- Xu
- 755,682,577
1470
65
Vãn
Tác giả: HỒ CHÍ MINH
Thể loại: Thơ ca
Vãn
Vãn xan ngật liễu, nhật tây trầm,
Xứ xứ sơn ca, dữ nhạc âm;
U ám Tĩnh Tây cấm bế thất,
Hốt thành mỹ thuật tiểu hàn lâm.
Dịch nghĩa
Chiều hôm
Cơm chiều xong, mặt trời lặn về tây,
Khắp nơi, rộn tiến ca dân dã và tiếng nhạc;
Nhà ngục u ám huyện Tĩnh Tây,
Bỗng thành một viện hàn lâm nghệ thuật nhỏ.
Dịch thơ
Cơm xong, bóng đã xuống trầm trầm,
Vang tiếng đàn ca, rộn tiếng ngâm;
Nhà ngục Tĩnh Tây mờ mịt tối,
Bỗng thành nhạc quán viện hàn lâm.
Vãn là một trong những bài thơ nhỏ mà giàu sức gợi từ Nhật ký trong tù. Dù viết trong hoàn cảnh bị giam cầm nơi nhà ngục Tĩnh Tây u tối, Bác Hồ vẫn nhìn thấy trong từng khoảnh khắc đời thường một vẻ đẹp lạc quan và đầy sinh khí. Chỉ bốn câu thơ ngắn nhưng toát lên tinh thần bất khuất, một tâm hồn nghệ sĩ ngay trong chốn lao tù.
Điều cảm động nhất là ở chỗ: giữa không gian u ám ấy, Bác vẫn nhìn ra ánh sáng, vẫn cảm nhận được âm thanh ca hát của những người tù. Cơm chiều xong, trời xuống chậm, tiếng hát vang lên khắp nhà lao như làm bừng sáng cả không gian. Trong đôi mắt của người chiến sĩ – thi sĩ, nơi giam cầm bỗng trở thành "một viện hàn lâm nhỏ", nơi nghệ thuật và tinh thần tự do vẫn tồn tại.
Bài thơ cho thấy sức mạnh nội tâm của Bác: dù bị xiềng xích, người vẫn không để bóng tối lấn át, không để hoàn cảnh làm mòn ý chí. Ngược lại, Bác biến những khoảnh khắc bình thường nhất thành niềm vui tinh thần, thành sức mạnh để tiếp tục đấu tranh. Đọc Vãn, ta thấy một tâm hồn khoáng đạt, tươi sáng và đầy niềm tin vào sự sống.
Tác giả: HỒ CHÍ MINH
Thể loại: Thơ ca
Vãn
Vãn xan ngật liễu, nhật tây trầm,
Xứ xứ sơn ca, dữ nhạc âm;
U ám Tĩnh Tây cấm bế thất,
Hốt thành mỹ thuật tiểu hàn lâm.
Dịch nghĩa
Chiều hôm
Cơm chiều xong, mặt trời lặn về tây,
Khắp nơi, rộn tiến ca dân dã và tiếng nhạc;
Nhà ngục u ám huyện Tĩnh Tây,
Bỗng thành một viện hàn lâm nghệ thuật nhỏ.
Dịch thơ
Cơm xong, bóng đã xuống trầm trầm,
Vang tiếng đàn ca, rộn tiếng ngâm;
Nhà ngục Tĩnh Tây mờ mịt tối,
Bỗng thành nhạc quán viện hàn lâm.
Cảm nhận bài thơ Vãn – Hồ Chí Minh
Vãn là một trong những bài thơ nhỏ mà giàu sức gợi từ Nhật ký trong tù. Dù viết trong hoàn cảnh bị giam cầm nơi nhà ngục Tĩnh Tây u tối, Bác Hồ vẫn nhìn thấy trong từng khoảnh khắc đời thường một vẻ đẹp lạc quan và đầy sinh khí. Chỉ bốn câu thơ ngắn nhưng toát lên tinh thần bất khuất, một tâm hồn nghệ sĩ ngay trong chốn lao tù.
Điều cảm động nhất là ở chỗ: giữa không gian u ám ấy, Bác vẫn nhìn ra ánh sáng, vẫn cảm nhận được âm thanh ca hát của những người tù. Cơm chiều xong, trời xuống chậm, tiếng hát vang lên khắp nhà lao như làm bừng sáng cả không gian. Trong đôi mắt của người chiến sĩ – thi sĩ, nơi giam cầm bỗng trở thành "một viện hàn lâm nhỏ", nơi nghệ thuật và tinh thần tự do vẫn tồn tại.
Bài thơ cho thấy sức mạnh nội tâm của Bác: dù bị xiềng xích, người vẫn không để bóng tối lấn át, không để hoàn cảnh làm mòn ý chí. Ngược lại, Bác biến những khoảnh khắc bình thường nhất thành niềm vui tinh thần, thành sức mạnh để tiếp tục đấu tranh. Đọc Vãn, ta thấy một tâm hồn khoáng đạt, tươi sáng và đầy niềm tin vào sự sống.
Chỉnh sửa cuối:

