Mỗi ngày một câu chuyện mà bạn được thấy và chứng kiến ngoài đời hoặc là chuyện của chính bản thân bạn gặp phải. Hãy post vào đây để cùng tâm sự, chia sẻ với mọi người. Dù nó là chuyện vui hay buồn, miễn sao nó để lại cảm xúc hoặc ấn tượng gì đó trong bạn.
Em mở hàng nào. Chuyện thường ngày gặp trên đường, vui phết! Sáng nay mình đi làm muộn đứng đợi đèn đỏ ngã tư k bị ùn đông xếp hàng dài như mọi hôm. Có cô bé đi xe Lead đứng cạnh cứ ngóng cổ lên trên gọi rất ngọt: - Chồng ơi, chồng ơi, chồng ơi chồng.. 5-6-7.. anh quay lại. Mình gato to đùng nên ngứa miệng: - Mấy anh đó là chồng em hả? - Dạ không ạ chồng e đứng tít trên kia (cô bé vui vẻ chỉ tay nữa chứ) - Nhưng chị thấy mấy anh kia cũng tên là "Chồng" đó em! Lần này k phải chỉ có 7 anh quay lại mà tất cả mọi ng cùng nhìn về phía tớ lun.. kakakaka.
Hôm qua, ngồi rửa bát với chị họ. Chị ấy hỏi Meo sau này thi trường gì? Định làm nghề gì? Meo cười đáp Meo không biết Ngồi lướt face thấy hiệu thuốc bán 150k/1 hộp bị công an đến. Chỉ nghĩ: Đáng đời. Mà cũng hay hiệu thuốc bên Meo hôm qua hét 250k giờ thì đi phát khẩu trang miễn phí ^^ người với người lật mặt nhanh như lật sách
21 tuổi nhưng suy nghĩ như một bà cụ 70, 80. Rõ không thể hiểu được bọn trẻ bây giờ đang nghĩ gì mà có nhiều hành động ngáo ngơ hay suy nghĩ thoáng đến vậy. Trong tình cảm và cách hành xử đều vậy. Tuy không phải là tất cả nhưng bản thân mình rõ là bất mãn và nhiều việc không đồng tình. Nghĩ kì thì mình quả là lạc hậu. Nếu sống ở thế kỉ 20 hay ở lứa tuổi 8x, 7x sẽ hợp hơn.
Đôi lời tự động viên cho chính mình và người khác Trải qua 10 ngày tự ở nhà cách ly tưởng chán nhưng ngược lại ^^ Nhiều thứ hay ho phết Có nhiều thời gian dành riêng cho bản thân hơn thay vì bình thường dành 8 tiếng đi làm, công việc online vẫn túi bụi nhưng thoải mái và tích cực hơn hẳn (chỉ có điều dễ bị lười hehe) Đạt được mục tiêu tự làm những món ăn học được trên mạng như cà phê nè, bánh nè, kem chuối nè, chiều nay mình sẽ làm trà sữa thạch phô mai uống mouhaha Có thời gian chăm sóc bản thân hơn (tập thể dục, dưỡng da) khi trước đó rất hạn chế làm. Tự bản thân sẽ cố gắng trân trọng những giây phút ở nhà với ba mẹ, bù cho những ngày tháng chạy theo công việc, cốlên gió ơiiii
Đi uống nước mía và nghe theo lời xui dại của đứa bạn, ngồi giữa quán hét lớn: "Cô ơi cho cháu một cốc nước mía không đường, nhớ là không đường cô nhé!" Rồi bị chủ quán lườm cho cháy mặt
Hôm nay mình vẫn bị ho nhưng không còn sổ mũi và mệt như hai hôm vừa rồi nữa. Uống kháng sinh thì sẽ khỏi ngay nhưng cứ mỗi lần bệnh một chút lại uống thuốc kháng sinh thì không tốt tẹo nào cả. Vẫn là câu chuyện: Lý thuyết là một chuyện, những điều mọi người hay nói là một chuyện, nhưng tự mình biết bản thân như thế nào, và cái gì là tốt cho mình. Lại liên hệ nó với cuộc sống của mình: Mình cũng đang bỏ qua những điều đó nhiều, để làm theo ý mình, không hẳn là nó tuyệt vời, nhưng ít nhất mình thoải mái.
Ngồi lục lại những bức hình kỷ niệm trong các chuyến đi để lấy tư liệu làm vài bài review, lại nhớ về những ấn tượng thật vui vẻ. Khi về, mình thường hay quên mất tên địa danh, có khi đi thật nhiều rồi mang về chỉ là những thảnh thơi hơn trong tâm hồn. Như vậy với mình cũng đủ rồi. Đôi lúc không biết mình muốn gì hoặc đôi khi thấy cuộc sống bắt đầu ngột ngạt, mình lại đi, đi để lúc trở về thấy tươi mới hơn, để lại tiếp tục guồng quay cuộc sống, rồi quay mệt, thì lại đi..
Sáng nay chọn đồ để mặc, bỗng thấy chần chừ khi định lựa một chiếc váy ren hơi công chúa. Chợt nhận ra từ khi nào mà mình lại ngại ăn diện nổi bật một chút vậy? Chắc vì mình đã già ư :) Hay bởi vì lâu lâu rồi không còn được tự tin nổi bật như những khoảng thời gian trước đây? Chắc là cả hai đấy, vì chúng cũng có liên quan với nhau mà. Ít muốn hứng chịu cảm giác nuối tiếc thanh xuân nên hay lựa chọn lờ nó đi :) May mắn là đã từng có những kỷ niệm thật đẹp với nó. Kỷ niệm buồn thì quên, đẹp thì nhớ, mình vẫn thường cố gắng làm vậy.