Ngôn Tình Băng Tuyết Lạnh Không Bằng Trái Tim Chàng - Vu Quân Công Tử

Thảo luận trong 'Hoàn Thành' bắt đầu bởi Nguyễn Ngọc Nguyên, 30 Tháng ba 2024.

  1. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 60: Mắc Bẫy Ở Núi Đông Ngô

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lộ trình đến núi Đông Ngô gấp rút cũng mất khoảng ba ngày đường. Sáu đệ tử Trúc Lâm Phong chỉ dừng lại có hai lần ghé quán ăn uống đổi ngựa chứ không hề nghỉ ngơi, cho ngựa phi nước đại liên tục thành thử mới rạng sáng ngày thứ ba mà đã đến được chân núi.

    Chung quanh rừng rú bao phủ cách hơn mươi dặm mới có dân cư sinh sống. Như đã nói nơi phong ấn hung thú dù cho đã lập kết giới cùng rào chắn cũng không ai dám bén mảng tới gần ngoài chim chóc và những động vật hoang dã trong khu rừng già rậm rạp.

    Dừng ở trạm gác có bốn nam nhân ngoài ngũ tuần đã đứng chờ sẵn để chào đón họ. Kể từ khi các hung thú bị phong ấn thì dưới chân mỗi ngọn núi đều lập trạm gác quan sát, mỗi trạm có bốn người thay phiên nhau chia đều sáng tối, lương thực sẽ đều đặn được chuyển phát tới. Nơi đây hoang vu hẻo lánh không có lấy thú vui cùng tiện nghi vật thực còn phải chịu sống xa người thân thành thử chỉ những nam nhân lứa trung niên đổ lên mới chấp nhận công việc chán ngắt tẻ nhạt này, lương thưởng còn khá cao, dĩ nhiên hung thú phong ấn ở ngọn núi thuộc địa phận vua chúa nào cai quản thì người đó sẽ chịu trách nhiệm chu cấp tiền lương nhu yếu phẩm cho họ.

    Sau khi giúp các đệ tử Trúc Lâm Phong cột ngựa vào chuồng đem cỏ bỏ máng cho chúng nó gặm nhấm thì các lão xoắn xuýt đem rượu cùng mồi nhắm ra thếch đãi khách quý.

    Rượu bồ đào ủ khá lâu rồi vừa mở nắp bình liền đã dậy hương men, rắn nước băm nhuyễn trộn xã thơm phưng phức, lẩu cá nấu bông súng chua chua ngọt ngọt, quá là thơm ngon.

    "Nghe tin các vị học trò của Tiên Thượng sẽ tới nên bọn lão đã chuẩn bị sẵn một số món dân dã để tiếp đãi các vị, ở đây hẻo lánh cũng không thể sánh bằng Trúc Lâm Phong cùng đội ngự trù nội điện được, mong các vị đừng chê." Bốn tên gác trạm chất phác cười xòa.

    Phi ngựa ròng rã mấy ngày liền ăn toàn bánh màn thầu cùng uống nước lã, các đệ tử Trúc Lâm Phong sớm đã chịu khổ cực nay tới nơi trạm gác được đãi món ngon thế này có thể không động lòng. Bọn họ nuốt nước bọt ừng ực thật không muốn khách sáo.

    Đoạn Tử Tùng càng suy nghĩ đơn thuần hơn, cũng cả nể người lớn tuổi ở nơi hoang vu chịu nhiều cực khổ, bèn không đề phòng nhận lấy tách rượu bồ đào từ tay các lão rót cho.

    "Nào nào các vị thượng khách mau ngồi xuống cả đây cùng nhau thưởng thức mĩ tửu và ăn miếng lót dạ sau đó nghỉ ngơi chút cho khỏe, đầu giờ bọn lão dẫn các vị lên núi chỗ kết giới suy yếu."

    Vương Quân Bảo bản tính trời sinh đa nghi, còn tử nhỏ lớn lên nơi tranh quyền đoạt vị, sớm học tập được những thủ đoạn mưu mô và nhận ra lòng người đen bạc, vì thế khi Tử Tùng và đám sư đệ của hắn nhớm mông ngồi xuống bàn tiệc thì hắn đã vươn tay đoạt lấy tách rượu thơm ngon từ tay người ta ngăn lại, không cho Tử Tùng cùng đám sư đệ đơn thuần đó kịp uống dù chỉ một ngụm.

