Đam Mỹ [Edit] Thái Y Vận An (Tống Quỳnh Dao) - Tử Nguyệt Điệp Lạc

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 19 Tháng bảy 2024.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 167 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng không đợi Lệnh tần cùng Du quý nhân mở miệng, thái hậu trước hết nói ra:

    - Ai gia biết ý đồ đến của các ngươi, chuyện này không phải ai gia có thể giải quyết. Nếu các ngươi vì chuyện của Vĩnh Kỳ, thì quay về đi.

    Hạ lệnh làm cho Vĩnh Kỳ xuất cung xây phủ chính là Dận Chân, mà không phải Càn Long. Thái thượng hoàng quyết định, không phải nàng có thể thay đổi.

    Nàng hiện tại chỉ ngóng nhìn gia sớm một chút đem lỗi lầm của nàng bỏ qua, không cần tiếp tục truy cứu.

    - Thái hậu, nô tì không cầu thái hậu làm cho hoàng thượng thu hồi ý chỉ, chỉ cầu hoàng thượng có thể mưu một công việc cho Vĩnh Kỳ, không đến mức..

    Du quý nhân nói xong, che mặt khóc. Từ khi Vĩnh Kỳ sinh ra nàng đã vì hắn mưu đồ, nhưng mưu đồ nửa đời người, đứa con lại không muốn thân cận chính mình, càng không muốn nhận thức chính mình. Nhưng cho dù là như vậy, Vĩnh Kỳ vẫn là con trai của nàng!

    Làm a ca xuất cung xây phủ đã đủ làm cho người ta chỉ trích, nếu trên người không có việc gì làm, cuộc sống sau này làm sao mà qua?

    Toàn bộ a ca xuất cung xây phủ hoàng đế đều sẽ gẩy cho một khoản tiền dùng để tu sửa phủ đệ, còn lại cần dùng sử dụng nhu cầu sinh hoạt hàng ngày. Mà Càn Long chỉ cho Vĩnh Kỳ tòa nhà, không cho một khoản tiền nào.

    Vĩnh Kỳ xưa nay không biết những việc này, Du quý nhân làm sao không biết?

    Vĩnh Kỳ nói thế nào cũng là cháu trai được Nữu Cỗ Lộc thị thương yêu nhiều năm như vậy, suy đi nghĩ lại gật đầu xem như đáp ứng thỉnh cầu của Du quý nhân:

    - Ai gia sẽ thương nghị với hoàng đế.

    Càn Long vội xong chuyện triều đình, liền đi Từ Trữ cung, đó là do Nữu Cỗ Lộc thị sớm phái người đi mời.

    Nhìn thấy Càn Long, Nữu Cỗ Lộc thị cũng không vội vã nói chuyện của Vĩnh Kỳ, mà là cùng Càn Long nhớ lại ngày tháng còn ở trong Ung vương phủ, lại cực kỳ giống một bà cụ già thích nhắc chuyện xưa cũ ôn cảm tình.

    Càn Long thật hiểu biết hoàng ngạch nương của mình, biểu hiện không mặn không nhạt, bởi vì hắn biết kế tiếp nhất định là có chuyện.

    Nữu Cỗ Lộc thị nói xong, lại âm thầm quan sát biểu tình của Càn Long, thấy bộ dáng hắn vẫn thản nhiên, thiếu chút nữa bẻ gãy bộ giáp bảo hộ móng tay, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống. Hiện tại nàng không thể tùy thời bày biện cái giá làm thái hậu, tùy ý chần chừ Càn Long.

    - Thái thượng hoàng.. gia hắn là.. ai gia nhớ rõ, mười bảy năm trước, gia hắn đã muốn..

    Băng hà, vì sao người đã băng hà còn xuất hiện? Chẳng lẽ thật không phải giả?

    - Hoàng ngạch nương, có một số việc không phải ngài có thể hỏi.

    Càn Long liếc mắt nhìn nàng:

    - Hoàng ngạch nương gần đây nên chuyên tâm lễ phật tốt hơn.

    Lồng ngực Nữu Cỗ Lộc thị trầm xuống, muốn phát chút tính tình:

    - Ai gia theo gia thời gian dài như vậy..

    - Hoàng ngạch nương, nếu ngài không có việc gì, đứa con trước hết quay về Dưỡng Tâm điện.

    Càn Long đứng lên chuẩn bị cáo từ.

    - Hoàng đế, ai gia cũng không có ý tứ khác.

    Nữu Cỗ Lộc thị có chút chói tai nói, đem tức giận biểu đạt đi ra.

    - Hôm nay ai gia mời ngươi, là vì Vĩnh Kỳ. Ai gia biết đó là ý chỉ của thái thượng hoàng, ai gia cũng không có ý tứ cầu tình cho Vĩnh Kỳ, nhưng mà hoàng đế, Vĩnh Kỳ dù sao cũng đã lớn, ngay cả Vĩnh Dung cũng lĩnh việc trong Lễ bộ, Vĩnh Kỳ thân là ca ca, lại nhàn rỗi ở nhà.. nói ra, chỉ sợ trên mặt mũi nhục nhã a.

    - Trẫm sẽ xem xét, nếu hoàng ngạch nương không còn việc gì, trẫm đi trước.

    Càn Long nói xong rời khỏi Từ Trữ cung.

    Chân trước hắn mới vừa đi, sau lưng Từ Trữ cung liền nát một bộ đồ sứ. Trong ngày thường đều cần đến nội vụ phủ đi báo, nhưng ngày hôm qua Dận Chân vừa gõ nàng một phen, Nữu Cỗ Lộc thị thật không dám lúc này đi khoe khoang, chỉ có thể cho người mở kho của Từ Trữ cung tiếp tục lấy ra một bộ bù vào.

    Lúc Càn Long quay về Dưỡng Tâm điện, Dận Chân cùng Cố Vận An cũng đã ở. Lệnh tần cùng Du quý nhân đi Từ Trữ cung cũng không phải là chuyện gì bí mật, sau lại biết người Từ Trữ cung mời Càn Long đi qua, Cố Vận An liền kéo Dận Chân đi tới Dưỡng Tâm điện.

    - Hoàng ngạch nương của ngươi đi tìm ngươi cầu tình sao? Không nghĩ tới a, nàng đối với ngũ a ca thật đúng là bà cháu tình thâm a.

    Nói xong liền bĩu môi, khinh thường nói tiếp:

    - Làm sao lại không thấy bà già kia đối với Vĩnh Chương cùng Vĩnh Cơ tốt như vậy đâu.

    Đối với việc này Càn Long không nói gì. Bởi vì hắn cũng là người cha không xứng chức, không có lập trường đi nói hoàng ngạch nương bất công.

    - Cũng không phải là cầu tình, chỉ là muốn tìm một công việc cho Vĩnh Kỳ mà thôi.

    Càn Long nhu nhu trán, việc này càng làm hắn đau đầu hơn là cầu tình cho Vĩnh Kỳ.

    Không phải hắn khinh thường Vĩnh Kỳ, với tính khí cùng đầu óc của Vĩnh Kỳ, làm bất cứ việc gì đều có thể làm hư hại, đừng làm chậm trễ đại sự.
     
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 167 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Loại đồ vật này, có thể làm cái gì.

    Nữu Cỗ Lộc thị càng sống càng vô dụng!

    - Đừng nói như vậy a, ngũ a ca cũng làm được nhiều việc đâu!

    Cố Vận An nhe răng cười, vô cùng chói mắt. Đối với việc sử dụng thiếu não, hắn đã ngựa quen đường cũ.

    - Vậy ngươi cảm thấy được hắn có thể làm cái gì? Cho dù đưa tới công bộ, cũng sẽ bị cho rằng vướng chân vướng tay đuổi trở về.

    Dận Chân thập phần không muốn thừa nhận Vĩnh Kỳ là cháu của mình, chảy dòng máu giống như mình.

    - Ách..

    Trầm tư suy nghĩ:

    - Có lẽ hắn có thể đi Hình bộ, giúp Hình bộ nghĩ ra thập đại khổ hình lấy khẩu cung.

    Cố Vận An trả lại thật nhận chân.

    Càn Long lần đầu tiên nhìn thẳng tiểu ngạch nương, không ngờ tiểu ngạch nương thoạt nhìn tư tư văn văn lại hung tàn như vậy đâu!

    Về lời nói ác độc, hôm qua Càn Long cũng kiến thức qua, quả thực không đành lòng nhìn thẳng!

    - Vậy hãy để cho hắn đi Hình bộ.

    Dận Chân giải quyết dứt khoát.

    - Không phải đâu, tôi nói chơi mà thôi.

    Đối với hiệu suất làm việc của Dận Chân, Cố Vận An bội phục, nhưng vì suy nghĩ cho sau này, đề nghị mê người như vậy chỉ có thể bỏ quên.

    - Không phải nói A Li Hòa Trác muốn dẫn theo nữ nhi bảo bối của hắn, nghe nói thân mang kỳ hương Hàm Hương công chúa đến kinh sao? Chuyện "trọng yếu" như vậy, đương nhiên cần giao cho a ca được.. sủng ái nhất.

    Chuyện của Hàm Hương cùng Mông Đan đã sớm bị Triệu Huệ hội báo sổ con cho Càn Long, ngoài ra Niêm Can xử cũng đã điều tra rõ ràng, "câu chuyện tình yêu ly kỳ khúc chiết" thiếu chút nữa không làm cho Càn Long cùng Dận Chân lập tức hạ lệnh cho Triệu Huệ mang binh quay trở lại, trực tiếp tiêu diệt Hồi tộc.

    Loại nữ nhân như vậy còn muốn mang tới hiến cho hoàng thượng? Thật cho là hắn thu phế phẩm sao?

    Nhưng nữ nhân kia hẳn rất có tiếng nói chung với Vĩnh Kỳ.

    - Tiểu ngạch nương đề nghị thật không sai!

    Càn Long vô cùng đồng ý, ít nhất đề nghị này tốt hơn đi Hình bộ nhiều lắm.

    Cố Vận An gật đầu, cũng rất hài lòng. Nếu Vĩnh Kỳ không đi đón Hàm Hương, làm sao chạm mặt Mông Đan, làm sao biết câu chuyện gió cát của Hàm Hương cùng Mông Đan? Sao có thể thống khoái tìm đường chết nhân tiện liên lụy Nữu Cỗ Lộc thị đây?

    - Nhắc tới mới nói, Hàm Hương dù sao cũng xem như xinh đẹp, nhưng lại được tôn làm thánh nữ, làm sao lại không có mắt xem trọng Mông Đan đây? Bộ dạng cũng không đẹp nha.

    Cố Vận An vừa nói vừa lật xem một bức họa. Đó là lần trước Triệu Huệ dâng sổ con kẹp trong sổ con, trùng hợp Triệu Huệ chuẩn bị làm cho người ta dâng lên tấu chương thì Mông Đan dẫn người tiến hành lần thứ ba cướp người, làm cho Hạo Tường phụ trách bảo hộ đoàn người A Li Hòa Trác xé toang khăn che mặt của hắn.

    Khuôn mặt thật bị chứng kiến, bản thân bị trọng thương, hơn nữa Hàm Hương còn như phát bệnh tâm thần yêu cầu thả hắn đi, Mông Đan cứ thế lại chạy trốn.

    Dận Chân nghe nói liền nhìn qua Càn Long, ý tứ rất rõ ràng, mau giải thích cho tiểu ngạch nương của ngươi nghe.

    Kỳ thật chính Càn Long cũng có nghi vấn như vậy.

    - Tiểu ngạch nương, ngài cần phải biết rằng.. ân, nam nhân Hồi tộc đều thật nhỏ gầy, Mông Đan so sánh mà nói cũng xem như là cao lớn.

    - Nga..

    Cố Vận An hiểu ra gật đầu, hắn hiểu được:

    - Nói rõ chính là, kỳ thật Hàm Hương ở trong những chú lùn tuyển kẻ cao lớn, bởi vì Mông Đan bộ dạng đẹp hơn những người Hồi tộc khác một chút, cao lớn một chút, nghĩ đến Mông Đan chính là tốt nhất, ân.. so sánh với những người khác càng có thể thỏa mãn nàng, phải không.

    - Khụ khụ!

    Bị sặc đến Càn Long liên tục ho khan, ánh mắt không tự giác phiêu hướng cha của hắn.
     
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 168 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoàng a mã, lời này ngài cũng không quản một chút?

    - Vận An.

    Không cô phụ Càn Long chờ mong, Dận Chân mở miệng:

    - Ngày sau loại lời nói này, ít nói.

    Nói ra cũng không sợ làm ô uế miệng mình.

    - Hiểu được rồi.

    Cố Vận An gật đầu:

    - Dận Chân ngài yên tâm đi, tôi đối với Hàm Hương không có hứng thú, ngài mới là đồ ăn của tôi.

    Càn Long cúi đầu cố gắng giảm thấp sự hiện hữu của mình, tiểu ngạch nương nhà hắn thật hào sảng.

    Tuy rằng đã quyết định để cho Vĩnh Kỳ đi phụ trách nghênh đón A Li hòa Trác cùng Hàm Hương công chúa, nhưng Càn Long cũng không có ý tốt hiện tại đi thông tri Vĩnh Kỳ.

    Nói thế nào Vĩnh Kỳ cũng là con hắn, đứa con không nên thân, thân làm cha Càn Long cũng có chút buồn bực.

    Không phải buồn bực Vĩnh Kỳ không đầu óc, mà là lúc trước hắn còn cưng chiều vì sao lại sủng ái loại đồ vật như Vĩnh Kỳ rồi đây, so sánh với Vĩnh Kỳ, Vĩnh Hoàng cùng Vĩnh Chương quả thật là ủy khuất muốn chết được chứ!

    Từ khi Vĩnh Kỳ bị đuổi ra khỏi hoàng cung, phân đến phủ đệ mới, cả ngày có chút buồn bực không vui. Dù sao mặc cho ai trước đó đều cho mình là thái tử ẩn hình nhiều năm như vậy, lại bỗng chốc bị biếm xuống lòng đất, cũng không dễ chịu, cho dù đầu óc chỉ chứa bã đậu như Vĩnh Kỳ cũng là như thế.

