HOT Những lần gặp ma trong đời của tôi

Thảo luận trong 'Trà Đá - Tán Gẫu' bắt đầu bởi Hương JY, 23 Tháng mười hai 2019.

  1. Hương JY yêu tiền , yêu tiền , yêu tiền, yêu tiền

    Bài viết:
    69
    Từ nhỏ đến lớn em chưa biết ma là gì cả, cứ nghe các ông các bà kể mà rợn hết cả người. Rồi cả những hôm đi bói nữa chứ, hồn nhập vào người ngồi cạnh mà em đơ luôn, xong họ nói đúng y hệt những gì đang diễn ra trong nhà em luôn ạ, thế mà lúc đó nhập vào em thì.. muốn thử cảm giác đó ra sao nhưng cũng sợ.

    Có bác nào ở đây nhìn thấy ma hay bị dọa chưa ạ?

    [​IMG]

    Nếu rồi hãy kể lại chuyện ấy cho mọi người cùng nghe Bạn nhé.
     
    pvknm, Conmachetoan, chiqudoll21 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 6 Tháng bảy 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. Như quỳnh búp bê Truyện hay

    Bài viết:
    0
    Ma nhiều người không tin đâu nhưng với mình nó có đấy nhưng nói chung mình k sợ
     
    Guava, Hương JYNhậtNguyệt thích bài này.
  4. Sói

    Bài viết:
    314
    Kể đi em, hóng *bafu 20*
     
    Hương JY thích bài này.
  5. Muối Đặt tên Muối mong răng mình cũng mặn mòi như thế

    Bài viết:
    296
    Tui có gặp một lần rồi thì phải. Hồi đó nhà tui làm bánh đa nên thường làm từ sớm rồi mang ra phơi (Lúc đó phơi ngoài đường). Hôm đấy tự nhiên tui dậy sớm, mà chẳng có gì làm nên đi phơi bánh với ông ngoại. Lúc đó khoảng 4 giờ sáng, đoạn đường tui đi phơi đối diện với một đoạn đường khác cách một dòng sông nhỏ. Thì ở bụi tre đường bên kia (nó nhỏ thôi chứ không to) có cái bóng trắng đứng đó. Lúc đầu tui nghĩ nhìn nhầm là mảnh vải trắng gì đó nhưng quay lại nhìn kĩ thì thấy rõ từ đầu đến chân luôn, chân hơi mờ mờ, tất nhiên là không rõ mặt mũi rồi. Nói chung là cái bóng trắng nó cứ đứng đấy thôi, sáng nó mờ mờ dần rồi mất luôn.

    Thật ra tui sợ lắm, nhưng đi với ông nên đỡ, mà cái bóng đấy cũng không làm gì tui. Đi phơi nhiều lần nên thấy được chứ không phải tui đứng đấy xem xem đến sáng nó có mất hay không đâu. Khá là có thiện cảm với mấy cái bóng như vậy.. *bafu 39*
     
  6. Hương JY yêu tiền , yêu tiền , yêu tiền, yêu tiền

    Bài viết:
    69
    Chậc chậc.. huynh đài vã quá rồi :))
     
    rùa cạnNgân Thủy Tỷ thích bài này.
  7. Hương JY yêu tiền , yêu tiền , yêu tiền, yêu tiền

    Bài viết:
    69
    Em thì khác. Bình thường ngủ thì vẫn hay bật đèn (ý đèn ngủ, ánh sáng mờ mờ ảo ảo) lại thêm thói quen đóng cửa phòng. Hôm đấy đặt lưng nằm xuống không tài nào ngủ nổi, cứ nằm im nhìm chằm chằm trần nhà, được một lúc thì mắt bắt đầu dim dim. Quay lưng hướng nhìn ra cửa chợt thấy một bóng đen phụ nữ từ bên ngoài mở cửa bước vào phòng rồi quay lưng đóng cửa cái rầm. Tưởng mẹ nên em còn chào cơ (vì bình thường bố ngáy to quá, mẹ sang phòng em ngủ ké), ai ngờ quay lưng nằm rịch vào đến lúc mở mắt to ra nhìn quanh phòng thì chẳng thấy ai. Thấy cũng sợ mà thôi cũng kệ, nằm xuống ngủ tiếp. Sáng hôm sau kể bà nghe thì bà bảo dáng phụ nữ thì chắc chỉ có cô về thăm nhà thăm cửa thôi.
     
  8. Tina nắng

    Bài viết:
    15
    Ma à? Trước đây khi còn là trẻ con thứ mình sợ nhất là ma. Nhưng mà bây giờ mình cảm thấy ma chẳng có gì đáng sợ cả, cái đáng sợ nhất trên đời chính là con người. Người chết rồi thì sợ gì chứ, nên sợ là người còn sống kia kìa hihi.

    Ma người tin nói có thì là nó có. Người không tin nói không có thì nó lại chẳng tồn tại.

    Nhưng đối với người hay "gặp" ma như mình thì mình nói có. Nếu như các bạn đang ngủ giữa đêm bỗng tỉnh dậy thấy có một người đàn ông đứng trước đầu giường của mình các bạn sẽ có cảm giác gì? Hay bạn đến nhà dì chơi, rồi vào phòng đặt lưng xuống giường nhắm mắt định ngủ trưa một giấc. Bỗng có người đứng trước cửa phòng đuổi bạn ra không cho bạn ngủ thì lúc ấy bạn sẽ làm gì?
     
  9. Thật sự lúc nhỏ mình cũng không tin là có ma đâu. Nhưng đôi khi sẽ nghe ông, bà hay các bác kể là những người yếu vía sẽ thấy được ma. Lúc đầu chỉ nghe cho vui thôi. Nhưng khoảng năm mình học cấp 2, đường nhà mình có đám ma. Mà không chỉ 1 đám mà cả 3 đám bao xung quanh nhà luôn. Đối diện vừa có người chết thì ngay tối hôm đó ông hàng xóm bên nhà mình bị đột quỵ mà mất, rồi khoảng chiều hôm sau là bác nhà bên cạnh bệnh mà mất. Bác ấy bị bệnh lâu rồi nên mất thì không có gì ngạc nhiên nhưng hai người còn lại thì ra đi rất đột ngột không biết là thế nào. Mà trong mấy ngày đó mình phải đi học thêm buổi tối đến 9 giờ mới về. Mỗi lần đi qua đám ma đều cảm thấy ớn lạnh cả lên. Mình cũng không suy nghĩ gì nhiều chỉ nghĩ buổi tối trời lạnh nên mới thấy như vậy.

    Nhưng bạn biết gì không? Tuần đó ba mẹ mình đi vắng, nhà không có ai, mình thì ở nhà một mình quen rồi nên cũng chẳng cảm thấy gì. Cứ giống như mấy lần trước. Đi học thêm về, tự nấu vài món, ăn tối sau đó tắm rửa học bài. Cứ thế đến khi đi ngủ. Mình là một đứa khó ngủ, phải thật tối mình mới ngủ được, hơn nữa lại còn gan lớn chẳng sợ gì. Cho nên mình tắt hết đèn, cả nhà tối om, chỉ còn nghe tiếng đọc kinh bên nhà đám ma vang lại.

    Thế rồi mình đắp chăn ngủ, nhưng trong đêm đó mình đang ngủ lại nghe có tiếng người gọi, cứ ai đó đang gọi tên mình, rồi trong bếp thì có tiếng 'lục đục' 'lục đục' giống như ai đó đang lục đồ ăn vậy. Mình thấy lạ nên mở cửa phòng đi ra coi thử, trên tay còn cầm điện thoại, đã bấm số sẵn rồi, bởi cứ nghĩ nhà có trộm. Nhưng không, không có ai trong bếp cả, mà cái nồi ở trên bếp cứ lật qua lật lại, không biết như thế nào. Sau đó mình lại gần rồi đặt tay lên nồi, cái nồi đứng yên, giọng gọi cũng không còn nữa. Mình cũng không để ý, lại vào phòng tiếp. Nhưng khi mình vừa bắt đầu ngủ thì lại có tiếng gọi. Mình lại mở cửa phòng nhưng vừa ra khỏi cửa thì lại không nghe thấy nữa. Tối đó mình bị làm phiền đến thức trắng cả đêm.

    Vào sáng hôm sau mình không còn nghe nữa. Mình không thấy sợ nhưng mất ngủ làm tâm trạng mình rất khó chịu. Cầm điện thoại gọi cho ông anh họ, kể hết cho anh ấy nghe, rồi anh ấy bảo: "Tối anh về nhà em ngủ." Mình nói không cần, chắc không sao đâu nhưng anh ấy rất lo lắng kiên quyết không thay đổi, mình cũng đành chịu.

    Tối hôm sau mình cũng như mọi ngày, nhưng có anh họ ngủ chung. Mình ngủ trên giường còn anh ấy ngủ ở giường bên cạnh (phòng mình đặt hai chiếc giường) anh ấy bảo ngủ đi để anh căn cho. Thế là tối đó không còn nghe thấy tiếng nữa.

    Mình thấy vậy chắc không sao nữa nên khuyên anh ấy đi về, nhưng tối ngày tiếp theo không có anh ấy ở bên cạnh thì mình lại tiếp tục nghe thấy tiếng gọi, còn nằm mơ thấy mấy bác hàng xóm nữa.