    "Đa tạ ý tốt của các ngươi nhưng có lẽ bọn ta phải lên trên núi trước xem tình hình kết giới thế nào, lo cho xong chính sự mới có thể yên tâm trở xuống nhập tiệc được."

    Nhìn vào ánh mắt kiên định sắc bén của Quân Bảo, bốn lão gác trạm có chút rối rắm quẫn bách.

    Quân Bảo nhanh miệng đế thêm một câu.

    "Bản đồ địa hình núi Đông Ngô bọn ta đang nắm giữ, với cả lúc trong môn sư phụ cũng đã chỉ rõ vị trí phân bố kết giới trọng yếu nên bọn ta sẽ tự rành rẽ đường lên, các ngươi không cần theo cứ ở lại đây đợi đi, bọn ta lên đấy xem thế nào rồi trở xuống."

    "Vậy... vậy các vị đi cẩn thận." Bốn lão gác trạm đành xuôi theo không dám níu giữ nữa.

    Cả quá trình Tử Tùng và mấy vị đệ tử đi chung cũng ngớ người không phản đối được cái gì, cứ thế im lặng thuận theo chủ ý của thế tử gia Kim Hải, ngay thẳng thâm tâm đang cảm thấy hổ thẹn vì trọng miếng ăn mà quên đi chính sự khi tới đây là gia cố kết giới để hung thú không thể xổng ra ngoài làm hại lê dân bách tín.

    Thế là tạm thời từ biệt bốn lão gác trạm bọn họ theo bản đồ định sẵn đi lên núi. Rừng cây rậm rạp um tùm nhanh chóng che khuất bóng dáng họ khỏi bốn lão gác trạm.

    Đợi cho họ khuất dạng rồi một nhóm người bịt mặt như ninja mới từ trên đám rừng cây âm u trên sườn núi thấp cạnh trạm gác nhảy xuống, tay lăm lăm cầm kiếm đi thẳng ra chuồng ngựa phía sau chém luôn đàn ngựa tốt, ngăn trở con đường cuối cùng các đệ tử Trúc Lâm Phong trở về.

    Tiếng ngựa kêu rống thảm thiết sau cùng vang lên khiến bốn lão gác trạm kinh hãi khuỵu xuống van xin rối rít.

    "Hồng Sơn bang chủ xin tha mạng, xin tha mạng. Bọn tôi đã làm theo chỉ thị của ngài bỏ độc vào trong rượu thịt nhưng cái đám tiểu bối kia đề phòng cẩn trọng quá mức thì bọn tôi còn có thể làm gì."

    "Phải ha, còn có thể làm gì?" Kẻ bịt mặt dẫn đầu một băng nhóm hắc y nhân được gọi là Hồng Sơn bang chủ nghe vậy cười hề hề, sau đó tích tắc xả liền hai nhát kiếm bén ngót cứa đứt cổ bốn gã gác trạm ngã lịch bịch xuống nền trong tích tắc.

    Bấy giờ kẻ vừa thực hiện hành vi tội ác mới kéo khăn bịt mặt xuống nhìn những cái xác chết trên nền nói tiếp thêm một câu: "Kẻ vô dụng thì chỉ có chết mà thôi."

    "Đi." Hồng Sơn bang chủ gầm lên đúng một câu khoác tay đám đệ tử tâm phúc, cả chục tên hắc y nhân mấy chốc phi thân lên các nhành cây mất dạng.

    Hướng họ đi là đường lên chỗ bày bố kết giới. Quân Bảo nheo mắt nghĩ ngợi gì đó, còn năm người còn lại theo bên cạnh hắn khỏi phải nói đã kinh hách tới cái dạng nào khi chứng kiến loạt khung cảnh ghê rợn diễn ra suốt từ nãy đến giờ ở bên dưới thung lũng trạm gác.

    Bốn kẻ phản bội bổn giáo đã chết. Không, điều quan trọng hơn chính là thế tử gia đang đứng bên cạnh đã cứu mạng bọn họ, nếu ăn phải dù một miếng gì đó ở trên bàn tiệc thịnh soạn khi nãy có lẽ bọn họ đều đã đi đời nhà ma cả rồi.

    "Thế tử gia, đa tạ ngài đã cứu mạng, ngài làm sao nhận ra ý đồ rắp tâm của bọn chúng?" Mọi người chắp tay tạ ơn, lại cất tiếng hỏi.

    "Không đến mức nhận ra, chỉ là ta thấy vẻ mặt cư xử hơi khác lạ của bọn họ, với cả ta chưa từng dùng đồ bên ngoài mà chưa qua khâu thử độc."
    Quân Bảo nói.

    Thân phận của hắn thường xuyên có kẻ ám toán từ trước khi gia nhập Trúc Lâm Phong, bảo sao làm nên con người của hiện tại.

    "Nhưng giờ quan trọng hơn chúng ta phải làm sao đây tam sư huynh, ngựa chết cả rồi, với cả nhiệm vụ của chúng ta còn chưa hoàn thành?" Ba đệ tử và thất sư đệ nao nao.

    Nhìn vào tình hình Hồng Sơn bang chủ dẫn theo đệ tử tâm phúc kéo tới đây thì e rằng không chỉ có bấy nhiêu. Quanh núi có lẽ đã dày đặc người của các bang phái khác nữa. Chúng ta không dò được số lượng, không thể nắm chắc phần thắng. Đoạn Tử Tùng mím môi.

    Quân Bảo nói thêm vào: "Tam sư huynh không sai, giờ chúng ta lên chỗ bày kết giới nhất định trúng bẫy mai phục không còn có đường về."

    Ba đệ tử kia nghe vậy xoắn lên hoảng hốt níu tay Đoạn Tử Tùng: "Tam sư huynh bọn đệ không muốn bỏ mạng ở đây đâu chúng ta hay là quay về Trúc Lâm Phong trước đi rồi tính sau tam sư huynh."

    Cũng không thể trách ba sư đệ này sợ chết bởi vì bọn họ chỉ thiên về kết giới, võ công luận không bằng một nửa của tam sư huynh và thất sư huynh. Đối diện rừng kẻ thù nguy hiểm làm sao chọi lại.

    An nguy của các sư đệ đương nhiên đặt lên hàng đầu. Đoạn Tử Tùng thở ra. Đành quay về trước vậy.

    "Nơi này cũng không thể nán lâu hơn để bọn người kia hội họp trên núi mà không thấy chúng ta xuất hiện chắc chắn sẽ biết kế hoạch bị lộ mà truy đuổi. Chúng ta mau đi thôi."

    "Đợi đã tam sư huynh. Suỵt." Vương Quân Bảo nhíu mày ôm lấy Đoạn Tử Tùng kịp thời giữ chân mọi người ở lại vị trí cũ, là lúc này bọn người hướng ngoài trạm gác đi vào. Số lượng còn đông hơn gấp chục lần hồi ban nãy leo tới con số hàng trăm người. Còn chẳng thèm che mặt.

    Tu Di phái, Thanh Sơn phái còn cả Vân Thiên phái, sao cũng mò tới đây luôn rồi. Xem ra thất đại kiếm phái đều tập hợp ở đây quyết bắt giữ Đoạn Tử Tùng và các đệ tử Trúc Lâm Phong cho bằng được.

    Đại sư huynh điều lo sợ không sai. Sư phụ về thần giới bọn chúng lại nhăm nhe muốn lật đổ Trúc Lâm Phong, tiến chiếm, thật không ngờ làm tới bước này. Lũ khốn.

    Đoạn Tử Tùng cắn răng, đám sư đệ nấp bên cạnh run cầm cập đổ mồ hôi lạnh.
     
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng chín 2024
  2. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 61: Vòng Vây Siết Chặt

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng mười 2024
  3. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 62: Vương Quân Bảo Trọng Thương

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng mười 2024
  4. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 63: Sinh Tồn Nơi Hoang Dã

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 64: Dãy Đông Ngô Điệp Trùng

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng mười 2024
  6. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 65: Đêm Trong Hang Sâu

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 66: Ngày Mai Tươi Sáng

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng mười 2024
  8. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 67: Định Rõ Mối Quan Hệ

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 68: Mau Gọi Phu Quân

    [​IMG]

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng mười 2024
  10. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    1,228
    Chương 69: Giao Long Trong Truyền Thuyết

    [​IMG]


    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...