Bạn được Sasibi mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
111 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề

Chương 10


Đoạn video dài chừng hai tiếng nhanh chóng đã có "lớp trưởng" trên mạng tổng hợp lại điểm mấu chốt.

Hóa ra, Tập đoàn Tô thị rơi vào nguy cơ phá sản là vì Tô Ngọc Thành ham mê cờ bạc, dẫn đến không trả nổi các khoản vay khi đến hạn. Vốn dĩ có thể xoay vòng được, nhưng vì không có ai chịu cho vay cầu nối nên mới lâm vào tuyệt cảnh, hoàn toàn không phải do tôi – Chu Viên Viên – ra tay.

Chính Tô Ngọc Thành còn tự thừa nhận là do mẹ Tô Thiển Thiển quyến rũ ông ta trong lúc hôn nhân nên mới ngoại tình. Vì vậy, chuyện Tô Thiển Thiển nói trong video rằng cha mẹ cô ta "ban đầu yêu nhau trước" hoàn toàn là nói dối.

Điểm mấu chốt nhất chính là – Trong suốt đoạn video ấy, Tô Thiển Thiển vẫn luôn có mặt.

Nói cách khác, cô ta rõ ràng biết chân tướng, nhưng vẫn cố tình bịa chuyện nói dối.

Bên dưới cư dân mạng bàn tán ầm ĩ:

"Quả nhiên con gái của tiểu tam, nhân phẩm rác rưởi, mở mang tầm mắt rồi!"

"Cô ta còn dám tỏ vẻ đáng thương á? Tô thị sụp đổ không rõ vì ai sao?"

"Ngày nào cũng lôi 'mười mấy ngàn nhân viên' ra nói, chẳng phải chính các người hại họ sao? Còn đổ tội cho Chu đạo nữa chứ!"

"Cuối cùng cũng hiểu vì sao Chu đạo lại hủy hợp đồng với Lâm Diễn rồi. Lâm Diễn quen cô ta, cô ấy nhìn mà không khó chịu mới lạ. Vậy mà còn chịu hủy hợp đồng vô điều kiện, đạo diễn Chu đúng là người tốt quá mức!"

"Chứ sao? Gia đình người ta bị Tô Thiển Thiển phá hoại, bấm like một cái để xả giận thì có gì sai? Không được phát tiết chút à?"

Tôi thì lại rất thích xem cảnh người đời hùa nhau ném đá, chỉ thấy vui vô cùng.

Cười hí hửng chưa được mấy tiếng, chợt nhớ hôm nay là sinh nhật mẹ, tôi vội cất điện thoại, chạy vào bếp làm bánh sinh nhật.

Trong lúc ấy, Tần Đông Niên cũng bước vào.

Anh nói: "Vừa nãy điện thoại em reo, anh nghe hộ rồi."

Tôi gật đầu: "Ồ, cảm ơn anh!"

Anh thong thả bổ sung: "Là bạn trai cũ của em gọi đến."

Tôi nhíu mày.

Anh lại tiếp: "Hắn xin lỗi, còn nói muốn quay lại với em."

Tôi hỏi: "Vậy anh trả lời sao?"

Anh bình thản: "Anh nói em đã có người yêu rồi, hơn nữa em vốn dĩ không bao giờ ăn lại cỏ cũ."

Tôi phì cười, giơ ngón cái khen: "Anh trai, lần sau không cần uyển chuyển thế, có thể sắc bén thêm chút."

Anh mỉm cười: "Nghe em."

Sinh nhật tuổi 56 của mẹ trôi qua trọn vẹn trong lời chúc phúc của cả nhà. Tôi và Tần Đông Niên ngầm hiểu ý nhau, cố tình ở lại thêm hai ngày nữa. Đến mức ánh mắt dượng nhìn chúng tôi với đã khác thường, chúng tôi mới lén lút chuồn đi.

Trên đường ra sân bay, tôi còn oán trách: "Chẳng phải chỉ phá thế giới hai người của họ một chút thôi sao, có cần nhìn chúng ta như thế không?"

Tần Đông Niên liếc tôi, nói một câu: "Lần sau chúng ta có qua có lại."

Tôi bật cười: "Ý kiến hay đó!"

-

Việc quay bộ phim "Người Khách Qua Đường" so với những phim trước thuận lợi hơn nhiều.

Lục Văn quả thật không hổ là người tài năng, tuy không xuất thân chính quy từ trường lớp, nhưng diễn xuất lại thành thục tự nhiên, chẳng thua gì các lão nghệ sĩ gạo cội. Nhờ vậy mà tiến độ quay rất nhanh, chỉ trong ba tháng là đóng máy.

Khi video đóng máy được đăng lên, Lâm Thiên lại tung thêm một quả dưa trong nhóm chat:

"Hahahaha, cười muốn chết, Lâm Diễn bị đạo diễn Lưu trả hàng rồi, nói cậu ta là gỗ mục không thể khắc!"

Có người bổ sung: "Ơ, công ty Huy Hoàng lại phát thông báo nói rằng vì lý do sức khỏe nên anh ta mới rút khỏi đoàn phim."

Tiểu Mi bĩu môi khinh thường: "Dù sao cũng là ảnh đế, tất nhiên phải giữ chút thể diện rồi."

Tôi thì nhắc nhở: "Đừng phí công phí mắt vào mấy thứ rác rưởi đó, quan tâm đến việc của chúng ta là được. Tiệc mừng đóng máy, em đi thông báo địa điểm và thời gian đi."

Tiểu Mi ngoan ngoãn: "Rõ rồi, sếp ơi!"

Tôi không ngờ, Tần Đông Niên cũng tới tham dự.

Hơn nữa, anh còn cố tình kéo thêm một cái ghế đặt ngay giữa tôi và Lục Văn.

Ánh mắt của Lâm Thiên lập tức sáng rực: "Đạo diễn Chu, vị này là.. Bạn trai của chị hả?"

Tôi ho khan một tiếng, vội vàng xua tay: "Đừng nói bậy, đây là anh trai tôi."

Tiểu Mi cười híp mắt, còn chống cằm ra vẻ tinh quái, chớp mắt ra hiệu cho mọi người: "Đúng đó, là anh trai của sếp mà~"

Ánh mắt cả nhóm nhìn chúng tôi đều trở nên thâm thúy, chứa đầy ý tứ.

Tần Đông Niên nâng ly rượu, nói dõng dạc: "Cảm ơn mọi người đã ủng hộ công việc của Viên Viên trong suốt thời gian qua, tôi đã chuẩn bị chút quà, chúc mừng phim đóng máy thuận lợi!"

Mọi người đồng loạt nâng ly, hô vang: "Chúc mừng đóng máy!"

Tôi kéo kéo vạt áo anh ta, nhỏ giọng trách: "Anh tới đây làm gì?"

Anh thản nhiên đáp: "Không phải em nói thường xuyên về nhà sao? Giờ đóng máy rồi, cũng nên cho mình một kỳ nghỉ chứ."

Tôi ngẫm lại, thấy cũng đúng: "Ừ, phải rồi!"
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back