7 người đang xem

Can Qua

Tiết Trực
Bài viết: 125 Tìm chủ đề
2168 3
Tên tài khoản: @Can Qua

Các bút danh mình đã và đang sử dụng:

N. Candon't (2016 - 2018)

Nguyễn Phúc Vĩnh Nguyên (2018 -)

Can Qua (2020 -)

Tiết Trực (2021 -)

Hoàn Ngọc Bích (2023 -)

Lộng Giả Thành Chơn (2025 -)

Đôi lời giới thiệu:

Tên thật: Nguyễn Phúc Nghĩa

Sinh năm 2002 tháng 9 ngày 12 (thuộc Cung hoàng đạo Xử Nữ)

Sở thích: Tìm hiểu Y học Cổ truyền, nghe nhạc, viết lách, đọc sách..

Sở đoản: Tốc độ

Đôi lời chia sẻ:

Trong tiếng Hoa, Tiết (节) là đốt tre trúc. Còn Trực (直) là thẳng thóm. Mình đã từng sử dụng bút danh Tiết Trực với mong muốn đời sống và ngòi bút đều thẳng ngay.

Còn về phần Can Qua (干 戈), có nghĩa là chiến tranh hoặc chỉ chung vũ khí các loại. Mình ký bút danh này lần đầu tiên vào tháng 9 năm 2020. Sang đến tháng 8 năm 2021, mình sử dụng nó song song với bút danh Tiết Trực.

Giờ đây, viết lách trở lại và đến Đêm Buồn tá túc, mình quyết định đặt "Can Qua" làm tên tài khoản diễn đàn. Mình làm thế, không phải để bày tỏ sự luyến tiếc sự phù ảo hay níu giữ những điều quá vãn. Mình biết, đời thực không giống với thứ văn chương học trò mình viết. Chung quy, mình đặt cái tên tài khoản này bởi vì ở hiện tại và cả tương lai, mình chỉ muốn dùng con chữ giải bày các mâu thuẫn nội tại của bản thân khuây khỏa hơn.

Rất hy vọng sẽ nhận được những góp ý xây dựng cũng như trao đổi thêm với anh chị em bạn hữu xa gần về việc viết lách.

Liên kết dẫn đến tất cả các sáng tác trên Đêm Buồn của mình:

1. Các bài thơ/ tập thơ


2. Tản văn


3. Truyện ngắn


4. Truyện dài

Truyện Ma - Ốc Mượn Hồn - Can Qua
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 290 Tìm chủ đề
Ốc mượn hồn, chị đang đọc, chị có vài nhận xét thế này, cốt truyện ok, ngòi bút vẫn vậy, vẫn xúc tích và vẫn hay, nhưng mà, chị thấy có chút tiếc về tác phẩm này. Theo chị, nỗi sợ luôn bắt đầu từ những gì chúng ta không lý giải được, một ánh nhìn vô cớ, một bóng người thoáng qua, hay một chi tiết nhỏ không khớp với thực tại. Và trong câu chuyện của em, ngoài yếu tố tả hình có chút máu me, thì yếu tố để sợ lại chưa đủ sức để khơi gợi trong chị cảm giác rùng mình. Có lẽ vì nó quá rõ ràng, quá giải thích được, và thiếu khoảng trống để chị có thể tưởng tượng

Một nỗi sợ hiệu quả nhất phải đến từ sự mơ hồ, khiến độc giả phải tự hỏi "chuyện gì đang xảy ra vậy?" Rồi để họ tự lấp đầy bằng ám ảnh của chính mình.

Và ở câu chuyện này sắc lái Liêu trai kì bí có một chút thôi, chứ chưa có cái lạnh gáy đó em.

Dù gì truyện vẫn chưa kết thúc, hy vọng chap tiếp theo của em sẽ có nhiều đột phá.
 

Những người đang xem chủ đề này

Back