    Cho nên ngay buổi sáng mình gọi ngay ông anh họ về, quả thật anh ấy vừa ở cạnh thì mấy tiếng gọi liền biến mất, mình cũng ngủ ngon ơi là ngon.

    Chuyện đó cứ kéo dài đến khi hết đám ma.

    Quả là một trải nghiệm để đời1
     
  10. lụm ve chai Trôi dạt trên biển vô bờ những ngày giông bão

    Bài viết:
    8
    Ma giống như tôi, giống bạn, hoặc giống ai đó, có thể không giống ai cả. Chỉ cần bạn đừng để hình dáng nó trong lòng thì sẽ không biết ma ra sao cả. *qobe 35*
     
    Hương JYNhậtNguyệt thích bài này.
  11. bichngocngocbich

    Bài viết:
    1
    Ngày xưa bà kể: Khi bà còn trẻ cái thời mà còn bận quần đáy nem, áo vải. Xa xa mới có một cái nhà ẩn hiện trong các khu vườn, không có nhà vệ sinh, đi đại tiện thường hay ra vườn đào lổ.

    Một hôm vào lúc nửa đêm bà đau bụng muốn đi ngoài nhưng giờ này khuya quá, cảm giác sợ sợ không muốn đi trằn nhưng nằm trọc không ngủ được thế là bà bấm bụng sách cái len đi ra vườn, trong màn đêm vắng lặng, khu vườn in bóng những cái cây cổ thụ dưới ánh trăng như bóng của những con quáy vật với hình thù kì dị, chỉ còn đọng lại tiếng côn trùng, tiếng gió nhẹ khiến các tản lá lắc lư như quáy vật đang chuyển mình, hơi gió làm bà lạnh cả sóng lưng buốc lên đến tóc, đảo cặp mắt nhìn xung quanh khu vườn như muốn tìm xem có chuyện gì đang xảy ra, nhưng đáp lại bà là tiếng gió cười khúc khích với cây phát ra âm thành ghê rợn như muốn xua đuổi tất cả những ai xâm nhập khu vườn, bà chân trước đứng lại nhưng chân sau lại muốn chạy khỏi nơi này, nhưng vì con người ta không thể cải lại lệnh lớn nhất trong đời nên bà bấm bụng đào lổ, trong lúc lúi húi thì linh cảm có gì đó không ổn từ đằng xa ẩn trong bóng đêm bổng xuất hiện một cô gái rất đẹp với áo dài đỏ, quần trắng, tóc dài ngan vai dưới ánh trăng huyền ảo lúc ẩn lúc hiện. Bà thầm nghỉ con gái nhà ai đẹp quá mà giờ này đi đâu trong vườn?

    Nhưng sao cô gái cứ ngày càng gần bà vậy, một cảm giác lạnh chạy dọc từ đỉnh đầu xuống ngón chân, ánh sáng lên lỏi chiếu qua kẻ lá rọi vào cô gái khiến bà nhìn rất rỏ khuôn mặt xanh như tàu lá của cô gái, nhìn xuống chân thì trời ơi, cô gái đi trên mặt đất, cô ấy đang bay, cô ấy không đi bằng chân. Không còn nghỉ ngợi gì nửa bà một tay kéo quần tay cuộc dây và đâm đầu chạy, không biết chạy về đâu, vừa chạy ngoái đầu nhìn lạy sau lưng thì cô gái với cái mặt xanh lè đôi mắt đỏ ngầu đang cố với tay chụp bà, bà cứ chạy với tất cả sức lực còn lại cứ chạy, chạy. Miệng bà cứng lại không còn phát ra được tiếng kêu nào bà cứ chạy trong vô thưc đến khi không còn biết gì nửa bà ngả khụy bên kệ thịt ven đường. Người đi đường phát hiện bà và đưa bà về nhà từ đó bà bệnh rất nặng hay mê sản, người như vô hồn, miệng lẩm bẩm những gì nghe đáng sợ. Cả nhà ai cũng lo lắng rước thầy về cúng, thuốc than tận tình chửa trị và bà tôi cũng dần bình phục. Bà nói đó là con tin nếu nó chụp được bà hoặc bà là lên thì có lẻ bà đả chết.

    Từ đó về sau không một ai dám ra vườn vào lúc ban đêm, khi trời buôn tối khu vườn trở thành vùn cấm địa như thách thức bất kì ai muốn xâm nhập

    Câu chuyện có thật trong cuộc đời bà tôi, đả qua rất nhiều năm rồi mà khiến tôi luôn ám ảnh đến bây giờ mỗi khi nhắc lại.
     
    Admin, Hương JY, jenykhuong1 người nữa thích bài này.
    Last edited by a moderator: 23 Tháng năm 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...