    Cũng may Vĩnh Kỳ còn có tiểu Yến tử sáng rỡ của hắn, mỗi ngày dùng cái cớ tiến cung vấn an Lệnh tần đi thăm tiểu Yến tử, xem như là an ủi cho ngũ a ca.

    Một ngày này đi qua Duyên Hi cung, Vĩnh Kỳ theo lẽ thường đi Thục Phương trai, trong phòng, tiểu Yến tử đang ngồi nghe Tử Vi đàn hát.

    Chứng kiến Vĩnh Kỳ cùng Nhĩ Thái, tiểu Yến tử cao hứng nhảy dựng lên:

    - Vĩnh Kỳ, Nhĩ Thái, hai người rốt cục đã tới! Buồn chết bà cô rồi!

    Vĩnh Kỳ nhìn tiểu Yến tử có chút tiều tụy, đau lòng nói:

    - Hiện tại ta đã xuất cung xây phủ, ra vào hoàng cung cũng không còn phương tiện như trước kia.

    - Có gì mà không phương tiện? Sau khi xuất cung, huynh không phải vẫn là ngũ a ca sao?

    Tiểu Yến tử bĩu môi nén giận nói, không ai bồi nàng chơi thật là buồn.

    Hai mắt ngũ a ca tỏa sáng, đúng vậy, cho dù hắn xuất cung xây phủ, vẫn là hoàng tử! Nếu hắn muốn tiến cung, còn ai dám ngăn cản hắn sao?

    - Tiểu Yến tử, muội nói quá đúng!

    Vĩnh Kỳ tươi cười sáng lạn.

    Cái gì xây phủ nhưng không có tước vị, cái gì tới tuổi nhưng còn chưa lĩnh việc, toàn bộ bị Vĩnh Kỳ ném ra sau đầu.

    - Đương nhiên rồi, lời của tiểu Yến tử này nói luôn đúng!

    Tiểu Yến tử chống nạnh cười đắc ý.

    - Hôm nay ta mang muội xuất cung, Hội Tân lâu xây dựng xong đã lâu như vậy, chúng ta nên đi thăm Liễu Thanh Liễu Hồng.

    - Đúng vậy, hôm nay ánh nắng tươi sáng chúng ta đi khai trương Hội Tân lâu!

    - Tốt tốt!

    Tiểu Yến tử vỗ tay đồng ý:

    - Tiểu Yến tử này thích nhất là náo nhiệt.

    Tiểu Yến tử cao hứng, Vĩnh Kỳ cũng vui vẻ, dù là Tử Vi dạo gần đây có vẻ nặng nề hơn không ít cũng giãn mày. Trong cung quy củ nhiều lắm, quá mức áp lực, tiểu Yến tử tính cách khiêu thoát không thích, Tử Vi làm sao lại thích đây?

    Ở trong hoàng cung, nơi chốn đều nhắc nhở nàng, thân phận của nàng là cách cách, là con gái của nam nhân kia, giữa bọn họ không bao giờ có kết quả.

    Nhĩ Khang đối với nàng rất tốt, nàng cũng cảm giác được tình cảm của hắn, nhưng trong lòng nàng đã có người yêu mến, cho dù phần cảm tình kia không thể phơi bày, nhưng lại khiến nàng khắc cốt minh tâm.

    Tử Vi từng nghĩ tới, cứ làm cho thân phận của nàng bị mai một, nàng có thể yên tâm tiếp cận hắn, thương hắn, cho dù giống như Lệnh phi nương nương trở thành một trong những nữ nhân của hắn, nàng cũng nguyện ý. Tiểu Yến tử không bỏ xuống được thân phận cách cách, nàng không trách móc, thậm chí còn cảm tạ.

    Thế nhưng hết thảy chỉ là nàng lừa mình dối người mà thôi. Không chỉ có tiểu Yến tử biết thân phận của nàng, Nhĩ Khang, Nhĩ Thái, ngũ a ca, Kim Tỏa, Phúc gia, nàng không chịu nổi ánh mắt của bọn họ.

    - Tử Vi.

    Tử Vi còn đang thất thần, ngũ a ca đi tới trịnh trọng hô.

    - Ngũ a ca.

    - Tử Vi, ta có chuyện muốn nói với muội.

    Ngũ a ca nhìn tiểu Yến tử đang vui vẻ nói chuyện với Nhĩ Thái, thần sắc thoạt nhìn càng thêm ngưng trọng.
     
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 168 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tử Vi gật đầu, tỏ vẻ chăm chú lắng nghe.

    - Tử Vi, tiểu Yến tử có phải thích Cố Vận An Cố thái y hay không.

    Vĩnh Kỳ nhìn thẳng vào ánh mắt Tử Vi hỏi.

    Tử Vi mở to hai mắt, hiển nhiên là ngoài ý muốn với câu hỏi này.

    - Sau khi ta xuất cung xây phủ, suy nghĩ rất nhiều. Tiểu Yến tử vui tươi hoạt bát, hoàng cung đối với nàng mà nói không khác gì nhà giam cực lớn, khóa lại cánh của tiểu Yến tử, làm cho nàng bị nhốt trong lồng sắt gắn đầy hoàng kim ngọc thạch. Muội là em gái của ta, ta cũng không muốn muội ở trong Thục Phương trai làm việc của cung nữ.

    Ngũ a ca nói thập phần xúc động:

    - Muội cũng biết tính cách của tiểu Yến tử, không có ta cùng Nhĩ Thái ở cạnh nàng nhìn thấy, không biết sẽ bị bao nhiêu người theo dõi. Các nàng có lẽ sẽ trở ngại thân phận cách cách mà không động thủ, nhưng Tử Vi muội là tỷ muội kết bái của tiểu Yến tử, nếu giống như là hoàng hậu, xuống tay với muội, hậu quả là điều mà chúng ta đều không nguyện ý nhìn qua.

    Tử Vi siết chặt bàn tay, hiển nhiên cũng bị lời của Vĩnh Kỳ khơi gợi lại đoạn trí nhớ kia.

    - Ta biết tiểu Yến tử thích Cố thái y, nhưng giữa bọn hắn..

    Vẻ mặt ngũ a ca ngượng nghịu:

    - Tử Vi, muội phải biết rằng ở trong hoàng cung, thân phận cao nhất cũng không phải hoàng a mã, cũng không phải là hoàng mã ma.

    Mà là tiên hoàng thủ đoạn sắc bén, hoàng mã pháp của hắn.

    Tử Vi có chút khó hiểu, tiểu Yến tử thích Cố thái y, cùng hậu cung ai có thân phận cao nhất lại có quan hệ gì?

    - Nói ra sợ bẩn lỗ tai của muội, Cố Vận An là kẻ lấy sắc thị người, làm ra chuyện dơ bẩn.

    Vẻ mặt Vĩnh Kỳ khinh thường, cho dù hắn đáp lên hoàng mã pháp thì thế nào, mình vẫn khinh thường hắn!

    - Cái gì!

    Tử Vi kinh ngạc há to miệng, tin tức này thật sự là quá mức kình bạo, hoàn toàn phá vỡ nhận tri của Tử Vi.

    - Cho nên tiểu Yến tử cùng Cố Vận An cũng không phải lương xứng.

    Lời này của Vĩnh Kỳ như đinh đóng cột, hắn tự tin kết cục tốt nhất của tiểu Yến tử, sẽ chỉ là hắn.

    - Tiểu Yến tử quá mức đơn thuần, ta sợ nàng bị Cố Vận An lừa gạt.

    - Làm sao có thể..

    Tử Vi vẫn còn khiếp sợ.

    - Không ai trong cung che chở tiểu Yến tử cùng muội, thật sự làm cho người lo lắng a.

    Sau khi Vĩnh Kỳ xuất cung xây phủ, nguyên bản thân là thư đồng của hắn Phúc Nhĩ Thái cũng không còn lý do thường xuyên tiến cung, mặc dù nói Nhĩ Khang là ngự tiền thị vệ, nhưng cũng chỉ là tam đẳng thị vệ mà thôi, không có hắn dẫn dắt, Nhĩ Khang căn bản không có biện pháp tiến vào hậu cung.

    Trong hậu cung chỉ còn tiểu Yến tử thường gặp rắc rối cùng Tử Vi không có năng lực tự bảo vệ mình, nhất là trên thân hai người còn có bí mật quá lớn, bí mật này còn quan hệ tới sinh mạng của tiểu Yến tử, Vĩnh Kỳ thật sự là không yên lòng.

    - Muội sẽ nói với tiểu Yến tử.

    Tử Vi trầm mặc hồi lâu mới nói.

    - Được, kế hoạch đổi lại thân phận của hai muội cũng nên thực hiện. Tử Vi, lúc xuôi nam muội đã cứu hoàng a mã, mà hoàng a mã cũng thập phần yêu thích tiểu Yến tử, hai người đổi về thân phận sẽ không quá khó khăn.

    Ngũ a ca nói xong liền rời đi, lưu lại Tử Vi đứng nguyên tại chỗ sắc mặt không rõ.

    Ý tưởng của ngũ a ca Tử Vi cũng biết. Tiểu Yến tử nếu còn gánh vác lên thân phận cách cách, gánh vác lên thân phận muội muội của Vĩnh Kỳ, tương lai làm sao gả cho Vĩnh Kỳ? Phương pháp tốt nhất chính là nàng cùng tiểu Yến tử trao đổi lại thân phận.

    Nhưng mà ngũ a ca, ngươi chính là ngũ a của ta a! Vì sao mọi chuyện ngươi đều chỉ suy nghĩ cho tiểu Yến tử? Vì sao tới bây giờ ngươi chưa từng hỏi qua ý nghĩ của ta? Vì hạnh phúc của ngươi cùng tiểu Yến tử, ta nhất định phải cần hi sinh hạnh phúc của ta sao?

    Chẳng lẽ ta nghĩ lấy thân phận hiện tại, lấy thân phận của một nữ tử yên lặng yêu hắn cũng không được sao?

    Nhưng mà thánh mẫu cuối cùng vẫn là thánh mẫu, sau khi oán hận qua Vĩnh Kỳ, nàng cũng lý trí. Vĩnh Kỳ nói đúng, hoàng cung quá mức nguy hiểm, quy củ quá mức hà khắc, lồng tơ vàng này vây khốn tiểu Yến tử.

    Ôm một bụng suy tư, Tử Vi đi theo ngũ a ca bọn họ đến Hội Tân lâu.
     
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 169 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giờ phút này Hội Tân lâu đã được treo lên bảng hiệu, là do Vĩnh Kỳ viết, nhưng hiện tại dùng vải đỏ phủ lên, chỉ chờ ngày khai trương do bọn họ tự tay kéo ra.

    Từ cửa sau tiến vào Hội Tân lâu, Liễu Thanh cùng Liễu Hồng đã quét tước một lần, bày xong bàn ghế, chứng kiến tiểu Yến tử bọn họ đã tới, vô cùng cao hứng:

    - Tiểu Yến tử, Tử Vi, ngũ a ca, Phúc công tử, các ngươi xem như đã đến! Nhìn xem Hội Tân lâu hiện tại thế nào!

    - Quá tuyệt vời! Đây chính là tửu lâu của chúng ta sao?

    Tiểu Yến tử mới lạ tán loạn khắp nơi, không ngừng tán thưởng.

    - Phải, đây chính là tửu lâu của chúng ta, là nhà ở ngoài cung của các vị!

    Liễu Thanh cùng Liễu Hồng luôn bận rộn trang hoàng Hội Tân lâu, cũng không biết ngũ a ca đã bị đuổi ra cung xây phủ, bọn hắn còn nhớ được ý tưởng lúc mở Hội Tân lâu của bọn họ lúc ban đầu.

    Sắc mặt Vĩnh Kỳ thay đổi, nhưng không có lên tiếng. Có một số việc dân chúng bình dân như Liễu Thanh Liễu Hồng không thể biết đến.

    - Trong tửu lâu chúng ta có đầu bếp sao?

    Nhĩ Thái đi theo Vĩnh Kỳ lâu như vậy, tâm tình Vĩnh Kỳ thế nào hắn liếc mắt liền nhìn ra. Thấy Liễu Thanh Liễu Hồng không cẩn thận kích thích ngũ a ca, vội vàng đổi đề tài.

    - Có có, mấy ngày nay chúng tôi vội vàng trang hoàng, còn vội vàng đi tìm sư phụ nấu bếp, vội không nghỉ ngơi. Cũng may có người của đại tạp viện hỗ trợ, bằng không chỉ hai huynh muội chúng tôi cũng không làm được tốt như vậy đâu.

    - Có là tốt rồi, Liễu Hồng, trong chốc lát các ngươi đi phòng bếp phân phó, làm nhiều đồ ăn một chút, hôm nay chúng ta khai trương!

    - Hôm nay khai trương? Có phải quá nhanh rồi không?

    Liễu Thanh nhíu mày hỏi.

    - Không có, đội vũ sư cũng không cần lo lắng, giao cho ta thì tốt rồi. Sau khi khai trương, chuyện hỗ trợ trong tửu lâu chúng ta đều có thể làm.

    Nhĩ Thái cười nói.

    - Đúng vậy, Liễu Thanh, tiểu Yến tử xuất cung một chuyến không dễ dàng. Hơn nữa hiện tại hoàng mã ma hồi cung, sau này cũng không biết khi nào thì có thể đi ra. Nếu hôm nay tề tụ với nhau, chi bằng làm luôn cho xong.

    - Vậy Phúc đại gia đây?

    - Hôm nay ca ca của tôi đang trực, nhưng buổi trưa là có thể trở về.

    Mấy người thương nghị, lập tức bắt đầu chuẩn bị khai trương.

    Dận Chân ở a ca sở, nhìn Niêm Can xử trình báo lên tin tức, bóp nát cái chén trong tay. Nhất là khi thấy Vĩnh Kỳ dùng từ "lấy sắc thị người", càng tràn đầy sát khí.

    - Đi đem tin tức Hội Tân lâu hôm nay khai trương nói cho Hoằng Lịch cùng Vận An.

    Dận Chân nói.

    - Dạ.

    Niêm Can xử lĩnh mệnh lập tức biến mất, khí thế của thái thượng hoàng rất sắc bén, hắn gánh không được!

    Buổi chiều hôm đó, sắp xếp xong Hội Tân lâu khai trương.

    Tiếng chiêng trống vang rung trời, đội ngũ vũ sư càng ngày càng gần, đưa tới không ít người nghỉ chân vây xem, trong khoảng thời gian ngắn trước mặt Hội Tân lâu tụ tập không ít người, nhìn đội vũ sư không ngừng vỗ tay.

    Trong Hội Tân lâu, tiểu Yến tử nhìn ngày càng nhiều người, hưng phấn vỗ tay, trong đầu chỉ nghĩ hôm nay sẽ kiếm được bao nhiêu bạc.

    Liễu Thanh Liễu Hồng bề ngoài là ông chủ của Hội Tân lâu, tự nhiên nên đi ra ngoài. Đốt pháo xong, tiểu Yến tử bọn họ cũng đi ra, kéo vải đỏ che tấm biển.

    Cố Vận An, Dận Chân còn có Càn Long Thiện Bảo lẫn trong đám người nhìn thấy.

    - Chúng ta có cần đi vào hay không?

    Cố Vận An hỏi Dận Chân, với đầu óc của Vĩnh Kỳ, sau khi biết thân phận Dận Chân nói không chừng sẽ ở trước mặt mọi người kêu lên, vậy chẳng phải là rất nguy hiểm?
     
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 169 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thân là thiết huyết hoàng đế, trên người Dận Chân kéo cừu hận tuyệt đối là nhiều hơn Càn Long.

    Dận Chân gật đầu:

    - Tiến.

    Người làm chủ gia đình nhà hắn đều gật đầu, Cố Vận An tự nhiên sẽ không đối nghịch.

    Cách chỗ bọn họ không xa, mấy nam nhân mặc quần áo ngoại tộc đeo khăn trùm đầu đang nhìn trường hợp náo nhiệt trước mắt.

    Mấy người dị tộc giống như là sợ người khác không biết mình không phải là người Trung Nguyên, chính là Mông Đan cùng thủ hạ của hắn.

    Theo Liễu Thanh nói một câu "mời mọi người đi vào", người vây xem liền chen chúc vào trong lầu. Nhưng đa số đều đi xem náo nhiệt, chân chính ngồi xuống dùng cơm rất ít.

    Trong ánh mắt kinh ngạc của tiểu Yến tử cùng Vĩnh Kỳ, Càn Long mang theo Thiện Bảo đi vào, Dận Chân cùng Cố Vận An cũng theo sau, ngũ a ca nhìn thấy Càn Long, há miệng thở dốc:

    - Hoàng..

    Còn chưa kêu a mã, đã bị Càn Long xua tay kêu ngừng.

    Trong biểu tình có chút không cam lòng của Vĩnh Kỳ, đoàn người Càn Long đi lên lầu hai.

    - Ngũ a ca, vị kia chính là..

    Liễu Thanh nhìn theo Càn Long, cảm giác có chút nói không rõ, một tiểu tửu lâu khai trương, thế nhưng lại đưa tới đương kim thánh thượng giá lâm, quả thực là vẻ vang cho kẻ hèn này!

    Vĩnh Kỳ gật gật đầu:

    - Chính là lão gia nhà ta.

    Vĩnh Kỳ tốt xấu biết đây là trước công chúng, chưa cùng Liễu Thanh nói đây là « hoàng a mã của ta », không dám rõ ràng bại lộ thân phận.

    Nhưng làm như vậy cũng không có gì khác biệt, dù sao đám người bọn hắn ở trong này nói chuyện trước nay chưa từng biết kiêng dè, luôn lẫn nhau kêu tên, hoặc là kêu « ngũ a ca », hơn nữa nếu là lão gia của « ngũ a ca », còn đoán không được thân phận của Càn Long thì chính là kẻ ngu!

    Tốt xấu hai người này còn biết khống chế thanh âm của mình một chút, không lớn tiếng ồn ào, bằng không không cần đợi bao lâu, Hội Tân lâu sẽ bị Bạch Liên giáo hoặc là kẻ có quỷ trong lòng phái sát thủ bao vây.

    Ngồi xuống ghế, Cố Vận An tùy ý gọi hai món ăn, rót chén trà đưa cho Dận Chân, sau đó mình cũng tự rót một chén, lẳng lặng uống, từ lầu hai nhìn xuống bên dưới.

    Vị trí của bọn họ cũng khá tốt, chẳng những nhìn thấy toàn bộ lầu hai, còn có thể chứng kiến không ít khách ở lầu một, người ra vào cửa lớn cũng thấy được rõ ràng.

    Không bao lâu hai tiểu hài tử bưng đồ ăn đi lên. Quần áo nhìn không tốt lắm, nhưng có chút sạch sẽ, ánh mắt lóe sáng, vừa nhìn cũng biết hoạt bát hiếu động.

    Cố Vận An gắp miếng thịt bỏ vào miệng:

    - Tuy rằng kém hơn đầu bếp Long Nguyên lâu, nhưng xem như không tệ rồi.

    Dưới lầu một, tiểu Yến tử bọn hắn còn đang rối rắm, nguyên nhân tự nhiên là vì Càn Long xuất hiện.

    - Lần này hoàng a mã đến hiển nhiên là không muốn bại lộ thân phận, nếu chúng ta tùy tiện đi lên, nói không chừng sẽ làm hoàng a mã không vui.

    Chẳng những như thế, hoàng a mã còn đi cùng hoàng mã pháp, đây mới là nguyên nhân làm Vĩnh Kỳ do dự.

    - Nhưng mà hoàng thượng tóm lại nhìn thấy chúng ta, nếu chúng ta không đi lên, có phải có chút không tốt lắm?

    Phúc Nhĩ Thái có chút lo lắng, đoạn thời gian trước ngũ a ca bởi vì làm cho hoàng thượng mất hứng bị phạt xuất cung xây phủ, thậm chí còn không cấp tước vị, lần này nếu tiếp tục chọc giận thì phải làm sao?

    - Không bằng như vậy, chúng ta mỗi người đi tặng một món ăn cho hoàng thượng, coi như là chúng ta đi tham kiến qua.

    Phúc Nhĩ Khang nghĩ hồi lâu cấp ra một chủ ý.

    - Chủ ý này không sai, có thể thử xem.

    Ngũ a ca nói xong lập tức tìm Liễu Thanh phân phó phòng bếp làm thêm đồ ăn.
     
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 170 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dận Chân trên lầu hai nhìn thấy ba nam hai nữ đang tụ bên dưới thương nghị, híp mắt, quyết định thuận theo ý tứ của Vĩnh Kỳ.

    Không bao lâu, Vĩnh Kỳ bưng một mâm đồ ăn lên lầu, đi tới trước người Càn Long, buông đồ ăn, hướng Càn Long cùng Dận Chân gật đầu, xem như là hành lễ, tiếp theo lại vội vàng đi xuống lầu.

    Người thứ hai là tiểu Yến tử, dù sao nếu dựa theo thân phận hiện tại của bọn hắn mà nói thì tiểu Yến tử cũng nên là người thứ hai.

