Chương 435: Nguy hiểm
Đêm hôm đó hai người ôm nhau ngủ dưới gốc cây lớn trên đảo.
Biển đêm vẫn khá lạnh, đảo được bao quanh bởi biển càng lạnh hơn, người phụ nữ không ngừng chui vào lòng người đàn ông, chui đến mức cảm xúc đang kìm nén trong người đàn ông sắp bùng nổ không dừng được.
Niên Nhã Tuyền cảm thấy sự bất thường của anh, rất xin lỗi nói, "Thật.. Thật sự lạnh."
Cô chỉ mặc một bộ bikini, cô không lạnh thì ai lạnh?
Hoắc Lăng Trầm điều chỉnh hơi thở, lại siết chặt hai tay ôm lấy cơ thể người phụ nữ, "Ngủ đi."
Sau đó Niên Nhã Tuyền thực sự ngủ thiếp đi.
Hoắc Lăng Trầm biết cô đã ngủ, mới buông cô, nhẹ nhàng đứng dậy từ dưới đất, cởi quần bơi của mình đắp tạm cho cô.
Sau đó nhân ánh trăng đi vào rừng cây, anh muốn tìm một số thứ có thể che lạnh giữ ấm cho Niên Nhã Tuyền.
Niên Nhã Tuyền không biết mình đã ngủ bao lâu, dù sao sau một ngày mệt mỏi ngủ rất say và ngon thì cô đột nhiên nghe thấy một tiếng gầm, "Nhã Tuyền, Niên Nhã Tuyền!"
Niên Nhã Tuyền bất chợt tỉnh giấc từ mơ, mở mắt bò dậy từ dưới đất.
Cảnh tượng trước mắt khiến đầu cô tê liệt, chớp mắt một lúc không phản ứng lại, Hoắc Lăng Trầm không ngừng nhắc nhở cô, "Nguy hiểm, chạy nhanh!"
Nhìn thấy thứ mà Niên Nhã Tuyền thấy, đã đến sát bên cô, Niên Nhã Tuyền bất chợt tỉnh táo, trời ơi, có còn xui xẻo hơn được không, lại có hai con quái vật..
Hoắc Lăng Trầm đã đối phó với một con, tạm thời không rảnh tay, con còn lại thì dần đến gần Niên Nhã Tuyền đang ngủ say.
Niên Nhã Tuyền nhân ánh trăng nhìn một chút, quái vật cao gần bằng một người, trông rất giống khỉ đột, nhưng không phải, xấu hơn khỉ đột nhiều, toàn thân có lông dài, trong mắt tỏa ra ánh sáng xanh, lộ ra hàm răng nanh hướng về phía cô.
Cô suýt nữa thì nôn.
Để tránh mình nôn ra, Niên Nhã Tuyền vội tìm một cây gậy, bảo vệ bản thân.
Hoắc Lăng Trầm trầm giọng ra lệnh, "Lại đây! Dẫn nó lại đây!"
Niên Nhã Tuyền vội chạy đến bên anh, quái vật quả nhiên theo cô đến chỗ Hoắc Lăng Trầm.
Hoắc Lăng Trầm vốn cầm gậy đối đầu tấn công, nhưng phát hiện sức tấn công quá yếu, trực tiếp vứt bỏ gậy, một cước đá vào ngực quái vật. Quái vật bị tấn công ngã xuống đất, phát ra âm thanh đáng sợ.
Niên Nhã Tuyền nhìn tình huống này, cũng liều mạng, ghê thì ghê vậy, mạng sống quan trọng! Người có chứng sợ bẩn siêu nặng như Hoắc Lăng Trầm còn có thể tấn công bằng tay không, cô cũng có thể!
Cô vứt bỏ cây gậy trong tay, như Hoắc Lăng Trầm bắt đầu tấn công bằng tay không với con quái vật phía mình.
Dưới ánh trăng, một nam một nữ rất ăn ý mỗi người đối phó một con quái vật.
Hoắc Lăng Trầm vừa đánh quái vật, còn không ngừng nhắc nhở cô, "Em trì hoãn nó trước, đừng liều lĩnh.. Bảo vệ an toàn của mình.. Nếu không được thì đến đứng sau lưng anh.."
Niên Nhã Tuyền cười cười hoạt động cổ tay, nhướng mày với người đàn ông, "Yên tâm, em đai đỏ taekwondo đó!"
Hoắc Lăng Trầm nghe vậy hơi thở phào nhẹ nhõm, cũng không nói nữa, hai người chuyên tâm đối phó quái vật.
Trong lúc đó, váy của Niên Nhã Tuyền bị móng tay dài nhọn của quái vật cào một cái, trực tiếp rách, may mà không cào vào thịt trên người cô.
Con quái vật trước mặt Hoắc Lăng Trầm nhanh chóng bị Hoắc Lăng Trầm đánh đến nằm trên đất, Hoắc Lăng Trầm nhặt một hòn đá trên đất, nhắm vào đầu quái vật đập xuống.
Quái vật không động đậy nữa, không biết là chết hay ngất, dù sao cũng không động đậy.
Bên Niên Nhã Tuyền đã cho quái vật mấy cú đá xoay, quái vật tức giận gầm rú hướng về phía biển lao đi, Niên Nhã Tuyền không biết có nên đuổi theo không.
Hoắc Lăng Trầm kéo cổ tay cô, "Đừng đuổi theo."
Chỉ thấy quái vật đứng bên biển bắt đầu gầm rú, âm thanh trong đêm vô cùng đáng sợ, Hoắc Lăng Trầm ôm người phụ nữ vào lòng, an ủi xoa đầu cô.
Tiếp theo chuyện kỳ lạ xảy ra, nước biển bắt đầu dâng lên, vốn dĩ hai người họ đứng trên bờ, khoảng hai phút sau, nước biển đã tràn đến dưới chân họ.
Họ biết đây là hiện tượng không tốt.
Quái vật vẫn đang vung hai tay gào thét, Hoắc Lăng Trầm quyết đoán, "Nó có lẽ là thứ giống như thủy quái, dường như có thể khống chế nước biển, em đợi ở đây, anh đi giải quyết nó."
Niên Nhã Tuyền theo anh, "Chúng ta cùng đi, em giúp anh."
Hoắc Lăng Trầm đương nhiên không yên tâm, nhìn cô, nhẹ nhàng an ủi, "Nghe lời, đợi ở đây."
Biết tính anh, Niên Nhã Tuyền tạm thời đồng ý, nhìn Hoắc Lăng Trầm nhanh chóng lao đến sau lưng quái vật, một cước đá nó ngã xuống đất rồi toàn thân giẫm lên lưng quái vật, không cho nó đứng dậy.
Hoắc Lăng Trầm nghĩ như vậy có lẽ có thể dìm chết quái vật, mặc cho quái vật vật lộn thế nào anh cũng không định tha cho nó.
Niên Nhã Tuyền nhìn con quái vật khác vừa bị Hoắc Lăng Trầm đánh chết lúc nãy, đến bên nó ôm một hòn đá lớn, vượt qua nước biển đến bên Hoắc Lăng Trầm, cắn răng định đập xuống đầu quái vật.
Nhưng, Hoắc Lăng Trầm ngăn cản cô, tiếp nhận hòn đá trong tay cô, ra lệnh, "Về đi!"
Niên Nhã Tuyền, "..."
Vẫn muốn phản kháng vài câu, nhưng ánh mắt anh quá kiên quyết, cô đành ngoan ngoãn quay người đi về vị trí lúc nãy.
Lúc này nước biển đã đến bắp chân họ, nếu không nhanh chóng giải quyết quái vật, e rằng họ sắp bị chết đuối.
Sau lưng truyền đến một trận âm thanh đánh nhau, truyền đến tiếng kêu thảm thiết của quái vật, Niên Nhã Tuyền có lẽ có thể tưởng tượng cảnh tượng đẫm máu đó không quay đầu lại.
Cuối cùng cô sợ Hoắc Lăng Trầm có chuyện, không nhịn được quay người.
May lúc này Hoắc Lăng Trầm đã thành công giải quyết quái vật, khi quái vật nằm bất động trong biển, nước biển bắt đầu rút xuống. Từ bắp chân Niên Nhã Tuyền đến mắt cá chân rồi đến lòng bàn chân.
Cuối cùng Hoắc Lăng Trầm cũng đi về, họ chứng kiến hai con quái vật cùng nước biển hòa trôi xuống biển, cho đến khi khôi phục lại sự yên tĩnh ban đầu.
Qua một phen như vậy, Hoắc Lăng Trầm đến bờ biển tự rửa sạch toàn thân, Niên Nhã Tuyền cũng vậy.
"Em ngủ trước, anh canh ở đây." Hoắc Lăng Trầm dựa lưng vào cây, duỗi thẳng chân trái, kéo Niên Nhã Tuyền vào lòng, để đầu cô gối lên chân mình.
Niên Nhã Tuyền không từ chối, cũng sợ lại có quái vật xuất hiện, "Đợi chút anh đánh thức em, chúng ta thay nhau canh."
Hoắc Lăng Trầm gật đầu, "Ngủ đi!"
Niên Nhã Tuyền quá buồn ngủ, ngửi thấy hơi thở của Hoắc Lăng Trầm nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Mơ màng nghe thấy một giọng nói, "Niên Nhã Tuyền.."
Cô mơ màng ừ một tiếng.
Giọng nói vang bên tai cô, "Anh muốn ngủ với em.."
"Được.." Trong mơ, cô cười ngọt ngào, đồng ý Hoắc Lăng Trầm.
Người đàn ông nhanh chóng có động tĩnh, nhưng cuối cùng.. Anh vẫn từ bỏ.
Nhìn người phụ nữ nửa tỉnh nửa mê, anh nắm chặt tay, anh có thể bất chấp tất cả để có cô, nhưng anh phải cân nhắc mọi vấn đề cô cần đối mặt..
Biển đêm vẫn khá lạnh, đảo được bao quanh bởi biển càng lạnh hơn, người phụ nữ không ngừng chui vào lòng người đàn ông, chui đến mức cảm xúc đang kìm nén trong người đàn ông sắp bùng nổ không dừng được.
Niên Nhã Tuyền cảm thấy sự bất thường của anh, rất xin lỗi nói, "Thật.. Thật sự lạnh."
Cô chỉ mặc một bộ bikini, cô không lạnh thì ai lạnh?
Hoắc Lăng Trầm điều chỉnh hơi thở, lại siết chặt hai tay ôm lấy cơ thể người phụ nữ, "Ngủ đi."
Sau đó Niên Nhã Tuyền thực sự ngủ thiếp đi.
Hoắc Lăng Trầm biết cô đã ngủ, mới buông cô, nhẹ nhàng đứng dậy từ dưới đất, cởi quần bơi của mình đắp tạm cho cô.
Sau đó nhân ánh trăng đi vào rừng cây, anh muốn tìm một số thứ có thể che lạnh giữ ấm cho Niên Nhã Tuyền.
Niên Nhã Tuyền không biết mình đã ngủ bao lâu, dù sao sau một ngày mệt mỏi ngủ rất say và ngon thì cô đột nhiên nghe thấy một tiếng gầm, "Nhã Tuyền, Niên Nhã Tuyền!"
Niên Nhã Tuyền bất chợt tỉnh giấc từ mơ, mở mắt bò dậy từ dưới đất.
Cảnh tượng trước mắt khiến đầu cô tê liệt, chớp mắt một lúc không phản ứng lại, Hoắc Lăng Trầm không ngừng nhắc nhở cô, "Nguy hiểm, chạy nhanh!"
Nhìn thấy thứ mà Niên Nhã Tuyền thấy, đã đến sát bên cô, Niên Nhã Tuyền bất chợt tỉnh táo, trời ơi, có còn xui xẻo hơn được không, lại có hai con quái vật..
