạp hóa cho mẹ, Lộc Xiết chạy tới "tao mới cầm nhị khúc đả thương hai anh em Hoàng Chọc, bọn đàn em nó dạt hết" Lộc hứng khởi khoe với Trần Sơn tại tạp hóa bà Mai Phương. Trần Sơn cũng bất ngờ khi thằng bạn lại máu điên như vậy.

    "Mày có tiền không" Trần Sơn nhìn qua Lộc mà hỏi "Nếu mày có tiền mày đi thăm hai ông kia, tới năn nỉ xin lỗi"

    Lộc bất ngờ, mới đánh người ta nhập viện giờ lại đi xin lỗi "Mày có bị làm sao không vậy".. Trần Sơn nhếch môi cười "Mày nghe tao, bọn nó sợ mày rồi nhưng để không mất uy thế nên sẽ tìm mọi cách mà chơi tới bến, mày tới xin lỗi người ta một câu, ngta có đường lùi, cảm thấy nở mày nở mặt. Sau vụ này có khi hai ông đó còn thân với mày nữa".

    "Nếu bọn nó không chịu làm hòa" Lộc hỏi tiếp

    "Thì lúc đó cứ vậy mày sẽ đấu với đám đó" Lộc nghe ra đắc ý gật gù..

    Đúng như Trần Sơn dự tính sau khi Lộc tới thăm và xin lỗi hai ông đại ca. Hai ông coi Lộc như trẻ ranh không chấp nhưng trong lòng thật sự sợ sự liều mạng của Lộc. Từ đó về sau hễ khi gặp chuyện Hoàng chọc và Lộc luôn cùng nhau giúp đỡ bảo vệ lợi ích của mình.

    * * *

    Năm lớp chín trôi qua cách yên ả, Trần Sơn vẫn tham gia kì thi Huyện và Tỉnh, đạt thành tích xuất sắc, lại được phóng sự của tỉnh đưa tin. Năm ngoái Trần Sơn vẫn cô đơn. Còn năm nay luôn tràn ngập tiếng cười, đang chìm đắm trong hơi men của hạnh phúc, hai đứa đôi khi cãi nhau, giận nhau đôi ba ngày của tuổi mới lớn.

    Sau khi tốt nghiệp cấp hai Trần Sơn đạt thủ khoa với số điểm tuyệt đối, Li bảo bối đạt số điểm tương đối cao, còn Lộc vừa đủ điểm.. Việc dạy võ Trần Sơn rút ít đi để có thời gian làm việc khác. Công việc làm ăn của Trần Sơn và Hoàng Huy ngày càng sa sút nên tụi nó bán điện thoại cầm chừng.

    Mấy năm buôn bán điện thoại cùng với buôn bán xe máy cũ Trần Sơn tiết kiệm được hơn 200tr. Trần Sơn nát óc suy nghĩ không biết đầu tư cái gì.. Lộc lên tiếng "Mày với ông anh họ của tao mở tiệm cầm đồ"
     
  2. tosonhai91

    Bài viết:
    0
    Chương 21 Đầu Tư Làm Ăn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    * * * "mày thấy sao"

    "Hơi nguy hiểm" Trần Sơn đắn đo suy nghĩ.

    "Mày yên tâm, bố tao đứng sau rồi, không liều sao làm phiền được thiên hạ"

    Nghe thấy bố Lộc đứng sau lưng hậu thuẫn Trần Sơn cũng có chút bớt lo lắng nếu mà được bố Lộc giúp thì còn gì mà hạnh phúc bằng, bố nó là dân máu mặt ở khu vực, hơn nữa Gia đình Lộc thương Trần Sơn như con nên đồng ý giấu bà Mai Phương giúp đỡ.

    Hè năm đó cái tiệm cầm đồ ngay trung tâm xã được mở, cầm điện thoại xe máy, đôi khi là cho vay lãi. Gần đây mạng internet phát triển, Trần Sơn cùng li bảo bối lấy đồ thời trang, Mỹ Phẩm.. Cứ chiều chiều hai đứa xà nẹo nhau đi giao hàng

    Ngày khai giảng tại trường cấp ba. Khi gặp li bảo bối, Trần Sơn bất thần nhìn người yêu của mình, Li bảo bối mặc áo dài trắng, đầy quyến rũ tôn lên vẻ đẹp của con gái Việt Nam. Từ phía sau Li bảo bối vòng lại ôm Trần Sơn một cách thật hạnh phúc..

