Bạn được Quynhanhdao mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
13,717 ❤︎ Bài viết: 55 Tìm chủ đề

Chương 410: Cô nghĩ tôi ngu à?




Nhưng, chưa gặp người, cô cũng không dám xác định, "Cháu biết rồi, cháu đi ngay, cho cháu địa chỉ."

"Một mình cháu đi nguy hiểm lắm, báo cảnh đi Nhã Tuyền, bọn họ là có chuẩn bị mà đến, tuy cháu biết võ, nhưng chắc chắn không địch nổi có chuẩn bị như bọn họ." Những lời này đã bị nỗi sợ hãi nuốt chửng não bộ của Phó Mạn Như đương nhiên không nghĩ ra, không nói được.

Là bố của Trịnh Hiểu Kha đã bình tĩnh lại phân tích, bảo chuyển lời cho Niên Nhã Tuyền.

Niên Nhã Tuyền suy nghĩ một chút, quyết định một mình gánh vác, "Đừng vội báo cảnh sát, cháu đi thám thính tình hình trước đã."

Trước khi đến nhà máy phế phẩm, Niên Nhã Tuyền gọi điện cho Hoắc Dật Lâm, cô trực tiếp mở miệng nói thẳng, "Hoắc Dật Lâm, lại là ông giở trò à?"

"Cô Niên, nói lời này là có ý gì?" Giọng Hoắc Dật Lâm rất bình tĩnh, hắn phải giữ vững, rốt cuộc Niên Nhã Tuyền cũng chưa nói là chuyện gì, sao hắn có thể tự làm loạn kế hoạch được?

Niên Nhã Tuyền cũng đã bình tĩnh ba phần, lạnh lùng chất vấn hắn, "Là người của ông bắt cóc Hiểu Kha đúng không!"

Hoắc Dật Lâm thở phào nhẹ nhõm, giọng điệu âm dương quái khí, "Hóa ra là vậy, có phải cũng bảo cô đi đổi người không?"

Niên Nhã Tuyền im lặng.

Hoắc Dật Lâm lại nghiến răng nghiến lời nói, "Niên Nhã Tuyền, cô phải biết rằng, ở Duyệt Thành người muốn lấy mạng cô nhiều lắm, tuy tôi hận không thể lột da cô, rút gân cô, nhưng lần này thật sự không phải là tôi."

Hắn sẽ không nhận bất kỳ tội danh nào, huống chi là chuyện hắn thật sự không làm.

"..."

Hoắc Dật Lâm nói đúng, ở Duyệt Thành người muốn lấy mạng cô quá nhiều, ví dụ như Hoắc Dật Lâm, ví dụ như hung thủ giết Lam Anh San, lại ví dụ như.. Người bắt cóc Hiểu Kha bây giờ.

Biết không phải là Hoắc Dật Lâm, Niên Nhã Tuyền không nói gì liền cúp máy.

Nhất thời cô thật sự không biết là ai, chỉ có thể liều mạng tiến lên.

Đồng thời còn gọi điện cho Phó Mạn Như, "Nếu trong mười phút cháu không ra, hai bác hãy báo cảnh sát nhé."

Lần này cô sẽ không tha cho bọn bắt cóc này, hiện tại cô thứ nhất là không mang thai, thứ hai là có mang vũ khí phòng thân, cô muốn bọn họ biết Niên Nhã Tuyền không phải là người mà ai muốn đe dọa là đe dọa được.

Đến nhà máy phế phẩm như bọn họ nói, lúc Niên Nhã Tuyền tìm chỗ, bên ngoài có mấy người đàn ông to lớn đang đứng.

Nhìn thấy cô tới, trực tiếp dẫn cô vào trong nhà kho rộng lớn.

Bên trong Trịnh Hiểu Kha đang bị treo lên, miệng bị băng dính dán chặt, hai tay hai chân đều bị trói.

Nhìn thấy Niên Nhã Tuyền đi vào, cô lắc đầu, trong miệng phát ra tiếng ừ ừ.

Niên Nhã Tuyền nhìn cô cười nhẹ, di chuyển ánh mắt, rơi vào người đối phương, nói lớn, "Tôi là Niên Nhã Tuyền, tôi đến rồi, thả cô ấy ra đi!"

Một người đàn ông mặc vest hồng từ bên trong bước ra, trong tay còn cầm một con dao sắc nhọn, Niên Nhã Tuyền xác định và khẳng định cô chưa bao giờ quen người đàn ông.. Yểu điệu như vậy.

Càng không hiểu giữa bọn họ có thù oán gì.

"Là anh bắt cóc bạn tôi?" Cô hỏi.

Người đàn ông cười, "Đúng vậy, Niên Nhã Tuyền gan cô lớn thật đấy!"

Niên Nhã Tuyền cũng cười, "Cảm ơn đã khen ngợi, tôi đã đến rồi, anh thả bạn tôi đi!"

"Không vội." Người đàn ông ngồi xuống ghế, lập tức có người mang tới một ly nước cho anh ta.

"Vội chứ, công việc của tôi còn một đống, đầu muốn nổ tung rồi, sao có thể không vội được. Anh nói đi, anh muốn gì?" Niên Nhã Tuyền không thích vòng vo.

Người đàn ông chơi đùa con dao trong tay, nói nhẹ nhàng, "Rời xa Ôn Dục."

Ôn Dục? Niên Nhã Tuyền nghi hoặc một chút, lẽ nào người này là..

"Rời xa thế nào?"

Viên Kỳ nhìn cô một thoáng, "Ly hôn, không bao giờ xuất hiện trước mặt anh ấy nữa."

Niên Nhã Tuyền cười nhẹ, "Nếu tôi làm được, anh sẽ thả bạn tôi đúng không?"

"Đúng."

"Được, anh thả cô ấy đi, tôi đồng ý rời xa Ôn Dục." Niên Nhã Tuyền trả lời không do dự.

Thái độ bình thản của cô hơi chọc tức Viên Kỳ, một tay nặng nề đập xuống bàn, hung dữ nói, "Cô đùa tôi à? Về làm đơn ly hôn trước, rồi tôi thả cô ấy! Chuyện này nếu cô dám nói với bất kỳ ai, mạng của bạn cô.."

Niên Nhã Tuyền đi tới trước hai bước, Viên Kỳ lập tức cảnh giác, vẫy tay gọi ba người đàn ông vạm vỡ đứng bên cạnh, đề phòng động tĩnh của Niên Nhã Tuyền bất cứ lúc nào.

"Niên Nhã Tuyền tôi nói là làm, nếu bây giờ anh để tôi dẫn Hiểu Kha đi, tôi lập tức ly hôn."

Viên Kỳ cố gắng để mình trông rất hung dữ, "Cô nghĩ tôi ngu à? Mấy người bỏ chạy rồi tôi biết tìm ai?" Anh ta bởi vì thấy Niên Nhã Tuyền khó bắt, không cách nào khác mới bắt bạn thân của Niên Nhã Tuyền.

"Vậy đi, anh để Hiểu Kha ra ngoài trước, anh gọi một luật sư tới, làm đơn li hôn tôi ký tại chỗ được không?"

Đúng là một cách không tệ, Viên Kỳ bắt đầu do dự.

Ngay lúc này, điện thoại Niên Nhã Tuyền vang lên, cô lấy điện thoại, là Ôn Dục.

Cô bình tĩnh nghe điện thoại, "Alo."

"Đừng đồng ý bất kỳ điều gì của hắn, anh đang đến cứu các em." Ôn Dục sốt ruột nói.

Hóa ra Ôn Dục biết rồi, cô mỉm cười, "Cũng không cần.."

Chưa đợi cô nói xong điện thoại, một người đã tới cướp điện thoại của cô, nhìn kỹ, là vệ sĩ bên cạnh Viên Kỳ.

"Này, đó là điện thoại của tôi."

Viên Kỳ không để ý cô, tiếp nhận điện thoại nhìn một cái, sắc mặt thay đổi lớn, mãi sau mới để bên tai, "A Dục, em biết rồi?"

Bên kia không biết nói gì, đột nhiên Viên Kỳ nổi điên, đứng bật dậy, "Không thể! A Dục, em muốn người phụ nữ này vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới, anh sẽ quay về bên em!"

Nói xong, không cho Ôn Dục cơ hội nói chuyện, trực tiếp cúp máy.

Viên Kỳ ra lệnh cho vệ sĩ bên cạnh, "Trói cô ta lại cho tôi, rồi châm lửa đốt chỗ này."

Tiêu rồi! Viên Kỳ thật điên cuồng, lại nổi lên ý định giết người.

Niên Nhã Tuyền nhân lúc vệ sĩ bước tới phía trước, nhanh chóng chạy về phía Trịnh Hiểu Kha, cô nhấc chân một cước đá bay người đàn ông đang đứng trông Trịnh Hiểu Kha, người đàn ông ôm mặt đau đớn lăn lộn trên đất.

Rất nhanh một người khác xông tới, Niên Nhã Tuyền lại một cước đá bay một người, đồng thời, cô nhanh chóng lấy dao trong người. Chuẩn bị cắt đứt dây trói Trịnh Hiểu Kha, ba vệ sĩ khác xông tới.

Cô chỉ có thể dùng dao phòng thân trước, vệ sĩ có thân thủ không tồi, Niên Nhã Tuyền và bọn họ giao đấu mấy hiệp, đều không phân thắng bại.

Tình huống này, phải dùng trí.

Cô nhân lúc một vệ sĩ đá trượt, nhanh chóng lộn một cú về sau, kéo giãn khoảng cách với vệ sĩ, rút trâm cài tóc trên tóc, bấm hai cái, kim nhỏ được bắn ra từ bên trong, kim bắn trúng một vệ sĩ.

Lúc đầu tên vệ sĩ cảm thấy không đau không ngứa, nhưng không tới hai phút, liền loạng choạng quỵ xuống đất, hoàn toàn mất khả năng chiến đấu.

Viên Kỳ nhìn thấy cảnh này, trong lòng dâng lên cảm giác không tốt, mới biết người phụ nữ này không đơn giản như bề ngoài.

Niên Nhã Tuyền dùng trâm giải quyết hai gã vệ sĩ, tên vệ sĩ thứ ba biết cô có vũ khí, tăng tốc tốc độ đấu với cô, khiến cô không có cơ hội lấy ra vũ khí tiếp theo.
[/CHARGE]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Back