Hoắc Lăng Trầm đã đối phó với một con, tạm thời không rảnh tay, con còn lại thì dần đến gần Niên Nhã Tuyền đang ngủ say.
Niên Nhã Tuyền nhân ánh trăng nhìn một chút, quái vật cao gần bằng một người, trông rất giống khỉ đột, nhưng không phải, xấu hơn khỉ đột nhiều, toàn thân có lông dài, trong mắt tỏa ra ánh sáng xanh, lộ ra hàm răng nanh hướng về phía cô.
Cô suýt nữa thì nôn.
Để tránh mình nôn ra, Niên Nhã Tuyền vội tìm một cây gậy, bảo vệ bản thân.
Hoắc Lăng Trầm trầm giọng ra lệnh, "Lại đây! Dẫn nó lại đây!"
Niên Nhã Tuyền vội chạy đến bên anh, quái vật quả nhiên theo cô đến chỗ Hoắc Lăng Trầm.
Hoắc Lăng Trầm vốn cầm gậy đối đầu tấn công, nhưng phát hiện sức tấn công quá yếu, trực tiếp vứt bỏ gậy, một cước đá vào ngực quái vật. Quái vật bị tấn công ngã xuống đất, phát ra âm thanh đáng sợ.
Niên Nhã Tuyền nhìn tình huống này, cũng liều mạng, ghê thì ghê vậy, mạng sống quan trọng! Người có chứng sợ bẩn siêu nặng như Hoắc Lăng Trầm còn có thể tấn công bằng tay không, cô cũng có thể!
Cô vứt bỏ cây gậy trong tay, như Hoắc Lăng Trầm bắt đầu tấn công bằng tay không với con quái vật phía mình.
Dưới ánh trăng, một nam một nữ rất ăn ý mỗi người đối phó một con quái vật.
Hoắc Lăng Trầm vừa đánh quái vật, còn không ngừng nhắc nhở cô, "Em trì hoãn nó trước, đừng liều lĩnh.. Bảo vệ an toàn của mình.. Nếu không được thì đến đứng sau lưng anh.."
Niên Nhã Tuyền cười cười hoạt động cổ tay, nhướng mày với người đàn ông, "Yên tâm, em đai đỏ taekwondo đó!"
Hoắc Lăng Trầm nghe vậy hơi thở phào nhẹ nhõm, cũng không nói nữa, hai người chuyên tâm đối phó quái vật.
Trong lúc đó, váy của Niên Nhã Tuyền bị móng tay dài nhọn của quái vật cào một cái, trực tiếp rách, may mà không cào vào thịt trên người cô.
Con quái vật trước mặt Hoắc Lăng Trầm nhanh chóng bị Hoắc Lăng Trầm đánh đến nằm trên đất, Hoắc Lăng Trầm nhặt một hòn đá trên đất, nhắm vào đầu quái vật đập xuống.
Quái vật không động đậy nữa, không biết là chết hay ngất, dù sao cũng không động đậy.
Bên Niên Nhã Tuyền đã cho quái vật mấy cú đá xoay, quái vật tức giận gầm rú hướng về phía biển lao đi, Niên Nhã Tuyền không biết có nên đuổi theo không.
Hoắc Lăng Trầm kéo cổ tay cô, "Đừng đuổi theo."
Chỉ thấy quái vật đứng bên biển bắt đầu gầm rú, âm thanh trong đêm vô cùng đáng sợ, Hoắc Lăng Trầm ôm người phụ nữ vào lòng, an ủi xoa đầu cô.
Tiếp theo chuyện kỳ lạ xảy ra, nước biển bắt đầu dâng lên, vốn dĩ hai người họ đứng trên bờ, khoảng hai phút sau, nước biển đã tràn đến dưới chân họ.
Họ biết đây là hiện tượng không tốt.
Quái vật vẫn đang vung hai tay gào thét, Hoắc Lăng Trầm quyết đoán, "Nó có lẽ là thứ giống như thủy quái, dường như có thể khống chế nước biển, em đợi ở đây, anh đi giải quyết nó."
