Review Truyện Hẹn Đẹp Như Mơ - Phỉ Ngã Tư Tồn

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Lộ Khiết Ngọc Trà, 16 Tháng tám 2021.

  1. [​IMG]

    Tác Phẩm: Hẹn Đẹp Như Mơ (Giai Kỳ Như Mộng)

    Tác giả: Phi Ngã Tư Tồn.

    Thể loại: Hiện đại, SE.

    Số chương: 28

    Tình trạng: Đã xuất bản.

    * * *​

    Giới thiệu:

    Câu chuyện "mềm tựa như nước, đẹp tựa như mơ" của Mạnh Hòa Bình, Vưu Giai Kỳ, Nguyễn Chính Đông đã trở lại một lần nữa trong lòng những độc giả yêu mến ngòi bút của Phỉ Ngã Tư Tồn.

    Hẹn đẹp như mơ (tên gốc là Giai Kỳ Như Mộng) là một tác phẩm đỉnh cao trong các sáng tác của Phỉ Ngã Tư Tồn, đã lấy đi nước mắt của biết bao độc giả.

    Câu chuyện bắt đầu bằng tình tiết Giai Kỳ gặp Chính Đông, rồi lần giở về quá khứ - về mối tình mà Giai Kỳ luôn giấu trong sâu thẳm trái tim – mối tình với Mạnh Hòa Bình. Có một thời, cô và Mạnh Hòa Bình cứ tưởng rằng chỉ cần yêu nhau, chỉ cần cố gắng thì sẽ có thể xóa đi mọi khoảng cách về giai cấp, gia đình.. Nhưng hóa ra không phải vậy, hóa ra sự kiên quyết, cố gắng ấy đã khiến Giai Kỳ mất nhiều hơn là được: Người cha hết lòng thương yêu đã không còn, người yêu cô – Mạnh Hòa Bình chịu khổ sở, bỏ lỡ tương lai vì cô.. Để giữ sự tôn nghiêm cho bản thân mình, Giai Kỳ lựa chọn ra đi.

    Cứ tưởng thời gian sẽ lặng lẽ trôi qua, có thể sống một cuộc đời bình thường qua ngày qua tháng, nhưng Nguyễn Chính Đông đã bước vào đời cô.

    Nếu Mạnh Hòa Bình ấm áp và dịu dàng bao nhiêu thì Nguyễn Chính Đông lạnh lùng, cao ngạo bấy nhiêu. Anh đến với Giai Kỳ, rồi lại chủ động rời xa cô. Đúng lúc đó, Mạnh Hòa Bình trở về. Giai Kỳ phát hiện Chính Đông và Hòa Bình có mối quan hệ thân thiết với nhau..

    Sau bao năm, Hòa Bình vẫn đợi chờ cô. Sau bao năm, tình cảm ấy vẫn chưa thôi cháy trong cô. Và cũng sau bao năm, đã có một Chính Đông xuất hiện trong cuộc đời cô

    * * *

    Có lẽ đến lúc này tôi viết bài review này đã là quá muộn, nhà xuất bản cũng đã ra truyện được một thời gian rất dài thì tôi giờ mới lặng lẽ ngồi giữa một đêm đông giá rét viết những lời review này. Đây là một câu chuyện tình buồn, một câu chuyện tình mang một kết thúc mở.

    Tôi đã đọc truyện đến mòn gáy, lật lật giở giở không biết bao nhiêu lần, lần nào cũng khóc! Ám ảnh! Không giống như sự ám ảnh day dứt như trong truyện Tân Di Ổ, mà là sự đau lòng, đau cho từng nhân vật, đau!

    Hòa Bình, Giai Kỳ, Chính Đông, ba nhân vật, số phận của họ đan vào nhau. Họ yêu thương nhau, nhường nhịn, nhưng cũng đầy chấp nhất, vì mong muốn đối phương hạnh phúc mà làm tổn thương chính bản thân mình. Ai cũng có một mối tình đầu để nhớ.. Ai cũng có một tình yêu khắc cốt ghi tâm..