    Nhưng xưa tay tiểu Yến tử chính là binh khí hình người, chỉ bưng món đồ ăn mà thôi liền xảy ra chuyện. Cũng không biết có phải vì muốn biểu hiện, hay là muốn biểu diễn trước mặt ý trung nhân của mình, nàng bưng đồ ăn nhảy nhót như đang múa. Chén dĩa bay qua bay lại, cũng lạ là nước canh cũng không bị văng ra ngoài.

    Nhưng ngay sau đó nàng lại va chạm vào một nam tử mặc phục sức nước khác, nước canh vãi đầy một thân nam nhân kia.

    - Ngươi không có mắt sao?

    Mông Đan ôm chỗ bị tạt canh hướng tiểu Yến tử rống to, sắc mặt trắng bệch. Vừa rồi nước canh nóng văng lên vết thương của hắn, làm cho hắn đau đớn lập tức liền nổi giận.

    Tiểu Yến tử nhìn thoáng trên lầu thấy không ai chú ý bên dưới, mới cười hì hì giải thích với Mông Đan:

    - Thật có lỗi thật có lỗi, đây là ngày đầu tiên ta làm tiểu nhị, ngượng tay vô cùng, xem như ngươi xui xẻo.

    Nói xong nàng muốn lấy khăn lau quần áo cho Mông Đan.

    - Đừng đụng ta!

    Mông Đan rất nhanh lui ra sau một bước, cảnh giác nhìn nàng.

    Tiểu Yến tử cảm giác một mảnh lòng tốt của mình bị người hiểu lầm, lập tức không cao hứng.

    - Con người của ngươi có biết lễ phép hay không? Tiểu Yến tử này đụng phải ngươi, cũng đã xin lỗi, còn cười làm lành, ngươi mắng to không có mắt ta cũng nhịn rồi, ngươi còn hung như vậy làm gì? Ngươi cho ngươi là khách nhân Hội Tân lâu, ta không dám đắc tội ngươi sao? Ngươi thần khí cái gì?

    Mông Đan nghe vậy hai mắt trừng lớn, khí thế biến thành sắc bén.

    Tiểu Yến tử không chút khách khí trừng trở về, chuẩn bị cùng nam nhân không biết lễ phép này lý luận một chút.

    Một bên ngũ a ca cùng Phúc gia huynh đệ nhìn thấy tình thế không ổn liền bước lên ngăn cản tiểu Yến tử:

    - Tiểu Yến tử, muội nói nhỏ một chút.

    Đầu óc tiểu Yến tử chợt thanh tỉnh, nhớ tới người ngồi trên lầu, ngoan ngoãn không lên tiếng.

    Mông Đan nhìn thấy tiểu Yến tử không còn phản ứng, vừa chuẩn bị tiếp tục, chợt nghe nam nhân mở miệng nhắc nhở vừa rồi nói với mình:

    - Vị huynh đài này, trước sảnh không phương tiện, chúng ta đi mặt sau nói đi.

    Đồ ăn cũng đã bưng lên, những người khác cho dù có gọi món ăn còn có mấy đứa nhỏ trong đại tạp viện có thể làm được, Liễu Thanh cùng Liễu Hồng cũng đi theo tới hậu viện.

    - Xem cách ăn mặc của huynh đài, nói vậy không phải người Trung Nguyên đi.

    Phúc Nhĩ Khang dẫn đầu nói.

    Thân hình Mông Đan cứng đờ, bốn thủ hạ đưa tay cầm vũ khí.

    Mông Đan phất tay, làm cho thủ hạ thu hồi vũ khí, gật đầu:

    - Ngươi đoán không sai, ta thật sự không phải người Trung Nguyên. Ta đến từ Hồi tộc, là võ sĩ, kêu Mông Đan.

    - Ngươi đã bị thương?

    Phúc Nhĩ Khang nhìn thân thể Mông Đan, nước cảnh làm ướt lan ra một phiến màu đỏ, hẳn là máu.

    - Thật sự!

    Tiểu Yến tử kêu lên sợ hãi, vội vàng giải thích:

    - Vị tráng sĩ này, vừa rồi là tiểu Yến tử lỗ mãng, tiểu Yến tử xin lỗi ngươi!

    Mông Đan xua tay:

    - Không cần, ta tổn thương cũng đã nhiều ngày, không có quan hệ bao nhiêu tới cô nương.

    - Nói không thể nói như vậy, vừa rồi cũng là tiểu Yến tử không phải.

    Vĩnh Kỳ nói xong lấy ra bình sứ, đó là Cố Vận An cấp cho chữa thương cho Phúc Nhĩ Khang, còn chưa dùng hết.

    - Đa tạ.

    Mông Đan cầm bình sứ, đi theo Liễu Thanh vào một gian phòng, cởi áo bôi thuốc.
     
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 170 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngũ a ca mấy người nhìn thấy vết thương của Mông Đan, không khỏi hít sâu một hơi:

    - Vết thương nặng, thủ đoạn thật ác độc.

    Sau đó yên lặng kính nể Mông Đan có thể nhẫn lâu như vậy.

    Tiểu Yến tử hiếu kỳ hỏi nguyên nhân, Mông Đan cũng muốn kể cho người khác biết chuyện tình yêu của hắn cùng Hàm Hương, đem chàng là gió thiếp là cát từng chút kể ra.

    Mông Đan tự nhận mình không có nhìn lầm người, những người này đều hợp với mình, tuyệt đối sẽ bị chuyện tình của mình cùng Hàm Hương làm cảm động.

    Không vượt ngoài dự liệu của Mông Đan, dù là ngũ a ca hay là Phúc gia huynh đệ, hoặc là Tử Vi cùng tiểu Yến tử đều vì kỳ nữ tử Hàm Hương mà cảm thấy tán thưởng, tình yêu oanh oanh liệt liệt như vậy, cho tới nay đều được bọn họ chờ mong.

    - Mông Đan, ngươi là nói, Hồi tộc muốn đem Hàm Hương hiến cho đương kim hoàng thượng?

    Ngũ a ca có chút ngưng trọng hỏi.

    - Đúng vậy.

    Mông Đan có chút tuyệt vọng:

    - Hàm Hương của ta sẽ phải gả cho một nam nhân tuổi bằng cha nàng, một nam nhân mà A Li Hòa Trác muốn lấy lòng. Các ngươi đã biết thân phận của nam nhân kia, có phải là đã hối hận nghe chuyện xưa của ta sao?

    Ở trong lòng Mông Đan, Đại Thanh hoàng đế Càn Long cùng A Li Hòa Trác đều giống nhau, béo mập, bộ dáng già nua, loại người này căn bản không xứng với Hàm Hương của hắn! Hắn cũng không cho phép Hàm Hương gả cho nam nhân khác.

    Vĩnh Kỳ trầm ngâm hồi lâu:

    - Mông Đan, nếu ngươi thành thật với chúng tôi, chúng tôi cũng không cần dối gạt thân phận với ngươi. Ta là đương kim ngũ a ca Vĩnh Kỳ, đây là cách cách tiểu Yến tử, cùng Tử Vi, cùng với huynh đệ tốt của ta là Phúc Nhĩ Khang, Nhĩ Thái.

    Biểu tình Mông Đan thật phấn khích.

    - Mông Đan, chúng tôi xem ngươi làm bạn bè, cho nên cũng không muốn giấu diếm ngươi, mà chuyện giữa ngươi cùng Hàm Hương, đã hoàn toàn đem chúng tôi làm cảm động.

    - Đúng vậy đúng vậy, tình yêu oanh oanh liệt liệt như vậy, thật sự là rất cảm động!

    Trên lầu hai Càn Long cùng Dận Chân bọn họ đều cảm nhận được quyết tâm của bọn hắn.

    - Vĩnh Kỳ tốt lắm, lại vẫn muốn đem phi tử thuộc về hoàng a mã của mình đưa cho nam nhân khác, thật đúng là xem thường hắn.

    - Ngài rất đắc ý?

    Thiện Bảo liếc xéo Càn Long hỏi.

    - Làm sao có thể!

    Càn Long lập tức biểu quyết tâm:

    - Thiện Bảo, ngươi cũng biết trong lòng ta chỉ có ngươi a, công chúa gì đó ta hoàn toàn không có một chút hứng thú!

    Dận Chân chỉ phát biểu một câu:

    - Hắn đúng là vội vã muốn chết.

    Cố Vận An yên lặng thở dài, có hai vị đại lão như vậy, vở kịch còn có thể tiếp tục trình diễn hay không hay là sắp phải kết thúc, thật là một chuyện xưa bi thương.

    Hắn cũng đã thấy ra, thiếu não nhảy nhót như thế nào cũng chỉ biến thành trò hề mà thôi.

    Trở lại hoàng cung, Càn Long cùng Dận Chân hạ thánh chỉ, ân, Dận Chân là dùng danh nghĩa của Càn Long.

    Thánh chỉ lệnh Vĩnh Kỳ phụ trách thủ tục vào kinh của A Li Hòa Trác lần này, xem như là đáp ứng thái hậu cầu tình.

    Dận Chân hạ chỉ đem cung nữ Hạ Tử Vi của Thục Phương trai làm cách cách cho Vĩnh Kỳ.

    Khi thánh chỉ đưa tới Thục Phương trai, tiểu Yến tử cùng Tử Vi ngây người, sau đó không khỏi cao hứng nhảy dựng lên.

    Tuy hai nàng tiến cung đã khá lâu nhưng vì không được ma ma dạy, không có cung nữ nhắc nhở, cũng không có vị nương nương nào thiện tâm nói cho bọn họ biết quy củ, cho nên bọn họ cũng không biết cách cách này cùng chức vị cách cách của tiểu Yến tử là có khác nhau.

    Tiểu Yến tử nghi hoặc:

    - Tử Vi, trên thánh chỉ của hoàng a mã, vì sao nói đem muội ban cho Vĩnh Kỳ làm cách cách đây? Ở Thục Phương trai làm cách cách không tốt sao? Tuy rằng buồn một chút.

    - Không tốt, đương nhiên là không tốt.

    Vĩnh Kỳ vừa nhận được thánh chỉ liền vội vàng chạy tới Thục Phương trai, đi theo còn có Phúc Nhĩ Khang.
     
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 171 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Vĩnh Kỳ?

    Tiểu Yến tử lộ vẻ mặt vui mừng:

    - Sao giờ này huynh lại tiến cung?

    Hiện tại trời đã sắp tối.

    - Nhĩ Khang?

    Tử Vi có chút khó hiểu nhìn Phúc Nhĩ Khang đang lộ ra thần sắc lo âu đối với nàng:

    - Các huynh làm sao vậy? Ta thành cách cách không tốt sao?

    - Một chút cũng không tốt!

    Phúc Nhĩ Khang nắm bả vai Tử Vi:

    - Tử Vi, muội có biết cách cách này là có ý gì sao?

    - Có ý gì? Chẳng lẽ không phải vì hoàng a mã thích Tử Vi, phong Tử Vi làm cách cách sao?

    Tiểu Yến tử khó hiểu hỏi.

    - Tiểu Yến tử, cách cách trong thánh chỉ của hoàng a mã với cách cách của muội là có khác nhau!

    Vĩnh Kỳ cũng lo lắng, cưới muội muội của mình đây là chuyện hoang đường bậc nào! Mà người được hoàng a mã ban cho hắn lại không thể không đụng vào, đây không phải khó xử người sao?

    - Có gì mà không giống, không phải đều là cách cách sao?

    - Không giống, thật sự hoàn toàn khác hẳn!

    Vĩnh Kỳ luống cuống, người hắn muốn cưới là tiểu Yến tử, mà không phải Tử Vi có quan hệ huyết thống với hắn!

    - Ai nha, huynh luôn nói không tốt, nói khác nhau, rốt cục làm sao không tốt, khác nhau chỗ nào!

    Tiểu Yến tử cũng gấp.

    - Tiểu Yến tử, cách cách của muội là con gái của hoàng thượng, thân phận tôn quý, tương lai lấy chồng sẽ dựa theo tình hình có thể được phong làm công chúa. Nhưng mà.. hoàng thượng ban cách cách cho Vĩnh Kỳ, chính là làm.. thiếp.

    Phúc Nhĩ Khang thâm trầm giải thích.

    - Huynh nói cái gì!

    Tiểu Yến tử đang gặm quả táo, liền mắc nghẹn, rơi xuống bàn.

    Tử Vi rùng mình lảo đảo, sắc mặt trắng bệch.

    - Tiểu thư, như vậy làm sao được chứ! Cô cùng ngũ a ca chính là..

    Kim Tỏa thoạt nhìn càng thêm sốt ruột, nhưng trong phòng còn có cung nữ, nàng không đem hai chữ « huynh muội » nói ra miệng.

    - Minh Nguyệt Thải Hà, các ngươi lui xuống trước đi.

    Ngũ a ca phất tay cho cung nữ thái giám lui ra ngoài.

    - Vì sao lại như vậy..

    Tử Vi không nhịn được chảy nước mắt, thất tha thất thểu lui ra sau ngã ngồi trên ghế, hai mắt vô thần. Thánh chỉ của Càn Long đối với nàng mà nói không khác gì một cây đao hung hăng đâm thẳng vào trong lòng của nàng. Bị người yêu mến gả cho người khác, phần này đau đớn thật sự làm người không cách nào chịu được, mà người khác còn là anh trai cùng cha khác mẹ với nàng.

    Bọn họ là quan hệ huyết thống a!

    - Tử Vi.. muội đừng khó sống, ta ta sẽ đi ngay bây giờ cùng hoàng a mã nói rõ thân phận của muội a!

    Tiểu Yến tử biết lần này sẽ không được yên ổn.

    - Tiểu Yến tử, muội không nên nóng nảy, chúng ta sẽ nghĩ ra biện pháp.

    Vĩnh Kỳ kéo tiểu Yến tử đang muốn lao ra ngoài, nếu tùy tiện lao ra, nói không chừng sẽ bị hoàng a mã đẩy ra chém đầu.

    Phúc Nhĩ Khang mở miệng:

    - Vĩnh Kỳ, chỉ sợ để tiểu Yến tử nói mới là phương pháp tốt nhất của chúng ta.

    Hiện tại Tử Vi chỉ là một cung nữ, bị hạ chỉ ban cho hoàng tử a ca làm cách cách, đó là phúc khí của nàng, khi người khác không biết thân phận của Tử Vi, bọn họ sẽ cho rằng nàng không biết điều nếu phản đối.

    Chỉ cần Tử Vi tiến vào ngũ a ca phủ, như vậy vĩnh viễn cũng không thể khôi phục lại thân phận của mình.

    Phúc Nhĩ Khang ở trên người Tử Vi đầu nhập nhiều lắm, hiện tại cả lòng cũng chìm đắm không ít, hắn vì Tử Vi thậm chí đã bỏ quên Tình nhi, nếu Tử Vi không thành được cách cách, như vậy hi vọng nâng kỳ của gia đình hắn cùng hi vọng cưới công chúa cơ hồ toàn bộ chặt đứt.

    Hơn nữa Vĩnh Kỳ muốn cưới tiểu Yến tử, nhưng hiện tại tiểu Yến tử là muội muội của hắn, tương lai vạn nhất bị người đem chân tướng nói ra ngoài, Vĩnh Kỳ là có thể cưới được tiểu Yến tử, nhưng cũng không thể gạt bỏ sự thật cách cách trong phủ của hắn chính là em gái ruột của hắn.

    Cho nên bọn hắn trừ bỏ đem chuyện của Tử Vi cùng tiểu Yến tử kể cho hoàng thượng nghe, không còn biện pháp nào khác.

    - Chẳng lẽ thật sự cần phải làm như vậy?

    Bất ngờ người mở miệng không ngờ là Tử Vi.

    Lời của nàng làm mọi người cả kinh, dù sao nếu quả thật đem thân phận của hai nàng trao đổi, đối với Tử Vi chỉ có lợi, còn có thể hoàn thành nguyện vọng của Hạ Vũ Hà, mặc kệ như thế nào Tử Vi đều không có khả năng cự tuyệt.
     
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 171 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Tiểu thư..

    Kim Tỏa nhìn Tử Vi thì thào:

    - Tiểu thư, vì cái gì..

    Kim Tỏa còn chưa nói xong, đã bị tiểu Yến tử cắt đứt. Chỉ thấy tiểu Yến tử nhảy tới trước mặt Tử Vi, kích động nói:

    - Tử Vi, muội không cần suy nghĩ dùm cho tỷ, điều này thật sự làm cho tỷ.. rất cảm động.

    Nói xong nàng ôm Tử Vi:

    - Tử Vi, muội yên tâm đi, tỷ nhất định sẽ ngăn cản chuyện này!

    Nói xong không cho người khác thời gian phản ứng, liền chạy ra khỏi Thục Phương trai.

    - Tiểu Yến tử!

    Vĩnh Kỳ cả kinh vội vàng đuổi theo.

    Phúc Nhĩ Khang nhìn Tử Vi, cảm thấy mình quyết định bỏ qua Tình nhi thật sự làm đúng rồi, tuy rằng thân phận Tử Vi không bằng Tình nhi, nhưng tính cách của nàng là điều mà hắn thích nhất.

    Tử Vi có chút luống cuống, nàng nói ra câu nói kia cũng không phải vì lo lắng cho an toàn sinh mệnh của tiểu Yến tử, mà là muốn vì cảm tình vô vọng của mình làm ra giãy dụa cuối cùng.

    Nhưng cuối cùng vẫn phải đối mặt sự thật.

    Tử Vi cắn chặt răng:

    - Tiểu Yến tử, tỷ chờ muội một chút!

    Lúc tiểu Yến tử tự tiện xông vào Dưỡng Tâm điện, Càn Long đang dùng bữa tối với Thiện Bảo, Dận Chân cùng Cố Vận An, bầu không khí vô cùng hài hòa tốt đẹp lại bị nha đầu không có ánh mắt kia đánh vỡ.

    Càn Long buồn bực phất tay với Ngô Thư, để cho hắn đi ra ngoài đem mấy người tiểu Yến tử đưa tới chính điện.

    - Hoằng Lịch, ngươi đi đi, chúng tôi sẽ không chờ ngươi.

    Cố Vận An đang ăn ngon lành phất tay nói, dù sao thiên điện cách chính điện rất gần, trong chính điện phát sinh cái gì đều nghe được rõ ràng.

    - Tiểu ngạch nương không hiếu kỳ?

    Càn Long co rút khóe miệng, không ngừng nhắc nhở chính mình người này là tiểu ngạch nương, mình không thể động, xúc động là ma quỷ!

    - Tò mò cái gì?

    Cố Vận An ngẩng đầu:

    - Phía trước vừa hạ thánh chỉ cho bọn hắn, hiện tại chạy tới trừ bỏ việc kia còn vì cái gì?

    Chính là muốn nói cái gì mà"hoàng a mã, con kỳ thật cũng không phải con gái của ngài, Tử Vi mới phải!

    Ai, trí nhớ tốt cũng làm người phiền muộn, đều năm năm mình vẫn còn nhớ rõ bộ dáng như bị bức bất đắc dĩ của đám người tiểu Yến tử trong phim.

    Trong chính điện, tiểu Yến tử cùng ngũ a ca đã quỳ gối, hai người vẻ mặt thâm trầm.

    - Vĩnh Kỳ, ngươi cùng tiểu Yến tử tự động xông vào Dưỡng Tâm điện, có biết tội?

    Ngồi xuống ghế, sắc mặt Càn Long có chút không tốt.

    - Hoàng a mã, nhi thần cũng vì bất đắc dĩ, điều này thật sự là có rất nhiều nguyên nhân..

    Vĩnh Kỳ nhìn Càn Long, chuẩn bị đem chuyện xưa của bọn hắn nói ra.

    - Ngươi nói ngắn gọn cho trẫm, trẫm không có thời gian rỗi rảnh nghe nguyên nhân này kia của ngươi!

    Càn Long cắt đứt phất tay nói.

    - Hoàng a mã, sự tình là cái dạng này, ngô..

    Tiểu Yến tử lanh mồm lanh miệng chuẩn bị đem thân phận của mình cùng Tử Vi nói ra, lại bị Vĩnh Kỳ bịt miệng.

    - Hoàng a mã, nhi thần không muốn cần Tử Vi, nhi thần cũng không thể cần Tử Vi!

    - Vậy là ngươi chuẩn bị kháng chỉ?

    Càn Long đào hầm cho Vĩnh Kỳ nhảy xuống.

    - Nhi thần cũng không muốn kháng chỉ, chính là Tử Vi, nhi thần thật sự không thể nhận a! Hoàng a mã, nhi thần là con của ngài, Tử Vi, là con gái của ngài a!

    Vĩnh Kỳ nói xong, cũng nhịn không được rơi nước mắt.

    Nghe được Vĩnh Kỳ đem chân tướng nói ra, tiểu Yến tử vội gật đầu phụ họa:

    - Đúng vậy, hoàng a mã, con cũng không phải con gái của ngài, Tử Vi mới là con gái của ngài cùng Hạ Vũ Hà!
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...