Welcome! You have been invited by ĐỜI SỐNG to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 139: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (17)

[HIDE-THANKS]
9yIvi0t.jpg


"Sắp đến rồi."

Aike nhìn về phía hai nam nhân kia, nhàn nhạt trả lời, màu đen trong mắt như màn đêm u ám thâm trầm.

"Tê.. tê.."

Lỗ tai Kasija giật giật, cánh tay ôm chặt Aike, sau đó quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.

Cách đó không xa, trên cành cây có mọt con rắn lớn cực kỳ quen mắt, đang phun lưỡi nhìn bọn họ, trong đêm đen, đôi dựng đồng* dường như tỏa ra ánh sáng xanh, phá lệ rõ ràng, không khỏi làm người lạnh run, nhưng nó liền như vậy không nhúc nhích nhìn bọn họ, chậm chạp không dám tiến lên.

* dựng đồng: Con ngươi có một sọc đen ở giữa, thường là mắt thú.

Giống như đang kiêng kị bọn họ, nhưng tựa hồ lại vì bọn họ xông vào lãnh địa của nó khiến nó trở nên đề phòng.

Kasija cau mày, cũng không để con rắn này trong mắt, ngược lại quay đầu nhìn cảnh vật chung quanh, hết thảy đều có cảm giác mạc danh quen thuộc, sau đó, như là nghĩ tới cái gì, nàng dựa gần vào mặt Aike, ngữ khí khẳng định: "Aike, chàng lại lạc đường."

Bước chân Aike cứng lại, thực mau lại khôi phục tốc độ trầm ổn, sắc mặt hắn nhàn nhạt, thanh âm không có một tia biến hóa, vô cùng bình tĩnh: "Không có lạc đường."

Nàng ôm chặt cổ hắn, ý bảo hắn nhìn về phía sau: "Nhìn thấy con rắn kia không, chúng ta vừa gặp qua nó.. Aike, chàng lạc đường, chúng ta lại vòng lại chỗ cũ.. Ai, Aike, ánh mắt chàng không cần hung như vậy a.. Nó đều bị chàng dọa bỏ chạy."

Aike thu hồi ánh mắt, ngữ khí nhàn nhạt: "Rắn đều biết bò, là nó một đường đi theo chúng ta, không phải ta lạc đường."

Ngữ khí hắn thật nghiêm túc, nếu không phải cảnh sắc chung quanh quen mắt như thế, cùng với nghĩ tới tiền án của Aike, bằng biểu tình nghiêm túc như vậy của hắn, nói không chừng Kasija sẽ tin hắn.

Nhưng mà, Kasija cũng không tiếp tục vạch trần hắn, mà gật đầu, tán đồng ừ một tiếng.

Lúc hắn còn chưa đi được vài bước, hắn nghe thấy nàng ở bên tai hắn lẩm bẩm tự nói: "Đợi lát nữa không cần giết hết tất cả bọn họ, không ai mang chúng ta ra ngoài thì phiền toái lắm."

"A.. Aike, chàng làm gì đánh mông ta!"

Hai người vùi đầu bận rộn bên đống lửa đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện, bọn họ lập tức buông đồ vật trong tay, cầm lấy vũ khí bên người, cảnh giác nhìn về phía trước.

Aike không nhanh không chậm cõng Kasija đi ra từ bóng đêm, sau đó, nhờ ánh lửa, hai nam nhân kia mới thấy rõ thì ra là hai người tay trói gà không chặt, buông cảnh giác xuống, có lẽ khuôn mặt của Aike cùng Kasija quá có tính lừa gạt, một người trong đó thậm chí còn nhiệt tình đi tới hỏi: "Các người lạc đường sao? Mỗi lần chúng ta đến đây săn thú, luôn gặp được mấy người lạc đường."

Aike lạnh lùng liếc người đang nói chuyện một cái, đang muốn trả lời không phải, nhưng Kasija giành trước một bước cười nói: "Ta cùng ca ca lạc đường, chúng ta có thể đi theo các ngươi không?"

Sắc mặt Aike trầm xuống một chút, hắn lạnh lùng nhìn về phía nam nhân kia.

Thần kinh nam nhân kia còn rất thô, cũng không chú ý tới tầm mắt không vui của Aike, ngược lại gãi gãi đầu, tựa hồ có chút ngượng ngùng, rốt cuộc đây là lần đầu tiên có người xinh đẹp như vậy nói chuyện với hắn, vì thế hắn vội vàng đáp: "Đương nhiên có thể! Chúng ta tới đây rất nhiều lần, rất quen thuộc địa hình ở đây. A, Lý Lâm, ngươi làm gì?"

Nam nhân vẫn luôn im lặng bên cạnh nhưng thật ra còn có vài phần cảnh giác, hắn kéo nam nhân vẫn luôn lải nhải kia về phía sau, cũng không trả lời, mà giơ súng trong tay về phía bọn họ, ngữ khí nghiêm khắc: "Nói! Các ngươi rốt cuộc từ đâu tới!"[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 140: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (18)

[HIDE-THANKS]
K7wnIBm.png


Nam nhân phía sau kia cảm thấy bọn họ hẳn không phải là người xấu, đang định biện giả vì bọn họ, nhưng còn không kịp lên tiếng, Lý Lâm cau mày, giơ súng, cao độ cảnh giác nhìn Aike, quát lớn: "Trên giày của ngươi không dính chút bùn đất nào, hơn nữa nhìn qua cũng không chật vật, không giống với những người lạc đường lúc trước! Các ngươi rốt cuộc là ai?"

Bị súng chỉ vào, Aike vẫn bình tĩnh như cũ mà đứng ở kia, căn bản không chút để ý, sau lưng truyền đến tiếng cười quỷ dị của Kasija, ở trong không khí trầm tịch càng thêm rõ ràng: "Ngươi hỏi.. chúng ta là ai a.."

Ngay trong nháy mắt kia, Lý Lâm còn chưa phản ứng lại, Kasija không biết từ khi nào đã xuống khỏi lưng Aike, đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn, theo sau, súng trong tay hắn bị Kasija đoạt mất.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Kasija mang theo cao ngạo, khóe môi nhẹ cong, nhìn hắn không ngừng lui về sau, trên tay nhẹ nhàng động, một phát súng bắn vào đầu gối Lý Lâm.

"..."

Lý Lâm quỳ gối, ánh mắt nhìn về phía nàng tràn ngập sợ hãi: "Ngươi là quỷ hút máu!"

Tốc độ như vậy người bình thường căn bản không có được.

Kasija cười, thưởng thức súng trên tay, ngón tay tái nhợt linh hoạt xuyên qua cò súng, có vẻ dị thường yêu mị, giày cao gót đạp lên bùn đất mềm xốp, tạo ra từng dấu ấn nhợt nhạt, nàng từng bước một đi về phía hắn, ánh mắt nhìn hắn lạnh như băng.

Cả người Lý Lâm run run, động cũng không dám động, quỳ gối tại chỗ thở dốc.

Kasija đi đến trước mặt hắn, ngồi xổm xuống nhìn biểu tình sợ hãi của hắn: "Giả vờ vô tri thật tốt a.. vốn có thể lưu một cái mạng.."

Đột nhiên Kasija một ngụm cắn cổ hắn, hắn còn không kịp lên tiếng, ánh mắt liền bắt đầu trở nên lỗ trống, cuối cùng trên mặt không còn chút huyết sắc nào.

Ngay khi Kasija đoạt lấy súng của Lý Lâm, Aike đã trực tiếp đến trước mặt nam nhân còn lại, đồng tử đen nhánh tản ra vầng sáng màu bạc, đối diện mắt hắn ta, bình tĩnh nói: "Mang chúng ta ra ngoài, lúc sau, ngươi sẽ quên hết chuyện đã phát sinh hôm nay."

Nam nhân ngơ ngẩn đứng đó, ánh mắt dại ra, trả lời: "Vâng."

Ngay sau đó, hắn đi về hướng Kasija, Kasija thấy hắn lại đây, đứng lên, một phen câu lấy cổ hắn, kéo đầu hắn xuống, ngay sau đó hôn lên môi hắn, truyền máu trong miệng qua.

Một nụ hôn kết thúc, Kasija liếm liếm máu còn dính trên môi, đôi mắt đen nhánh sáng lên: "Aike, ta còn nhớ rõ để lại một ngụm cho chàng."

Aike cười cười, xoa đầu nàng, nói: "Ngoan."

Người trong lều tựa hồ chờ thật lâu cũng không thấy đồ ăn nấu xong, bọn họ dùng sức xốc cửa lều lên, có người ngoài miệng còn hùng hùng hổ hổ: "Lý Lâm! Có còn muốn tiền lương hay không? Không muốn thì.. a.. Các ngươi là ai!"

Trong đó có người nhìn thấy Lý Lâm đã ngã xuống một bên, chạy tới ngồi xổm bên cạnh hắn, kêu vài tiếng thấy hắn không phản ứng, đành vươn ngón tay run run rẩy rẩy thử hơi thở hắn, đột nhiên ngã ngồi xuống đất, vẻ mặt hoảng sợ quay đầu nói với nam nhân hùng hùng hổ hổ kia: "Thủ lĩnh, Lý Lâm, hắn.. hắn đã chết!"

Hắn thốt ra lời này, mọi người đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức phản ứng lại, lập tức cầm lấy súng, chỉ vào ba người bọn họ.

Có người kêu: "Bọn họ là ai! Trần Vu! Có phải ngươi thông đồng với bọn họ giết chết Lý Lâm!"

Nam nhân tên Trần Vu kia, ở giữa đông đảo họng súng, biểu tình như cũ dại ra, ánh mắt lỗ trống, nhìn bọn họ không nói lời nào.

Nhưng hắn trầm mặc không khác gì thừa nhận mình giết người.

Trong lúc yên tĩnh, một tiếng súng bỗng vang lên.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 141: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (19)

[HIDE-THANKS]
qjpguBC.png


Aike lôi kéo Trần Vu còn ngây ngốc tại chỗ nhanh chóng nghiêng người tránh đi viên đạn đang bay tới.

Bên kia, Kasija giơ súng trên tay, thổi một hơi vào nòng súng, ánh mắt tà tứ, khóe miệng nhẹ cong, vẻ mặt cuồng ngạo: "Nếu không chúng ta thử xem ai bắn chuẩn hơn?"

Vừa dứt lời, ngón tay Kasija động đậy, tiếng súng vang lên, đối diện có mọt người ngã xuống, hoàn toàn không có hơi thở.

Hành động này của nàng không thể nghi ngờ là chọc giận đám người đối diện, bọn họ sôi nổi giơ súng nhắm ngay Kasija, nổ súng.

Kasija không chút sợ hãi nào, thị lực thật tốt đủ để nàng ở trong đêm đen thấy rõ từng đường đạn bắn về phía nàng, nàng vừa nhanh chóng trốn tránh viên đạn bay tới, vừa tới gần bọn họ.

Theo nàng dần dần tới gần, có người phát hiện không đúng, người nọ trừng lớn mắt, thét to: "Không xong! Cư nhiên là quỷ hút máu, viên đạn đối với bọn chúng vô dụng!"

Ngay khi Kasija sắp sửa tới gần bọn họ, người nọ vội vàng lấy ấm nước treo bên hông ra, bên trong không phải nước thường, mà là đồ vật huyết tộc sợ hãi – chất lỏng chế từ cỏ roi ngựa.

Nhưng người khác nghe thấy lời hắn, theo bản năng liếc người nọ một cái, cũng sôi nổi noi theo, dừng động tác trong tay, nhanh chóng lấy ấm nước bên hông ra.

Muốn sinh tồn ở dã ngoại, có vài thứ thời thời khắc khắc đều không thể rơi khỏi người, ví như súng cùng cỏ roi ngựa.

Loại chất lỏng chế từ cỏ roi ngựa này so với viên đạn càng lợi hại hơn, nó có thể ăn mòn làn da của quỷ hút máu, chỉ một giọt đã có thể khiến bọn họ cảm nhận được thống khổ cùng tra tấn như bị mặt trời trực tiếp chiếu vào.

Tại thế giới huyết tộc, nhân lại, nữ vu hỗn tạp này, bọn họ đã săn thú, thám hiểm nhiều lần, tự nhiên sẽ suy đoán và phòng bị hết thảy khả năng nguy hiểm sẽ phát sinh, quỷ hút máu rất giống nhân loại, vì để ngừa vạn nhất, bọn họ đề sẽ mang theo chất lòng có chứa cỏ roi ngựa bên người.

Này cũng không phải lần đầu bọn họ gặp được quỷ hút máu, trừ bỏ có chút khủng hoảng ra, càng nhiều hơn là hưng phấn, phảng phất toàn bộ tính hiếu chiến trong người đều bị kích phát toàn bộ!

Lần trước bọn họ nộp một tên quỷ hút máu lên, liền nhận được một khoản thù lao kếch xù, hiện giờ hai cái quỷ hút máu này thoạt nhìn còn cao cấp hơn cái lần trước rất nhiều, nếu bắt được bọn họ, thù lao nhất định sẽ cực kỳ phong phú! Nếu có khả năng, chắc sẽ còn đạt được danh vọng cực lớn!

Nghĩ như vậy, người kia ra vẻ hoảng sợ mà nhìn Kasija không ngừng tới gần, càng ngày càng gần, tay nắm ấm nước của hắn không ngừng đổ mồ hôi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm nàng, lúc nàng sắp tới gần, đột nhiên mở ấm nước trong tay tạt qua.

Nhưng người khác thấy vậy cũng làm theo.

Hiển nhiên, không chỉ mình hắn nghĩ đến những chỗ tốt khi bắt được quỷ hút máu, thăng quan phát tài là chuyện bất kì ai cũng đều mơ ước.

Đồng thời lúc này, âm thanh hơi mang theo hoảng loạn của Aike truyền tới từ phía sau: "Kasija, cẩn thận! Là cỏ roi ngựa!"

Hắn vừa nói vừa lắc mình tới gần Kasija.

Nước từ trên không lập tức rơi xuống dưới, ánh mắt Kasija chợt ngưng, lập tức lắc mình sang một bên, nhưng vẫn chậm một bước, chẳng sợ động tác Kasija lại mau, nước bị tạt về phía trước tản ra bốn phía, giống như hình thành một cái lưới lớn khóa Kasija bên trong, huống hồ nước trong ấm kia vốn là tạt về phía nàng, dù nàng tránh sang một bên, lúc chuyển động tất nhiên sẽ không cẩn thận lây dính cỏ roi ngựa.

Kasija mặt vô biểu tình, thị lực cực cường khiến nàng thấy rõ phương hướng giọt nước, từ bốn phương tám hương đánh úp lại, lúc không thể tránh nữa, nàng theo bản năng dừng lại, nhắm mắt.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 142: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (20)

[HIDE-THANKS]
3woTePL.jpg


Cảm giác bỏng cháy cực nóng trong tưởng tượng cũng không có truyền đến, ngược lại rơi vào một cái ôm lạnh lẽo, hương bạc hà nhàn nhạt nơi chóp mũi trấn an trái tim hỗn loạn của nàng.

Lạnh lẽo, dày rộng, không mất cảm giác an toàn.

"Aike.."

Aike cau mày nhìn nàng, vầng sáng màu bạc trong đôi mắt đen nhánh càng thêm rõ ràng, tay hắn thoáng buông lỏng chút, âm thanh trầm thấp: "Không có việc gì đi?"

Kasija lắc đầu, còn chưa kịp nói gì, vài tiếng súng vang lên, Aike ôm nàng lắc mình trốn đến sau cây, buông nàng ra, sờ sờ tóc nàng, bình tĩnh nói: "Ngốc ở đây chờ ta."

Sau đó, không đợi Kasija trả lời, hắn liền lập tức ra ngoài, thân ảnh mau đến khiến người căn bản không cách nào xác định vị trí của hắn.

Thực mau, vài tiếng kêu rên vang lên, hết thảy đều quy về bình tĩnh, dưới bầu trời đêm thâm trầm, mấy cỗ thi thể bị đào rỗng trái tim bị ánh lửa chiếu sáng đặc biệt rõ ràng.

Khi Kasija đi ra từ sau thân cây, Aike đang dùng khăn lau máu trên tay, ánh mắt hắn nhàn nhạt nhìn nàng, trên cổ tay có vài vết thương bị bỏng cháy, hắn giống như là hoàn toàn không có cảm giác đau, biểu tình trên mặt bất biến.

Lúc này, Kasija từ phía sau ôm lấy hắn, mặt dán vào lưng hắn, sau đó đem hắn xoay người đối mặt với nàng: "Aike, chàng có bị thương không?"

Cỏ roi ngựa là độc dược trí mạng đối với quỷ hút máu bọn họ, cứ việc quỷ hút máu có năng lực chữa khỏi rất mạnh, nhưng đau đớn do cỏ roi ngựa mang đến không phải người bình thường có thể thừa nhận.

Sắc mặt Aike bình tĩnh: "Không có."

Hắn rũ tay xuống, dùng ống tay áo che đậy cổ tay kín mít.

Kasija cau mày, vẫn có chút không yên tâm, nàng nghiêm túc nhìn hắn hai lần, Aike cứ như vậy, biểu tình thực bình tĩnh, không giống bộ dáng có bất luận thống khổ gì.

Kasija há miệng, còn chưa nói gì, liền bị Aike cầm tay dắt về phía trước.

Trần Vu bị Aike dấu sau một thân cây mười phần kín đáo, Aike lôi kéo Kasija dừng lại trước thân cây đó, nhàn nhạt nói: "Tự ra đây, mang chúng ta ra ngoài."

Trần Vu ngơ ngác đi ra, tự giác đi phía trước dẫn đường.

Có Trần Vu trợ giúp, bọn họ thực dễ dàng ra khỏi khu rừng này.

Mẫu thân bọn họ ở trong một phòng nhỏ thực đơn sơ, Kasija cũng không thích người gọi là mẫu thân này, nhưng Aike tựa hồ có chuyện cực kỳ quan trọng cần mẫu thân bọn họ hỗ trợ, hắn không nói, nàng cũng không hỏi, nhưng nàng ẩn ẩn cảm thấy, chuyện này có liên quan tới nàng.

Đi tới ngoài cửa Kasija đột nhiên buông tay Aike ra, lắc đầu: "Aike, ta không muốn vào, ta không muốn gặp bà ấy."

Kasija còn nhớ rõ cảnh tượng lần đầu tiên nàng tới gặp Tần Thoại Hinh, mẫu thân nhìn thấy nàng xong, cả khuôn mặt đều trầm xuống, nàng vẫn nhớ rõ lời nói của bà lúc ấy, bà tức giận chỉ vào nàng, cùng ngôn ngữ bén nhọn độc ác nhất công kích nàng – ngươi là cái tai tinh khiến người ghê tởm! Ngươi vốn không nên sống trên thế giới này! Nếu không phải lúc ấy ta bị gia tộc mang về, ta nhất định giết chết ngươi ngay từ lúc mới sinh ra!

Kasija vốn không thích bà, bắt đầu từ khi đó, nàng đối với bà thật sự là không còn tình cảm, nếu không phải Aike muốn đến, nàng căn bản sẽ không theo tới.

Lúc ấy Aike vì giữ gìn nàng, hoàn toàn trở mặt với Tần Thoại Hinh, cũng từ khi đó, bọn họ không còn tới tìm bà nữa.

Aike sờ đầu nàng, đôi mắt u ám thâm trầm, nhìn nàng bình tĩnh nói: "Tại đây chờ ta, ta sẽ ra mau."

