THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 161 :(b)
Chỉ đáng tiếc ngũ a ca hiện tại cũng chỉ là một a ca mà thôi, bên cạnh không có người nào có thể sử dụng, tin tức thái hậu sắp về cung còn chưa thu được, bây giờ còn đang cùng Phúc gia huynh đệ cẩn trọng trang hoàng tửu lâu của bọn hắn.
Càn Long cũng biết đợi hoàng ngạch nương hồi cung sự tình phỏng chừng sẽ nhiều hơn, không nói gì khác, vị tiểu ngạch nương tựa hồ cũng không phải là người có thể im lặng. Cho nên Càn Long tranh thủ triệu Ba Lạc Bôn cùng a Quế, thương nghị hôn sự của Tắc Á cùng Ký Viễn.
Hai tiểu bối ở chung rất tốt, Tắc Á cũng thay đổi bộ dáng tùy tiện, có khi nhắc tới Ký Viễn cũng lộ ra tư thế của tiểu nữ nhi, bộ dạng như hết sức hài lòng. Mà Ký Viễn cũng rất thích tính cách của nàng, so sánh với những nữ sắc trước kia vẫn tốt hơn nhiều.
Ấn tượng của Ba Lặc Bôn đối với Ký Viễn cũng rất tốt, võ sĩ Tây Tạng thích nhất là người có năng lực. Võ công của Tắc Á tuy không thể nói là giỏi nhất, nhưng cũng ít có địch thủ, có thể đánh bại Tắc Á, còn chưa nói rõ tình hình sao?
A Quế thì không cần phải nói, hắn cùng Nhạn Cơ luôn ưu sầu việc hôn nhân của Ký Viễn. Tuy thân phận Tắc Á là công chúa, hơi cao một chút, nhưng có thể làm cho Ký Viễn nảy sinh tâm tư muốn kết hôn với nàng, thì chính là tốt lắm!
Ba Lặc Bôn cùng a Quế ăn nhịp với nhau, cùng Nhạn Cơ thương nghị một chút, lại định ra ngày kết hôn, là mùng hai tháng sau, là một ngày hoàng đạo khó được, nghi xuất hành, gả cưới.
Trong ngày hoàng đạo này, Cố hoàng hậu cảm thán:
- Dận Chân, tôi trở về tìm hai phần giấy hôn thú, ngài ký tên được chứ.
Nhân tiện lại đến thêm lời thề kết hôn chẳng hạn, không có nhẫn kim cương, dùng ban chỉ thay thế đều được.
- Làm đi.
Dận Chân không phản đối, hắn cũng đang thật sự suy nghĩ, có lẽ chờ thêm đoạn thời gian bọn họ đi Giang Nam, ở Giang Nam cưới Cố Vận An một lần.
- Ân, hôm nay trở về liền làm.
Nhất định phải làm cho tốt, làm giống, ảnh chụp trên giấy hôn thú chẳng hạn, tìm họa sư cung đình vẽ cho bọn họ, hoặc là làm cho Dận Chân chính mình động thủ vẽ lên đều được.
Càng nghĩ càng cảm thấy được tốt đẹp, Cố Vận An đều có chút khẩn cấp đi trở về.
Cuối cùng giấy hôn thú còn chưa làm xong, những công việc thủ công như vậy, hắn thật sự không am hiểu.
Dận Chân không cần hỏi cũng biết, giấy hôn thú theo lời của Cố Vận An hẳn là thuộc thời đại kia, hiện tại vẫn là đợi một chút đi, đến lúc đó xem như cấp cho Vận An sự vui mừng.
Khi thái hậu Nữu Cỗ Lộc thị đi tới ngoài thành, cho người hầu hạ hồi cung thông báo với hoàng thượng, nói với hoàng đế ngày mai nàng cần hồi cung.
Hành vi của Nữu Cỗ Lộc thị người thông minh cũng biết là có ý gì, thái hậu đây là chờ hoàng thượng biểu hiện hiếu tâm đâu.
Nếu là Càn Long não rút sẽ cho thái hậu một sự phô trương, cấp đủ mặt mũi cho nàng, nhưng hiện tại sao.. đi Từ Trữ cung bồi nàng dùng bữa cơm thì không tệ rồi.
Dận Chân đương nhiên cũng biết tâm tư của Nữu Cỗ Lộc thị, Ung Chính gia hừ lạnh một tiếng, nữ nhân này mấy năm nay tâm ngày càng lớn, còn muốn làm cho Hoằng Lịch buông quốc sự đi bồi nàng chơi tiết mục mẹ hiền con hiếu sao?
Cố Vận An chỉ có thể nói, tứ gia, ngài thật sự quá xem thường bà vợ nhỏ này của ngài, người ta cũng không dễ dàng bị qua mặt cho qua như thế.
Nghĩ tới bộ thứ hai của Hoàn Châu cách cách, Càn Long suất lĩnh cả triều văn võ đi nghênh đón lão thái hậu, phô trương so sánh với Ba Lặc Bôn sao, tên kia yếu phát nổ!
Càn Long nghe xong tin nhắn, sớm ném qua một bên.