    Ngày đầu khai giảng Trần Sơn được giới thiệu về thành tích học tập khủng của mình, bao ánh mắt nhìn lên Trần Sơn ngưỡng mộ bị thu hút bởi vẻ đẹp trai nam thần. Đứng trước toàn trường Trần Sơn lên tiếng đại diện cho học sinh sẽ luôn cố gắng học tập tốt theo đạo đức Chủ Tịch Hồ Chí Minh

    Nhận kết quả chia lớp, Trần Sơn vô lớp chuyên. Còn li bảo bối học khác lớp. Tối qua hai đứa bàn bạc kết thúc khai giảng sẽ cùng nhau ra thành phố giao hàng và tranh thủ hẹn hò.. Kết thúc khai giảng li bảo bối thay bộ áo dài, mặc chiếc quần zin bó sát, đi đôi guốc 7 phân, mặt trang điểm nhẹ.. nhìn có chút khiêu gợi. Đứng trước cổng trường chờ anh người yêu nam thần

    "Chờ anh lâu chưa bảo bối" Ngọc Huyền nở nụ cười đầu lắc lắc. "chờ anh đến già em cũng chờ" Liền sau đó Trần Sơn lấy nón bảo hiểm đội lên đầu của li bảo bối ân cần thắt quai nón. Một cách âu yếm, bao ánh mắt học sinh ngang qua ngưỡng mộ xen chút ghen tị nhìn hai đôi tiên đồng ngọc nữ, xứng đôi vừa lứa mà bàn tán

    "Anh người ta nhìn kìa em ngại" Ly bảo bối ngại ngùng hai đôi mắt long lanh lên nhìn Trần Sơn tỏ vẻ không cần.

    "Anh muốn cho mọi người biết, Ly bảo bối là của anh, để không một thằng con trai khác có thể bén mảng gần em được" Nghe được câu đó mặt li bảo bốt dần chuyển đỏ cùng vẻ mặt hạnh phúc nhìn Trần Sơn. Trên quãng đường li bảo bối ôm chặt Trần Sơn tràn đầy hạnh phúc

    Công việc giao hàng hơn chục bộ đồ và mỹ phẩm đã hoàn tất.. hai đứa cùng nhau ghé trung tâm thương mại hẹn hò. Tay trong tay đi hết các gian hàng để ngắm nhìn.. tới quầy bán vòng cổ "Li bảo bối, anh muốn tặng em" Trần Sơn lên tiếng.

    "Chỗ này mắc lắm, sang chỗ kia đi. Sau này trở thành thương gia thành đạt lúc đó tặng em kim cương cũng chưa muộn" li bảo bối nắm chặt tay Trần Sơn mà kéo đi, tới quầy lưu niệm, lựa tới lựa lui cũng lựa được cái vòng ưng ý. Cái vòng có giá 190k, mặt dây chuyền có hình hai con cá heo đang quấn vào nhau "Đây là Sơn bảo bối, đây là li bảo bối" hai đứa đứng nhìn nhau âu yếm. Trần Sơn nhẹ nhàng đưa tay nhéo má Li bảo bối và nói nhỏ "Anh Yêu Em"

    Khi hai đứa đã thấm mệt, Trần Sơn đi mua KFC và nước, đang đi bỗng quay lại nháy mắt hướng tới Ly bảo bối miệng dùng khẩu ngư A Y E, Li bảo bối mỉm cười đưa nắm đấm về phía Trần Sơn

    * * *

    "Từ khi về nước anh nhắn tin rủ em đi chơi tại sao li từ chối anh chứ" chàng trai vô tình thấy li từ xa, đi khe khẽ từ đằng sau bịt mắt Ngọc Huyền.