Hắn như là không yên tâm, dừng một chút, dặn dò: "Không cần chạy loạn, nếu ta ra mà không thấy nàng ở đây, hôn lễ của chúng ra liền chậm lại."

Kasija đang muốn trốn: .[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 143: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (21)

[HIDE-THANKS]
BHMAYHr.jpg


Trong phòng ánh sáng u ám, lúc Aike bước vào, Tần Thoại Hinh đang ngồi trước một cí bàn dài, trên bàn đặt đầy sách ma pháp, cầu thủy tinh cùng một poạt vật phẩm cần cho nữ vu thi triển ma thuật.

Thấy hắn đã đến, Tần Thoại Hinh chỉ là ngẩng đầu nhìn hắn một cái, cũng không kinh ngạc.

Aike đứng yên trước bàn, một tay cắm vào túi quần, cả người lười nhác thanh thản, chỉ là đôi mắt đen nhánh sâu không thấy đáy, làm người vô pháp nhìn trộm suy nghĩ trong lòng hắn.

Hai mẹ con nhìn nhau không nói gì, không khí trầm tịch lan tràn giữa hai người.

Cuối cùng, Tần Thoại Hunh mở miệng, ngữ khí ngoài ý muốn ngưng trọng, "Cuối cùng con vẫn cứu sống tai tinh kia, ta đã nói với con, nó căn bản không nên sống trên thế giới này! Nó tồn tại chỉ biết hủy diệt thế giới!"

Aike nhìn bà kích động, sắc mặt không đổi, bình đạm nói: "Cứu nàng là chuyện của con, đến nỗi về sau như thế nào, không cần ngài nhọc lòng."

Tần Thoại Hinh không thích Kasija cũng không có nghĩa bà không thích Aike.

Đó là con trai của bà, nữ vu không lạnh tình như huyết tộc, bọn họ có cảm tình, đối với người thân nhất của mình sẽ luôn vô điều kiện giữ gìn.

Bởi vậy, Tần Thoại Hinh nhịn lửa giận xuống, cầm cầu thủy tinh trên bàn lại đây.

Bà tận lực bảo trì sắc mặt bình tĩnh, nói với Aike: "Nếu con cảm thấy ta bịa đặt, cố ý bôi nhọ nó, ta cho con xem cái này."

Sau khi sinh bọn họ xong, một thân ma lực của Tần Thoại Hinh hao hết, nếu không phải gia tộc mang bà về trị liệu, có lẽ ngay cả tánh mạng cũng khó giữ được, nhưng bà chưa bao giờ nghĩ đến, bà vẫn luôn cho rằng chỉ có một hài tử, cuối cùng sau khi sinh ra lại biến thành hai.

Quỷ hút máu không có năng lực biết được có bao nhiêu hài tử trong bụng mẹ, nhưng không đại biểu bà không thể đoán trước trong bụng mình có bao nhiêu đứa, bà tự mình kiểm tra thì thấy chỉ có một bé trai thôi, trăm triệu lần không nghĩ tới, sau khi sinh ra, trong lòng ngực bé trai còn ôm một bé gái!

Kỳ quái chính là, bà căn bản không nhận thấy được sinh mệnh lực của bé gái, giống như nàng trống rỗng xuất hiện, không có căn cứ.

Bởi vậy, Tần Hinh Thoại cho rằng, Kasija căn bản không phải hài tử của bà, nàng càng như một biến số, vốn không nên xuất hiện trên thế giới này.

Nhưng mà vì một thai hai mệnh, khi bọn họ sinh ra liền bị gọi là cặp song sinh nguyền rủa, cũng không giống với đồn đãi, trên thực tế, cặp song sinh bị nguyền rủa sẽ mang đến tai họa thật lớn cho thế giới.

Tuy không còn ma lực, nhưng trong người Tần Hinh Thoại như cũ chảy dòng máu gia tộc nữ vu, bà lấy cầu thủy tinh qua, nhỏ máu của mình trên đó, ngoài miệng lẩm bẩm chú ngữ, dần dần, giọt máu rơi trên mặt cầu thủy tinh dung hợp vào trong nó, sau đó màu máu chậm rãi khuếch tán, cuối cùng toàn bộ cầu thủy tinh trong suốt đều biến thành màu đỏ nhạt.

Sau đó, sắc máu trong cầu thủy tinh chậm rãi tụ hợp về phía trung tâm, cuối cùng ngưng tụ thành một đám mây máu, chính giữa đám mây kia bắt đầu hiện ra một ít hình ảnh.

Trong hình ảnh đang chuyển động đó, Tần Hinh Thoại cuối cùng chỉ sinh ra một bé trai, phụ thân hắn cho hắn hơn phân nửa máu, cứu sống hắn, cuối cùng một nhà bọn họ ở bên nhau, trong đó căn bản không có bất cứ bóng dáng nào của Kasija.

Hình ảnh đột nhiên chuyển biến, trên mặt đất nằm la liệt hàng trăm hàng ngàn thi thể, chính giữa, Kasija hai mắt đỏ ngầu, cánh môi loang lổ vết máu, trên tay nắm một trái tim, ben cạnh chính là thi thể của Aike. Một mảnh trời kia máu chảy thành sông, trừ Kasija ra, không còn người nào sống.

Hình ảnh cuối cùng như ngừng lại ở thời khắc này, như vĩnh hằng.

Giữa trời đất mệnh mông, cuối cùng còn duy nhất một mình Kasija.

Lạc mất chính mình, trầm luân trong dục vọng giết chóc.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 144: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (22)

[HIDE-THANKS]
D9JIT2T.jpg


Ánh mắt Aike chợt ngưng, cánh môi mím chặt, mắt đen sâu thẳm nặng nề, giống như bị một tầng sương mù đen tối bịt kín, hắn nhìn chằm chằm hình ảnh cuối cùng kia, không nói lời nào.

Âm thanh của Tần Hinh Thoại truyền đến: "Cái con nhìn thấy là tương lai.. Kasija căn bản không phải hài tử của ta, thiên tính của nó thị huyết, dễ sa đọa vào giết chóc, nó chính là một quái vật. Từ rất sớm ta đã nói với con, không cần cứu nó, khiến nó chết đi như vậy không tốt sao? Hiện giờ nó thức tỉnh, về sau nó sẽ giết hết tất cả chúng ta."

Bà dừng một chút, ngữ khí thực bình tĩnh, ánh mắt đạm nhiên nhìn hắn: "Đương nhiên cũng bao gồm con, Aike."

Aike quay đầu nhìn bà, trên mặt là bình tĩnh thường ngày, ngữ khí chắc chắn: "Nếu quay lại lần nữa, con vẫn sẽ cứu nàng."

Tần Hinh Thoại cho rằng nhìn đến hình ảnh này xong, hắn sẽ có chút chấn động, nhưng không ngờ hắn làm như không thấy được, giống như 300 năm trước hắn tới tìm bà, như vậy khẳng định muốn cứu nàng.

Bà nhất thời nghẹn lời, nhìn hắn, cũng không biết nói gì mới tốt: "Con.."

Aike nhàn nhạt nhìn bà, nói ra mục đích chân chính của mình: "Con tới tìm ngài là muốn hỏi một chuyện."

Bọn họ không nhín thấy, hình ảnh vốn dừng lại trong cầu thủy tinh đột nhiên động, Kasija rũ mắt nhìn trái tim trong tay, khóe mắt đột nhiên rơi xuống một giọt nước mắt, nước mắt hòa vào vùng đất bị máu tươi nhiễm hồng, hất thảy đều lướt qua trong giây lát.

Như thay đổi, lại như không có gì thay đổi.

Ngoài cửa, Kasija nhàm chán ngồi dưới đất, thính lực thật tốt của huyết tộc đủ để nàng nghe được cách đó không xa truyền đến tiếng nói chuyện của nhân loại, đồng tử đen nhánh của nàng đột nhiên hiện lên vài tia máu đỏ, khiến hai mắt có vẻ cực kỳ yêu dị, sau đó màu đỏ tươi bến mất không thấy, lại khôi phục màu đen.

Nàng đứng lên, liếm liếm môi, đi tới trước vài bước, bỗng nhiên nhớ tới lời Aike, thở dài, lại ngồi trở về.

"Sao Aike còn chưa ra a? Hình như ta có chút đói.."

Khi Aike ra ngoài, Kasija đang ngồi trên tảng đá nhàm chán nhìn đông nhìn tây, xứng với khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp kia, càng thêm vẻ kiều tiếu.

Lúc nàng nhìn thấy hắn, khóe miệng theo bản năng cong lên, đôi mắt đen nhánh tỏa sáng, còn chưa chờ Aike bước qua, Kasija liền tự đứng lên nhào về phía hắn, nàng ôm lấy hắn, oán trách: "Aike, sao chàng lại lâu như vậy? Ta có chút đói bụng.."

Aike cười cười, sờ đầu nàng, không nói lời nào, sau đó đưa cổ tay qua.

Không nghĩ tới, Kasija thế nhưng lắc đầu, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Aike vẫn chưa ăn gì."

Lơ lắng trên mặt thiếu nữ mười phần rõ ràng, không khỏi làm hắn mềm lòng, nàng như vậy sao hắn có thể không cứu nàng đây?

Chẳng sợ cuối cugnf chết trên tay nàng, hắn sợ là cũng vui vẻ chịu đựng.

Thiếu nữ như nghĩ tới cái gì, đột nhiên nâng khuôn mặt tươi đẹp lên, nắm tay hắn, vội vàng kéo hắn đi về phía trước, "Aike, vừa nãy ta nghe được nơi đó có nhân loại. Hẳn là có ba người, Aike, chàng đói không? Không đói thì ta muốn hai cái."

Nghĩ đến máu tươi tinh khiết mê người của nhân loại, màu đỏ trong mắt Kasija càng rõ ràng, bước chân dần dần nhanh hơn.

Mà nhân loại bên kia, hoàn toàn không biết nguy hiểm đang đến gần.

* * *

Kasija liếm máu bên miệng, tựa hồ vẫn chưa ăn no, bên chân nàng có hai người mở to mắt nằm trên đất, ngực không còn phập phồng.

Còn có một người trừng lớn mắt, không ngừng lui về sau nhìn bọn họ, cầm một cây đao chỉ vào bọn họ, run run rẩy rẩy nói: "Đừng.. đừng tới đây!"

"Kasija, còn đói sao?" Aike dò hỏi.

Aike vẫn luôn quan sát hành vi của Kasija, tuy hắn đói, nhưng những chuyện hắn trải qua trong 300 năm này, đủ để khiến ý chí hắn vô cùng kiên định, hắn không sợ hãi cỏ roi ngựa, có thể khắc chế dục vọng của mình, lại chưa từng thay đổi sự dung túng đối với Kasija.

Tuy tương lai, hắn phải trả giá đắt cho nhưng gì hắn làm ở hiện tại, nhưng có sao đâu.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 145: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (23)

[HIDE-THANKS]
rLMKvym.jpg


Kasija mím môi, ngước mắt nhìn nam nhân đang bị dồn vào góc, cả người căng chặt, lâm vào cực độ khủng hoảng kia, mạch máu lưu động dưới làn da hắn như đang phát ra hương thơm tinh khiết mê người, trong mắt nàng nhấp nháy ánh sáng đỏ, lông mi đen nhánh run lên, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu: "Ta từ bỏ.."

Aike thật sâu nhìn nàng một cái, vẫn chưa nói gì, giây tiếp theo, hắn liền tới trước người nhân loại kia, ở lúc nhân loại kia còn chưa kịp phản ứng lại, vươn răng nanh, một ngụm cắn vào cổ người nọ.

Ánh mắt người nọ trở nên lỗ trống, tay dần dần vô lực rũ xuống, đao trên tay cũng keng một tiếng rơi xuống đất.

Kasija nhìn máu đỏ tươi chảy ra ngoài, máu toàn thân giống như đang sôi trào, khát vọng, nàng theo bản năng tiến lên một bước, sau đó lại dừng lại, hai tay rũ bên người vì khắc chế mà gắt gao nắm chặt.

Nàng không thích chia sẻ đồ ăn với người khác, nếu có người dám đoạt đồ ăn với nàng, nhất định nàng sẽ trước tiên giết chết người kia, chính là.. đó là Aike..

Kasija rũ mắt, cưỡng bách chính mình không nhìn nữa, nàng sợ nàng lại nhìn thì sẽ không nhịn được giết cả Aike.

Kỳ thật Aike chỉ giả vờ giả vịt, hắn cắn đứt mạch máu của nhân loại kia, máu đỏ tươi không ngừng chảy ra, nhưng trên thực tế, hắn không nuốt vào.

Hắn tương đối để ý phản ứng của Kasija.

Tuy hắn vẫn luôn ám chỉ bản thân, nhưng thực tế, hắn vẫn để ý.

Một màn cuối cùng kia giống như dấu ấn hung hăng khắc vào lòng hắn, hắn không thể quên được.

