Chờ nhé, bé em Tặng em bé, con chú phi công Trần Quang Khải Những ồn ào... rồi sẽ qua Những lời sẻ chia... rồi thành xa Những tiếng khóc than...rồi cũng tắt Những người lớn lại bận rộn với vòng quay tất bật cuộc đời. Chỉ có bé con là ngơ ngác Chỉ có cây gậy chống trong đám tang là ngơ ngác Chỉ nước mắt rơi là ngơ ngác Biết lăn về đâu khi “gió” đã về trời. Bé con ơi, vịn vào mẹ đi nào và lớn nhanh lên nhé Giấc mơ đêm của em chắc có bố theo cùng Bố sẽ vỗ về bằng đôi bàn tay ấm Không nước biển nào làm lạnh bố đâu em. Ở chân trời rất xa Chắc bố sẽ bay trên đôi cánh mới Bằng đường bay đặc biệt Với tọa độ bay là cả trái tim cha... Em chờ nhé Sân ga mặt đất chờ nhé Bố sẽ gửi về cho em rất nhiều tình yêu Gửi đền em cả nụ hôn mà lần chia tay cuối bố lỡ vội vàng... Em chờ nhé Trạm không lưu chờ nhé Chuyến bay này dài như nỗi nhớ Bố vẫy em kìa, em gái nhỏ, thấy không em..