Bài viết: 31 

Chương 10: Buổi đấu giá (Phần 1)
Sáng sớm ngày 8 tháng 9, không khí tại hội trường trường học trở nên căng thẳng.
Từng lớp học xếp hàng ngắn gọn và trang nghiêm, những ánh mắt đều đổ dồn lên ban giám hiệu, nơi các giáo viên và hiệu trưởng đang ngồi, chuẩn bị công bố quy trình đấu giá chọn môn học.
Đã từ lâu, các lớp học đã biết rằng đây không chỉ là một kỳ thi bình thường mà là cuộc cạnh tranh quyết liệt, nơi chiến thắng sẽ quyết định số phận của cả lớp.
Khi tiếng chuông vang lên báo hiệu cuộc đấu giá bắt đầu, không gian trong hội trường như bị một lớp căng thẳng bao phủ. Ánh sáng từ những chiếc đèn chiếu sáng cao chiếu xuống, khiến cho từng cử chỉ và ánh mắt của các đại diện lớp học trở nên sắc nét hơn bao giờ hết.
Nhất ban - lớp học mạnh nhất của trường, đại diện là Chung Hiểu Ly, một cô gái xinh đẹp và thông minh. Cô ấy bước lên bục với khí chất tự tin, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, như thể cả hội trường này đều đang chờ đợi những chiến thuật đấu giá của Nhất ban.
Tiếp đến là Nhị ban, sự xuất hiện của Lâm Tích Tuyết – nữ chính trong câu chuyện – làm cho không khí thêm phần nặng nề và căng thẳng.
Lâm Tích Tuyết với vẻ ngoài xinh đẹp và lạnh lùng, không hề tỏ ra lo lắng. Mái tóc dài, mượt mà của cô ấy được vuốt gọn gàng, bộ đồng phục học sinh ôm sát cơ thể, càng khiến cô trở nên nổi bật hơn trong mắt đám đông. Đôi mắt sáng của cô nhìn về phía hội trường, không một tia dao động. Cô ấy lên bục đấu giá, không phải chỉ vì danh vọng hay chiến thắng, mà vì mục tiêu đã được định sẵn từ lâu.
Tam ban đại diện là Phó Thịnh, một chàng trai mang vẻ ngoài sắc sảo và khôn khéo. Cậu ta bước lên bục, ánh mắt kiên định nhưng cũng không thiếu phần cảnh giác. Phó Thịnh biết rằng đây không chỉ là một cuộc đấu giá, mà là cơ hội để thể hiện bản lĩnh và chiến lược.
Cậu ấy nhìn quanh, đánh giá tình hình và ngay lập tức nắm bắt được sự thay đổi trong không khí.
Cuối cùng, đến lượt Tứ ban, lớp tôi.
Đàm Khiết đại diện cho Tứ ban, bước lên bục với một vẻ ngoài bình tĩnh, mặc dù trong lòng cậu ta có chút lo lắng. Từ khi nhận nhiệm vụ này, Đàm Khiết đã chuẩn bị tâm lý rất kỹ càng, nhưng trong giây phút quan trọng này, ánh mắt của cậu vẫn có phần thiếu tự tin.
Cậu ấy hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tinh thần để đối diện với thử thách lớn nhất trong cuộc đời học sinh của mình.
Cuộc đấu giá này không chỉ là sự lựa chọn của từng lớp, mà còn là ván cờ quyết định của cả trường học, nơi mà mỗi lớp sẽ chiến đấu đến cùng vì tương lai của mình. Tất cả bốn lớp đều hiểu rằng việc lựa chọn môn học đúng sẽ giúp họ có thể thắng cuộc, nhưng cũng sẽ có những thử thách và những sự hy sinh không thể tránh khỏi.
Sự căng thẳng ngày càng dâng cao khi từng đại diện đứng trước đám đông, ánh đèn chiếu sáng khắp mọi góc hội trường, tất cả đều im lặng chờ đợi những bước đi chiến lược tiếp theo.
