Chiều nay, trời cao nguyên gió lộng, nắng trong, bầu trời xanh thơ không gợn một bóng mây ở tận cuối chân trời tít tắp nhưng lòng tôi thì lại ủ đầy men say của thuở tình đầu. Bao năm rồi không biết có nhớ nhau? Dã quỳ kia liệu có một lần thấy mình cô đơn, mong manh trước nắng? Tôi về đây kiếm tìm nỗi nhớ mơ hồ, đâu đó xa xôi là bóng dáng của một nàng thiếu nữ tóc quá bờ vai, đứng một mình, có phải cũng đứng chờ ai? (Gió cuối tháng). Mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những bài thơ tình buồn nhẹ nhàng nhưng rất tâm trạng vàlãng mạn sau đây, những lời lẽ rất êm ái nhưng lại ẩn chứa một nỗi buồn sâu thẳm, một chút cảm xúc, một chút cô đơn, một chút giận hờn nhưng là cả một bầu trời thương nhớ.. Cùng cảm nhận và giải tỏa cảm xúc qua những bài thơ tình buồn diệu vợi lãng mạn sau đây nhé, chúc các bạn vui vẻ bên những áng thơ tình buồn diệu vợi và lãng mạn hay!
Đông Tới Chưa? Bấm để xem Nắng đã phai rồi! Đông tới chưa? Bàn tay run khẽ, lạnh giao mùa Hàng cây lá rụng đìu hiu gió Dãy phố ai về lất phất mưa Khẽ rọi tầng mây tia nắng cũ Buồn vương mái ngói hạt sương thừa Nỗi nhớ niềm thương sao nói hết Chẳng biết đông này có giống xưa? Lá đợi xa cành giữa lặng im Núi non man mác bởi sương chìm Mây trùm mặt đất hư hao nắng Gió cuộn phương trời dáo dác chim Khách chẳng quê về đâu kẻ nhớ Thuyền không bến đỗ lấy ai tìm Thu qua đông tới hồn cô độc Mới nhận ra mình lạnh nhói tim! (Tuyết Trang) Còn nữa..
Chút Luyến Thương Mùa Hạ Bấm để xem Sao hồn tôi dùng dằng, không chớm hạ Khi tiếng ve đương giục giã sang hè? Con nắng đầu mùa lỡ cơn thiếp ngủ Gió phơn chiều đang gõ nhịp lê thê Sao thời gian bỗng im chìm từ ấy? – Thuở người đi bỏ lại điệu môi cười Đã nhiều năm không ngồi bên cửa lớp Sao lạ lùng ta cứ tuổi đôi mươi? Em nơi đâu? Có thấy mình đã Hạ? Có nghe chăng giọt lệ có linh hồn? Tôi lạc lõng những đêm dài hóa đá Kể khi người hẹn ước với hoàng hôn Thôi, chào nhé? Chiều vàng xưa kỷ niệm! Tiếng trống hững hờ buổi học chia tay Có gã khờ ngẩn ngơ theo nhịp guốc Nhặt mùi hương vương vai áo em gầy Thôi vĩnh biệt những miền trời đằm thắm Những mộng mơ, những ngày tháng êm đềm Xin từ giã cả một thời rạo rực, Quãng đường về là hình bóng rất em.. Tôi chỉ giữ những "dòng thư.. không gửi" Bởi dấu yêu đã tàn úa ngang trời! Cánh phượng hồng ai kết thành nỗi nhớ Nay đâu rồi mùa hạ của tôi ơi? (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Gửi Cố Nhân Bấm để xem Gởi đến cố nhân chút dại khờ Chút tình ngây dại thuở còn thơ Chút sầu luyến nhớ không gian dối Một chút thương thầm mãi ngu ngơ. Gởi đến cố nhân chút tình cờ Gặp nhau một chút ngỡ mộng mơ Cành hoa lan tím còn vương nhớ Một chút bơ vơ, chút hững hờ Gởi đến cho ai chút dỗi hờn Chút dòng lệ nhỏ, chút mưa tuôn Chút tình dang dở xa xưa đó Một chút bên người, chút cô đơn. Gởi đến cho ai chút ngóng chờ Chút gì day dứt, chút ngẩn ngơ Chút buồn, chút giận vô duyên cớ Một chút u hoài, một chút mơ.. (Tuyết Trang) Còn nữa..
Tôi Chợt Thấy Bấm để xem Tôi chợt thấy! Tôi như là sỏi đá Mãi đợi chờ ai đó một lần qua Khắc ghi sâu từng dấu bóng chim sa Rồi nhung nhớ sầu thương mòn mỏi đợi! Tôi chợt thấy! Tôi như nghìn đêm tối Đêm hững hờ vằng vặc bóng trăng soi Đếm thời gian, nhịp bước áng mây trôi Hình dung dáng người đi trong ảo mộng! Tôi chợt thấy! Tôi như cơn biển động Sóng cuộn tròn ôm ấp mối lương duyên Dẫu nghìn năm đầu sóng bạc không phiền Ve vuốt mãi dấu mòn in trên cát Tôi chợt thấy! Tôi như mùa nắng nhạt Nắng phai mờ rong ruổi giữa hoang sơ Nhớ hương xưa day dứt thuở vào mơ Mùa nắng hạ hong đời thân lữ thứ. (Tuyết Trang) Còn nữa..
