Chàng trai bên cạnh có phần ngạc nhiên, lông mi khẽ chớp nhìn tôi khó hiểu.
"Chưa từng"
"Chẳng phải chỉ cần nhìn thấy
Sao Băng là điều may mắn sao? Sự tích là nguồn gốc vì sao nó may mắn à?"
Anh cười nhẹ, nghiêng đầu tò mò hỏi tôi. Tôi chỉ cười trừ, ừm, có lẽ vậy. Chẳng biết tại sao, tôi có hứng kể. Rồi bắt đầu ghép từng mảnh kí ức về câu chuyện sự tích đó. Chuyện kể rằng..
Ngày xửa ngày xưa, có 1 đôi nam nữ yêu nhau say đắm. Cô gái Hath rất xinh đẹp, thông minh và giàu có. Chàng trai Gimi nghèo khó, chẳng có gì ngoài tình yêu chân thành..
Để làm đẹp mình hơn trong mắt người yêu, một hôm Hath quyết định vào tiệm duỗi tóc. Khi trở về, Hath xinh đẹp và lộng lẫy gấp ngàn lần hơn. Mọi người đều trầm trồ khen ngợi nàng là người đẹp nhất thế gian. Lời đồn đến tai thần Venus. Nữ thần sắc đẹp rất tức giận vì Hath xinh đẹp hơn mình, nên bắt Hath phải chết. Và rồi nàng Hath chết, song sắc đẹp của nàng vẫn không phai tàn.
"Thế còn chàng trai? Mọi chuyện kết thúc như vậy sao?"
Tôi nhìn người bên cạnh tò mò đến độ cắt ngang, buồn cười vô cùng.
"Nè, lần đầu tiên anh nghe kể chuyện cổ tích hả? Sự tích thôi chứ có phải phim drama đâu mà hóng dữ vậy?"
Rồi tôi hắng giọng, kể tiếp.
Chàng Gimi đặt nàng nằm trong 1 chiếc quan tài bằng pha lê, và chàng quyết tâm đi đến cùng trời cuối đất tìm cách cứu nàng. Chàng đi ròng rã ngày này sang tháng khác, vượt qua bao nhiêu khó khăn, đi qua bao miền đất, giúp đỡ biết bao người dọc đường đi.
Đến nơi chân trời xa kia, chàng gặp được vị thần Eros. Thần tình yêu cảm động trước chàng, thần chỉ tay lên bầu trời và dặn rằng:
"Ở trong dãy thiên hà xa xôi kia, có 1 chùm sao gồm 7 ngôi sao băng. Con hãy đến đó, và hái cho được 1 ngôi sao băng sáng nhất. Vào ngày cuối cùng của tháng 7, con hãy ném ngôi sao ấy xuống trái đất, người con yêu sẽ tỉnh dậy. Nhưng sau đó, con sẽ phải biến thành 1 ngôi sao để thế chỗ cho ngôi sao băng đó, rồi suốt đời con sẽ chỉ là 1 ngôi sao. Con có chịu không?"
"Nếu anh là chàng Gimi, anh có đồng ý?" Tôi dừng đoạn, nghiêng mặt mỉm cười hỏi anh. Ừm thì tôi vốn biết chắc anh sẽ trả lời thế nào, có lẽ là một câu kiểu khuôn mẫu, mà tất cả đàn ông trên đời này đều nói vậy. Là dũng cảm hi sinh vì tình yêu chăng? Thật vĩ đại, cao cả và thiêng liêng! Nhưng khi nằm trong tình cảnh ấy, mấy ai dám oằng mình làm vậy? Hay thật ra, làm gì có cái tình cảnh ấy bao giờ? Yêu thì nhiều, thề thốt cũng lắm, còn hành động thì? Tôi chỉ tiện miệng hỏi trước, chẳng qua muốn tạo kịch tính cho câu chuyện mô típ này chứ thật không phải vì tò mò tí nào.
"Có!" Đó là tất cả những gì tôi nghĩ trong đầu. Đơn giản mà dứt khoát nhỉ?
"..."
Anh chỉ im lặng, điều này khiến tôi hơi ngạc nhiên. Này, không phải là ngay cả kiểu mẫu đàn ông anh cũng không có đó chứ? Không hiểu sao, tôi cảm thấy mình không thể nắm bắt được suy nghĩ của người đàn ông này. Sâu hay quái? Anh không nhìn tôi, mặc cho ánh mắt nghi ngờ của tôi không phút nào rời. Ánh nhìn của anh cũng trở nên xa xôi, anh đưa mắt mông lung trên bầu trời.
"Câu này khó quá nhỉ?" Tôi cười cười, rồi tiếp tục câu chuyện.
"Những ai được chết vì yêu là đang sống trong tình yêu, ta không quan tâm chuyện gì xảy ra, chỉ cần nàng được sống", chàng Gimi nghĩ vậy. Và chàng tiếp tục lên đường. Chàng đã hái ngôi sao băng sáng nhất, chàng đã chờ đợi ngày ngày để ném nó xuống trái đất. Một ngày dài như một năm khi chờ đợi, chàng không thể chờ thêm được nữa. Chàng đã ném nó xuống trái đất trước 1 ngày.
Đêm 30/7 năm đó, khi ngôi sao băng sáng nhất được ném xuống trái đất, gặp lực ma sát cực lớn của bầu khí quyển, nó đã vỡ tung ra thành hàng trăm mảnh nhỏ, làm sáng rực cả một vùng trời. Sau này, người ta gọi đó là mưa sao băng. Ở nơi đó, trong chiếc quan tài pha lê tuyệt đẹp, nàng Hath vẫn nằm im, xinh đẹp. Mái tóc nàng mượt mà như suối nước, những ngón tay nàng nhỏ nhắn, mềm mại đến diệu kỳ. Cơ thể nàng vẫn lạnh ngắt. Chỉ 2 dòng nước mắt nóng chảy trên gò má nàng, chảy mãi, chảy mãi. Chàng Gimi giờ trở thành 1 ngôi sao. Vì quá thương nhớ nàng Hath mà chàng không thể thắp sáng nổi chính mình. Chàng dần mờ nhạt nhất trong cả chùm sao, mà sau này người ta gọi là chòm sao tình yêu..
"Còn có một việc thú vị trong sự tích này nữa đấy!"
Tôi hào hứng tiết lộ. "Sau này, khi sắp xếp lại bảng chữ cái, chữ cái đầu tiên của tên 2 người được đặt kề cạnh nhau, theo thứ tự chàng đi trước, nàng theo sau. Đó là lí do tại sao G lại đứng kề H đấy!"
Anh hơi hứng thú, cười nhẹ.
"Chàng Gimi sẽ mãi là một ngôi sao cô đơn trên bầu trời sao?"
Tôi hơi khựng một chút, chẳng hiểu sao cũng thấy thương cảm cho chàng trai kia.
"Ừm, ở mãi trên bầu trời. Nhưng không phải chàng Gimi đã rất cao cả à? Chấp nhận cô đơn để đánh đổi lấy sinh mệnh của người con gái mình yêu.."
Bầu trời đêm, đen lắm, yên lặng và đáng sợ lắm, những ngôi sao tuy lấp lánh nhưng vẫn cô đơn vô cùng.. Hi sinh là vậy à? Vì người mình yêu mà chấp nhận lùi lại là vậy sao?
Chúng tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn bầu trời. Gió mát rười rượi. Trăng vàng, sao sáng. Lung linh. Thời gian trôi qua.. và đêm dài cũng khẽ qua đi.. giữa hai con người..