Chương 129: Thân vương huyết tộc vs nữ vương huyết tộc (7)
[HIDE-THANKS]
Phải biết rằng, quỷ hút máu luôn luôn tôn trọng cường giả, cho thấy nữ nhân khủng bố trước mặt này sợ là thực lực cũng không thấp, có thảm án của gia tộc Roth, bà không dám lấy toàn bộ gia tộc mình ra đặt cược.
Huống chi, chú ngữ này cũng không có tác dụng với bà, chú ngữ che đậy thần bất quá là do bà ngẫu nhiên tạo ra, bà cũng không biết có tác dụng gì, nếu có thể sử dụng một chú ngữ đơn giản để đổi lấy tính mạng của cả gia tộc, bà hẳn là không nên cự tuyệt.
Kasija cũng không đáp lời, chỉ là cười, rút tay khỏi thân thể của vị nữ vu kia, nữ vu kêu thảm một tiếng, sau đó đau đến hôn mê bất tỉnh.
Đầu ngón tay trong suốt tái nhợt còn dính máu tươi, một giọt lại một giọt nhỏ trên mặt đất, Kasija rũ mắt nhìn máu trên tay, trong con ngươi màu bạc hiện lên một tia chán ghét!
Chậc.. Thật là làm người hết muốn ăn uống.. A.. Thật sự hoài niệm máu tươi mỹ vị của nhân loại, một giọt đều đủ để nàng cảm thấy sôi trào.
Nàng ngồi xổm trước mặt nữ vu ngất xỉu, dùng áo choàng của nàng ta tùy ý xoa xoa tay, sau đó lấy nhẫn Nhật Quang ra, tùy tay ném qua, nhẫn nhanh chóng mà chuẩn xác rơi treen bàn đá ở trước người vị nữ vu lớn tuổi, phát ra một tiếng "choang", lực độ rất lớn, làm cái bàn phía dưới xuất hiện một khe nứt nhỏ.
Nữ vu đầu tiên là bị hành vi đó của nàng làm hoảng sợ, nhưng thực mau liền phản ứng lại, bà mím môi nhìn chiếc nhẫn trên bàn.
Bà không biết làm vậy có đúng hay không, chẳng sợ bà cho rằng cái chú ngữ này cũng không có tác dụng quá lớn, nhưng người trước mắt này muốn cái chú ngữ đó đến vậy, làm bà không thể không hoài nghi tầm quan trọng của chú ngữ này, nhưng hiện tại bà cũng không còn lựa chọn nào khác.
Kasija xoay người, một đầu tóc bạc xinh đẹp theo động tác của nàng vẽ ra một vòng cung trong không trung, ngón tay tái nhợt của nàng đặt trên cánh môi đỏ tươi, cười như không cười nhìn bà ta.
Giày cao gót màu đỏ trên chân đạp lên một bàn tay của nữ vu đã ngất xỉu, giống như nếu bà không đáp ứng, hoặc là động tác chậm chút, nàng liền sẽ không chút lưu tình mà nghiền nát bàn tay dưới giày.
Ánh mắt nữ vu chợt ngưng, cũng không băn khoăn được nhiều như vậy, bà đặt chiếc nhẫn trên sách ma pháp, nhắm hai mắt, trong miệng lẩm bẩm chú ngữ, dần dần, một đám câu từ trên trang sách thoát khỏi quyển sách, tụ lại bên trên chiếc nhẫn, nữ vu càng niệm càng nhanh, những chữ đó như là có ý thức, tự xếp thành hàng, cuối cùng tổ hợp thành mọt câu phức tạp, quay xung quanh chiếc nhẫn.
Nhìn từng hàng chữ kia, trong mắt Kasija xẹt qua một mạt suy nghĩ sâu xa, giây lát liền lướt qua.
Câu chú ngữ kia xoay tròn chung quanh chiếc nhẫn, trong lúc nữ vu lẩm bẩm, chú ngữ càng quay càng nhanh, cuối cùng chiếc nhẫn phát ra một tia sáng chói mắt.
Sau đó, hết thảy trở lại bình tĩnh, nhẫn như cũ ở trên bàn, chữ viết trên trang sách ma pháp cũng vẫn còn nguyên, tựa như cảnh tượng vừa mới chứng kiến chỉ là ảo giác thôi.
Kasija híp mắt, nhìn chiếc nhẫn kia nở một nụ cười.
Nàng biết, chú ngữ thành công.
Thị lực hơn người thường gấp trăm lần của huyết tộc đủ để nàng nhìn thấy mặt nhẫn nhiều ra thêm văn phù rất nhỏ.
Còn chưa chờ nữ vu mở mắt, Kasija lắc mình mọt cái, thân ảnh biến mất tại chỗ, chỉ để lại cái tàn ảnh, ngay sau đó nàng liền xuất hiện trước mặt nữ vu, ở lúc bà còn chưa thoát khỏi ảo cảnh khi thi chú, trực tiếp duỗi tay đào trái tim bà ra.
Nữ vu kêu rên một tiếng, ngã xuống đất, Kasija nhìn thi thể của bà, trên khuôn mặt cực kỳ yêu dã gợi lên một nụ cười trào phúng, "Thật là.. ngu xuẩn a.."
Nàng còn chưa đáp ứng yêu cầu của bà ta đâu.
Sau đó nàng cầm lấy nhẫn trên bàn, tay nhẹ nhàng dùng lực, nhẫn lại một phân thành hai, Kasija bĩu môi đeo một cái có hình dạng xấu hơn trên tay mình, nhìn một cái khác lẩm bẩm: "Đẹp sẽ để dành cho Aike.. Bất quá cái nhẫn này xấu như vậy, một chút đều không xứng với Aike, nhưng nếu thần tìm không thấy ta, tìm Aike gây phiền toái thì không tốt lắm.. Thật là phiền não a.."
Thiếu nữ vừa đi vừa lẩm bẩm, trên khuôn mặt thanh lãnh xinh đẹp có một tia hoang mang, sau khi nàng ra khỏi cửa, tùy tay ném một ngọn lửa ra sau, cả phòng liền bốc cháy hừng hực.[/HIDE-THANKS]

Phải biết rằng, quỷ hút máu luôn luôn tôn trọng cường giả, cho thấy nữ nhân khủng bố trước mặt này sợ là thực lực cũng không thấp, có thảm án của gia tộc Roth, bà không dám lấy toàn bộ gia tộc mình ra đặt cược.
Huống chi, chú ngữ này cũng không có tác dụng với bà, chú ngữ che đậy thần bất quá là do bà ngẫu nhiên tạo ra, bà cũng không biết có tác dụng gì, nếu có thể sử dụng một chú ngữ đơn giản để đổi lấy tính mạng của cả gia tộc, bà hẳn là không nên cự tuyệt.
Kasija cũng không đáp lời, chỉ là cười, rút tay khỏi thân thể của vị nữ vu kia, nữ vu kêu thảm một tiếng, sau đó đau đến hôn mê bất tỉnh.
Đầu ngón tay trong suốt tái nhợt còn dính máu tươi, một giọt lại một giọt nhỏ trên mặt đất, Kasija rũ mắt nhìn máu trên tay, trong con ngươi màu bạc hiện lên một tia chán ghét!
Chậc.. Thật là làm người hết muốn ăn uống.. A.. Thật sự hoài niệm máu tươi mỹ vị của nhân loại, một giọt đều đủ để nàng cảm thấy sôi trào.
Nàng ngồi xổm trước mặt nữ vu ngất xỉu, dùng áo choàng của nàng ta tùy ý xoa xoa tay, sau đó lấy nhẫn Nhật Quang ra, tùy tay ném qua, nhẫn nhanh chóng mà chuẩn xác rơi treen bàn đá ở trước người vị nữ vu lớn tuổi, phát ra một tiếng "choang", lực độ rất lớn, làm cái bàn phía dưới xuất hiện một khe nứt nhỏ.
Nữ vu đầu tiên là bị hành vi đó của nàng làm hoảng sợ, nhưng thực mau liền phản ứng lại, bà mím môi nhìn chiếc nhẫn trên bàn.
Bà không biết làm vậy có đúng hay không, chẳng sợ bà cho rằng cái chú ngữ này cũng không có tác dụng quá lớn, nhưng người trước mắt này muốn cái chú ngữ đó đến vậy, làm bà không thể không hoài nghi tầm quan trọng của chú ngữ này, nhưng hiện tại bà cũng không còn lựa chọn nào khác.
Kasija xoay người, một đầu tóc bạc xinh đẹp theo động tác của nàng vẽ ra một vòng cung trong không trung, ngón tay tái nhợt của nàng đặt trên cánh môi đỏ tươi, cười như không cười nhìn bà ta.
Giày cao gót màu đỏ trên chân đạp lên một bàn tay của nữ vu đã ngất xỉu, giống như nếu bà không đáp ứng, hoặc là động tác chậm chút, nàng liền sẽ không chút lưu tình mà nghiền nát bàn tay dưới giày.
Ánh mắt nữ vu chợt ngưng, cũng không băn khoăn được nhiều như vậy, bà đặt chiếc nhẫn trên sách ma pháp, nhắm hai mắt, trong miệng lẩm bẩm chú ngữ, dần dần, một đám câu từ trên trang sách thoát khỏi quyển sách, tụ lại bên trên chiếc nhẫn, nữ vu càng niệm càng nhanh, những chữ đó như là có ý thức, tự xếp thành hàng, cuối cùng tổ hợp thành mọt câu phức tạp, quay xung quanh chiếc nhẫn.
Nhìn từng hàng chữ kia, trong mắt Kasija xẹt qua một mạt suy nghĩ sâu xa, giây lát liền lướt qua.
Câu chú ngữ kia xoay tròn chung quanh chiếc nhẫn, trong lúc nữ vu lẩm bẩm, chú ngữ càng quay càng nhanh, cuối cùng chiếc nhẫn phát ra một tia sáng chói mắt.
Sau đó, hết thảy trở lại bình tĩnh, nhẫn như cũ ở trên bàn, chữ viết trên trang sách ma pháp cũng vẫn còn nguyên, tựa như cảnh tượng vừa mới chứng kiến chỉ là ảo giác thôi.
Kasija híp mắt, nhìn chiếc nhẫn kia nở một nụ cười.
Nàng biết, chú ngữ thành công.
Thị lực hơn người thường gấp trăm lần của huyết tộc đủ để nàng nhìn thấy mặt nhẫn nhiều ra thêm văn phù rất nhỏ.
Còn chưa chờ nữ vu mở mắt, Kasija lắc mình mọt cái, thân ảnh biến mất tại chỗ, chỉ để lại cái tàn ảnh, ngay sau đó nàng liền xuất hiện trước mặt nữ vu, ở lúc bà còn chưa thoát khỏi ảo cảnh khi thi chú, trực tiếp duỗi tay đào trái tim bà ra.
Nữ vu kêu rên một tiếng, ngã xuống đất, Kasija nhìn thi thể của bà, trên khuôn mặt cực kỳ yêu dã gợi lên một nụ cười trào phúng, "Thật là.. ngu xuẩn a.."
Nàng còn chưa đáp ứng yêu cầu của bà ta đâu.
Sau đó nàng cầm lấy nhẫn trên bàn, tay nhẹ nhàng dùng lực, nhẫn lại một phân thành hai, Kasija bĩu môi đeo một cái có hình dạng xấu hơn trên tay mình, nhìn một cái khác lẩm bẩm: "Đẹp sẽ để dành cho Aike.. Bất quá cái nhẫn này xấu như vậy, một chút đều không xứng với Aike, nhưng nếu thần tìm không thấy ta, tìm Aike gây phiền toái thì không tốt lắm.. Thật là phiền não a.."
Thiếu nữ vừa đi vừa lẩm bẩm, trên khuôn mặt thanh lãnh xinh đẹp có một tia hoang mang, sau khi nàng ra khỏi cửa, tùy tay ném một ngọn lửa ra sau, cả phòng liền bốc cháy hừng hực.[/HIDE-THANKS]