    "Anh Quân" lúc này chàng trai thả tay và lặp lại câu hỏi. "Từ khi về nước anh nhắn tin rủ em đi chơi tại sao li từ chối"

    "Em có người yêu rồi.. e là không tiện.. anh thông cảm cho em".. phía xa xa Trần Sơn nhìn thấy thanh niên đẹp trai anh tuấn, ngồi đối diện phía li bảo bối trong lòng đâm ra khó chịu. Trần Sơn từ từ bước tới ánh mắt hình viên đạn ném về phía người đàn ông kia..

    "Giới thiệu với anh Quân đây là người yêu em" Quân liếc Trần Sơn với anh mắt khinh thường.

    "Quân.. học bên Úc.. Tranh thủ về Việt Nam chơi, bạn thanh mai trúc mã của li" Quân dơ tay ra, không quên liếc Trần Sơn cách dò xét. Trần Sơn sở hữu nét đẹp vượt trội so với Quân, nhưng trên người Quân khoác lên bộ đồ hàng hiệu. Cùngsự trổ mã của người trưởng thành nhìn có chút gì đó gọi là cuốn hút.

    "Chào Anh.. Trần Sơn.. Bạn của li bảo bối" nghe cái chữ bảo bối trong lòng Quân có chút bực mình..

    "Thôi hai người ăn đi, anh có việc phải đi" sau câu nói đó ánh mắt Quân hướng về li tiếp tục cho Trần Sơn thấy mối quan hệ của hai người tốt như thế nào "Cuối tuần anh sẽ tới nhà em chào hỏi"..

    Trần Sơn có chút lo lắng "Bạn trai cũ em hả".. li đang uống coca có chút nghẹn nhẹ.. "không trước kia nhà anh ấy gần nhà ông nội em, bọn em đã chơi chung với nhau từ bé"

    "Ừ" Trần Sơn đăm chiêu có chút lo lắng

    "Anh ghen hả" Li liếc liếc về phía Trần Sơn chờ đáp án,

    "Không anh không ghen, sao anh có thể ghen được chứ"..

    "Anh yên tâm, Li bảo bối sẽ mãi là của anh"

    Hai đứa tay trong tay, hướng về phía rạp phim.. bộ phim cứ tiếp diễn.. Khi trên màn hình hai diễn viên chính đang trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào kiểu Pháp.. chả mấy chốc xiêm y của hai diễn viên đã được chút bỏ

    Cặp đôi mới lớn ngại ngùng theo dõi, trong người dâng lên cảm giác khó tả, những cảnh sắc dục khiến hai đôi trẻ tim đập như muốn phá tan lồng ngực.. Trần Sơn nắm chặt tay li bảo bối, trong người có chút gì đó dâng trào.. lấy hết can đảm, Trần Sơn hướng về phía Li bảo bối, đặt lên đôi môi li nụ hôn, có chút gì đó thẹn thùng mặt ửng đỏ, Li nhéo lên cánh tay của Trần Sơn.

    Mới đầu có chút thẹn thùng lâu dần đâm ra mạnh mẽ.. hai cái lưỡi đan xen quyện lẫn vào nhau, quên đi bộ phim đang chiếu.. cho tới khi hết giờ. Tình yêu của hai đứa cứ trôi một cách êm ả, yên bình của tuổi học trò mới lớn,

    * * *

    Chả mấy chốc Hoàng Huy đã tốt nghiệp cấp 3, thi đại học cao đẳng bị rớt đâm chán nản, buồn rầu. Đang cầm điếu thuốc nhìn lên trời than thân trách phận cảm thấy tương lai tăm tối mù mịt.

    Ngồi trước cửa nhà của mình cùng với Trần Sơn và Lộc tâm sự. Ba đứa chơi với nhau từ nhỏ, bao nhiêu kỉ niệm, đôi ba lần sống chết vì nha.. khi thấy người đàn anh của mình buồn hai đứa còn lại cũng chả vui vẻ là bao. Nhìn ông anh hơn mình hai tuổi than ngắn thở dài đầy lo lắng

    "Ông học mẹ Trung Cấp đi, bây giờ học máy tính cũng được, Học xong là tụi em lên chung" Trần Sơn góp ý. Lộc không nói gì ngồi đó lắng nghe..
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...