Hắn có thể khẳng định Tần Hinh Thoại không cố lộng huyền hư, dù sao hình ảnh xuất hiện trong cầu thủy tinh không có bất cứ nữ vu nào có thể sửa đổi.

Hắn không thể tin người mình quý trọng nhất cuối cùng lại giết hắn, hắn không sợ chết trên tay Kasija, cái hắn để ý là kết quả kia – cuối cùng ở trong mắt Kasija, hắn sẽ trở thành giống những người khác.

Hắn hy vọng trong lòng Kasija, hắn là độc nhất.

Chẳng ợ là chết.

Chết trên tay nàng.

Hắn đều không oán, cũng sẽ không để ý như vậy.

Từ khi sinh ra bọn họ liền ở bên nhau, hắn là nàng, nàng cũng là hắn.

Hai người tựa hồ trở thành bộ phận khó dứt bỏ của nhau, 300 năm trước nàng tự ý chết trong tay nữ vu cùng nhân loại, chỉ nói cho hắn, 300 năm sau cứu sống nàng, nhưng hắn không biết nên cứu như thế nào, nhưng lúc ấy tình huống nguy cấp như vậy, tựa hồ thật sự chỏ có cái chết của nàng mới có thể bình ổn.

Nàng phạm quá nhiều sát nghiệp, lưng đeo quá nhiều mạng người, thậm chí phá hủy điều lệ chung sống hòa bình do nhân loại, nữ vu cùng huyết tộc ký kết, khiến thế giới đại loạn, cuối cùng khiến cho thần bất mãn, giáo hội truy sát, nhân loại cùng nữ vu công kích.

Ngay lúc đó nàng chỉ có một mình, mà địch nhân của nàng lại là toàn thế giới.

Nhưng mà, ngay lúc đó, hắn lại bị bức tiến vào ngủ đông, không biết gì về thế giới bên ngoài, chờ hắn tỉnh lại, Kasija đã sớm rời đi, chỉ là làm Pagoda truyền lời, 300 năm sau thỉnh cứu sống nàng.

Khi đó lần đầu tiên hắn cảm thấy lực lượng của một người là nhỏ bé như vậy, hắn đi tìm Tần Hinh Thoại, nữ vu luôn có nhiều biện phát hơn huyết tộc, nhưng thu thập linh hồn của nàng cũng không phải chuyện dễ.

Sau khi nàng chết trên tay nhân loại cùng nữ vu, linh hồn chia năm xẻ bảy, bởi vì hành vi trước đây của nàng, cân bằng giữa ba chủng tộc bị đánh vỡ.

Vì có thể lấy được một bộ phận linh hồn của nàng trên tay nhân loại, hắn cố ý làm bộ bị bắt, chắc là nhân loại muốn chế tọa ra đồ vật làm huyết tộc sợ hãi hơn cỏ roi ngựa, quỷ hút máu bị chộp tới đều bị coi là vật thí nghiệm.

Nhân loại luôn cảm thấy huyết tộc là máu lạnh ích kỷ, lại không nghĩ tới, có nhiều thời điểm, nhân loại mới là chủng tộc tàn nhẫn nhất.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 146: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (24)

[HIDE-THANKS]
GJm7eIH.png


Trung tâm nghiên cứu khoa học của nhân loại có vị trí quá mức bí ẩn, người nơi đó đều bị nữ vu hạ ma chú, bởi vậy, quỷ hút máu không thể thôi miên bọn họ, vì bảo đảm vạn vô nhất nhất, hắn chỉ có thể dùng biện pháp bất đắc dĩ này.

Sau khi bị bắt, hắn đã từng bị ném vào hồ nước toàn là cỏ roi ngựa, cảm giác toàn thân bị bỏng cháy ăn mòn truyền đến từ làn da, giống như mỗi tấc da thịt ở một khắc kia sống sờ sờ bị người đào lên, mỗi khối huyết nhục đều cùng nước hồ hòa hợp thành nhất thể trong lúc bị ăn mòn, nước hồ lập tức trở thành đỏ tươi.

Cỏ roi ngựa đối với huyết tộc, không khác ánh mặt trời chiếu vào da, huyết tộc sợ ánh mặt trời, đồng dạng cũng sợ cỏ roi ngựa.

Cỏ roi ngựa đối với bọn họ là độc dược trí mạng.

Nhưng những nhân loại này hiển nhiên không muốn nhanh như vậy giết chết vật thí nghiệm không dễ bắt được này, cỏ roi ngựa ăn mòn khiến hắn như lâm vào địa ngục.

Hắn đần độn, thân thể trở nên vô cùng suy yếu, hắn rất muốn hút máu bỏ sung năng lượng cho mình, hắn khát vọng sức mạnh máu tươi mang đến, nhưng không được, ít nhất hiện tại không được, hắn còn không biết linh hồn của Kasija ở đâu, hắn cũng chỉ có thể nhìn đám người tới tới lui lui cạnh hồ, tận lực khắc chế khát vọng của mình với máu.

Càng suy yếu, trình độ khát vọng uống máu càng sâu, từng có một lần, hắn đều cảm thấy mình sắp bị buộc điên rồi.

Không biết qua bao lâu, hắn bị người vớt lên, trước khi hôn mê, trong tầm nhìn mơ hồ, hắn có thể nhìn thấy tay mình lộ ra xương trắng.

Bọn họ cho hắn uống máu, năng lực chữa lành cường đại của quỷ hút máu khiến hắn lập tức khôi phục sau khi rời khỏi cỏ roi ngựa, sau khi khôi phục xong, lại lần nữa bị ném vào hồ nước cỏ roi ngựa, cứ thế lặp lại, chuỗi ngày bị tra tấn này tựa hồ không có hạn cuối.

Sau đó, hắn ở trong sự tra tấn lặp đi lặp lại này đánh mất cảm giác đau, hắn thậm chí có thể khắc chế khát vọng với máu, cỏ roi ngựa chỉ ăn mòn làn da hắn, hắn không cảm thấy thống khổ, hoặc có thể nói hắn đã chết lặng.

Bất quá may mắn chính là, hắn đã biết vị trí của linh hồn Kasija, những nhân loại này muốn hợp tác với nữ vu, dùng một phần linh hồn kia của Kasija, sáng tạo ra một Kasija mới, phục vụ cho bọn họ.

Sức chiến đấu của Kasija có thể khiến thế giới sợ hãi, rồi lại làm bọn họ hâm mộ khát vọng, thế nên không tiếc hết thảy muốn sáng tạo ra một Kasija khác.

Sau khi hắn thu thập đủ hết linh hồn, thời gian còn chưa tới 300 nắm, hắn liền làm bạn bên cạnh linh hồn nàng, lẳng lặng chờ đợi, từng đêm cô tịch, tiêu hao sạch sẽ sự cuồng vọng còn sót lại trong hắn.