Ở trước mặt hoàng a mã cũng muốn chơi một bộ này, hoàng ngạch nương sống thoải mái quá lâu, nên đã quên nàng là họ Nữu Cỗ Lộc, mà không phải Ái Tân Giác La.
Càn Long cũng biết đợi hoàng ngạch nương hồi cung sự tình phỏng chừng sẽ nhiều hơn, không nói gì khác, vị tiểu ngạch nương tựa hồ cũng không phải là người có thể im lặng. Cho nên Càn Long tranh thủ triệu Ba Lạc Bôn cùng a Quế, thương nghị hôn sự của Tắc Á cùng Ký Viễn.
Hai tiểu bối ở chung rất tốt, Tắc Á cũng thay đổi bộ dáng tùy tiện, có khi nhắc tới Ký Viễn cũng lộ ra tư thế của tiểu nữ nhi, bộ dạng như hết sức hài lòng. Mà Ký Viễn cũng rất thích tính cách của nàng, so sánh với những nữ sắc trước kia vẫn tốt hơn nhiều.
Ấn tượng của Ba Lặc Bôn đối với Ký Viễn cũng rất tốt, võ sĩ Tây Tạng thích nhất là người có năng lực. Võ công của Tắc Á tuy không thể nói là giỏi nhất, nhưng cũng ít có địch thủ, có thể đánh bại Tắc Á, còn chưa nói rõ tình hình sao?
A Quế thì không cần phải nói, hắn cùng Nhạn Cơ luôn ưu sầu việc hôn nhân của Ký Viễn. Tuy thân phận Tắc Á là công chúa, hơi cao một chút, nhưng có thể làm cho Ký Viễn nảy sinh tâm tư muốn kết hôn với nàng, thì chính là tốt lắm!
Ba Lặc Bôn cùng a Quế ăn nhịp với nhau, cùng Nhạn Cơ thương nghị một chút, lại định ra ngày kết hôn, là mùng hai tháng sau, là một ngày hoàng đạo khó được, nghi xuất hành, gả cưới.
Trong ngày hoàng đạo này, Cố hoàng hậu cảm thán:
- Dận Chân, tôi trở về tìm hai phần giấy hôn thú, ngài ký tên được chứ.
Nhân tiện lại đến thêm lời thề kết hôn chẳng hạn, không có nhẫn kim cương, dùng ban chỉ thay thế đều được.
- Làm đi.
Dận Chân không phản đối, hắn cũng đang thật sự suy nghĩ, có lẽ chờ thêm đoạn thời gian bọn họ đi Giang Nam, ở Giang Nam cưới Cố Vận An một lần.
- Ân, hôm nay trở về liền làm.
Nhất định phải làm cho tốt, làm giống, ảnh chụp trên giấy hôn thú chẳng hạn, tìm họa sư cung đình vẽ cho bọn họ, hoặc là làm cho Dận Chân chính mình động thủ vẽ lên đều được.
Càng nghĩ càng cảm thấy được tốt đẹp, Cố Vận An đều có chút khẩn cấp đi trở về.
Cuối cùng giấy hôn thú còn chưa làm xong, những công việc thủ công như vậy, hắn thật sự không am hiểu.
Dận Chân không cần hỏi cũng biết, giấy hôn thú theo lời của Cố Vận An hẳn là thuộc thời đại kia, hiện tại vẫn là đợi một chút đi, đến lúc đó xem như cấp cho Vận An sự vui mừng.
Khi thái hậu Nữu Cỗ Lộc thị đi tới ngoài thành, cho người hầu hạ hồi cung thông báo với hoàng thượng, nói với hoàng đế ngày mai nàng cần hồi cung.
Hành vi của Nữu Cỗ Lộc thị người thông minh cũng biết là có ý gì, thái hậu đây là chờ hoàng thượng biểu hiện hiếu tâm đâu.
Nếu là Càn Long não rút sẽ cho thái hậu một sự phô trương, cấp đủ mặt mũi cho nàng, nhưng hiện tại sao.. đi Từ Trữ cung bồi nàng dùng bữa cơm thì không tệ rồi.
Dận Chân đương nhiên cũng biết tâm tư của Nữu Cỗ Lộc thị, Ung Chính gia hừ lạnh một tiếng, nữ nhân này mấy năm nay tâm ngày càng lớn, còn muốn làm cho Hoằng Lịch buông quốc sự đi bồi nàng chơi tiết mục mẹ hiền con hiếu sao?
Cố Vận An chỉ có thể nói, tứ gia, ngài thật sự quá xem thường bà vợ nhỏ này của ngài, người ta cũng không dễ dàng bị qua mặt cho qua như thế.
Nghĩ tới bộ thứ hai của Hoàn Châu cách cách, Càn Long suất lĩnh cả triều văn võ đi nghênh đón lão thái hậu, phô trương so sánh với Ba Lặc Bôn sao, tên kia yếu phát nổ!
Càn Long nghe xong tin nhắn, sớm ném qua một bên.
Ở trước mặt hoàng a mã cũng muốn chơi một bộ này, hoàng ngạch nương sống thoải mái quá lâu, nên đã quên nàng là họ Nữu Cỗ Lộc, mà không phải Ái Tân Giác La.