Trời lại mưa rồi anh biết không? Gió qua khẽ lá ào ước mong Nhớ đôi tay ấm em buồn khẽ Gọi gió qua thềm thổi hư không Em vẫn vậy vẫn như ngày mới yêu Nhớ nhớ thương thương lúc xế chiều Nhớ nhiều lúc đêm buồn vội vã Nhơ đến đau lòng, nhớ cô liêu Lúc yêu mình bên nhau nhiều quá Chỉ xa khi nắng xuống ban chiều Chỉ đêm về thôi không chung đụng Giờ thì công việc xa không chung Chẳng bao giờ em thấy mình đầy đủ Khoảng không gian cho hai đứa ở bên Nên mỗi lúc anh công tác triền miên Em lại ghét vì phải xa và nhớ Đôi lúc em thấy mình hơi hâm dở Ước bên anh cho từ sáng tới chiều Cho thỏa mãn những tháng ngày yêu nhiều Cho mông lung không còn nhung với nhớ Nhưng hỡi ơi đôi lúc không biết nữa Em vẫn thấy nhớ anh lúc ở bên Em còn lo còn sợ phút bình yên Sẽ nhanh hết bởi vì anh công việc Khoảng thời yêu mọi điều luôn tha thiết Lấy nhau rồi vẫn mải miết yêu thương Em chỉ là em một phụ nữ bình thường Nhưng điên khùng vì yêu anh khôn tả Chiều nay mưa em nhớ anh nhiều quá Ôm gối đầu áp má ngửi mùi anh Em lại nhớ quá nên thấy mình hơi lạnh Đắp chăn hoài vẫn thiếu ấm tay anh Im lặng thôi thời gian trôi chẳng nhanh Vì chờ đợi nên ì à ì ạch Thôi thôi vậy em quẩn quanh lẩn tránh Tim im lìm lỡ mất nhịp cùng mưa!