Bạn được Ying Gui mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem

Admin

Nothing to lose.. your love to win..
Bài viết: 4165 Tìm chủ đề
21361 6,424

Dặn Mẹ​


Ngày mai con đi xa

Mẹ đừng buồn mẹ nhé

Chín tháng nhanh như mây

Trôi miên man đầu ngõ


Mẹ đừng rơi nước mắt

Đừng buồn lúc chiều buông

Đừng quên ngàn câu hát

Cho thềm nhà nở hoa


Con nhờ chim sơn ca

Hát ngoài vườn mỗi sớm

Nhờ nắng mai lan xa

Gội trên nguồn tóc rối


Mẹ hãy mua áo mới

Mặc thêm nhiều niềm vui

Và chong đèn mỗi tối

Đọc thêm nhiều dòng thơ


Đường phố luôn quá đông

Mẹ đi xe chậm nhé

Mẹ nhớ mang mũ áo

Kẻo đường về ướt mưa


Mẹ đừng thức đến khuya

Mẹ đừng ngồi bó gối

Khi ông bà chợp mắt

Mẹ cũng cùng ngủ đi


Còn hai cái răng khôn

Mẹ nhớ đi bác sỹ

Con đã thơm lên má

Ru lặng thầm bớt đau


Đêm ngàn muôn vì sao

Ngày rạng ngời nắng hé

Mẹ đừng buồn đừng nhớ

Con lúc nào cũng vui


Mẹ không cần lui cui

Âm thầm lau nước mắt

Con "ngoéo tay" với bố

Sẽ làm cho mẹ cười


Mẹ ơi những ngày xa

Là con thương mẹ nhất

Mẹ đặt tay lên tim

Có con đang ở đó


Như ngọt ngào cơn gió

Như nồng nàn cơn mưa

Với vạn ngàn nỗi nhớ

Mẹ dịu dàng trong con!


Đỗ Nhật Nam

g5mmOpc.jpg

Chia sẻ​


Thư dặn mẹ trước ngày du học trên đất Mỹ của Đỗ Nhật Nam. Khi sáng tác bài thơ này, Đỗ Nhật Nam đang là học sinh trường Saint Paul The Apostle ở bang Texas, Mỹ.

Ngày 1/9, Đỗ Nhật Nam lên đường sang Mỹ du học sau 3 tháng nghỉ hè ở Việt Nam. Trước ngày xa nhà, cậu bé viết những dòng xúc động gửi tặng mẹ mình. Trong kỳ nghỉ hè ở Việt Nam, Nhật Nam mở lớp dạy tiếng Anh miễn phí, và triển lãm tranh, ảnh cùng cậu bé Vũ Tuấn Kiệt để ủng hộ cho quỹ Bữa cơm có thịt.
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 667 Tìm chủ đề
Khi đọc "Dặn mẹ" của Đỗ Nhật Nam, mình thực sự thấy lòng lắng lại. Bài thơ giống như lời thủ thỉ, tâm tình của một đứa con chuẩn bị đi xa, vừa hồn nhiên vừa tha thiết, vừa làm người đọc xúc động lại vừa thấy một niềm an ủi ấm áp.

Điều chạm đến trái tim mình nhất là tình cảm của Nam dành cho mẹ: Không nói những điều to tát, không hứa hẹn những gì xa vời, mà chỉ gửi gắm qua những dặn dò rất đời thường – mẹ đi xe chậm thôi, nhớ mang áo mưa, đừng thức khuya, nhớ đi khám răng.. Những lời dặn nghe giản dị, nhưng ẩn trong đó là cả một bầu trời thương nhớ, quan tâm và biết ơn. Có lẽ chỉ những ai thật sự thương mẹ, nghĩ cho mẹ từng chút một thì mới viết ra được những câu chân thành đến thế.

Mình cũng thấy trong bài thơ, hình ảnh người mẹ hiện lên vừa quen thuộc vừa thân thương: Là người hay lo lắng, hay thức khuya, hay âm thầm lau nước mắt khi nhớ con. Và để an ủi mẹ, Nam không chỉ nhắc nhở bằng lời, mà còn hứa hẹn, còn "ngoéo tay với bố" để mẹ luôn mỉm cười. Đọc đến đó, mình chợt thấy lòng ấm áp – tình cảm gia đình hiện ra thật gần gũi, trong sáng và tràn đầy yêu thương.

Bài thơ còn làm mình nghĩ đến chính mình và mẹ mình. Ai rồi cũng có lúc đi xa, ai rồi cũng có khi mẹ ngồi lặng lẽ nhớ con. Nhưng điều quan trọng là tình thương ấy luôn hiện diện, dù ở bất cứ đâu. Đoạn cuối, Nam viết: "Mẹ đặt tay lên tim / Có con đang ở đó" – câu thơ ngắn mà xúc động vô cùng. Nó như một lời khẳng định: Khoảng cách địa lý không thể làm nhạt phai tình mẹ con, bởi tình cảm ấy đã nằm sẵn trong tim, trong máu, trong từng nhịp thở.

Với mình, "Dặn mẹ" không chỉ là một bài thơ viết cho riêng mẹ Đỗ Nhật Nam, mà còn là lời nhắn gửi thay cho bao người con đến mẹ mình: Những điều giản dị, thương yêu, quan tâm thường ngày. Đọc xong, tự nhiên mình thấy muốn gọi điện cho mẹ, muốn nói lời "con thương mẹ" – điều mà đôi khi ta hay ngại ngùng, chưa nói ra đủ.
 

Những người đang xem chủ đề này

Back