Thầy hiệu phó bước lên bục, giọng ông vang lên rõ ràng, cắt ngang không gian căng thẳng của hội trường. Những tiếng xì xào nhỏ của học sinh dần dần im bặt, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía ông.
Thầy hiệu phó, người luôn giữ thái độ nghiêm túc và lạnh lùng, là người chủ trì phiên đấu giá quan trọng này. Ông chỉnh lại kính, nhìn khắp lượt các lớp học đang chuẩn bị cho một trong những cuộc đấu giá căng thẳng nhất từ trước đến nay.
"Chào các em học sinh ưu tú của Thiên Lam, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu phiên đấu giá chọn môn để kiểm tra." Giọng ông vang lên đều đặn, sắc bén.
"Có tổng cộng 8 môn học, sẽ được chia thành hai lượt đấu giá. Lượt một bao gồm các môn: Toán, Lý, Hóa và Chính trị. Lượt hai sẽ là các môn: Văn, Anh, Sử và Địa. Các lớp sẽ lần lượt đấu giá với nhau theo thứ tự ngẫu nhiên."
Một màn hình lớn được chiếu lên, hiển thị danh sách các môn học theo từng phiên đấu giá. Các học sinh bắt đầu thì thầm với nhau, mỗi người đều suy nghĩ kỹ lưỡng về chiến lược của mình, chuẩn bị sẵn sàng cho những quyết định quan trọng.
"Trước khi bắt đầu cho mỗi phiên đấu giá, mỗi lớp sẽ được phép nạp vốn vào tài khoản của mình." Thầy hiệu phó tiếp tục, đôi mắt sáng ngời như muốn kiểm tra từng lớp một: "Vốn sẽ được sử dụng cho cả một phiên đấu giá, mỗi lớp chỉ có thể sử dụng số điểm trong giới hạn mà mình đã nạp vào. Không có cách nào để bổ sung thêm điểm trong suốt quá trình đấu giá, vì vậy hãy lựa chọn cẩn thận."
Cả hội trường lặng ngắt, học sinh đều nín thở chờ đợi sự khởi đầu của cuộc đấu giá. Từng lớp đều có những chiến lược riêng biệt và giờ là lúc để thể hiện bản lĩnh của mình.
"Lưu ý đặc biệt." Thầy hiệu phó tiếp tục, giọng ông bỗng trở nên nghiêm khắc hơn: "Môn nào không có ai chọn trong mỗi lượt đấu giá, sẽ bị bỏ lại và lớp chưa mua được môn học sẽ phải mua chúng với giá là 1500 điểm mỗi môn. Đây sẽ là một lựa chọn không thể tránh khỏi, vì vậy các lớp phải hết sức chú ý đến các môn học này. Và điều cuối cùng: Mỗi môn đấu giá có điểm sàn là 500 điểm, mỗi lượt đấu giá phải đưa ra là 50 điểm trở lên."
Một làn sóng lo lắng nhẹ nhàng lan tỏa qua các lớp học.
Mọi người đều bắt đầu tính toán từng bước đi, sợ rằng mình sẽ phải mua những môn không mong muốn với giá cao. Đặc biệt, môn đầu tiên của mỗi lượt sẽ trở thành một chiến trường không khoan nhượng, nơi mà từng lớp đều phải đối mặt với việc dùng hết số điểm mình có hoặc bị ép phải mua các môn học với giá cao.
Thầy hiệu phó ngừng lại một chút, ánh mắt của ông như quét qua từng khuôn mặt trong hội trường, nhìn thấy sự căng thẳng và lo lắng. Sau một giây im lặng, ông cất lời:
"Vậy, bắt đầu phiên đấu giá. Lượt đấu đầu tiên sẽ là môn Toán, lớp nào muốn bắt đầu, xin mời!"
Hội trường bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường.
Mỗi lớp, mỗi học sinh, đều chuẩn bị cho một cuộc chiến không khoan nhượng để giành lấy những môn học có giá trị nhất, tất cả đều biết rằng một bước đi sai lầm có thể sẽ khiến cả lớp bị đẩy xuống bờ vực thua cuộc.
Toán, môn học đầu tiên trong lượt đấu giá, đột ngột được công bố.
Một làn sóng lo lắng lập tức tràn ngập Tứ ban. Cả lớp bỗng chốc rơi vào tình trạng hoang mang. Chưa ai kịp chuẩn bị tinh thần cho cuộc đấu giá căng thẳng này. Họ đều biết rõ Toán chính là môn mà các lớp khác sẽ tranh giành kịch liệt nhất, việc chọn nó ngay từ đầu đồng nghĩa với việc phải chấp nhận chiến đấu hết mình, nếu không sẽ bị bỏ lại phía sau.
Những ánh mắt hoảng hốt nhìn về phía Đàm Khiết, người được giao trách nhiệm điều hành và đưa ra quyết định cho cả lớp. Cậu ấy là người thông minh nhất lớp, người sẽ phải đứng ra đấu giá, quyết định số phận của cả Tứ ban.
Mặc dù Đàm Khiết không tỏ ra lo lắng, nhưng cậu ta biết rất rõ áp lực mình đang mang. Ánh mắt cậu lướt qua các bạn trong lớp, thấy họ đang dần trở nên căng thẳng, và bầu không khí xung quanh bỗng chốc trở nên nặng nề.
Đàm Khiết quay sang nhìn bảng điểm của lớp, trong đầu nhanh chóng tính toán. Họ mới chỉ có 1500 điểm, trong khi các lớp khác đã có số vốn vượt trội, nhất là Nhất ban với hơn 2000 điểm. Cậu biết nếu cứ để mọi thứ như vậy, Tứ ban sẽ có rất ít cơ hội để cạnh tranh với các lớp khác, đặc biệt là môn Toán, một môn học trọng yếu sẽ được các lớp khác tranh giành quyết liệt.
Không thể để mất cơ hội này, Đàm Khiết âm thầm nạp thêm 500 điểm vào tài khoản đấu giá của lớp, hy vọng rằng số tiền này sẽ đủ để giành lấy môn Toán, hoặc ít nhất là có thể giúp họ giữ vững phong độ trong cuộc đấu giá.
Từng lớp học xếp hàng ngắn gọn và trang nghiêm, những ánh mắt đều đổ dồn lên ban giám hiệu, nơi các giáo viên và hiệu trưởng đang ngồi, chuẩn bị công bố quy trình đấu giá chọn môn học.
Đã từ lâu, các lớp học đã biết rằng đây không chỉ là một kỳ thi bình thường mà là cuộc cạnh tranh quyết liệt, nơi chiến thắng sẽ quyết định số phận của cả lớp.
Khi tiếng chuông vang lên báo hiệu cuộc đấu giá bắt đầu, không gian trong hội trường như bị một lớp căng thẳng bao phủ. Ánh sáng từ những chiếc đèn chiếu sáng cao chiếu xuống, khiến cho từng cử chỉ và ánh mắt của các đại diện lớp học trở nên sắc nét hơn bao giờ hết.
Nhất ban - lớp học mạnh nhất của trường, đại diện là Chung Hiểu Ly, một cô gái xinh đẹp và thông minh. Cô ấy bước lên bục với khí chất tự tin, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, như thể cả hội trường này đều đang chờ đợi những chiến thuật đấu giá của Nhất ban.
Tiếp đến là Nhị ban, sự xuất hiện của Lâm Tích Tuyết – nữ chính trong câu chuyện – làm cho không khí thêm phần nặng nề và căng thẳng.
Lâm Tích Tuyết với vẻ ngoài xinh đẹp và lạnh lùng, không hề tỏ ra lo lắng. Mái tóc dài, mượt mà của cô ấy được vuốt gọn gàng, bộ đồng phục học sinh ôm sát cơ thể, càng khiến cô trở nên nổi bật hơn trong mắt đám đông. Đôi mắt sáng của cô nhìn về phía hội trường, không một tia dao động. Cô ấy lên bục đấu giá, không phải chỉ vì danh vọng hay chiến thắng, mà vì mục tiêu đã được định sẵn từ lâu.
Tam ban đại diện là Phó Thịnh, một chàng trai mang vẻ ngoài sắc sảo và khôn khéo. Cậu ta bước lên bục, ánh mắt kiên định nhưng cũng không thiếu phần cảnh giác. Phó Thịnh biết rằng đây không chỉ là một cuộc đấu giá, mà là cơ hội để thể hiện bản lĩnh và chiến lược.
Cậu ấy nhìn quanh, đánh giá tình hình và ngay lập tức nắm bắt được sự thay đổi trong không khí.
Cuối cùng, đến lượt Tứ ban, lớp tôi.
Đàm Khiết đại diện cho Tứ ban, bước lên bục với một vẻ ngoài bình tĩnh, mặc dù trong lòng cậu ta có chút lo lắng. Từ khi nhận nhiệm vụ này, Đàm Khiết đã chuẩn bị tâm lý rất kỹ càng, nhưng trong giây phút quan trọng này, ánh mắt của cậu vẫn có phần thiếu tự tin.
Cậu ấy hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tinh thần để đối diện với thử thách lớn nhất trong cuộc đời học sinh của mình.
Cuộc đấu giá này không chỉ là sự lựa chọn của từng lớp, mà còn là ván cờ quyết định của cả trường học, nơi mà mỗi lớp sẽ chiến đấu đến cùng vì tương lai của mình. Tất cả bốn lớp đều hiểu rằng việc lựa chọn môn học đúng sẽ giúp họ có thể thắng cuộc, nhưng cũng sẽ có những thử thách và những sự hy sinh không thể tránh khỏi.
Sự căng thẳng ngày càng dâng cao khi từng đại diện đứng trước đám đông, ánh đèn chiếu sáng khắp mọi góc hội trường, tất cả đều im lặng chờ đợi những bước đi chiến lược tiếp theo.
Thầy hiệu phó bước lên bục, giọng ông vang lên rõ ràng, cắt ngang không gian căng thẳng của hội trường. Những tiếng xì xào nhỏ của học sinh dần dần im bặt, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía ông.
Thầy hiệu phó, người luôn giữ thái độ nghiêm túc và lạnh lùng, là người chủ trì phiên đấu giá quan trọng này. Ông chỉnh lại kính, nhìn khắp lượt các lớp học đang chuẩn bị cho một trong những cuộc đấu giá căng thẳng nhất từ trước đến nay.
"Chào các em học sinh ưu tú của Thiên Lam, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu phiên đấu giá chọn môn để kiểm tra." Giọng ông vang lên đều đặn, sắc bén.
"Có tổng cộng 8 môn học, sẽ được chia thành hai lượt đấu giá. Lượt một bao gồm các môn: Toán, Lý, Hóa và Chính trị. Lượt hai sẽ là các môn: Văn, Anh, Sử và Địa. Các lớp sẽ lần lượt đấu giá với nhau theo thứ tự ngẫu nhiên."
Một màn hình lớn được chiếu lên, hiển thị danh sách các môn học theo từng phiên đấu giá. Các học sinh bắt đầu thì thầm với nhau, mỗi người đều suy nghĩ kỹ lưỡng về chiến lược của mình, chuẩn bị sẵn sàng cho những quyết định quan trọng.
"Trước khi bắt đầu cho mỗi phiên đấu giá, mỗi lớp sẽ được phép nạp vốn vào tài khoản của mình." Thầy hiệu phó tiếp tục, đôi mắt sáng ngời như muốn kiểm tra từng lớp một: "Vốn sẽ được sử dụng cho cả một phiên đấu giá, mỗi lớp chỉ có thể sử dụng số điểm trong giới hạn mà mình đã nạp vào. Không có cách nào để bổ sung thêm điểm trong suốt quá trình đấu giá, vì vậy hãy lựa chọn cẩn thận."
Cả hội trường lặng ngắt, học sinh đều nín thở chờ đợi sự khởi đầu của cuộc đấu giá. Từng lớp đều có những chiến lược riêng biệt và giờ là lúc để thể hiện bản lĩnh của mình.
"Lưu ý đặc biệt." Thầy hiệu phó tiếp tục, giọng ông bỗng trở nên nghiêm khắc hơn: "Môn nào không có ai chọn trong mỗi lượt đấu giá, sẽ bị bỏ lại và lớp chưa mua được môn học sẽ phải mua chúng với giá là 1500 điểm mỗi môn. Đây sẽ là một lựa chọn không thể tránh khỏi, vì vậy các lớp phải hết sức chú ý đến các môn học này. Và điều cuối cùng: Mỗi môn đấu giá có điểm sàn là 500 điểm, mỗi lượt đấu giá phải đưa ra là 50 điểm trở lên."
Một làn sóng lo lắng nhẹ nhàng lan tỏa qua các lớp học.
Mọi người đều bắt đầu tính toán từng bước đi, sợ rằng mình sẽ phải mua những môn không mong muốn với giá cao. Đặc biệt, môn đầu tiên của mỗi lượt sẽ trở thành một chiến trường không khoan nhượng, nơi mà từng lớp đều phải đối mặt với việc dùng hết số điểm mình có hoặc bị ép phải mua các môn học với giá cao.
Thầy hiệu phó ngừng lại một chút, ánh mắt của ông như quét qua từng khuôn mặt trong hội trường, nhìn thấy sự căng thẳng và lo lắng. Sau một giây im lặng, ông cất lời:
"Vậy, bắt đầu phiên đấu giá. Lượt đấu đầu tiên sẽ là môn Toán, lớp nào muốn bắt đầu, xin mời!"
Hội trường bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường.
Mỗi lớp, mỗi học sinh, đều chuẩn bị cho một cuộc chiến không khoan nhượng để giành lấy những môn học có giá trị nhất, tất cả đều biết rằng một bước đi sai lầm có thể sẽ khiến cả lớp bị đẩy xuống bờ vực thua cuộc.
Toán, môn học đầu tiên trong lượt đấu giá, đột ngột được công bố.
Một làn sóng lo lắng lập tức tràn ngập Tứ ban. Cả lớp bỗng chốc rơi vào tình trạng hoang mang. Chưa ai kịp chuẩn bị tinh thần cho cuộc đấu giá căng thẳng này. Họ đều biết rõ Toán chính là môn mà các lớp khác sẽ tranh giành kịch liệt nhất, việc chọn nó ngay từ đầu đồng nghĩa với việc phải chấp nhận chiến đấu hết mình, nếu không sẽ bị bỏ lại phía sau.
Những ánh mắt hoảng hốt nhìn về phía Đàm Khiết, người được giao trách nhiệm điều hành và đưa ra quyết định cho cả lớp. Cậu ấy là người thông minh nhất lớp, người sẽ phải đứng ra đấu giá, quyết định số phận của cả Tứ ban.
Mặc dù Đàm Khiết không tỏ ra lo lắng, nhưng cậu ta biết rất rõ áp lực mình đang mang. Ánh mắt cậu lướt qua các bạn trong lớp, thấy họ đang dần trở nên căng thẳng, và bầu không khí xung quanh bỗng chốc trở nên nặng nề.
Đàm Khiết quay sang nhìn bảng điểm của lớp, trong đầu nhanh chóng tính toán. Họ mới chỉ có 1500 điểm, trong khi các lớp khác đã có số vốn vượt trội, nhất là Nhất ban với hơn 2000 điểm. Cậu biết nếu cứ để mọi thứ như vậy, Tứ ban sẽ có rất ít cơ hội để cạnh tranh với các lớp khác, đặc biệt là môn Toán, một môn học trọng yếu sẽ được các lớp khác tranh giành quyết liệt.
Không thể để mất cơ hội này, Đàm Khiết âm thầm nạp thêm 500 điểm vào tài khoản đấu giá của lớp, hy vọng rằng số tiền này sẽ đủ để giành lấy môn Toán, hoặc ít nhất là có thể giúp họ giữ vững phong độ trong cuộc đấu giá.