Ngủ đi em
Thức chi em khi Sài Gòn đã ngủ
Thức làm gì khi sương cũng đã tan
Em suy tư hay là em thương nhớ
Nhớ một người chưa từng nhớ em.
Ngủ đi em khi ngày mai thức giấc
Bình minh lên xua hết nỗi nhớ thương
Ngủ đi em cho thời gian không vội vã
Vết thương lòng rồi cũng sẽ hong khô.
Ngủ đi em đừng thức thêm nữa
Kẻo hao gầy vàng vọt tấm thân
Ngủ đi em người ta đâu hay biết
Em có mỏi mòn cũng chỉ hoài công.
Ngủ đi em để tâm hồn khép lại
Cửa sổ buồn em hé mở đêm đêm
Rồi ban sáng em hững hờ đóng chặt
Đến bao giờ mới có người nhớ thương
Ngủ đi em, à ơi ngủ đi em
Ta ru em trong đêm khuya tàn lụi
Ngủ đi em, thôi ngủ đi em
Ta ru em dẫu nắng đã lên vàng
Đông Tàn.
Thức chi em khi Sài Gòn đã ngủ
Thức làm gì khi sương cũng đã tan
Em suy tư hay là em thương nhớ
Nhớ một người chưa từng nhớ em.
Ngủ đi em khi ngày mai thức giấc
Bình minh lên xua hết nỗi nhớ thương
Ngủ đi em cho thời gian không vội vã
Vết thương lòng rồi cũng sẽ hong khô.
Ngủ đi em đừng thức thêm nữa
Kẻo hao gầy vàng vọt tấm thân
Ngủ đi em người ta đâu hay biết
Em có mỏi mòn cũng chỉ hoài công.
Ngủ đi em để tâm hồn khép lại
Cửa sổ buồn em hé mở đêm đêm
Rồi ban sáng em hững hờ đóng chặt
Đến bao giờ mới có người nhớ thương
Ngủ đi em, à ơi ngủ đi em
Ta ru em trong đêm khuya tàn lụi
Ngủ đi em, thôi ngủ đi em
Ta ru em dẫu nắng đã lên vàng
Đông Tàn.