Hắn chậm rãi trở nên bình tĩnh trầm ổn, bắt đầu hiểu được che dấu cảm xúc của mình, hắn thận trọng từng bước, trăm phương ngàn kế phát triển thế lực của mình, hắn muốn chống lại toàn bộ giáo hội, ít nhất chờ Kasija trở về, hắn có thể bảo đảm nàng có một nơi dừng chân yên ổn.

Mà không phải bất đắc dĩ bị giáo hội đuổi ra khỏi lãnh địa huyết tộc, cho nên thế giới to lớn, lại không có nơi nào thuộc về nàng, cuối cùng chỉ có thể chết trong tay nhân loại cùng nữ vu.

Kasija bị bắt rời đi, cũng không phải vì bị giáo hội xua đuổi, hắn biết, khả năng rất lớn là vì hắn.

Ngay lúc đó, hắn quá mức suy yếu nên lâm vào ngủ đông, nhưng quan tài của hắn chỉ có thể gửi ở lãnh địa huyết tộc, Kasija căn bản không có khả năng mang hắn đi, Kasija có thể ngoan ngoãn thỏa hiệp, khả năng lớn nhất là giáo hội dùng hắn uy hiếp nàng, nên mới có thể không mất một binh một tốt nào liền có thể đuổi nàng ra ngoài.

Nếu không, với tính tình của Kasija, số người trong giáo hội ít nhất sẽ thiếu một nửa.

Lúc ấy, hắn cùng linh hồn của nàng ngày ngày ở chung, thời gian lâu lắm, lâu đến có lúc hắn giật mình nhìn linh hồn nàng, sững sờ.

Hắn rất sợ.. nàng không về được.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 147: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (25)

[HIDE-THANKS]
Jw1tUHq.png


Tất cả suy nghĩ lướt qua đầu chỉ trong chớp mắt, Aike ngẩng đầu, đột nhiên, hắn liền cảm thấy không thú vị, yêu Kasija là chuyện hắn nguyện ý muốn làm, nhưng Kasija yêu hay không yêu hắn, có coi hắn giống như những người khác hay không là ý nghĩ của chính nàng.

Hắn chỉ cần biết rõ, hắn yêu nàng, là đủ rồi.

"Kasija, ta ăn no, dư lại cho nàng."

Kasija đột nhiên ngước mắt nhìn hắn, nàng há miệng thở dốc, vẫn là vô pháp cự tuyệt, cuối cùng nói: "Thật sự?"

"Ừ."

Aike lui về sau một bước, nhường ra một vị trí, chỗ bị cắn kia đang có một lượng lớn máu tươi chảy ra.

Kasija trực tiếp từ chỗ kia, một ngụm cắn xuống.

Nàng cúi đầu hút máu, đôi mắt híp lại, đồng tử đen nhánh đột nhiên trở nên đỏ bừng, hai tròng mắt yêu dã kia bị che dưới lông mi đen nhánh, không thấy rõ ràng.

Thực mau, nam nhân kia không còn sinh khí.

Kasija rũ mắt nhìn nam nhân ngã xuống, liếm máu bên môi, màu đỏ trong mắt rút đi, khôi phục màu đen lúc trước.

Nàng xoay người ôm eo Aike, vùi đầu trong lòng hắn cọ cọ, trong mắt quay cuồng cảm xúc quỷ quyệt, giọng nói của nàng như làm nũng, nhẹ nhàng lẩm bẩm: "Quả nhiên vẫn là Aike tốt với ta nhất.."

Bởi vì Kasija cúi đầu, hắn căn bản không phát hiện biến hóa trong mắt Kasija, hắn sờ tóc nàng, như trấn an mọt con thú nhỏ táo bạo bất an.

Thật lâu sau, âm thanh trầm thấp bình tĩnh của Aike truyền đến từ đỉnh đầu: "Kasija, chúng ta chút nữa sẽ đi tìm Pagoda."

Tay Kasija vẫn vòng lấy eo hắn, nàng cau mày, ngẩng đầu hỏi: "Vì cái gì phải đi tìm nàng?"

Ngay sau đó nàng ôm chặt hắn, cúi đầu dựa vào ngực hắn, trong mắt hiện lên một tia chán ghét: "Ta không thích nàng, trừ Aike, ta không thích ai cả!"

Nàng rũ mắt, trong mắt toàn là băng lạnh.

Nàng từng nói, nàng lại lần nữa trở về, đó là giết chóc bắt đầu.

Nàng chán ghét tất cả mọi người trên thế giới này, trừ Aike, loại chán ghét này tựa hồ trời sinh đã có sẵn, nàng không khắc chế được, cũng không muốn khắc chế.

300 năm trước vì Aike, nàng bất đắc dĩ chết trên tay nhân loại cùng nữ vu, mà hiện giờ, Aike ở bên người nàng, không ai có thể lại ngăn cản nàng.

Nếu bọn họ không buông tha nàng, như vậy, hiện tại nàng cũng tuyệt đối không bỏ qua cho những người đó!

Aike cũng không giải thích, hắn nhàn nhạt nói: "Ngoan."

Ngữ khí của hắn quá mức ôn hòa cùng sủng nịch, cuối cùng Kasija vẫn thỏa hiệp.

* * *

Bọn họ ở một chỗ ẩn nấp trong lãnh địa của quỷ hút máu tìm được Pagoda.

Pagoda đang phân loại một đống sách ma pháp, xếp lên kệ, nhìn thấy bọn họ tới, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, nhưng càng có rất nhiều vui mừng.

"Kasija.."

Vẻ mặt nàng ta vui mừng nhìn Kasija, giật giật khóe môi, đang muốn tiếp tục nói gì đó.

Nhưng mà, Kasija cũng không muốn phản ứng nàng ta, nàng hừ lạnh một tiếng, liền dời mắt đi, không hề xem nàng ta.

Pagoda có chút xấu hổ, nàng ta cho rằng Kasija nguyện ý làm bằng hữu với nàng ta.

Nữ vu trọng tình cảm, ở một khắc được Kasija cứu kia, nàng ta liền coi Kasija như người mà mình nguyện dùng cả đời trung thành, chẳng sợ Kasija chưa bao giờ có sắc mặt tốt với nàng ta, nàng ta cũng không thèm để ý.

Đối với nàng ta, mạng sống hiện tại là do Kasija ban cho, Kasija muốn đối xử với nàng ta thế nào, nàng ta đều không oán hận.

Pagoda nhìn Kasija vẻ mặt lãnh đạm quay đầu đi, ánh mắt có chút hoảng hốt, suy nghĩ cũng không khỏi bay xa.

Thiếu nữ đứng ở kia, mặt mày tinh xảo, biểu tình nhàn nhạt, khuôn mặt lại có vẻ câu hồn đoạt phách không thể diễn tả bằng lời, giống như lần đầu tiên Pagoda nhìn thấy nàng vậy.

Chỉ liếc mắt một cái, liền làm nàng ta khó có thể hoàn hồn.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 148: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (26)

[HIDE-THANKS]
Yky7nzw.jpg


Lúc ấy nàng ta đam mê tu luyện sách cấm, ở trong mắt các trưởng bối trong tộc nữ vu, đó là việc làm xấu xa bẩn thỉu.

Bởi vậy, nàng bị toàn bộ tộc Roth coi là dị loại.

Một lần, khi nữ vu mà gia tộc Roth lấy làm tự hào nhất thi triển vu thuật, không cẩn thận giết chết ba vị nữ vu, mà gia tộc của nàng ta không đành lòng hy sinh vị thiên tài nữ vu kia, vừa lúc đẩy nàng ta ra gánh tội thay, công bố ra bên ngoài là Pagoda dùng cấm thuật hại chết ba vị nữ vu.

Nàng ta không kịp biện bạch đã bị các trưởng lão trong gia tộc phong bế ma lực, đồng thời bị làm mất âm thanh, nói không nên lời, vô lực vì chính mình biện giải, chỉ có thể bị buộc đeo vết nhơ này trên lưng cả đời, nàng ta bị xử quyết cả đời không được trở về tộc nữ vu.

Vì phòng ngừa nàng ta phản kháng, bọn họ giả vờ phái hai nam vu áp giải nàng ta, trục xuất nàng ta khỏi lãnh địa.

Hơn nữa phòng ngừa sau này nàng ta trả thù, vì không cho nàng ta có cơ hội nói ra chân tướng, gia tộc thậm chí còn ra lệnh cho hai nam vu kia nhất định phải giết nàng ta trên đường.

Đây là gia tộc của nàng ta, dơ bẩn bất kham như thế.

Trong lòng nàng ta tuy hận, lại không thể nề hà, chỉ có thể trở thành vật hy sinh cho nữ vu kia!

Nàng ta cực độ không cam tâm!

Đồng dạng là nữ vu, đồng dạng là mạng người, vì cái gì mạng của nàng ta ti tiện như con kiến, có thể mặc người dẫm đạp, mà có vài người lại cao cao tại thượng, thế cho nên gia tộc không tiếc hết thảy bảo hộ.

Sao nàng ta có thể không hận!

Hai vị nam vu kia dừng lại ở một nơi ẩn nấp, liền muốn động tay động chân với nàng ta.

Chắc là muốn trước khi giết nàng, thỏa mãn dục vọng của chính mình một chút.

Ma lực của Pagoda bị phong ấn, huống hồ sức lực nữ nhân không bằng nam nhân, đang lúc nàng ta tuyệt vọng, tính toán cá chết lưới rách, phát hiện hai nam vu nháy mắt ngã xuống đất, trái tim toàn bộ bị đào rỗng.

Sau đó, nàng ta thấy được Kasija giống như thần nữ.

Ánh trăng bao bọc lấy nàng, tựa hồ chiếu ra một tầng ảo ảnh mông lung trên mặt nàng, nàng ta thấy không rõ mặt mày Kasija, nhưng lại ngoài ý muốn bị vẻ đẹp diễm lệ của nàng chấn động.

Bàn tay nắm trái tim của nàng bị máu tươi nhuộm dần, từng giọt máu rơi xuống, dưới đất hình thành một bãi máu, ở dưới ánh trăng tản ra một loại ánh áng đỏ tươi yêu dã, hai loại cực đoan tương phản, nhưng nàng ta lại cảm thấy mười phần hòa hợp.

Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Kasija, nàng ta liền cảm thấy, nàng này chính là hiện thân của tử thần.

Khóe môi Kasija nhẹ cong, lộ ra một nụ cười trào phúng, nàng tùy tay ném trái tim kia xuống, cười khẽ: "Quả nhiên là tộc nữ vu ta ghét nhất a.. Thấy được liền nhịn không được muốn móc tim chúng ra chơi đâu.. Ngươi nói có đúng không? Tiểu bảo bối?"

Pagoda ngồi dưới đất còn chưa phản ứng lại, đột nhiên Kasija liền xuất hiện trước mặt nàng ta, ngón tay máu chảy đầm đìa kia ấn ngay tại vị trí trái tim nàng ta, nàng cong môi, trên dưới đánh giá Pagoda xiêm y rách nát, chật vật bất kham, sau đó tấm tắc vài tiếng, đứng lên nói: "Thật chật vật a.."

Sau đó, Kasija cười khẽ, câu lấy hàm dưới của nàng ta, cưỡng bách nàng ta nhìn nàng, cặp mắt bạc lạnh băng kia cực kỳ xinh đẹp: "Như vậy đi.. Ta có thể không giết ngươi, đổi lại, ngươi truyền lời cho ca ca của ta, Aike.."

Lúc ấy Kasija bị giáo hội đuổi đi, không chỗ để về, liền đi tới lãnh địa nữ vu, vừa lúc ở biên giới của huyết tộc và nữ vu, cứu được Pagoda đồng dạng cũng bị đuổi đi.

Duyên phận chính là kỳ quái như vậy, nhưng đối với Pagoda, Kasija chính là một tia sáng cứu rỗi khi nàng ta lâm vào tuyệt vọng.

Thế cho nên, nàng ta muốn làm bằng hữu với nàng, cuối cùng còn muốn liều mạng cứu nàng về.

Nàng ta cảm thấy, một nữ nhân như vậy, nên tùy ý làm bậy, nàng nên có được những thứ tốt nhất.

Pagoda hoàn hồn, nhoẻn miệng cười: "Có việc gì muốn ta hỗ trợ sao?"

Kasija khẳng định sẽ không tới tìm nàng ta, có thể đến tìm nàng ta chắc là Aike, lần trước Aike tìm nàng ta là vì cứu Kasija, nói vậy chắc lần này cũng không khác lắm.

Aike không lập tức trả lời Pagoda, ngược lại kéo lấy Kasija đang nhìn đông nhìn tây, sau đó nhìn đôi mắt màu bạc của nàng, bình tĩnh nói: "Kế tiếp, phục tùng mệnh lệnh của ta, chờ hết thảy kết thúc, nàng sẽ quên hết tất cả mọi chuyện phát sinh ở đây."[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back