Bạn được shinhye mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,259 ❤︎ Bài viết: 4198 Tìm chủ đề
7960 38
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 79600 đ
Anh không xứng là biển xanh

Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng

Bờ cát dài phẳng lặng

Soi ánh nắng pha lê


Bờ đẹp đẽ cát vàng

Thoai thoải hàng thông đứng

Như lặng lẽ mơ màng

Suốt ngàn năm bên sóng


Anh xin làm sóng biếc

Hôn mãi cát vàng em

Hôn thật khẽ, thật êm

Hôn êm đềm mãi mãi


Đã hôn rồi, hôn lại

Cho đến mãi muôn đời

Đến tan cả đất trời

Anh mới thôi dào dạt


Cũng có khi ào ạt

Như nghiến nát bờ em

Là lúc triều yêu mến

Ngập bến của ngày đêm


Anh không xứng là biển xanh

Nhưng cũng xin làm bể biếc

Để hát mãi bên gành

Một tình chung không hết,


Để những khi bọt tung trắng xóa

Và gió về bay tỏa nơi nơi

Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,

Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!


Xem thêm:

 
Chỉnh sửa cuối:
1,504 ❤︎ Bài viết: 982 Tìm chủ đề

Cảm nghĩ về bài thơ Biển – Xuân Diệu​


Bài thơ "Biển" của Xuân Diệu là một bản tình ca tha thiết, trong đó biển và bờ được dùng như những hình tượng ẩn dụ tuyệt đẹp cho tình yêu đôi lứa. Biển là người đàn ông, bờ là người con gái - hai hình ảnh gắn bó, hòa quyện, vừa dịu dàng vừa mãnh liệt, vừa vĩnh hằng vừa khắc khoải.

Ngay từ đầu, thi sĩ đã khiêm nhường nhưng cũng đầy khao khát:

"Anh không xứng là biển xanh /

Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng"

Lời thơ như một lời tỏ tình chân thành, vừa tự ti vừa tha thiết yêu thương. Tình yêu của người "anh" giống như sóng biển - không ngừng vươn tới, dạt dào, bất tận:

"Anh xin làm sóng biếc /

Hôn mãi cát vàng em"

Những nụ "hôn thật khẽ, thật êm" thể hiện sự nâng niu, âu yếm, nhưng cũng có lúc tình yêu ấy bùng lên dữ dội, "ào ạt như nghiến nát bờ em" - biểu tượng cho niềm đam mê mãnh liệt, khát vọng hòa tan, chiếm lĩnh trọn vẹn.

Càng về cuối, cảm xúc càng dâng trào:

"Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,

Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!"

Đó là tiếng lòng cháy bỏng, khôn nguôi, một tình yêu vượt lên thời gian và không gian. Biển của Xuân Diệu không chỉ là thiên nhiên, mà còn là linh hồn của người đang yêu - luôn dạt dào, sâu thẳm, không bao giờ cạn.

Biển là một trong những bài thơ tình tiêu biểu của Xuân Diệu, thể hiện trọn vẹn vẻ đẹp của tình yêu nồng nàn, say đắm, đắm chìm mà vẫn tinh tế. Qua hình tượng biển và bờ, nhà thơ gửi gắm khát vọng vĩnh cửu hóa tình yêu, muốn yêu và được yêu "đến tan cả đất trời, anh mới thôi dào dạt."
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back