Bài viết: 66 



Bài thơ: Lời Mẹ Dặn Con Gái
Tác giả: Linhct - Nguyễn Mỹ Linh
Thể thơ: Năm chữ
(Nguồn ảnh: Internet)
Lời thơ:
Lời mẹ dặn con gái
Cuộc đời chỉ có một
Phải tìm, chọn người tốt
Từ rất nhiều chàng trai.
Điều đó chẳng gì sai
Khi con là con gái
Bởi quan trọng hạnh phúc
Của mình chẳng phải ai.
Học cho mình chữ "đừng"
Dứt khoát chớ lụy ai
Cuộc sống con nếm trải
Sẽ cho con những bài.
Đừng trông chờ người khác
Khi chân tay đủ đầy
Con có cả khối óc
Sao phải đi mượn vay?
Đừng cam chịu, bẽ bàng
Tròn mĩ từ "đảm đang"
Đôi vai con nặng gánh
Cũng cần được sẻ san.
Đừng lãng phí thời gian
Cho người không xứng đáng
Thanh xuân, thì hữu hạn
Cuộc sống lại vô cùng.
Học hiểu biết khôn ngoan
Đừng hi sinh mù quáng
Gặp cảnh cùng, chớ nản
Cũng đừng vội phàn nàn.
Tự nguyện vì con muốn
Dẫu cay đắng đủ đường
Chứ đừng vì ép uổng
Mà con chọn thê lương.
Khi sinh con, con gái
Mẹ biết sẽ thiệt thòi
Nhưng cuộc đời con ạ
Muốn sướng.. khổ phần ai?
Mong con trước nghịch cảnh
Vẫn lạc quan yêu đời
Sống an nhiên tự tại
Con cười lòng mẹ vui.
- Hết -
Tác giả: Linhct - Nguyễn Mỹ Linh
Thể thơ: Năm chữ

(Nguồn ảnh: Internet)
Lời thơ:
Lời mẹ dặn con gái
Cuộc đời chỉ có một
Phải tìm, chọn người tốt
Từ rất nhiều chàng trai.
Điều đó chẳng gì sai
Khi con là con gái
Bởi quan trọng hạnh phúc
Của mình chẳng phải ai.
Học cho mình chữ "đừng"
Dứt khoát chớ lụy ai
Cuộc sống con nếm trải
Sẽ cho con những bài.
Đừng trông chờ người khác
Khi chân tay đủ đầy
Con có cả khối óc
Sao phải đi mượn vay?
Đừng cam chịu, bẽ bàng
Tròn mĩ từ "đảm đang"
Đôi vai con nặng gánh
Cũng cần được sẻ san.
Đừng lãng phí thời gian
Cho người không xứng đáng
Thanh xuân, thì hữu hạn
Cuộc sống lại vô cùng.
Học hiểu biết khôn ngoan
Đừng hi sinh mù quáng
Gặp cảnh cùng, chớ nản
Cũng đừng vội phàn nàn.
Tự nguyện vì con muốn
Dẫu cay đắng đủ đường
Chứ đừng vì ép uổng
Mà con chọn thê lương.
Khi sinh con, con gái
Mẹ biết sẽ thiệt thòi
Nhưng cuộc đời con ạ
Muốn sướng.. khổ phần ai?
Mong con trước nghịch cảnh
Vẫn lạc quan yêu đời
Sống an nhiên tự tại
Con cười lòng mẹ vui.
- Hết -
Cảm nhận:
Mẹ luôn là người yêu thương con vô bờ bến, như vầng dương sáng chiếu soi đời con, nâng bước con đi trên từng chặng hành trình. Tuổi trẻ con có sự háo thắng, bồng bột của riêng mình mà đôi lúc không nghe lời mẹ dặn nhưng ai ơi hãy nhớ rằng mẹ là người từng trải, đã đi qua bao sương gió của cuộc đời, mẹ nhìn thấu thế thái nhân tình hơn chúng ta nhiều.
Bài thơ là một lời tâm tình yêu thương mẹ dành cho con gái. Mẹ mong người con luôn hạnh phúc vui vẻ trên đường đời. Trong chặng hành trình trưởng thành rồi sẽ đến lúc mỗi người chạm tay đến tình yêu, đến nửa kia của mình. Người mẹ luôn mong con hãy cẩn thận khi tìm nửa kia, tình yêu là chuyện cả đời không nên qua loa, vội vàng. Thế nhưng muôn sự ở đời không phải lúc nào cũng suôn sẻ, đôi khi ta sẽ chọn sai người và vương vấn mãi không thể dứt. Đau khổ trong tình yêu là điều không thể tránh khỏi nhưng "thanh xuân, thì hữu hạn" việc dành nó cho người không xứng đáng liệu có nên? Nâng được thì buông được, nếu bản thân cảm thấy hạnh phúc hãy tiếp tục duy trì, nếu bản thân trở nên do dự, ngập ngừng, tâm trạng lúc nào cũng khổ tâm thì nên dừng lại.
Sinh ra là con gái vốn dĩ luôn thiệt thòi, thế nhưng liệu chăng trăm việc đều như thế? Con gái có sắc vóc yêu kiều, có trí tuệ tinh anh, biết đối nhân xử thế.. có muôn vàn điều tuyệt diệu mà giới nữ chúng ta có thể tạo ra cho chính mình. Không ngừng nâng cấp bản thân, nương tựa đúng bờ vai để sống thật "an nhiên tự tại" như lời mẹ dặn nhé.