    Mạnh Hòa Bình, anh là mối tình đầu, là hoài niệm của Giai Kỳ. Anh đại diện cho tình yêu một thời mãnh liệt và đau khổ, liên quan đến sự tự trọng của cha con Giai Kỳ. Hòa Bình cùng Giai Kỳ đã cùng hẹn ước xây dựng một ngôi nhà trong mơ của họ. Đã có lúc Giai Kỳ chênh vênh trong mối tình với Chính Đông, đã có lúc cô mệt mỏi, đã có lúc cô tìm đến ngôi "nhà" đó. Giai Kỳ cũng như biết bao cô gái khác, tình yêu không thể nói bỏ là có thể bỏ, không thể nói hết là có thể hết. Cũng như Mạnh Hòa Bình đã nói: "Em đừng cho rằng anh đợi em, là do anh chưa gặp được một người tốt thôi – nếu thật sự gặp được, làm gì có chuyện đợi em. Nhưng Vưu Giai Kỳ, nhiều năm nay anh tìm mãi, vẫn không thể tìm được người thứ hai như em".

    Dao động, luyến tiếc, nhưng rồi cuối cùng Giai Kỳ cũng nhận ra được tình cảm của Chính Đông. Không ồn ào, không mãnh liệt, mà lại rất sâu sắc, luôn luôn chở che cho cô. Anh hiểu cô, hiểu nơi nào là "nhà" của cô. Nếu như Mạnh Hòa Bình cho rằng 'nhà' là ngôi nhà trong mơ Hòa Bình với cô từng hẹn ước, thì Chính Đông lại coi nơi ở của cô với bố trong bao năm là 'nhà'. Nét chữ anh mạnh mẽ lưu loát: "Giai Kỳ, cuối cùng anh đã đợi được em về nhà".

    Chính Đông – Giai Kỳ, tình yêu như hoa như mộng, phảng phất như pháo hoa trên bầu trời, rất đẹp nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc. Có đẹp như thế mới khiến cho người ta khắc cốt ghi tâm, nhớ trọn cả một đời.

    Chính Đông – Giai Kỳ, tình yêu như trò chơi đuổi bắt, đến khi Giai Kỳ nhận ra thì Chính Đông đã không còn đợi được nữa. Thật ra, anh luôn ở đó, từ đầu đến cuối anh đều ở nơi đó, chỉ cần cô quay đầu lại, cô sẽ có thể nhìn thấy anh. Anh luôn đợi cô.

    Chính Đông luôn nghĩ Giai Kỳ đã không kịp yêu anh, nhưng.. cô đã yêu, giống như anh yêu cô, toàn tâm toàn ý, dùng toàn bộ sức lực để yêu anh.. Nhưng anh cũng đã không còn cơ hội để biết được điều ấy. "Qua thời gian lâu như vậy, cô mới biết, hóa ra đã sớm từ thời khắc đó, cô gặp được anh". Anh nói: "Kiếp này anh không thể, cho nên, kiếp sau anh nhất định sẽ đợi em, anh đợi em sớm hơn tất cả những người khác, gặp em sớm hơn một chút." Cô lại không thể nói, thật ra cô đã gặp anh, trong lúc anh đợi cô, cô đã thật sự yêu anh.

    * * *

    Nhiều năm nay, cô dùng khoảng thời gian rất dài rất dài mới học được kết thúc, mới học được bắt đầu yêu lại một người. Nhưng anh lại không thể ở đó, anh lại không có thời gian cho cô.

    Chính Đông – Giai Kỳ, lời hứa tình yêu trăm năm không đổi. Anh và cô giao hẹn một trăm năm, cô sẽ không thay đổi, cô sẽ nhớ mãi, nhớ mãi, một trăm năm. Cô sẽ nhớ mãi.. Một trăm năm của anh và cô.

    Như ai đó đã nói, tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở. Đau xót ăn mòn trái tim con người.

    Cứ như thế, những nhân vật Hòa Bình, Giai Kỳ, Chính Đông cứ xoay vòng quanh đầu tôi, rồi một ngày tôi chợt phát hiện ra rằng, họ đã đi sâu vào trong trái tim mình.

    "Tình mềm tựa nước

    Hẹn đẹp như mơ"​

    Một câu chuyện đẹp, đẹp đến đau lòng!

    Tạm biệt, tạm biệt Chính Đông của tôi, tạm biệt Giai Kỳ, tạm biệt Hòa Bình.

    * * *
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng hai 2020
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...