- Xu
- 991


Nguyện Như Trường Phong – Bạch Kính Đình, Dĩ Đông – OST Trường Phong Độ
Ca khúc Nguyện Như Trường Phong là một bản nhạc phim mang đậm chất trữ tình, gắn liền với hành trình và tình yêu của các nhân vật trong Trường Phong Độ. Ngay từ tên gọi, bài hát đã gợi nên hình ảnh cơn gió dài miên man, vừa tự do vừa bền bỉ, tượng trưng cho khát vọng đồng hành và che chở. Giai điệu bài hát nhẹ nhàng, dìu dắt ở những đoạn đầu rồi dần dần mở rộng, tạo cảm giác như một cơn gió cuốn đi, vừa tha thiết vừa mạnh mẽ. Lời ca giàu hình ảnh, sử dụng ẩn dụ về gió, hành trình và khoảng cách để diễn tả tình yêu chung thủy, sự kiên định vượt qua ngàn dặm.
Điểm đặc biệt của ca khúc là sự kết hợp giọng hát giữa Bạch Kính Đình và Dĩ Đông. Bạch Kính Đình mang đến một chất giọng ấm áp, gần gũi như đang thủ thỉ kể lại câu chuyện của nhân vật; trong khi đó, Dĩ Đông lại đem đến sự mềm mại, thanh thoát, làm cho bản song ca trở nên cân bằng và giàu cảm xúc. Cả hai hòa quyện như đối thoại, như lời hẹn ước, càng làm nổi bật chủ đề thủy chung, bền bỉ trong tình cảm.
Trong bộ phim, bài hát vang lên ở những phân cảnh chia xa hay đoàn tụ, làm tăng chiều sâu nội tâm của nhân vật. Không chỉ đơn thuần là nhạc nền, Nguyện Như Trường Phong còn trở thành một lời nhắn gửi: tình yêu chân thành sẽ vượt qua mọi khoảng cách, như ngọn gió dài luôn đồng hành trên mọi nẻo đường.
Lời bài hát – Lyrics:
愿我如长风渡君千里万里程
君行万里程仍如初见少年人
马蹄疾 烟柳盛 你回身
惊煞千人万人
若你为长风我如玉树立院门
任酷暑寒冬遮你衣鬓不染尘
凭人间巨浪层层硝烟滚滚
护你裙角无痕
有多少人淤泥沉沦
或烈火求存
又多少人于浮名围困
我只愿你
颠沛一生
也坦荡一生
一生执一盏灯
愿我如长风载你青云上一程
眼中心中怀天下拥黎明苍生
自不怨 亦不恨 知你仍
丘壑藏我一寸
愿你如长风走出廊院的方寸
有辽阔一生一己之力渡万人
若不能永不屈身
至少还能
护这长风无声
有多少人淤泥沉沦
或烈火求存
又多少人于浮名围困
我只愿你
颠沛一生
也坦荡一生
归仍是少年人
若为长风共行万里
落魄无可赠
除却赤胆已别无他剩
便取心血 点一盏灯
照世间长盛
还剩热血未冷
愿你仍是少年
Pinyin:
Yùan wǒ rú cháng fēng dù jūn qiān lǐ wàn lǐ chéng
Jūn xíng wàn lǐ chéng réng rú chū jìan shào nían rén
Mǎ tí jí yān liǔ shèng nǐ húi shēn
Jīng shā qiān rén wàn rén
Ruò nǐ wèi cháng fēng wǒ rú yù shù lì yùan mén
Rèn kù shǔ hán dōng zhē nǐ yī bìn bù rǎn chén
Píng rén jiān jù làng céng céng xiāo yān gǔn gǔn
Hù nǐ qún jiǎo wú hén
Yǒu duō shǎo rén yū ní chén lún
Huò liè huǒ qíu cún
Yòu duō shǎo rén yú fú míng wéi kùn
Wǒ zhǐ yùan nǐ
Diān pèi yī shēng
Yě tǎn dàng yī shēng
Yī shēng zhí yī zhǎn dēng
Yùan wǒ rú cháng fēng zài nǐ qīng yún shàng yī chéng