Niên Nhã Tuyền theo anh, "Chúng ta cùng đi, em giúp anh."
Hoắc Lăng Trầm đương nhiên không yên tâm, nhìn cô, nhẹ nhàng an ủi, "Nghe lời, đợi ở đây."
Biết tính anh, Niên Nhã Tuyền tạm thời đồng ý, nhìn Hoắc Lăng Trầm nhanh chóng lao đến sau lưng quái vật, một cước đá nó ngã xuống đất rồi toàn thân giẫm lên lưng quái vật, không cho nó đứng dậy.
Hoắc Lăng Trầm nghĩ như vậy có lẽ có thể dìm chết quái vật, mặc cho quái vật vật lộn thế nào anh cũng không định tha cho nó.
Niên Nhã Tuyền nhìn con quái vật khác vừa bị Hoắc Lăng Trầm đánh chết lúc nãy, đến bên nó ôm một hòn đá lớn, vượt qua nước biển đến bên Hoắc Lăng Trầm, cắn răng định đập xuống đầu quái vật.
Nhưng, Hoắc Lăng Trầm ngăn cản cô, tiếp nhận hòn đá trong tay cô, ra lệnh, "Về đi!"
Niên Nhã Tuyền, "..."
Vẫn muốn phản kháng vài câu, nhưng ánh mắt anh quá kiên quyết, cô đành ngoan ngoãn quay người đi về vị trí lúc nãy.
Lúc này nước biển đã đến bắp chân họ, nếu không nhanh chóng giải quyết quái vật, e rằng họ sắp bị chết đuối.
Sau lưng truyền đến một trận âm thanh đánh nhau, truyền đến tiếng kêu thảm thiết của quái vật, Niên Nhã Tuyền có lẽ có thể tưởng tượng cảnh tượng đẫm máu đó không quay đầu lại.
Cuối cùng cô sợ Hoắc Lăng Trầm có chuyện, không nhịn được quay người.
May lúc này Hoắc Lăng Trầm đã thành công giải quyết quái vật, khi quái vật nằm bất động trong biển, nước biển bắt đầu rút xuống. Từ bắp chân Niên Nhã Tuyền đến mắt cá chân rồi đến lòng bàn chân.
Cuối cùng Hoắc Lăng Trầm cũng đi về, họ chứng kiến hai con quái vật cùng nước biển hòa trôi xuống biển, cho đến khi khôi phục lại sự yên tĩnh ban đầu.
Qua một phen như vậy, Hoắc Lăng Trầm đến bờ biển tự rửa sạch toàn thân, Niên Nhã Tuyền cũng vậy.
"Em ngủ trước, anh canh ở đây." Hoắc Lăng Trầm dựa lưng vào cây, duỗi thẳng chân trái, kéo Niên Nhã Tuyền vào lòng, để đầu cô gối lên chân mình.
Niên Nhã Tuyền không từ chối, cũng sợ lại có quái vật xuất hiện, "Đợi chút anh đánh thức em, chúng ta thay nhau canh."
Hoắc Lăng Trầm gật đầu, "Ngủ đi!"
Niên Nhã Tuyền quá buồn ngủ, ngửi thấy hơi thở của Hoắc Lăng Trầm nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Mơ màng nghe thấy một giọng nói, "Niên Nhã Tuyền.."
Cô mơ màng ừ một tiếng.
Giọng nói vang bên tai cô, "Anh muốn ngủ với em.."
"Được.." Trong mơ, cô cười ngọt ngào, đồng ý Hoắc Lăng Trầm.
Người đàn ông nhanh chóng có động tĩnh, nhưng cuối cùng.. Anh vẫn từ bỏ.
Nhìn người phụ nữ nửa tỉnh nửa mê, anh nắm chặt tay, anh có thể bất chấp tất cả để có cô, nhưng anh phải cân nhắc mọi vấn đề cô cần đối mặt..
Xem tạm 5 chương này nha quý dị đạo hữu, 5 chương này hơi hơi ấy ấy nên t không set thu phí
Last edited by a moderator: