Thương Thương khôn lanh hết phần mình. Lúc tối, mình ôm bé ấy gửi cho mẹ nó, nó nằm im thin thít, không kêu không la. Sáng ra, nó tự rời khỏi mẹ, chạy vào trong nhà đòi ăn.
Hôm nay Thương Thương được phát cho bé cá to bằng nửa ngón tay cái. Vật vã hết phút, bé ấy cũng nuốt chửng được con mồi. Lúc ăn, bé ấy vẫn đưa mắt canh chừng mình. Thấy mình vừa đi ra xa là kêu la inh ỏi. Nhiều lúc muốn bỏ Thương Thương lại, cho bé ấy tự sống mà nghĩ lại thấy cũng tội. Thương Thương còn nhỏ quá. Chắc phải đợi bé ấy cứng cáp hơn một chút rồi mới thả em ấy về với đồng loại được.
Kể ra thì Thương Thương sống với mình cũng được một tuần rồi. Ngoài khoảng hay gây ồn ào ra thì bé ấy hoàn toàn dễ thương. Lỡ nuôi rồi, bỏ sớm quá thì em ấy buồn. Giờ mình vẫn còn là con freelancer rảnh rỗi, thôi thì nuôi em ấy để đỡ nhàn rỗi. Sau này có việc làm, mình sẽ cân nhắc việc ở trọ và ôm Thương Thương theo. Nhìn nó bám mình thấy tội nghiệp quá.
Hôm nay Thương Thương được phát cho bé cá to bằng nửa ngón tay cái. Vật vã hết phút, bé ấy cũng nuốt chửng được con mồi. Lúc ăn, bé ấy vẫn đưa mắt canh chừng mình. Thấy mình vừa đi ra xa là kêu la inh ỏi. Nhiều lúc muốn bỏ Thương Thương lại, cho bé ấy tự sống mà nghĩ lại thấy cũng tội. Thương Thương còn nhỏ quá. Chắc phải đợi bé ấy cứng cáp hơn một chút rồi mới thả em ấy về với đồng loại được.
Kể ra thì Thương Thương sống với mình cũng được một tuần rồi. Ngoài khoảng hay gây ồn ào ra thì bé ấy hoàn toàn dễ thương. Lỡ nuôi rồi, bỏ sớm quá thì em ấy buồn. Giờ mình vẫn còn là con freelancer rảnh rỗi, thôi thì nuôi em ấy để đỡ nhàn rỗi. Sau này có việc làm, mình sẽ cân nhắc việc ở trọ và ôm Thương Thương theo. Nhìn nó bám mình thấy tội nghiệp quá.