Yǎn zhōng xīn zhōng húai tiān xìa yōng lí míng cāng shēng
Zì bù yùan yì bù hèn zhī nǐ réng
Qiū huò cáng wǒ yī cùn
Yùan nǐ rú cháng fēng zǒu chū láng yùan de fāng cùn
Yǒu líao kuò yī shēng yī jǐ zhī lì dù wàn rén
Ruò bù néng yǒng bù qū shēn
Zhì shǎo hái néng
Hù zhè cháng fēng wú shēng
Yǒu duō shǎo rén yū ní chén lún
Huò liè huǒ qíu cún
Yòu duō shǎo rén yú fú míng wéi kùn
Wǒ zhǐ yùan nǐ
Diān pèi yī shēng
Yě tǎn dàng yī shēng
Guī réng shì shào nían rén
Ruò wèi cháng fēng gòng xíng wàn lǐ
Luò pò wú kě zèng
Chú què chì dǎn yǐ bié wú tā shèng
Bìan qǔ xīn xuè diǎn yī zhǎn dēng
Zhào shì jiān zhǎng shèng
Hái shèng rè xuè wèi lěng
Yùan nǐ réng shì shào nían
Lời Việt:
Ta nguyện làm gió ngàn, nâng bước chàng đi xa vạn dặm
Đi muôn nẻo đường, chàng vẫn là người thiếu niên như ngày đầu gặp gỡ
Dồn dập vó ngựa, mịt mùng khói sương, chàng ngoảnh đầu lại
Làm muôn vạn người rung động
Nếu nàng là ngọn gió ngàn, ta sẽ là gốc cây nơi cửa sân nhà
Dù nắng cháy hay giá lạnh vẫn chở che để vạt áo nàng chẳng dính bụi trần
Nơi nhân gian, sóng dữ cuồn cuộn, khói lửa trập trùng
Chở che cho tà váy nàng không chút tì vết
Có bao nhiêu người chìm đắm trong bùn lầy
Hoặc tìm đường sống trong cơn tuyệt vọng
Và có bao người bị danh vọng hão huyền trói buộc
Ta chỉ cầu mong người
Dù cả đời gian truân
Vẫn sẽ được an nhiên suốt một đời
Suốt đời gìn giữ một ánh đèn
Ta nguyện làm ngọn gió ngàn, đưa chàng du ngoạn cõi trời mây
Đáy mắt và cõi lòng chứa đựng thiên hạ muôn dân
Không oán than, chẳng căm hận, ta biết chàng chẳng đổi thay
Ta về ẩn mình nơi núi đồi
Mong nàng như ngọn gió ngàn, chốn gia trạch chẳng thể níu bước chân
Một đời thỏa sức vẫy vùng, lấy sức mình phổ độ muôn dân
Dẫu khó tránh khỏi phải cong lưng cúi đầu
Chí ít còn có thể
Bảo vệ một ngọn gió ngàn lặng lẽ
Có bao nhiêu người chìm đắm trong bùn lầy
Hoặc tuyệt vọng mưu cầu sự sống
Và có bao nhiêu người bị danh vọng hão huyền trói buộc
Ta chỉ cầu mong người
Dù cả đời gian truân
Vẫn sẽ được an nhiên suốt một đời
Ngày về, vẫn là người thiếu niên năm xưa
Nếu được là gió ngàn, cùng nhau đi vạn dặm
Biết trao gì, ta chỉ có tự do
Trút trọn tấm lòng son, chẳng để lại chút gì
Đành lấy máu con tim, thắp lên một ngọn đèn
Sáng soi cho thế gian thịnh vượng đến ngàn sau
Để lại lòng nhiệt thành chẳng hề nguôi ngoai
Mong người vẫn là chàng thiếu niên năm ấy