Chìm vào quên lãng Đường đời dài, dường như bất tận Đôi ta vô tình lướt vội qua nhau. Nếu một, hai, ba ta không quay đầu lại, Vậy tình cảm hãy để gió cuốn trôi..
Xuân đến xuân đi Là lẽ thường tình Tình đến tình đi Là lẽ hiển nhiên Dù có cưỡng cầu Cũng chỉ vô ích Buông xuôi tất cả Cho mình cơ hội Bắt đầu từ đầu Yêu đương lần nữa (Dương Xanh)
Mây của gió Mây phương nao, mây bồng bềnh trôi nổi. Em mơ ước những điều xa vời. Mây trên trời là mây của gió. Em im lặng nhìn gió cuốn trôi. Đừng ước mơ những gì ngoài tầm với, mây của trời hãy để gió cuốn đi..
Say (5) Đời người lúc tỉnh khi say Phân chẳng rõ mà nghĩ cũng chẳng thông Thoáng nhấp môi lại cay tràn khóe mắt Một ly rượu cạn hết ưu sầu.
Sao (1) Đêm nay đen tối một màu, Vì sao kia thức một mình chờ ai? Sao ơi sao đợi khi nào, Cô đơn lẻ bóng, lập lòe sao ơi?
Sao (2) Mình ngôi sao đứng giữa trời, Lập lòe chiếu bóng, sáng tỏ thay trăng. Trăng đi cùng gió với trời, Bỏ lại sao thức một mình đêm khuya..
Sao (3) Trên trời có một vì sao Vì người nhận hết đắng cay, ưu phiền. Sao ơi, sao tốt thế mà, Vậy sao lẻ bóng đến giờ sao ơi?
Trăng (1) Ngày rằm trăng sáng ra sao, Mà ta chỉ thấy đỏ tươi một màu? Trăng non trông đẹp thế mà, Sao nàng mây nỡ che mờ ánh trăng?