Phù Sinh Vạn Thiên Thể hiện: Trương Đức Y Linh Bài hát "Phù Sinh Vạn Thiên" do ca sĩ Trương Đức Y Linh thể hiện đã hot douyin vào một năm trước Dạo gần đây có nghe lại nên mình cảm thấy bồn chồn và xúc động. Ca khúc thể hiện sự giằng co trong nội tâm một người bị vây hãm trong quá khứ một người đã rời đi không quay đầu lại. Các bạn cùng nhau thưởng thức ca khúc "Phù Sinh Vạn Thiên" đó Trương Đức Y Linh thể hiện. Lời bài hát 我困在 最爱你的那一年 泪化作 霜雪漫天 把回忆 烙在浮生万千 碑文镌刻未完结 我不要 你恻隐的那一眼 垂挂一滴 不再见 撕掉了 鲜血染心口的鳞片 笃信 你能填满我空缺 看 人去楼空 看车水马龙 看你就这样经过我 听 软语细侬 听海誓山盟 梦醒寂寞震耳欲聋 嗅 暗香未留 嗅遗恨长久 爱攒够就随它流走 问 时光何匆 问情字何穷 此去经年谁与我左右 把情话 说一遍再温一遍 痛到七窍都生烟 流年啊 总让人心心念 风 绕过我几圈 不见你太难却的脸 看 人去楼空 看车水马龙 看你就这样经过我 听 软语细侬 听海誓山盟 梦醒寂寞震耳欲聋 嗅 暗香未留 嗅遗恨长久 爱攒够就随它流走 问 时光何匆 问情字何穷 此去经年谁与我左右 看 海市蜃楼 看白云苍狗 看你化作残花一朵 听 风起云涌 听一觞一咏 听不见你半句温柔 嗅 暗香未留 嗅遗恨长久 爱攒够就随它流走 问 时光何匆 问情字何穷 此去经年谁与我左右 : Wǒ kùn zài zùi ài nǐ dì nà yī nían Lèi hùa zuò shuāng xuě màntiān Bǎ húiyì lào zài fúshēng wàn qiān Bēiwén juānkè wèi wánjié Wǒ bùyào nǐ cèyǐn dì nà yīyǎn Chúigùa yīdī bù zàijìan Sī dìaole xiānxiě rǎn xīnkǒu de línpìan Dǔxìn nǐ néng tían mǎn wǒ kòngquē Kàn rén qù lóu kōng kàn chēshuǐmǎlóng Kàn nǐ jìu zhèyàng jīngguò wǒ Tīng ruǎn yǔ xì nóng tīng hǎishìshānméng Mèng xǐng jìmò zhèn'ěryùlóng Xìu àn xiāng wèi líu xìu yíhèn chángjiǔ Ài zǎn gòu jìu súi tā líu zǒu Wèn shíguāng hé cōng wèn qíng zì hé qióng Cǐ qù jīng nían shéi yǔ wǒ zuǒyòu Bǎ qíng hùashuō yībìan zài wēn yībìan Tòng dào qīqìao dōu shēng yān Líunían a zǒng ràng rénxīn xīn nìan Fēng ràoguò wǒ jǐ quān Bùjìan nǐ tài nán què de liǎn Kàn rén qù lóu kōng kàn chēshuǐmǎlóng Kàn nǐ jìu zhèyàng jīngguò wǒ Tīng ruǎn yǔ xì nóng tīng hǎishìshānméng Mèng xǐng jìmò zhèn'ěryùlóng Xìu àn xiāng wèi líu xìu yíhèn chángjiǔ Ài zǎn gòu jìu súi tā líu zǒu Wèn shíguāng hé cōng wèn qíng zì hé qióng Cǐ qù jīng nían shéi yǔ wǒ zuǒyòu Kàn hǎishìshènlóu kàn báiyún cāng gǒu Kàn nǐ hùa zuò cánhuā yī duǒ Tīng fēngqǐyúnyǒng tīng yī shāng yī yǒng Tīng bùjìan nǐ bàn jù wēnróu Xìu àn xiāng wèi líu xìu yíhèn chángjiǔ Ài zǎn gòu jìu súi tā líu zǒu Wèn shíguāng hé cōng wèn qíng zì hé qióng Cǐ qù jīng nían shéi yǔ wǒ zuǒyòu Ta mắc kẹt trong năm tháng yêu người nhất Nước mắt hóa thành băng tuyết đầy trời Ký ức khắc sâu giữa kiếp phù sinh Văn bia khắc mãi vẫn chưa hoàn thành Ta không cần ánh mắt thương hại của người Chỉ một giọt lệ rơi, là không còn gặp lại Xé toạc lớp vảy đẫm máu nơi tim Chỉ mong người lấp đầy khoảng trống trong ta Nhìn người đi nhà trống, nhìn dòng xe tấp nập Nhìn bạn cứ thế đi qua đời tôi Nghe lời thì thầm dịu dàng, nghe thề non hẹn biển Tỉnh mộng rồi, cô đơn vang dội nhức lòng Ngửi mùi hương nhàn nhạt chẳng còn, ngửi mối hận kéo dài Tình yêu đủ đầy rồi thì cứ để nó trôi đi Hỏi thời gian sao quá vội, hỏi chữ tình sao vô tận Năm tháng về sau, còn ai bên tôi nữa đây? Lặp lại lời yêu, sưởi ấm nó lần nữa Đau đến mức khói bốc lên từ bảy lỗ tim Năm tháng cứ khiến người ta day dứt khôn nguôi Gió lượn mấy vòng quanh tôi, chẳng thấy khuôn mặt bạn – gương mặt quá khó để buông bỏ Nhìn người đi nhà trống, nhìn dòng xe tấp nập Nhìn bạn cứ thế đi qua đời tôi Nghe lời thì thầm dịu dàng, nghe thề non hẹn biển Tỉnh mộng rồi, cô đơn vang dội nhức lòng Ngửi mùi hương nhàn nhạt chẳng còn, ngửi mối hận kéo dài Tình yêu đủ đầy rồi thì cứ để nó trôi đi Hỏi thời gian sao quá vội, hỏi chữ tình sao vô tận Năm tháng về sau, còn ai bên tôi nữa đây? Nhìn ảo ảnh nơi biển cả, nhìn mây trắng hóa dã thú Nhìn bạn hóa thành một đóa hoa tàn Nghe gió nổi mây cuốn, nghe rượu rót thơ ngâm Cũng chẳng nghe nổi nửa lời dịu dàng từ bạn Ngửi mùi hương nhàn nhạt chẳng còn, ngửi mối hận kéo dài Tình yêu đủ đầy rồi thì cứ để nó trôi đi Hỏi thời gian sao quá vội, hỏi chữ tình sao vô tận Năm tháng về sau, còn ai bên tôi nữa đây?