Bài viết: 183 



Lời bài hát
Bǎ gūdú dàng zuò wǎncān què nányǐxìa yàn
Bǎ hēiyè dàng zuò wēnnuǎn què nányǐ rùmían
Zhǐhǎo dùi zìjǐ shuō wǎn'ān wú rén zài shēnbiān
Xiǎng yào sǐwáng què yòu bù gǎn
Bǎ nánguò dàng zuò hùan nìan dōu yānxiāoyúnsàn
Bǎ gǎnqíng dàng zuò hóngxìan quánbù dōu zhǎn dùan
Zhè shíjiān hǎoxìang dōu fàng màn xìang dùrìrúnían
Xiǎng yào sǐwáng háishì bù gǎn
Bǎ gūdú dàng zuò wǎncān què nán yǐxìa yàn
Bǎ hēiyè dàng zuò wēnnuǎn què nán yǐ rùmían
Zhǐhǎo dùi zìjǐ shuō wǎn'ān wú rén zài shēnbiān
Xiǎng yào sǐwáng què yòu bù gǎn
Bǎ nánguò dàng zuò hùan nìan dōu yānxiāoyúnsàn
Bǎ gǎnqíng dàng zuò hóngxìan quánbù dōu zhǎn dùan
Zhè shíjiān hǎoxìang dōu fàng màn xìang dùrìrúnían
Xiǎng yào sǐwáng háishì bù gǎn
Wǒ kàn bù dàole xīwàng zhǎo bù dàole fāngxìang
Zhǐ néng xiězhe wǒ de yúanchùang kèhùa wǒ suǒyǒu múyàng
Wǒ xiě de měi gè wénzì
Tā dōu shì wǒ de xīnshēng
Jìu xìang wúxíng zhā xīn de cì shēn shēn chā dào wǒ xīnzhōng
Yěxǔ shì wǒ tàiguò nìanjìu
Wǒ zìjǐ huógāi nánshòu
Wǒ yòng wǒ shēngmìng lái zuò dǐ kòu qíu shàngtiān bǎ wǒ bǎoyòu
Wǒ xiǎng fàngqì suǒyǒu yīqiè
Cóngcǐ yuǎnlí shìjiè
Wǒ xiǎng máizàng zài zhè hēiyè
Dú yǐn zìjǐ dé xiānxiě
Nǎlǐ bùshì hùa dì wèi qíu
Nǎlǐ shì shēngmìng jìntóu
Nǎlǐ néng huó dé gèng zìyóu
Nǎlǐ méi ēnyùan qíng chóu
Nǐ tīng wǒ xīn tā zài shuō a
Tā shuō tā hǎo téng a
Nǐ hái rěnxīn qù jiě páo ma
Dùanle suǒyǒu qíng ba
Wǒ yòu áoyè dàole sān gēng
Qiāo xiǎng sǐwáng dé zhōng
Wǒ bǎ línghún kùaiyào chōukòng
Bī wǒ zǒuxìang qīngshēng
Wǒ yě xiǎng qù sǐ a
Què zhǐ néng wújìn nàhǎn
Xiǎng ràng yīqiè dōu tíngzhǐ a kě wǒ háishì bù gǎn
Bǎ gūdú dàng zuò wǎncān què nán yǐxìa yàn
Bǎ hēiyè dàng zuò wēnnuǎn
Háishì nán rùmían
Háishì zhǐ néng dùi zìjǐ shuōle wǎn'ān méi rén zài shēnbiān
Xiǎng yào sǐwáng háishì bù gǎn
Lời dịch tiếng Việt:
Xem cô độc như cơm bữa
Nhưng cớ sao thật khó nuốt
Xem bóng đêm như một loại ấm áp
Nhưng cớ sao lại khó ngủ
Đành phải tự chúc mình ngủ ngon
Không một ai bên cạnh cả
Muốn quên nhưng lại không nỡ quên
Xem khổ sở như một loại ảo tưởng
Rồi cũng tan thành mây khói
Xem đoạn tình cảm này như sợi tơ hồng
Cắt đứt thành từng đoạn
Thời gian tưởng như trôi chậm lại
Một ngày cứ như đã trăm năm
Muốn quên nhưng không nỡ quên
Xem cô độc như cơm bữa
Nhưng cớ sao thật khó nuốt
Xem bóng đêm như một loại ấm áp
Nhưng cớ sao lại khó ngủ
Đành phải tự chúc mình ngủ ngon
Không một ai bên cạnh cả
Muốn quên nhưng lại không nỡ quên
Xem khổ sở như một loại ảo tưởng
Rồi cũng tan thành mây khói
Xem đoạn tình cảm này như sợi tơ hồng
Cắt đứt thành từng đoạn
Thời gian tưởng như trôi chậm lại
Một ngày cứ như đã trăm năm
Muốn quên nhưng lại không nỡ quên
Nhạc ~
Bỏ lại thương cảm hôm qua vào dĩ vãng
Ân oán trước kia hãy để nó là trước kia
Hãy để tất cả bi thương ngưng đọng lại vào thời khắc này
Khiến tôi quên hết thảy, tôi sao có thể đành lòng
Xem cô độc như cơm bữa
Nhưng cớ sao thật khó nuốt
Xem bóng đêm như một loại ấm áp
Nhưng cớ sao lại khó ngủ
Đành phải tự chúc mình ngủ ngon
Không một ai bên cạnh cả
Quên đi thôi sao ta vẫn không đành lòng
Last edited by a moderator: