Chương 10: Chỉ cần là em bao nhiêu thời gian anh cũng có.
Phong sờ sờ mũi của mình mà cười trừ.
Ánh Nguyệt đưa tay về phía Phong.
"Anh đưa điện thoại đây cho em.
Phong rút điện thoại ra đặt vào tay cô. Cô cười hì hì cầm điện thoại vào kết bạn xong trả lại điện thoại cho anh rồi hai người vào xem phim.
Bộ phim hai người xem là bộ phim tình cảm hài mới nhất. Ánh Nguyệt vừa xem vừa ăn bắp còn Phong thì cầm đưa tới bên cạnh cho cô dễ lấy.
Trở về sau một ngày hẹn hò đầu tiên Phong đưa Ánnh Nguyệt về nhà. Đến cổng nhà, Ánh Nguyệt tạm biệt Phong đi vào nhà đột nhiên Phong cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ vào môi cô. Ánh Nguyệt bị hôn bất ngờ thì tròn xoe mắt nhìn.
Vốn chỉ định hôn lướt nhẹ tạm biệt nhưng khi môi chạm môi một cảm giác mềm mại, ấm áp truyền từ môi tới trái tim khiến Phong muốn nhiều hơn thế. Anh khẽ cạy mở hàm răng của cô để chiếc lưỡi tiến vào càn quét mọi mật ngọt của cô. Nụ hôn kéo dài cho tới khi cô gái trong lòng mềm nhũn ra lúc đó anh mới luyến tiếc mà buông cô ra.
Được Phong thả ra Ánh Nguyệt từ từ tỉnh táo lại sau nụ hôn đầu của mình vừa rồi thì đỏ mặt từ trong vòng tay Phong chạy ra. Cô luống cuống mở cổng mà chạy vào nhà.
Phong nhìn cô mà cười. Anh đưa tay lên sờ trên môi luyến tiếc thật sự là muốn thêm nhiều hơn nữa.
Ánh Nguyệt chạy vào nhà, lên thẳng phòng mình. Vào đến phòng mà tim cô vẫn chưa thể trở lại bình thường được. Cô đưa tay mình nhẹ nhàng chạm vào môi. Nụ hôn đầu, tình yêu đầu của cô đã trao cho anh.
Phong ngày hôm sau gọi điện báo mình phải đi công tác một thời gian chưa xác định nên hẹn Ánh Nguyệt rằng khi nào trở lại sẽ giành nhiều thời gian để hẹn hò với cô hơn.
Ánh Nguyệt nghe vậy cũng hơi buồn nhưng cô không nói gì. Cô quyết định trong thời gian Phong đi công tác cô sẽ đi du lịch.
Ánh Nguyệt tới Nha Trang thì tới thẳng khách sạn nhận phòng, thay một chiếc váy Maxi hoa xong rồi đi ra biển. Cô đã rất lâu rồi cô chưa có ra biển rồi, cô rất thích biển nhưng không có nhiều thời gian để đi. Trước đây phần lớn thời gian của cô đều dành cho việc học, giờ đây cô muốn thả mình vào biển.
Phong đang muốn đầu tư một hạng mục ở Nha Trang nên hôm trước đến nơi đã phải họp và xem tài liệu tới khuya. Sớm nay đã phải đi khảo sát thực địa. Lúc đi về thì bỗng anh nhìn thấy trên bãi biển có một bóng dáng nhỏ quen thuộc. Phong tới gần thì nhận ra bóng dáng kia là người mà anh nhớ mong thì vui mừng khóe miệng khẽ nhếch lên một đường cong đẹp mắt. Anh quay sang nói với trợ lý và thư ký của mình:
" Cô với cậu hai người cùng mọi người trở về đi. Tôi có chút việc đi ra đằng này chút. "
" Vâng.. "
Phong nói rồi liền đi về phía cô gái nhỏ kia. Bỏ lại sau lưng một nhóm người đang nhìn nhau thắc mắc. Sếp của họ đây sao? Sếp hôm nay còn cười, còn có việc riêng trong thời gian đi công tác? Trời có phải sắp có bão rồi không?
Ánh Nguyệt đang cúi mặt vừa đi cô vừa đá cát dưới chân thì bỗng va vào một ai đó. Cô giật mình lùi lại phía sau thì eo đã bị giữ lại kéo cô ngã vào một lồng ngực ấm áp. Trên đỉnh đầu vang lên một giọng nói trầm ấm của đàn ông.
" Đi đường sao không nhìn phía trước? Em nhìn gì dưới chân vậy? "
Ánh Nguyệt nghe thấy giọng nói này quen quen thì giật mình ngẩng đầu lên.
" Sao? sao? lại là anh? Sao? sao anh lại ở đây? "
Phong cười cười nhìn cô, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
" Sao anh lại không thể ở đây? "
Ánh Nguyệt nhìn anh lắp bắp.
" Không phải. Ý em là anh không phải đi công tác sao? Sao anh lại ở đây chứ? "
Phong cưng chiều điểm nhẹ chóp mũi cô.
" Thì là anh đi công tác ở đây. Vậy còn em, sao em lại ở đây? "
" Em đi du lịch ạ. "
" Ồ! Vậy em có đồng ý để cho anh làm hướng dẫn viên du lịch cho em chứ. "
" Hả? Anh không phải đi công tác sao? Anh không phải rất bận sao? Sao lại có thời gian làm hướng dẫn viên du lịch cho em chứ. "
Ánh Nguyệt vừa nói vừa chu môi ra, hai má hồng phúng phính nhìn khiến con người ta nhộn nhạo.
Phong đưa tay nhéo nhẹ má cô, mỉm cười.
" Chỉ cần là em thì bao nhiêu thời gian anh cũng có. "
Ánh Nguyệt nghe Phong nói xong thì mặt nóng ran, đỏ bừng lên, tim đập bùm bùm khiến cô càng cúi thấp mặt.
" Anh thật là.. "
Phong cười cười nhìn cô. Anh đưa tay vuốt vuốt mái tóc đang bị gió thổi tung của cô.
" Đi nào anh dẫn em đi chơi được chứ. "
Ánh Nguyệt ngước lên nhìn Phong.
" Đi đâu ạ? "
Phong nắm tay cô vừa đi vừa nói:
" Đi dạo, đi ngắm cảnh, đi ăn.. đi nào "
" Ồ!.. "
Phong rất tự nhiên nắm tay Ánh Nguyệt đi vừa đi vừa cười. Ban đầu Ánh Nguyệt còn cảm thấy ngại ngùng, muốn rút tay ra mấy lần nhưng không được thì cũng thôi mặc cho Phong dắt đi.
" Em ở đâu vậy? "
" Em ở trong khách sạn Hồng Anh. "
" Vậy sao? Vậy em ở phòng nào? "
" Phòng 106.. anh hỏi làm gì mà kĩ vậy? "
" Không có gì? Anh dẫn em đi ăn hải sản nướng đi nào.. "
" Dạ!"
- Còn tiếp_
Ánh Nguyệt đưa tay về phía Phong.
"Anh đưa điện thoại đây cho em.
Phong rút điện thoại ra đặt vào tay cô. Cô cười hì hì cầm điện thoại vào kết bạn xong trả lại điện thoại cho anh rồi hai người vào xem phim.
Bộ phim hai người xem là bộ phim tình cảm hài mới nhất. Ánh Nguyệt vừa xem vừa ăn bắp còn Phong thì cầm đưa tới bên cạnh cho cô dễ lấy.
Trở về sau một ngày hẹn hò đầu tiên Phong đưa Ánnh Nguyệt về nhà. Đến cổng nhà, Ánh Nguyệt tạm biệt Phong đi vào nhà đột nhiên Phong cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ vào môi cô. Ánh Nguyệt bị hôn bất ngờ thì tròn xoe mắt nhìn.
Vốn chỉ định hôn lướt nhẹ tạm biệt nhưng khi môi chạm môi một cảm giác mềm mại, ấm áp truyền từ môi tới trái tim khiến Phong muốn nhiều hơn thế. Anh khẽ cạy mở hàm răng của cô để chiếc lưỡi tiến vào càn quét mọi mật ngọt của cô. Nụ hôn kéo dài cho tới khi cô gái trong lòng mềm nhũn ra lúc đó anh mới luyến tiếc mà buông cô ra.
Được Phong thả ra Ánh Nguyệt từ từ tỉnh táo lại sau nụ hôn đầu của mình vừa rồi thì đỏ mặt từ trong vòng tay Phong chạy ra. Cô luống cuống mở cổng mà chạy vào nhà.
Phong nhìn cô mà cười. Anh đưa tay lên sờ trên môi luyến tiếc thật sự là muốn thêm nhiều hơn nữa.
Ánh Nguyệt chạy vào nhà, lên thẳng phòng mình. Vào đến phòng mà tim cô vẫn chưa thể trở lại bình thường được. Cô đưa tay mình nhẹ nhàng chạm vào môi. Nụ hôn đầu, tình yêu đầu của cô đã trao cho anh.
Phong ngày hôm sau gọi điện báo mình phải đi công tác một thời gian chưa xác định nên hẹn Ánh Nguyệt rằng khi nào trở lại sẽ giành nhiều thời gian để hẹn hò với cô hơn.
Ánh Nguyệt nghe vậy cũng hơi buồn nhưng cô không nói gì. Cô quyết định trong thời gian Phong đi công tác cô sẽ đi du lịch.
Ánh Nguyệt tới Nha Trang thì tới thẳng khách sạn nhận phòng, thay một chiếc váy Maxi hoa xong rồi đi ra biển. Cô đã rất lâu rồi cô chưa có ra biển rồi, cô rất thích biển nhưng không có nhiều thời gian để đi. Trước đây phần lớn thời gian của cô đều dành cho việc học, giờ đây cô muốn thả mình vào biển.
Phong đang muốn đầu tư một hạng mục ở Nha Trang nên hôm trước đến nơi đã phải họp và xem tài liệu tới khuya. Sớm nay đã phải đi khảo sát thực địa. Lúc đi về thì bỗng anh nhìn thấy trên bãi biển có một bóng dáng nhỏ quen thuộc. Phong tới gần thì nhận ra bóng dáng kia là người mà anh nhớ mong thì vui mừng khóe miệng khẽ nhếch lên một đường cong đẹp mắt. Anh quay sang nói với trợ lý và thư ký của mình:
" Cô với cậu hai người cùng mọi người trở về đi. Tôi có chút việc đi ra đằng này chút. "
" Vâng.. "
Phong nói rồi liền đi về phía cô gái nhỏ kia. Bỏ lại sau lưng một nhóm người đang nhìn nhau thắc mắc. Sếp của họ đây sao? Sếp hôm nay còn cười, còn có việc riêng trong thời gian đi công tác? Trời có phải sắp có bão rồi không?
Ánh Nguyệt đang cúi mặt vừa đi cô vừa đá cát dưới chân thì bỗng va vào một ai đó. Cô giật mình lùi lại phía sau thì eo đã bị giữ lại kéo cô ngã vào một lồng ngực ấm áp. Trên đỉnh đầu vang lên một giọng nói trầm ấm của đàn ông.
" Đi đường sao không nhìn phía trước? Em nhìn gì dưới chân vậy? "
Ánh Nguyệt nghe thấy giọng nói này quen quen thì giật mình ngẩng đầu lên.
" Sao? sao? lại là anh? Sao? sao anh lại ở đây? "
Phong cười cười nhìn cô, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
" Sao anh lại không thể ở đây? "
Ánh Nguyệt nhìn anh lắp bắp.
" Không phải. Ý em là anh không phải đi công tác sao? Sao anh lại ở đây chứ? "
Phong cưng chiều điểm nhẹ chóp mũi cô.
" Thì là anh đi công tác ở đây. Vậy còn em, sao em lại ở đây? "
" Em đi du lịch ạ. "
" Ồ! Vậy em có đồng ý để cho anh làm hướng dẫn viên du lịch cho em chứ. "
" Hả? Anh không phải đi công tác sao? Anh không phải rất bận sao? Sao lại có thời gian làm hướng dẫn viên du lịch cho em chứ. "
Ánh Nguyệt vừa nói vừa chu môi ra, hai má hồng phúng phính nhìn khiến con người ta nhộn nhạo.
Phong đưa tay nhéo nhẹ má cô, mỉm cười.
" Chỉ cần là em thì bao nhiêu thời gian anh cũng có. "
Ánh Nguyệt nghe Phong nói xong thì mặt nóng ran, đỏ bừng lên, tim đập bùm bùm khiến cô càng cúi thấp mặt.
" Anh thật là.. "
Phong cười cười nhìn cô. Anh đưa tay vuốt vuốt mái tóc đang bị gió thổi tung của cô.
" Đi nào anh dẫn em đi chơi được chứ. "
Ánh Nguyệt ngước lên nhìn Phong.
" Đi đâu ạ? "
Phong nắm tay cô vừa đi vừa nói:
" Đi dạo, đi ngắm cảnh, đi ăn.. đi nào "
" Ồ!.. "
Phong rất tự nhiên nắm tay Ánh Nguyệt đi vừa đi vừa cười. Ban đầu Ánh Nguyệt còn cảm thấy ngại ngùng, muốn rút tay ra mấy lần nhưng không được thì cũng thôi mặc cho Phong dắt đi.
" Em ở đâu vậy? "
" Em ở trong khách sạn Hồng Anh. "
" Vậy sao? Vậy em ở phòng nào? "
" Phòng 106.. anh hỏi làm gì mà kĩ vậy? "
" Không có gì? Anh dẫn em đi ăn hải sản nướng đi nào.. "
" Dạ!"
- Còn tiếp_