Nhớ Nhung Bấm để xem Sợi gió hoàng hôn se sắt Đong đưa chiếc lá thu vàng Ai vừa đi ngang rất vội, Hay là giọt nắng vừa tan? Dịu dàng mùa thu ghé tới Đường chiều ánh mắt hư vô Trời xanh một màu rất thực Nhưng em thì quá mơ hồ Ta như gã khờ phiêu bạt Mải mê những phiến chân trần Lời thương dùng dằng không ngỏ Thu về rụng trắng ngoài sân Chợt nghe hương mùa xao xuyến Người giờ như áng mây trôi Có kẻ ngẩn ngơ ngồi hát Dường như lại nhớ nhung rồi.. (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Mộng Tan Bấm để xem Em vẫn bước gót trần in trên cát Ánh hoàng hôn rọi mãi bến sông xưa Kỉ niệm cũ nhạt phai còn một nửa Chốn tâm hồn lặng lẽ một nhành hoa Bến đợi chờ con thuyền vẫn lướt qua Trái tim buồn em mang giờ hóa đá Giọt tình nồng đơn sơ giờ hết cả Gom nhặt về em trả lại người xưa Nước dâng tràn kỉ niệm một mùa mưa Vài tiếng ếch vẳng nghe nơi hốc đá Ánh trăng tàn nhẹ buông như chiếc lá Lệ ưu sầu ướt đậm mặn mà rơi Mùa đông này ôm cái rét lạnh hơi Từng nhịp đập rụng rơi đầy băng giá Trái tim buồn trao anh hồn xa lạ Mối tình này sâu lắng sẽ tàn phai? Tấm chân tình ước vọng một ngày mai Tiếng sáo diều thiên thai chiều vẫn cất Anh ra đi một đường tình đã khép Mộng tan rồi khép lại một tình yêu. (Tuyết Trang) Còn nữa..
Mùi Hương Bấm để xem Rồi bất chợt lòng mưa như thác đổ Giữa canh khuya loang lổ những ánh đèn Đêm lấp loáng mắt thu vàng mấy độ Ướt mơ hồ một nỗi nhớ không tên. Tôi – lữ khách: Bước chân thời xa vắng, Đói mặt trời và khát những hồn trăng Em tôi ơi? Sao em chẳng nói rằng.. Hồn lạnh lẽo, nghìn chiều tan vô vọng. Là em thôi! Xin chớ là ngọn sóng; Chớ là mây, là gió, những ngàn xa: – Rong rêu là thân xác những mùa hoa; Sóng lay lắt sẽ chìm trong biển lớn. Tôi – lữ khách: Mắt vàng trăm thu chết Chỉ ước mơ một nỗi nhớ đời thường Mái tóc xanh xin chớ là xuân, hạ.. Để thơm hoài một thuở vẫn còn hương! (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Sắc Chiều Bấm để xem Hoàng hôn rưng rưng cảnh sắc chiều Nghiêng trời hoa trắng lạc hồn xiêu Thẫn thờ nét ngọc buồn tư lự Nắng chẳng hong vừa một tấm yêu. Mềm mại chiều vàng nhỏ lệ mây Nắng vương trên tóc đổ vai gầy Dấu in bóng lẻ dâng màu khói Chiều bạc hương phai nhạn lạc bầy. Tản mạn chiều buông lướt cánh đồng Mắt em dìu dịu khoảng mênh mông Đường xa bóng núi dài heo hút Triền giấc tìm nhau chạm chướng phong. Gom cả buổi chiều trải áng thơ Tiếng lòng day dứt thấy bơ vơ Tim khơi mực tím dòng tư tưởng Rơi giữa im lìm giọt lệ khô. Vài chiếc lá vàng nhẹ cuốn chân Ngó dải đời riêng lắm cơ trần Chiều quyện gió vỡ hồn ngơ ngẩn Buồn nhạt má hồng bước lữ nhân. (Tuyết Trang) Còn nữa..
Chông Chênh Miền Nhớ Bấm để xem Em ở nơi nào giữa hai lối mênh mông Mùa thu chơi vơi hay chân trời hạ đỏ Đêm cô đơn Hay bóng chiều nổi gió Sao bên nào thương nhớ cũng chênh vênh? Em lạc chốn nào khi thành phố buồn tênh? Để một gã khờ.. Cứ mải mê đi giữa bến bờ hư – thực.. Câu trả lời phải chăng trong những đêm dài thao thức? – Những giọt lệ đầy; * * *những ký ức xa xôi? Em ở nơi nào bên cạnh cuộc đời tôi? Và ai từng nói thu là mùa hò hẹn? Ôi những kẻ đã một thời thầm thương, nhớ lén Duyên nợ tan rồi Uất nghẹn một hoàng hôn.. (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..